Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 363 - « xứng »



Chương 363 - « xứng »




"Không phải nói là dã thú xao động sao?"
Ở đồng bằng Gunma, khi Clow đến, những dã thú nóng nảy trước đó lúc này đều đang ngoan ngoãn cúi đầu ăn cỏ, hắn chỉ vào cảnh tượng 'Gió thổi cỏ rạp thấy dê bò', nhìn về phía Fanny.
Cuối cùng, lão K vẫn không lay chuyển được Clow, chỉ có thể bi phẫn thả bọn họ đi, đi giải cứu vị hôn thê của hắn.
Fanny cũng đuổi theo, cô muốn trở về nhìn bình bình lọ lọ của mình, cơn chấn động trước đó đã khiến không ít thứ đổ mất.
Trên đường đi, Rida đã hỏi thăm Fanny rõ ràng.
Cô gái này thật sự không phải là 'Ma nữ' gì cả, chỉ là một người biết chế tạo thảo dược, những người như thế ở đây đều bị nhìn thành 'Ma nữ', các cô không được chữa bệnh ở trong nước, đây là truyền thống của Shoma vương quốc.
Nhưng điều này cũng không nghiêm ngặt như vậy, bởi vì đây cũng không phải là pháp luật quy định, chỉ là thói quen trải qua thời gian dài hình thành, nếu thật sự gặp phải người đã đến bước đường cùng thì vẫn có thể trị.
Ngoài ra, Fanny cũng không có kỹ năng truyền thống của các ma nữ khác, biến thân hay nguyền rủa gì đó đều sẽ không.
Chính là một co gái biết chế thảo dược.
"Hở? Ngươi hỏi ta tại sao phải ở nơi này làm ma nữ, không ra biển nhìn xem? Ờ. . . Nói như thế nào đây, cảm giác năng lực của chính mình còn chưa đủ đi, ngay cả người bổn quốc đều không thể tiếp nhận mình, mạo muội đi ra phía ngoài, trị người chết thì ta sẽ rất áy náy, chờ năng lực của ta lại cao hơn một chút rồi nói sau."
Đây chính là câu trả lời của Fanny.
Cũng cho đám người biết được ma nữ cái gì, quả nhiên là không tồn tại.
Vì thế Kuro còn có chút thất vọng. . .
Lúc này, nghe câu hỏi của Clow, Fanny đi tới một con dê mọc sừng rất lớn. con dê kia nhìn thấy người cũng không kinh hoảng, ngẩng đầu 'Be' một tiếng, rồi tiếp tục cúi đầu ăn cỏ.
"Thì ra là thế thì ra là thế, các ngươi cũng không biết."
Fanny vỗ vỗ đầu dê, gật đầu nói: "Yên tâm đi, ta sẽ trị tốt cho các ngươi."
"Ngươi nghe hiểu được động vật nói chuyện?" Clow có chút hiếu kỳ.
"Không, nghe không hiểu."
Fanny lắc đầu: "Nhưng ta ở đây rất lâu rồi, những động vật này đều quen thuộc ta, có chút động vật bị thương đều sẽ tự động tìm ta, dần dà, ta đại khái hiểu bọn chúng có ý gì."
"Những động vật này kỳ thật cũng biết có đôi khi mình đang nóng nảy, bọn nó cũng rất đáng thương? Nhưng không thể khống chế chính mình."
"Như vậy sao. . ."
Clow nhìn những động vật kia. Khẽ gật đầu, "Vậy ngươi cố lên."
"Clow tiên sinh, sư tử vượn kia không ở nơi này, tung tích thì ở hướng kia. . ."
Kuro chỉ vào một phương hướng rồi nói.
"Nha. . . Không nóng nảy, trước tiên cứu người ra đã." Clow gật gật đầu nói.
Mấy người đi tới hang động kia, rất nhanh đã đi tới mật thất trong địa đạo.
Bên trong mật thất, lúc này một cô gái mặc áo bào đen đang lẻ loi trơ trọi ngồi ở kia. Sắc mặt có chút mờ mịt.
"Katherine!" Fanny gọi một tiếng.
"Fanny!"
Cô gái kia mờ mịt quay đầu, sau khi nhìn thấy Fanny thì lộ vẻ vui mừng, cô đứng lên, để người thấy rõ cả người mình.
Xác thực đúng như lời Donald nói:Thân thể. . . À, tương đối đầy đặn.
Mặt như cái bánh bao, đôi mắt chính là một đường chỉ trên bánh bao kia, híp thành một đường nhỏ, mũi như tỏi, còn là loại không mọc tốt, mà miệng cũng là như bồn máu, lớn đến mức để Clow có ảo giác nếu cô há miệng là còn có thể ăn hơn cả Rida.
Người này bắt đầu chạy, theo thịt trên người nhấp nhô một trận, bên trong mật thất rõ ràng truyền ra chấn động.
"Fanny, quá tốt rồi, ngươi không có việc gì!" Katherine bắt lấy bả vai Fanny lay động một hồi, "Ta lo chết đi được, ta cho là ngươi cũng bị đạo tặc bắt rồi!"
Từ cũng này dùng rất xảo diệu, chí ít để Clow xác định một sự kiện, đó chính là cô tận mắt thấy thị nữ của mình bị đạo tặc bắt, về phần tại sao bỏ qua cô. . .
Ờ, đều hiểu được.
"Đừng, đừng lắc nữa, choáng. . ."
Fanny bị Katherine lắc lư mà hai mắt xoay quanh, vội vàng bắt lấy tay của Katherine để ngăn lại động tác của cô, mới nói: "Ta không sao, bọn họ không phải đạo tặc, là hải quân, thật ra bọn họ được quốc vương nhờ đến giải cứu ngươi, chính là bắt sai người, đều là hiểu lầm."
"Hải quân?"
Katherine nghe vậy thì nhìn sang, giật mình nói: "Hóa ra là hải quân à, vừa rồi quá hoảng sợ nên không thấy rõ, thì ra là thế, quốc vương bệ hạ là nhờ các người tới cứu ta sao? Vậy các ngươi cũng nhìn thấy quốc vương rồi?"
Cô mang theo vẻ chờ mong hỏi: "Dáng vẻ quốc vương kia đẹp trai sao? Có phải là phi thường có cơ bắp, có khí khái nam tử?"
Lại nói hiện tại là thời điểm xoắn xuýt vấn đề này sao?
Ngươi không lo lắng cho thị nữ của ngươi một chút sao?
Chúng ta là hải quân a, bộ đội chính nghĩa.
Clow chép miệng một cái, "Thật CMN là người một nhà. . ."
"Có ý gì?"
Katherine nhìn về phía Clow.
"Không, không có gì, chính là cảm thấy các ngươi có chút xứng đôi." Clow ngẩng đầu, không nhìn cô gái này.
"Rất có khí khái nam tử!"
Lúc này, Donald đứng ra, nói: "Phi thường có khí khái nam tử, yên tâm đi, Katherine tiểu thư!"
"Phốc!"
Lời này làm Rida quay đầu đi, suýt đã không nhịn được mà bật cười ra tiếng.
Cũng không có khí khái nam tử sao?
Cô gái giống như vậy, bình thường nếu không phải đã trải qua quá nhiều chuyện, mà là lần đầu gặp mặt là kết hôn thì hoàn toàn chính xác phi thường có khí khái nam tử.
"Ngươi cười cái gì?" Katherine hồ nghi nói.
"A? Ta? Ta nhớ tới chuyện vui." Rida ngẩng đầu, trả lời qua loa một câu.
"Ồ? Là vì giải cứu được ta mà cảm thấy vui sao? Cũng thế, ta là con gái đại thương nhân đấy, dáng dấp còn xinh đẹp như vậy, quốc vương để các ngươi tới cứu ta, các ngươi hoàn thành nhiệm vụ, nên đáng giá vui vẻ." Katherine gật gật đầu, nói.
Cô gái này. . . Trong lòng không biết tự cân nhắc sao?
Rida nhếch miệng, nhất thời không muốn cười, cô nhìn về phía Fanny, ý tứ trong mắt giống như đang nói 'Đây chính là người ôn nhu thiện lương' mà ngươi nói?
"Đúng, các ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta đâu, khí khái nam tử mặc dù có, nhưng hắn có đẹp trai không? Có cơ bắp sao?"
Katherine tiếp tục hỏi.
Lần này, không ai trả lời cô.
"Fanny, ngươi nói đi." Katherine hỏi g Fanny.
"A?"
Fanny ngẩn người, sắc mặt cổ quái: "Hẳn là. . . Rất đẹp trai đi."
Nếu như là lúc còn trẻ tuổi.
Ở trong lòng cô yên lặng bồi thêm một câu.
"Cái gì gọi là hẳn là, Fanny, ngươi chính là không có thẩm mỹ, mặc dù ngươi không có dáng vẻđẹp mắt như ta, nhưng thẩm mỹ phải nâng cao lên, ngươi là bạn bè mà Katherine ta nhận. Nhưng ngươi yên tâm, có ta ở đây, nhất định sẽ giúp thẩm mỹ của ngươi nâng lên cấp độ giống như ta."
Katherine nói: "Ngay từ đầu nói muốn thông gia cùng vương tộc, ta còn có chút khó chịu , vương tộc bình thường có thể không xứng với ta, dù sao ta đẹp mắt như vậy, trước kia có rất nhiều soái ca truy cầu ta đây, nhưng nếu quốc vương thì có thể xứng đôi cùng ta. Thế nhưng nếu quốc vương không dễ nhìn, vậy coi như không xứng với ta."
Nhiều soái ca theo đuổi ngươi như vậy thật sự là coi trọng nhan sắc của ngươi sao?
Trong lòng những người kia thật sự không có giới hạn sao?



Bạn cần đăng nhập để bình luận