Thánh Khư

Chương 3178: Lão Cổ trợ giúp (2)

Lão Cổ khuyên Sở Phong, việc lựa chọn phấn hoa là rất quan trọng, không thể làm bậy, phấn hoa bình thường và trái cây bình thường sẽ ảnh hưởng đến hạn mức thành tựu của một người.
Sở Phong nói: "Ngươi yên tâm đi, ta tìm được một bí cảnh thời tiền sử, nhìn thấy mấy cây cổ thụ kết hoa, bởi vì dược tính quá mạnh, dưới tình huống bình thường thì có thể cần mấy năm mới có thể nở ra hoa, nhưng mà chỉ cần có sự bón thúc của dị thổ cấp Đại Năng thì chẳng bao lâu sẽ nở hoa thôi."
Hắn thực sự không thể giải thích cặn kẽ về ba hạt giống chỉ với đôi câu vài lời được, nhất là khi còn phải thông qua mạng, không cách nào có thể nói rõ, lỡ như bí mật bị tiết lộ sẽ tạo ra ảnh hưởng khủng khiếp.
Lão Cổ mặc dù hoài nghi nhưng cũng không hỏi kỹ, loại chuyện này dùng máy truyền tin điều tra thì không thích hợp.
Sau đó, ông ta lại đắc ý nói: "Ừm, ta thúc ép những cây cổ thụ thần thánh của mình cũng cần thêm ba phần dị thổ cấp Đại Năng!"
Điều này thật đáng kinh ngạc, thông thường chỉ cần một phần dị thổ cấp Đại Năng là đã đủ, có thể nuôi sống một cây đại dược cấp độ tương ứng.
Nhưng mà lão Cổ lại cần thêm đến ba phần, nghĩa là lần này ông ta cần tiêu hao bốn phần dị thổ cấp Đại Năng, có thể thấy được phẩm chất của loại thuốc kia.
Nhìn vẻ mặt của ông ta, Sở Phong không khỏi tò mò hỏi: "Một trăm ngàn cân dị thổ cấp Đại Năng tương đương bao nhiêu phần?"
Lão Cổ thật muốn phỉ nhổ hắn, ông ta đã khoe khoang như vậy rồi, còn đang chờ hắn thán phục sững sờ đây, thế mà hắn lại cứ dửng dưng đâm tiếp một nhát vào tim ông ta là sao?!
Sở Phong đã nhìn ra tâm trạng của ông ta, lập tức lúng túng nở nụ cười, nói: "Ngươi thật là lợi hại, chuẩn bị loại dược liệu gì vậy, là loại cổ thụ quý hiếm cỡ nào?"
"Là loại dược thảo mà trước đây đại ca ta đã từng dùng. Ta nói cho ngươi biết, ta đã chuẩn bị đầy đủ Thánh Thụ và Tiên Thảo dùng trên con đường tiến hóa phấn hoa của hắn rồi!"
“Cái đồ ăn bám đại ca!” Sở Phong bĩu môi.
May mà lão Cổ không nghe thấy, nếu không là lão sẽ lại tức đến nghẹn họng.
Lão Cổ nói: "Ngươi có biết một phần dị thổ cấp Đại Năng nặng bao nhiêu không? Có nhiều loại khác nhau, từ một, hai trăm cân đến hai nghìn cân! Cho nên, ngươi có biết là mình quá đáng lắm không? Còn đòi gì mà một trăm ngàn cân?!"
Sở Phong ngẩn người, một lúc sau mới hoàn hồn lại, nói: "Vậy ngươi chuẩn bị cho ta mười, hai mươi phần đi, dù sao thì sau khi ngươi tiến vào cảnh giới Đại Năng thì những thứ còn lại kia cũng đều vô dụng rồi. Đừng nói không có, với cái tính ăn bám đại ca của ngươi, năm đó nhất định đã chuẩn bị một đống lớn, chắc cao bằng một ngọn núi nhỏ nhỉ?”
Lão Cổ thật sự muốn đánh chết hắn, gì mà ăn bám đại ca, thật là khó nghe, huống hồ ông ta còn bị người kia lừa cho vừa khóc vừa cười, suýt chút nữa đã điên luôn rồi.
“Ta có thể chừa ra cho ngươi hai phần.” Lão Cổ suy nghĩ một chút rồi nói, đây là kết quả của năm đó ông ta đã chuẩn bị dư ra, bởi vì giá trị của thứ này không thể đo lường được.
Loại này có muốn mua cũng không mua được, ở bất kỳ đạo thống nào nó cũng đều được quý như mạng, tuyệt đối không bán.
"Lão Cổ, mặc dù ngươi đã rất hết mình, nhưng đối với ta mà nói thì thật sự như muối bỏ biển, không đủ đâu, còn nữa hay không?" Sở Phong thở dài, lão Cổ đúng là nghĩa khí ngút trời.
Giá trị của dị thổ cấp Đại Năng có dung từ “giá trị liên thành” cũng không đủ để hình dung. Đó là báu vật vô giá thật sự, quá hiếm thấy.
Nhưng hạt giống của Sở Phong là một cái động không đáy, không bao giờ là đủ đối với nó.
"Ta đang nghĩ cách, nói không chừng có thể tìm cho ngươi nhiều thêm một chút, đúng rồi, ngươi đang ở đâu? Ta sẽ cho người đưa qua cho ngươi." Lão Cổ hỏi.
"Việt Châu." Sở Phong thông báo.
Hắn nghĩ, lão Cổ tìm cho hắn ba phần, cộng với một số trong tay hắn và ba phần đã đặt trước thì có lẽ cũng gần đủ rồi.
“Sao ngươi lại chạy đến Việt Châu rồi?” Lão Cổ vô cùng nghi hoặc, tên này chẳng ý gì hay.
"Ta đã đặt trước ba phần dị thổ cấp Đại Năng ở đây, đang chờ lấy." Sở Phong đáp.
"Tình hình thế nào?"
"Nói cụ thể chính là, ta muốn trộm hang ổ của ba vị Đại Năng Nguyên tộc." Sở Phong trả lời.
Lão Cổ nghe vậy thì lập tức cao hứng, buông ly rượu xuống, xoay người chạy ra ngoài, đồng thời la lên: "Chờ ta!"
Lão Cổ tới, quả thực là thần tốc. Ông ta mượn nhờ trận vực truyền tống của một tòa thành khổng lồ nào đó, cấp tốc đến Việt Châu, sau đó lại phá không, đuổi tới nơi đã hẹn với Sở Phong.
"Đã lâu không làm loại chuyện trộm nhà này, thật là nhớ thời kỳ tiền sử, đánh hạ cường địch và tìm đến hang ổ của bọn chúng kiếm bảo vật, thật sự là một thú vui lớn trong đời người."
Lão Cổ không biết xấu hổ thẹn thùng, mà gương mặt thì lại trắng nõn tuấn tú, môi hồng răng trắng, hết sức trẻ con.
"Ta trộm đồ thăng cấp, ngươi phấn khởi cái gì?" Sở Phong không hiểu.
"Ngươi không hiểu, đây là một loại tâm thái hoài niệm chuyện xưa, một loại tình cảm, trải nghiệm lại những gì đã mất đi, cảm giác thời gian thay đổi, nhân sinh thăng trầm."
Lão Cổ bắt đầu trình diễn văn nghệ, Sở Phong thật sự muốn cho ông ta một bạt tai.
"Ngươi đây là mắc bệnh, hoài niệm ngày xưa trộm đồ của ca ca. Sau này đi với ta đi, gọi ta Sở ca, ta bảo kê ngươi!" Sở Phong nói.
"Cút, bảo ta ăn bám ngươi? Ngươi bây giờ còn đang đòi mấy phần đất quý từ ta, còn có mặt mũi khoe khoang?" Lão Cổ tương đối sắc bén.
"Đừng nóng vội, ngươi đây là đầu tư. Tương lai của ta đáng giá cho ngươi đặt cược, trước mặt ngươi chính là Sở Chung Cực, tương lai sẽ là Tiên Đế chí cao vô thượng, cơ duyên của ngươi không tệ, đời này có thể gặp ta."
Tư thái mặt dày này của Sở Phong khiến lão Cổ thật muốn động thủ đánh người, thế nhưng ông ta tính toán một chút, ma đầu kia mới vừa chỉnh chết một Đại Thiên Tôn, ông ta thật đúng chưa chắc là đối thủ, bởi vậy ông ta đen mặt chịu đựng.
"Cho ngươi, hai phần dị thổ cấp độ Đại Năng!"
Mặc dù muốn đánh bại Sở Phong, nhưng lão Cổ vẫn rất đủ ý tứ, thật sự mang đến hai phần dị thổ trân quý không gì sánh được.
Một loại màu xanh ánh vàng, hoàn toàn bị ánh sáng xanh mạnh mẽ nhấn chìm, chỉ mới hơi ló ra khỏi vật chứa đã lập tức bùng phát ra từng chùm sáng, phóng thẳng lên bầu trời!
Sở Phong vội vàng che lại, đây là đất đấy ư? Thật đáng kinh ngạc, so với các loại thụy bảo càng có dị tượng khó lường, không cần đi nhìn kỹ cũng biết đây là đồ tốt vô giá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

5 tháng trước

emo cháy quá