Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 217 - Anh bạn, mượn hộp diêm



Chương 217 - Anh bạn, mượn hộp diêm




" Sinh mệnh lực của kẻ này tràn đầy như thế sao, trúng hai chiêu Vô Minh Thần Phong Lưu của anh, thế mà còn có thể nói chuyện."
Rida đi tới, kinh ngạc nói.
Clow liếc mắt nhìn Gugas không một tiếng động, "Thức tỉnh hệ Zoan, sinh mệnh lực đương nhiên tràn đầy."
Trừ thức tỉnh, loại hệ Zoan trình độ này sẽ không chịu được hai chiêu của hắn.
Luận về cường độ đã không thua gì trung tướng.
Khó trách có thể giữ vững cửa lớn trấn Tada lâu như vậy vẫn sừng sững không ngã, không thẹn với xưng hô 'Người giữ cửa'.
"Tiếp theo phải làm sao bây giờ?" Rida hỏi.
Clow nhìn sắc trời, lại nhìn ra bên ngoài, lấy thị lực của hắn, có thể nhìn thấy chính là ban đêm này chỉ có bên trong vương quốc Tada, mà ở những nơi khác vẫn là ban ngày.
Kenbunshoku của hắn không tìm thấy năng lực giả kia, bởi vì khí tức quá mức hỗn tạp, có đủ loại khí tức.
Chỉ là khí tức ở trấn Tada đã hỗn loạn không chịu nổi, mà bên trong vương quốc lại càng thêm khoa trương, cường hãn, nhỏ yếu hỗn loạn cùng một chỗ, lít nha lít nhít, khí tức điên cuồng hoàn toàn bao trùm người có khả năng trốn ở trong, căn bản không tìm kiếm được.
"Trước tiên quay về trên thuyền đi, đến trên biển lại nói."
Hắn không sao cả, nhưng những thuộc hạ này lại không thích hợp đợi ở đây.
Clow thoáng vung bàn tay, nước biển mưa xuống thoáng, hắn mở ra máy truyền tin trên cổ tay, vừa bấm số điện thoại của Kizaru, vừa đi ra ngoài.
Đám thượng úy cầm vũ khí trong tay, nuốt nước miếng, vẻ mặt tràn ngập khẩn trương.
Ở thị trấn này thực yên tĩnh, dòng người rộn ràng ban ngày dường như đã biến mất, chung quanh không còn ánh sáng, trong đêm tối thâm trầm, rất khó nhìn rõ chung quanh.
Xoạt.
Clow châm lửa, muốn nhóm xì gà trên miệng, một trận mưa vừa rồi, chính hắn cũng bị ướt, mặc dù hộp xì gà chống nước, xì gà bên trong không ướt, nhưng bật lửa lại có vẻ không quẹt được.
Xoạt, xoạt, xoạt.
Clow quẹt liên tục mấy lần, thái dương nổi gân xanh, ném bật lửa ra ngoài.
"Quay lại để lão gia tử nhờ Vegapunk một chút, nhất định phải làm cái bật lửa dù gió thổi trời mưa sấm sét vang dội đều có thể dùng!" Clow căm hận nói.
Đột nhiên, nơi ngoặt vọt tới một đám lửa, chiếu sáng chung quanh.
Thượng úy đang khẩn trương giật mình một cái, vô thức bóp cò, một tiếng súng vang lên, đạn chì đánh trúng đám lửa kia, để động tác của nó trì trệ.
Sau đó càng thêm cuồng bạo!
"Rống!"
Đó đâu phải là lửa, mà là một người toàn thân bốc lửa, phát cuồng lao về phía đám người Clow.
Đạn chì bắn ở trên người hắn cũng không có tác dụng gì, làn da bị thiêu đốt thành than cốc, đã cho hắn đủ lực phòng ngự.
Bởi vậy có thể thấy được, đao kiếm phổ thông chém xuống cũng không có tác dụng gì.
"Trung tá!"
Thượng úy kêu to thành tiếng, chỉ thấy quái vật ngọn lửa kia đã vọt đến trước mặt Clow.
Clow lấy ra xì gà từ trong miệng, lắc lắc về phía quái vật lửa kia, nói: "Anh bạn, mượn chút hộp quẹt."
"Rống!"
Quái vật hình người vung móng vuốt mang theo lửa nóng đánh úp về phía đầu Clow.
Ầm! !
Một cây trường thương từ trên trời giáng xuống, đâm xuyên đầu của nó, lực lượng kia khiến quái vật lửa này bay về sau, ngã trên mặt đất, đầu sụp xuống một chỗ, thân thể run rẩy co quắp trên mặt đất.
Clow dùng Haki bao bọc tay tiếp được một khối vụn thiêu đốt bắn ra, dùng để nhóm lửa xì gà.
"Không cần khách khí như vậy, chính ta đến là được."Hắn thản nhiên nói.
"Rống. . ."
"Ô. . ."
Theo quái vật lửa kia phát ra động tĩnh, chung quanh bốn phía bọn hắn, ánh lửa bắt đầu xuất hiện, lượng lớn quái vật lửa, mang theo tiếng gào thét kỳ quái cùng nghẹn ngào, bao vây bọn hắn lại.
"Trung… Trung tá. . ."
Mười mấy hải quân chen chúc núp ở kia, thượng úy xin giúp đỡ nhìn về phía Clow, thần sắc vô cùng sợ hãi.
Cho dù là ai bị loại quái vật lửa đao thương bất nhập này bao vây, đều sẽ cảm thấy sợ hãi.
"Thì ra là thế, đây chính là nguyền rủa sao, rõ ràng trước đó đều chỉ là người bình thường, sau khi biến hóa lại trở lên rất mạnh."
Kuro đẩy mắt kính, mang theo vài phần tìm tòi nghiên cứu: "Thân bất tử, đao thương bất nhập, còn có ngọn lửa bám vào trên người, làm binh lính chính là phi thường mạnh, nếu như đưa đến bên ngoài, uy hiếp như vậy, dù là ai đều sẽ sứt đầu mẻ trán đi."
Rida cũng nói: "Rất giống cương thi ở Moria, nhưng giống như không có khuyết điểm."
Cương thi ở Moria vẫn sẽ bị muối khắc chế, mà nước biển có lượng lớn muối.
Nhưng đám quái vật này sẽ không.
Vừa rồi Clow hạ xuống mưa biển nước, phạm vi rõ rang bao phủ toàn bộ trấn Tada, nhưng nhiều nhất chỉ dập tắt ngọn lửa mà thôi.
Trung úy nuốt nuốt ngụm nước miếng, "Kuro thiếu tá, Rida thiếu tá, hiện tại là thời điểm tìm tòi nghiên cứu chuyện này sao, chúng ta đang bị bao vây mà."
" Ngươi không tham gia chiến tranh trên đỉnh sao?" Kuro thản nhiên nói: "Loại trình độ này, đối với Clow tiên sinh quá mức nhỏ yếu."
"Rống. . ."
Đám quái vật lửa càng ngày càng tới gần, phát ra tiếng rống trầm thấp.
"Đã nói không cần khách khí như thế."
Clow chậm rãi phun ra một ngụm khói thuốc, nhìn về phía chung quanh, nói: "Đốt thuốc thì một người là đủ rồi, nhưng nể tình các ngươi nhiệt tình như vậy, ta cũng cho các ngươi đãi ngộ như hắn đi."
Sưu!
Một thanh lợi kiếm từ trên trời giáng xuống, xuyên qua người một quái vật sắp sửa tới gần.
Rầm rầm rầm!
Trên bầu trời, vũ khí như là mưa đạn hạ xuống, điên cuồng oanh những quái vật kia, lực phá hoại mạnh mẽ từ không trung mang đến khiến đám quái vật lửa chỉ có thể phòng hộ đao kiếm bình thường không thể chống cự.
Trong nháy mắt, mấy quái vật lửa kia dưới quán tính mạnh mẽ đã bị cắt chém vỡ vụn, vỡ thành từng khối vụn, thiêu đốt lên trên mặt đất.
Chỉ có ngọn lửa kia còn chưa từng dập tắt.
Clow giơ tay, một thanh trường kiếm từ không trung giáng xuống, xử lý quái vật lửa cuối cùng ở phía trước, cảnh tượng này không khỏi khiến hắn nghĩ ngâm một câu thơ.
"Cầm kiếm trên bầu trời, mỉm cười đối mặt với bầy quái vật, năng lực giả chả là gì."
Clow ngâm một câu thơ rất có phong phạm của Hugo trung tá , vừa đi, vừa điểu khiển lượng lớn vũ khí từ không trung rơi xuống, đâm thủng tất cả mọi thứ xung quanh.
Mặc kệ là kiến trúc, hay quái vật lửa xuất hiện, bị đại lượng vũ khí đâm xuống, tất cả đều biến thành mảnh vỡ.
"Rống!"
Một quái vật lửa hình thể khổng lồ, trên người ghim mấy vũ khí, phẫn nộ vọt tới Clow, nhưn không đợi nó tới gần, một thân ảnh đã xuất hiện chung quanh hắn.
"Tekkai- Thương quyền."
Ầm!
Kuro vung một quyền xuyên thủng ngực quái vật, hắn móc ra khăn tay, ưu nhã lau tay mình, nói: "Clow tiên sinh không phải người mà ngươi có thể tới gần."
Clow đi qua, thuận thế quét mắt nhìn quái vật lớn này một chút, chỉ thấy hắn phí sức quay sang, ngũ quan bị ngọn lửa bao phủ lại kia, lúc này có chút động.
Mặc dù không thấy rõ thần sắc, nhưng Clow có thể cảm giác được, người sắp chết này đã mất đi dục vọng, mà lộ ra cảm giác giải thoát.
Hắn nhìn quái vật lửa gắt gao nhìn chằm chằm chính mình, nói khẽ: "Yên tâm đi, sẽ để cho các ngươi hoàn toàn được giải thoát, cam đoan các ngươi không nhìn thấy mặt trời ngày thứ hai."
Câu nói này vừa nói ra, quái vật ngọn lửa kia mới không có động tĩnh.
Nội dung trong sách đã nói rõ những người này tử vong chỉ là tạm thời, đến ngày thứ hai, bọn họ sẽ phục sinh, sau đó ban ngày quên mất tất cả, đến ban đêm lại sẽ nhớ lại, nhưng khi đó đã bị dục vọng uống máu tươi cùng thống khổ chiế đầy thần trí .
Người thực hiện năng lực 1 ngày không chết, bọn họ sẽ vĩnh viễn luân hồi trong vòng tuần hoàn vô tận điên cuồng này.



Bạn cần đăng nhập để bình luận