Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 573 - Clow? Lucilfer?



Chương 573 - Clow? Lucilfer?




Trong hòn đảo, trong thôn xóm có một chỗ dâng lên khói bếp lượn lờ, một người đàn ông từ trong thôn xóm chậm rãi đi ra.
Thôn xóm này vốn hẳn nên có nhân khí, lúc này lại lộ ra vẻ yên tĩnh im ắng.
"Nhanh lắm , sắp kết thúc. . ."
Giọng nói của người đàn ông thì thầm vang lên, nghe có chút già nua.
Xoát!
Trong nháy mắt khi người kia vừa phóng ra bước chân, một đạo trảm kích màu vàng giống như xé rách bầu trời, cực nhanh từ trên không trung hạ xuống, muốn nuốt chửng người này.
Trảm kích kia đã chém rách da của ông ta, trực tiếp chặt đứt cánh tay của ông ta.
"Tìm được ngươi rồi!"
Trên bầu trời, một thân ảnh vàng óng đột nhiên hạ xuống.
Clow cầm Shusui, cắn xì gà: "Quả nhiên, mới vừa rồi còn có thể cảm ứng được khí tức sinh mệnh, đến giờ lại đều không có nữa, đây là do ngươi làm đi."
"Hải quân sao?"
Trảm kích kia kích thích ra bụi mù, từ bên trong đột nhiên vang lên một câu.
Chỉ thấy một ông già râu tóc bạc trắng, một mặt nghiêm túc đi ra, ông ta mặc áo da màu đen, tóc chải cẩn thận tỉ mỉ, hai tay cắm trong túi quần.
Hai tay?
Clow sững sờ, nhớ không lầm thì một đạo trảm kích vừa rồi kia rõ ràng đã chặt đứt tay ông ta mới đúng.
Vì sao bây giờ nhìn lại lông tóc không tổn hao.
"Clow tiên sinh!"
Sau lưng, Kuro cùng Rida mang theo hải quân đuổi tới, thấy Clow rút đao, Kuro vội vàng vẫy tay một cái, đám hải quân lập tức hoàn toàn bao vây lão già kia lại.
"Clow tiên sinh, lão già chính là ác ma biến mất sao? Nhìn xem. . ."
Kuro nhìn chằm chằm lão già này, đột nhiên sững sờ, ". . ."
Hắn há to miệng, con ngươi trực tiếp rút lại, âm thanh có chút run, "Clow tiên sinh. . ."
"Làm sao thế? Ngươi biết à?" Clow không khỏi hỏi.
"Vâng, gương mặt này, sẽ không sai, đại hải tặc, 'Ẩn nhân' Brex Fürth!"
Kuro ngưng thần nói: "Clow tiên sinh, đây là đại hải tặc đã vang danh từ hơn 20 năm trước, năm đó tiền truy nã đã vượt qua 3 ức, lúc đầu cho là ông ta đã chết rồi. . . Không ngờ lại xuất hiện ở nơi này!"
"Ồ? Có người nhận ra lão hủ sao? Ta còn tưởng rằng ta đã bị biển cả lãng quên rồi chứ."
Fürth nhếch miệng lên, "Như vậy, đã biết uy danh của ta, vậy thì lui ra đi, ta không muốn đối địch cùng hải quân các ngươi, dù các ngươi đã từng bắt ta, nhốt ta vào Impel Down."
"Cho nên nói. . ."
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, "Ngươi là từ tầng thứ sáu chạy ra?"
Hắn trên dưới dò xét Fürth, nói: "Lão đầu, ngươi nhìn cũng hơn 70 tuổi rồi đi, thật vất vả mới trốn ra được, dưỡng lão không được sao, ở nơi này làm chiêu trò gì, ngươi đã làm gì người nơi này rồi?"
"Lão hủ cũng không phải hơn 70 tuổi, năm nay lão hủ 86 tuổi rồi."
Fürth nhìn thôn xóm kia, nói: "Còn chuyện lão hủ muốn làm gì, có lẽ không liên quan gì cùng các ngươi chứ."
Sưu!
Ông ta vừa dứt lời, cả người Clow lập tức biến mất, chỉ thấy một đạo hắc quang mạnh mẽ bổ tới.
Đương!
Một cánh tay hiện ra Busoshoku, ngăn cản hắc đao của Clow.
Clow chém một đao xuống, lạnh nhạt nói: "Ta là hải quân, ngươi là hải tặc, ngươi gây ra chuyện, có thể không có liên quan gì với ta sao?"
"Nghĩ lại cũng đúng."
Fürth gật gật đầu, quét mắt nhìn hắc đao bị ông ta ngăn trở, lại sững sờ: "Shusui? Cây đao này, không phải quốc bảo của nước Wano sao? Ngươi là người nước Wano? Ta rất quen thuộc Kuri nổi tiếng của các ngươi đấy."
Ầm!
Clow vung một đao hất cánh tay Fürth lên, lưỡi đao thuận thế lướt qua, lại chém một đao xuống.
Xùy!
Một vành lửa xuất hiện trên ngực Fürth, ông ta lùi lại một bước, cúi đầu nhìn quần áo mình bị chém vỡ, Haki dần dần biến mất.
Mắt ông ta híp lại, nhìn Clow nói: "Ngươi tên là gì?."
"Lão tử tên là gì mắc mớ gì tới ngươi, ta cũng không phải người nước Wano."
Clow ngẩng đầu lên nói: "Thế nào, lão già, ngươi muốn ôn chuyện cùng ta? Ta cũng không có người nhà nào để ngươi quen mắt."
"Chỉ là hỏi một chút thôi." Fürth nhìn chằm chằm Clow: " Gương mặt này của ngươi, hơi có chút nhìn quen mắt."
"Clow, anh biết ông ta sao?" Rida hiếu kì hỏi.
"Ta quen một lão già bảy tám mươi tuổi như thế từ đâu chứ?"
Clow nhìn chằm chằm Fürth: "Lão đầu, ngươi nhận biết tổ tiên nhà ta? Không biết. . . Ba đời Lucilfer gia tộc đều là nông dân ở Đông Hải mà."
"Clow Lucilfer?"
Lời này khiến để toàn thân Fürth chấn động, ông ta dùng ánh mắt không thể tin thẳng nhìn Clow, sau đó lại nhìn về phía Rida đứng bên, giật mình nói: "Màu trắng. . . Là, thì ra là thế, thì ra là thế!"
"Ha ha ha ha!"
Giống như là phát hiện chuyện gì cực kì buồn cười, ông ta lớn tiếng nở nụ cười: "Quá buồn cười, tên kia, tên kia, lại có hải quân. . . Ha ha ha, thú vị, thật thú vị!"
"Lão đầu, ngươi cười quái gì đấy?"
Clow có chút khó chịu, lão đầu này, không phải bị bệnh tâm thần chứ?
"Rất thú vị thôi, đáng tiếc, ta không thể trở về, nếu không, ta nhất định phải cười nhạo tên kia một phen."
Fürth lộ ra ý cười: "Khó trách tên kia lại mạnh như vậy, tìm ra nguyên nhân rồi."
Nụ cười của ông ta mang theo một cảm giác thân thiết, khiến Clow cảm thấy rất khó hiểu.
Loại cảm giác này giống như rõ ràng ngươi không biết hắn, nhưng hắn lại có thể nói ra chuyện của ngươi, lại có loại cảm giác đặc biệt quen thuộc này.
Tựa như là. . .
Cảm giác quái dị như lão tử cũng là nhân vật trong kịch bản.
Lão đầu này, chỗ nào cũng tràn đầy quái dị.
"Bất kể như thế nào, trước tiên cứ bắt ngươi lại rồi nói."
Clow nắm chặt Shusui, dòng điện màu vàng từ trên lưỡi đao lấp lóe ra.
"Đây là. . ."
Fürth trừng to mắt, " Haki cao cấp nhất sao, cũng thế, người như ngươi, khẳng định là có thể làm được, lão hủ không phải là đối thủ của ngươi, cũng không muốn đánh cùng ngươi, ta đi trước."
"Ngươi muốn chạy chỗ nào hả?!"
Clow lập tức chém tới một đao.
Vệt sáng vàng đen lấp lóe, lưỡi đao chém thẳng đến cổ Fürth, một vòi máu tươi bị phong mang này trực tiếp chém ra.
Nhưng đúng vào lúc này, một đao của Clow xẹt qua, trực tiếp chém hụt.
Người trước mắt, đã hoàn toàn biến mất không thấy gì nữa.
Ẩn hình?
Không, không đúng, gần đây không cảm ứng được sinh mệnh khí tức của ông ta, tựa như là chưa từng xuất hiện vậy.
"Này, Calmon, ăn cơm!"
Lúc này, bên trong thôn xóm, đột nhiên vang lên tiếng động.
Clow trừng to mắt, không thể tin quay người.
Chỉ thấy thôn xóm vốn không có một ai kia, dần dần có thêm sinh mệnh khí tức.
Ở cửa một dãy nhà, một người phụ nữ cao giọng gọi một đứa bé đang chạy ở công.
Nhân khí dần dần xuất hiện tại trước mắt và trong cảm giác của Clow.
"Hở? Hải quân?"
Người phụ nữ kia gọi tên con của mình xong, cũng nhìn thấy một đám hải quân đứng trước thôn xóm, sửng sốt một chút, "Vì sao lại có hải quân? Trước đó không thấy được mà. . ."
" Xảy ra chuyện gì. . ."
Trong mắt Clow lần nữa thoáng hiện đốm đỏ, Kenbunshoku bao phủ xung quanh.
Khí tức của Fürth lúc này đã không còn ở tòa đảo này, mà lại xuất hiện ở một tòa đảo khác, ở phía trước hòn đảo nhỏ này.
Thuấn di?
Không có khả năng, thuấn di cũng không có khoảng cách lớn như vậy.
Clow hiểu rõ về thuấn di, hắn biết giới hạn thuấn di.
Cho dù là lão gia tử nhanh nhất, cũng không có khả năng trong nháy mắt này từ tòa đảo này đến một tòa khác đảo.
Người tên là Fürth kia vì sao lại đột nhiên lại xuất hiện ở đó?
Mà người nơi này, lại xảy ra chuyện gì?



Bạn cần đăng nhập để bình luận