Thánh Khư

Chương 3233: Tiên Chủ (3)

­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Kết quả bây giờ… sự thật phơi bày, không ít người ngẩn ra. Rốt cuộc họ có nên tôn sùng Sở Phong nữa hay không?!
Dù nhìn từ khía cạnh nào thì năm xưa ma đầu Sở Phong vẫn là một kẻ không phúc hậu, thậm chí còn khiến vài người phẫn nộ vô cùng, lúc lẻn qua còn tiện đường khắc chữ trên người họ?
Đây là sợ lạc đường hay là thói quen xấu thích trêu chọc ăn trên đầu người khác? Thật là muốn… đánh chết hắn mà!
Lúc này, một vài người trong số họ dễ dàng liên tưởng đến cảnh tượng một con côn trùng nào đó ngông nghênh bơi lội qua sông.
Mệt cho họ vẫn luôn cao ngạo suốt nhiều năm như vậy, còn thành lập một liên minh thiên tài khổng lồ, tôn vinh Sở Phong – kẻ lai lịch không rõ kia làm Tiên Chủ, xem hắn là thần thánh, thậm chí, trở thành một loại tín ngưỡng.
Dù sao, mới sinh ra đã mang theo chữ trên người cũng được xem là yêu nghiệt, cho nên họ đều rất kiêu ngạo, nghĩ rằng bọn họ là cùng một loại người.
Kết quả, sự thật phơi bày, thật muốn đánh người, muốn khiến tên đểu kia thành tàn phế. Cả nhóm người nghiến răng ken két.
Nhất là một đám thiếu nữ, linh hồn người khác có thể chạm lung tung như vậy à? Cả nhóm xoắn xuýt suy nghĩ xem có nên đuổi theo giết Sở Phong hay không.
"Ta cảm thấy, hắn đối với chúng ta vẫn là có ân. Ngươi xem này, trên hồn quang của chúng ta có phù văn, ẩn chứa thuật pháp đặc thù, chạm vào chúng ta lúc đang trưởng thành trong Tiên Thiên Mẫu Thai, giúp chúng ta đạt được rất nhiều lợi ích!”
Có người mở miệng, định chấp nhận hiện thực này.
Nhưng cũng có người xoắn xuýt, lẽ nào đây là quà đền bù vì hắn tùy tiện viết linh tinh vẽ linh tinh?
“Tín ngưỡng của ta dành cho Tiên Chủ là không thay đổi, chỉ có điều, từ giờ Tiên Chủ chỉ sống ở trong lòng ta, không liên quan đến tên họ Sở ở ngoài kia!”
"Ta cho rằng, dù gì hắn vẫn có ơn lớn với chúng ta. Các ngươi có cảm giác được không, phù văn trên hồn quang đều là Hô Hấp Pháp, có thể tự động vận hành, giúp Tiên Thiên chúng ta mạnh lên!”
"Ta... Tạm thời công nhận hắn!"
Đại đa số người đều có cảm xúc rất phức tạp đối với Sở Phong. Có người biết ơn, cũng có người muốn đánh hắn, thật sự rất khó diễn tả loại tâm trạng này.
Có lão quái vật cảm giác được thì không khỏi hít một hơi khí lạnh. Liên minh thiên tài này nếu đi theo hướng đúng thì tiềm lực tương lai sẽ to lớn vô biên, mấu chốt nhất là bọn hắn đến từ các nơi, là đệ tử nòng cốt của các giáo. Còn nếu vươn tầm ảnh hưởng ra ngoài thì tương lai liên minh này chắc chắn sẽ trở thành một quái vật khổng lồ!
"Một ngày nào đó, ma đầu Sở Phong sẽ vì vậy mà hiệu lệnh thiên hạ ư?” Có lão quái vật nghĩ đến khả năng này.
Trên thực tế, Sở Phong đã sớm quên mất chút chuyện râu ria ấy. Nếu tương lai đám thiên tài này không đi tìm hắn thì chắc hắn cũng chẳng nhớ ra nổi.
Sau trận này, Sở Phong nổi tiếng không chỉ vì đã đánh chết tất cả Thợ săn luân hồi mà còn vì đệ tử nòng cốt của các giáo đều có liên quan đến hắn.
“Chú ta là Sở Phong!"
Một đoạn thời gian sau đó, cuộc trò chuyện trong các giáo đều có nhắc đến câu nói này.
Nếu trong một giáo không có đệ tử như thế thì không được xem là danh môn đại phái!
Bởi vì năm xưa, những người sở hữu hồn quang bị khắc chữ ngay từ khi mới sinh đã có hồn lực cường tráng hơn người, lại được phù văn của Sở Phong bồi bổ nên đương nhiên đều là thiên tài đứng đầu.
Vì vậy, trong một đoạn thời gian tiếp theo, muốn phán xét xem một giáo có mạnh hay không thì phải xem giáo đó có thu được những người đặc biệt ấy là đệ tử hay không, qua đó có thể nhìn ra được phần nào.
Đương nhiên, Tiên Chủ, Tiên Thiên Thần Thánh Sở Phong, cũng vì lý do đó mà trong những năm tháng sau đó đều được cả thế gian chú ý.
Còn lúc này, đằng trước giới bích là mười ba Thợ săn luân hồi cấp độ Đại Năng có vẻ mặt cứng ngắc, da mặt gần như không động đậy, hoàn toàn không có sức sống. Một kẻ trong số chúng để mắt tới lão Cổ.
"Ngươi nói, thời đại Tiền Sử có người giết mấy Thợ săn luân hồi?" Sinh vật nhìn như xương khô này chắc là loài người, chẳng qua đã quá nát nên lúc cử động thân thể, khớp xương đều kêu lên kẽo kẹt.
“Đúng vậy, quả thật có một người như thế. Hắn tên Lê Đà, đang ở âm Châu, các ngươi đi tìm hắn thanh toán đi!" Lão Cổ thoải mái thỏa hiệp và khai ra, lời nói cực kỳ nhanh nhẹn, thậm chí không cần tra hỏi đã nói hết toàn bộ.
Mọi người đứng quanh đó đều im lặng, một vài lão quái vật da mặt co rút, thật muốn ra mặt thay Lê Đà, đánh chết ông ta.
Mười ba vị Đại Năng không nhúc nhích, sau khi nhận tin thì không thèm để ý đến nữa.
Lão Cổ đoán, có lẽ chúng phải mời cấp cao ra mặt, thậm chí là người đứng đầu tổ chức này thì mới dám đi tìm thần thoại Cứu Cực thời Tiền Sử - Lê Hắc Thủ.
Nếu không, dù Đại Năng có kéo đàn kéo lũ qua thì cũng phải chết thôi.
"Sở Phong ở đâu?" Mười ba vị Đại Năng tập trung vào lão Cổ lần nữa.
"m Châu đấy, tìm Lê Đà nương tựa rồi!” Lão Cổ nói rất khẳng định, giọng chắc như đinh đóng cột.
Âm Châu là vùng đất khá đặc biệt, trong hư không có một cánh cửa, suốt thời gian qua cả ngày sấm sét vang dội, có tia điện màu vàng bắn ra.
Đây là cánh cửa nối với Đại âm Gian!
Quan tài đá của Lê Đà nằm ngay sau cánh cửa này, được gọi là quan tài chặn cửa, cực giống với một quan tài nào đó trong truyển thuyết xa xưa.
Quan tài đá bị mấy sợi xích đại đạo của những văn minh tiến hóa khác nhau khóa lại, trong đó có một người đang nằm, toàn thân đều là đạo văn, giống như đang kết kén.
Trên thực tế, quan tài này nằm trong khe hẹp giữa Dương Gian cùng Đại âm Gian, ở khu vực giao hòa giữa hai giới.
Lúc này, người trong quan tài nhíu mày, bởi vì có ai đó đang cầm tín vật trong tay gọi tên y liên hồi, khiến y nghe thấy.
"Đại ca, Thợ săn luân hồi lôi chuyện cũ, có khả năng đi tìm huynh kiếm chuyện!"
Người trong quan tài chỉ thoáng suy nghĩ chút là đã biết tất cả, chợt thấy đau răng, rất muốn ra ngoài tung một chưởng chụp chết tên rùa rụt đầu kia!
Đột nhiên, ở phía Đại âm Gian vang lên tiếng nổ đùng đoàng, mây mù giăng kín. Trên lớp đất khô cằn cứng rắn ấy có một đội quân đang chầm chậm bước đến, dùng thủ đoạn đặc thù xé rách không gian, tới gần quan tài đá!
Cầm đầu là một nữ tử, phong hoa tuyệt đại, váy dài cùng mái tóc xanh tung bay, gương mặt đẹp tuyệt trần, đôi mắt sáng rõ có thần, lông mi rất dài, môi đỏ răng trắng, thân hình thon thả thướt tha, màu da trắng nõn như bạch ngọc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

Dong

Cấp 2

5 tháng trước

emo cháy quá