Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 991 - Khiêu vũ ta liền bỏ qua tòa đảo này



Chương 991 - Khiêu vũ ta liền bỏ qua tòa đảo này




Đảo Santa Cruz, là một trong các hòn đảo gần Cyprien vương quốc, là loại đảo lớn, có hai thành trấn, tương tự cũng là khu vực bị Dressrosa chinh phục.
Tương tự, vì muốn giải quyết tốt hậu quả do hải tặc gây ra nên Wilbur ở nơi này.
Đương nhiên, trừ giải quyết tốt hậu quả hắn còn có công việc khác, chính mình ở Korf vương quốc mới xây chi bộ, hải quân có thể chiêu mộ quá ít, Korf vương quốc mới khôi phục trật tự, một đám người chết đi, trước kia nơi này còn là quốc gia hải tặc và quốc gia nô lệ, căn bản không có người nào làm hải quân, không có cách nào, Wilbur chỉ có thể nghĩ một chút biện pháp từ các hòn đảo khác, mà hắn còn phải phụ trách truyền bá « trích lời chính nghĩa » từ Clow tiên sinh, nay được cải biên thành « tín ngưỡng chính nghĩa », dựa vào đây để hấp dẫn một đợt người, không ít người đều hướng tới cải biên chính nghĩa này.
Vốn dĩ theo kế hoạch ban đầu là những người này sẽ bị hắn mang về, sau đó cùng nhau đi vào căn cứ hải quân ở Korf để tiến hành huấn luyện.
Nhưng không tốt lắm chính là Kuro trung tướng gọi điện thoại tới nói có hải tặc sẽ đến, kết quả thật sự có hải tặc đến, làm rối loạn kế hoạch ban đầu của Wilbur.
Nơi bến cảng, Wilbur suất lĩnh đại đội 1000 Douglas hải quân, ở kia tiến hành công kích hải tặc.
Kỳ thật cũng không tính là thuần đại đội Douglas hải quân, lần trước Bullet tiến công, cũng có thành viên Douglas đại đội chết mất, có một số hải quân là Wilbur mang từ nguyên G-3 bù vào, góp đủ 1000.
"10 lần! Tiếp tục đánh cho ta! !" Wilbur đứng ở phia trước giơ tay súng, hô lớn với hải quân bên cạnh.
Rầm rầm rầm! !
Viên đạn sau khi được năng lực trợ giúp đã lớn lên, hóa thành đạn pháo, mà đạn pháo thì lại biến thành đạn pháo càng lớn, đánh chìm thuyền hải tặc chuẩn bị tiếp cận gần bến cảng.
"Chiếc thứ 3!"
Sau khi đánh chìm thuyền, vẻ nghiêm nghị trong mắt Wilbur vẫn không giảm.
Đoàn hải tặc Độc Giác tiến công, nhất định phải ngăn cản bọn chúng.
"Trung tướng!"
Một tên hải quân kêu to: "Lại có thuyền hải tặc đến rồi!"
"Ta nhìn thấy!"
Wilbur trầm giọng nói: "Ở đây trú đóng ở là được, tòa đảo này chỉ có bến cảng nơi này có thể đổ bộ, còn lại không phải đá ngầm chính là vách núi, giữ vững nơi này, chúng ta có thể đánh lui! Bắn! !"
Cho dù là đoàn hải tặc Độc Giác, có thể có bao nhiêu nội tình? Chịu đánh mấy lần, tổn thất nặng nề thì tự nhiên là sẽ không đến nơi này, bọn hắn chỉ là hải tặc mà thôi!
Phanh phanh phanh! !
Viên đạn và hoả pháo tiếp tục công kích, bắn về phía một chiếc thuyền hải tặc lại tới gần kia.
Nhưng chiếc thuyền hải tặc này có chút không giống lắm, không cùng cấp bậc với ba chiếc thuyền trước đó đến đây, trừ cờ xí trên cột buồm có dấu hiệu độc giác ra, trên cánh buồm còn một bộ xương tay gắn với đài pháo.
Vviên đạn cùng đạn pháo tăng lớn 10 lần bay nhanh tới gần, chạy về phía chiếc thuyền hải tặc kia, chỉ là khi sắp tới gần, từ trên boong tàu kia đột nhiên lộ ra một vành lửa, sau một tiếng 'Oanh', đạn cùng đạn pháo nổ tung trên không, sương mù do vụ nổ bao phủ chiếc thuyền hải tặc kia.
Đồng tử Wilbur co rụt lại, "Cẩn thận! Đối diện có cường giả!"
Sưu!
Hắn vừa dứt lời, trong sương khói nổ tung đã có một thân ảnh nhảy ra, nhanh chóng nhảy tới bên này.
"Bắn!"
Wilbur giơ họng súng ngắm thẳng vào thân ảnh đang chạy tới kia, các hải quân khác cũng cấp tốc phản ứng, hải quân ở nguyên G-3 cũng thân kinh bách chiến, mà đại đội Douglas hải quân càng kỷ luật nghiêm minh, một mệnh lệnh đưa ra, bọn hắn có thể làm ra hành động thống nhất, không hề trì hoãn, dù sao cũng là người nhân bản.
Bọn hắn nhắm chuẩn lên trên không bóp cò, bắn ra công kích gấp10 lần, mà lúc này, thân ảnh kia lại đánh ra một vành lửa, trong chớp mắt đã đánh vỡ công kích to lớn lại dày đặc kia, trên không trung liên tiếp xảy ra nổ tung.
Đốt đốt!
Hai tiếng động nhẹ vang lên bên chân Wilbur, Wilbur thoáng nhìn xuống, hơi sững sờ, "Đạn?"
Dưới chân hắn là hai viên đạn vàng óng hình thoi!
Chỉ là hắn vừa liếc xong, trong khói mù từ vụ nổ đột nhiên nhảy ra một người, như đạn đạo bắn thẳng đến, trực tiếp nhảy xuống trước mặt đám Wilbur.
Oanh! ! !
Một vòng sóng xung kích đột nhiên đẩy ra, thổi bay tất cả hải quân do Wilbur dẫn đầu ra ngoài, kiến trúc ở bến cảng vào thời khắc này cũng bị sóng xung kích thổi nứt, bắn ra một vòng bụi mù.
"Khụ, khụ khục! !"
Wilbur ngã trên mặt đất, ho khan vài tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy trong vòng bụi mù kia có một người đàn ông có đầu hình thoi, để đầu đinh màu trắng sữa, chậm rãi đứng dậy, lộ ra nụ cười bọn hắn, hai hàm răng trắng như ra chiếm cứ nửa gương mặt, nhìn mười phần buồn cười.
Hắn mặc trang phục võ đạo truyền thống nước Wano lộ ra cánh tay, áo ở hai bên vai hơi nhếch lên, mặc giống như ninja, ngón chân cái cùng các ngón chân khác tách ra, giữa bàn chân có phòng hộ, mà ở cánh tay trên cánh tay phải của hắn lại bị kim loại bao bọc, trên này có ba đài pháo nhỏ, mà ở nắm đấm có một bao tay có lỗ thủng, giống như hộ thuẫn vậy.
" 'Máy móc chi quyền' Yagyushiu!" Wilbur cả kinh nói.
Hắn biết người này, là hải tặc đáng chú ý.
Theo hắn đột nhập, thuyền hải tặc phía sau cũng tới gần bến cảng lúc này, một số hải tặc không kịp chờ đợi trực tiếp nhảy qua, đứng bên người Yagyushiu.
"Không ngờ sẽ đụng phải hải quân, còn đánh chìm ba chiếc thuyền của ta, ta không vui." Yagyushiu vui vẻ nói.
"Đội trưởng, ngươi đang cười, đang cười!" Đám hải tặc kêu to.
"Có sao? Ta đang cười sao?"
Yagyushiu lấy từ trong ngực ra tấm gương, nhìn khuôn mặt tươi cười của mình, cười to nói: "Ta rõ ràng là đang tức giận a!"
"Ngươi cười rất vui vẻ!" Một đám hải tặc lại hét lớn.
"Ngậm miệng, ta chính là như vậy, khi phẫn nộ thì sẽ cười, khi cười chính là phẫn nộ!"
Yagyushiu rống một tiếng rồi cũng không để ý tới bọn hắn, tiếp tục để nụ cười chiếm cứ nửa gương mặt, nhìn về phía Wilbur đã đứng lên.
"Uy, xử lý ba chiếc thuyền hải tặc của ta, cũng không phải hạng người vô danh đâu, đi nhanh lên đi, ta đã đến, chờ các ngươi tích súc lực lượng lại đến phản công đi, nhưng chắc hẳn các ngươi không tích súc được lực lượng đâu, dù sao chúng ta là đoàn hải tặc Độc Giác!"
"Nói đùa cái gì!"
Wilbur cắn răng nói, đông đảo hải quân bên người cũng lấy lại tinh thần từ sóng xung kích kia, cấp tốc đi tới bên cạnh hắn kết trận đứng vững.
"Ở trên đảo còn có bình dân cần bảo hộ, làm sao hải quân có thể rút lui, ta muốn bắt giữ ngươi, Yagyushiu!"
Yagyushiu vươn cánh tay, ba đài pháo nhỏ phía trên chuyển động, nhắm ngay tới những người này, nụ cười vẫn không giảm, "Thật thú vị, không rút lui thì chết nha!"
Trong chớp mắt hắn triển khai đài pháo, Wilbur cùng hải quân cùng dùng súng nhắm chuẩn vào bọn hắn.
"Xạ kích!"
Công kích tăng lớn 10 lần, từ súng kíp của bọn hắn bắn ra, viên đạn sau khi tăng lớn hình thành màn đạn pháo, đen nghịt nhiếp nhân tâm phách.
Nụ cười trên mặt Yagyushiu càng tăng lên, cánh tay chấn động, ba đài pháo nhỏ bắn ra lượng lớn tia lửa.
Cộc cộc cộc!
Đạn vàng óng nhanh chóng đánh tới, giống như là bắn bia tử, cấp tốc đánh nổ tung những viên đạn to lớn vừa bắn ra kia, lần nữa trên không trung phát ra tiếng nổ tung.
"Vũ khí chất lượng quá kém!"
Trong vụ nổ, thân hình Yagyushiu bắn ra, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, bao tay mang theo lỗ thủng kia vung lên phía trước, cấp tốc đẩy ra một sóng khí, ép hải quân chung quanh bay về sau, mà lúc này hắn xuất hiện ở trước mặt Wilbur, một cái chân nhấc gối húc vào phần bụng Wilbur, lực lượng khổng lồ khiến Wilbur bay lên, nôn khan một tiếng.
Đùng.
Lúc này Yagyushiu lại nắm tay phải vung tới, hung hăng đập trúng đầu Wilbur, đập thân thể đang bay trên không xuống đất, đánh ra một hố lõm.
"Thật xin lỗi!"
Nụ cười của Yagyushiu không giảm, nhìn Wilbur bên trong hỗ lõm thì lắc đầu, duỗi ra cánh tay phải, đang muốn dùng đài pháo giải quyết hết đám người này, đột nhiên sững sờ, ngẩng đầu lên.
Ầm!
Một viên đạn dán qua cằm của hắn bay ra, bắn lên không trung.
Wilbur trong hố sâu thở hổn hển, nắm tay súng, hung dữ nhìn chằm chằm Yagyushiu.
Yagyushiu cúi đầu xuống, nhìn xem hắn nói: "Còn chưa chết à?"
"Hải quân, cũng không yếu ớt như ngươi nghĩ đâu!" Wilbur lớn tiếng nói.
"Ồ? Thật thú vị. . . Các ngươi ở tòa đảo này gặp gỡ hải tặc chúng ta, đó chính là đang bảo vệ người ở tòa đảo này, ân. . ."
Con ngươi Yagyushiu đảo một vòng, cười càng thêm khoa trương, "Vậy thì chơi một trò chơi đo?"
"Xong rồi, bệnh cũ đội trưởng lại tái phát."
Nhìn Yagyushiu đột nhập công kích, đám hải tặc đang chuẩn bị theo sau cùng nhau lên trước chiến đấu nghe nói như thế, thì vội ngừng lại.
"Lại là như thế, có ý gì."
"Không có cách, đội trưởng đã quyết định, cắt ngang lời hắn, thế nhưng sẽ xui xẻo."
Đám hải tặc thu vũ khí, cũng không động thủ.
Yagyushiu nhìn chằm chằm Wilbur nói: "Các ngươi đánh không lại ta, nhưng ta nguyện ý cho các ngươi cơ hội, không phải muốn bảo vệ tòa đảo này cùng người ở đây sao, như vậy đi, nửa ngày, khiêu vũ đi, nhảy múa nửa ngày điệu nào buồn cười ấy, chỉ cần chọc cười ta, ta sẽ bỏ qua các ngươi, rời khỏi tòa đảo này!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận