Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 208 - Cái gì gọi là ngồi ngay ngắn thiên chi bên trên



Chương 208 - Cái gì gọi là ngồi ngay ngắn thiên chi bên trên




"Trước kia cho rằng ngươi chỉ là một thiếu nữ đầu óc có vấn đề. . ."
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, nói: "Hiện tại xem ra không phải đâu, có thể giải thích cho ta một chút hay không, ban đêm sẽ xảy ra chuyện gì, cùng thân phận tù phạm tầng thứ sáu của ngươi."
"Làm sao có thể. . ."
Lúc này Absolun không thể tin nói: "Sao ngươi có thể nhanh chóng đột phá ảnh hưởng ảo giác của ta?"
"A. . . Quả nhiên."
Clow híp mắt lại, "Là năng lực à."
"A hì hì ha ha, năng lực của tên âm trầm nhà ngươi cũng có ngày bị người khác nhanh chóng phá giải."
Sipatia nở nụ cười, nói với Clow: "Vị hải quân tiểu ca này, nếu như ngươi không tìm tới, đến ban đêm ngươi có thể tham dự vào trong đó, rất đáng tiếc là ngươi không gặp được chuyện sẽ xảy ra vào ban đêm."
"Không cần nói nhảm, Sipatia."
Absolun nheo mắt lại, "Xử lý hắn."
"Xem ra các ngươi sẽ không ngoan ngoãn cùng ta trở về a, như vậy. . ."
Clow cắn cắn xì gà, thân hình đột nhiên biến mất.
Hô. . .
Sợi tóc Sipatia bị thổi ra, tiếp đó lập tức nghe được phía sau truyền đến một tiếng lợi khí đâm vào thịt.
Xùy!
Đôi mắt Sipatia hơi mở, vô thức hướng nhìn về sau, chỉ thấy trong tay hải quân kia cầm hắc đao, một đao chém ngã Absolun, lưỡi đao trực tiếp từ bả vai chặt tới dưới eo, gần như chặt Absolun thành hai nửa.
Máu me bắn tung tóe, khuôn mặt Absolun đầy hoảng sợ đổ vào vũng máu.
"Ngươi nghĩ ta ngốc, sẽ cho ngươi thả ra năng lực kia?"
Clow hất máu tươi trên Shusui ra, khinh thường cười cười, sau đó quay đầu nhìn về phía Sipatia đang chảy mồ hôi kia:"Hiện tại có thể giải thích cho ta sao?"
Thân thể Sipatia giống như con mèo cong lên, trên mặt vẫn mang theo ý vui cười: "Thật đúng là người lợi hại, nhưng muốn bắt được ta cũng không dễ dàng như vậy đâu."
"A. . . Hình như ngươi không phải hải tặc, chặt ngươi thì sẽ rất phiền phức."
Sương mù từ phía sau Sipatia vây quanh trên mặt của cô ta, một cái tay đè lại phần gáy của cô ta.
Clow xuất hiện bên cạnh cô ta, thản nhiên nói: "Cho nên ngươi vẫn nên đi với ta một chuyến đi."
Trên tay hắn ra sức, chuẩn bị bóp choáng cô ả này, nhưng lúc này, chỉ thấy trên mặt Sipatia hiện lên đường cong.
"Nha hì hì ha ha, ngươi có nên nhìn kỹ một chút không, lỡ may bắt sai thì sẽ không tốt."
Ả vừa nói xong, Clow đã tiện tay bóp một cái, lạp tức thấy Sipatia ngã xuống.
Hắn lắc đầu, chuẩn bị mang ả về, nhưng khi hắn vừa tiếp xúc đến ngưởi ả, đột nhiên cảm giác được xúc cảm có chút không đúng, xúc cảm này không quá giống chân thật.
Chuyện này khiến hắn kịp phản ứng, vừa rồi khi muốn bắt cô ả này, xúc cảm cũng không đúng lắm.
Bỗng nhiên, sau lưng hắn thấy lạnh cả người.
Clow nheo mắt lại,【 Oto 】 cùng 【 Kogarashi 】treo bên hông cùng bay ra khỏi vỏ, bay ở phía sau hắn.
Đương!
Rõ ràng là không có gì, thế mà trên kiếm vẫn truyền đến chấn động.
Con ngươi Clow lúc này càng thêm đỏ.
Kenbunshoku tập trung!
Cảnh tượng trước mắt bỗng nhiên giống như là gợn sóng tan ra, cô ả ngã xuống cùng Absolun phía trước đổ vào ngõ nhỏ đều biến mất vô tung vô ảnh.
Nơi nào còn có người nào, còn đâu vết máu.
Ngược lại là bên ngoài đoản kiếm giao nhau, Sipatia cầm một cây chủy thủ, đè vào đoản kiếm bản rộng, mà bên cạnh ả, chẳng biết từ lúc nào Absolun đã xuất hiện tại đó, căn bản không hề bị thương.
Sipatia thấy Clow nhìn lại, thu hồi chủy thủ, nhảy về sau hai bước.
"Nha hì hì ha ha, phản ứng thật sự là nhanh, xem ra không dễ đối phó như vậy đâu."
"Khó trách vừa rồi chặt ngươi cũng cảm giác không quá thuận tay, hóa ra là chặt tới không khí, cái năng lực kia, có thể che đậy Haki của ta?"
Clow nhìn chằm chằm Absolun kia, cảm giác được có chút khó tin, rõ ràng toàn bộ hành trình hắn đều mở ra Kenbunshoku, thế mà còn trúng chiêu.
Lần này hắn cũng không chủ quan, nhưng mà Haki có thể dự báo cảm giác nguy hiểm từ người khác, thế mà đến khi hắn sắp bị đâm vào lưng mới cảm nhận được.
Khóe miệng Absolun hiện lên mỉm cười: "Kenbunshoku Haki, kỳ thật cũng chính là giác quan nhạy cảm, mà ta là ăn 'Sai sai trái cây' 'Sai lầm người', năng lực có thể để người khác sinh ra ảo giác."
"Thị giác, khứu giác, thính giác, vị giác, xúc giác, ta cũng có thể làm cho hắn sinh ra ảo giác, cho nên nói, ngươi sinh ra ảo giác ngươi chém trúng ta từ lúc nào?"
" Tù phạm tầng thứ sáu, thật sự là không đơn giản a. . ." Clow phun ra một ngụm sương mù.
"Người tuổi trẻ bây giờ, đều quên đi uy danh của ta sao? Đáng tiếc ngươi không có cơ hội hỏi tiền bối của ngươi một chút, bằng không, ngươi có thể nghe được truyền thuyết về ta, truyền thuyết về【 Huyễn Ma hào 】 Absolun đại nhân ta, ta đã từng giao thủ qua cùng Sengoku đại tướng của các ngươi." Absolun nhàn nhạt nói.
Nhắc tới Sengoku, trên mặt cứng đờ của hắn có thêm một tia dữ tợn.
"Qua một thời gian ngắn nữa, biển cả sẽ lần nữa nghe tới uy danh của ta, tên Sengoku kia, ta sẽ không để lão sống tốt!"
Trên gương mặt cứng đờ của Absolun lại có thêm một tia dữ tợn.
"Uốn nắn một chút, là Sengoku Nguyên soái."
Clow vươn tay, nhấn một cái trên vách tường trong ngõ nhỏ "Xem ra lại là một lão già, đã trốn được thì ngoan ngoãn quy ẩn đi không phải là tốt sao, nhất định phải đi ra kiếm chuyện, người lớn trong nhà ngươi không dạy qua ngươi, gây thêm phiền phức cho người ta là rất không có lễ phép sao?"
"Tiểu tử, hiện tại ngươi cũng chỉ có thể đùa giỡn một chút miệng lưỡi."
Khóe miệng Absolun lộ ra một tia trào phúng, " Kenbunshoku của ngươi có thể hao tổn cùng ta bao lâu? Rất nhanh, ngay cả ta đứng ở chỗ nào ngươi cũng không biết."
Clow lộ ra nhe răng cười: "Bớt ở chỗ này giả ngu đi, giao thủ cùng Sengoku Nguyên soái? Đừng chém gió mạnh như vậy, nếu ta không đoán sai, lão đầu kia là hoàn mỹ khắc chế ngươi đi, khống chế ngũ giác người khác dưới dưới tinh thần đại phật của ông ấy sẽ không có tác dụng gì."
"Ta đích xác sẽ trúng năng lực của ngươi, nhưng . . Hiện tại ngươi đứng ở chỗ này đúng chứ!"
Tay của hắn từ trên tường buông ra, thoáng nắm, "Sư tử uy - Bích quyển Địa Tạng!"
Ầm ầm!
Mặt đất bỗng nhiên chấn động.
Vách tường hai bên hẻm nhỏ bỗng nhiên kéo dài, xuất hiện miệng khâu lại, đồng thời mặt đất bắn lên một tường đá cao cao, bao vây nơi này càng thêm chặt chẽ.
Lúc này, trong hẻm nhỏ tĩnh mịch này, trừ bầu trời ra thì không có đường ra khác.
Hai chân Clow dần dần rời đi mặt đất, cách bọn họ càng ngày càng xa, hắn bay tới không trung, nhìn xuống hai người lộ ra vẻ kinh ngạc trên mặt đất, bàn tay giơ lên, chải mở tóc của mình.
"Ngươi cho rằng ngươi già hơn thì có thể ngồi ngay ngắn bên trên? Hôm nay lão tử sẽ dạy dỗ ngươi, cái gì gọi là ngồi ngay ngắn bên trên!"
"Này, nói đùa a. . ."
Sipatia ngẩng đầu nhìn lên trời, trên mặt rốt cục không còn vẻ vui cười nữa, lộ ra nồng đậm kinh ngạc cùng ngưng trọng.
Trên bầu trời, xuất hiện lượng lớn điểm đen, điểm đen cực nhanh từ trên không trung hạ xuống, để hai người thấy rõ diện mạo cụ thể của điểm đen kia.
Vũ khí!
Đó là lượng lớn vũ khí!
Đao kiếm, thương búa, ở một khắc này như mưa hạ xuống!
Clow không thể chống cự năng lực của Absolun, năng lực kia không thể nói là có thể hoàn toàn điều khiển ngũ giác của hắn, nhưng vẫn có ảnh hưởng.
Việc này khiến Kenbunshoku của hắn cũng không cảm ứng được hai người bọn hắn, thế nhưng không có nghĩa là hắn không có chiêu đối phó gì.
Một hẻm nhỏ tĩnh mịch như thế, hai cửa ra đã đóng lại, như vậy nơi bọn hắn hoạt động chỉ lớn như vậy, chút không gian như thế, nện mấy người thực sự quá dễ dàng.
"Còn muốn dương danh? Lão tử hôm nay để tro cốt ngươi giương!" Clow cười lạnh nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận