Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 52 - Tự do? Gặp quỷ đi thôi



Chương 52 - Tự do? Gặp quỷ đi thôi




Kuro chưa từng thấy Robin, ở Alabasta cũng chưa từng thấy qua, người duy nhất từng thấy Robin là Clow lúc trước từng đi Las Vegas.
Robin châm chọc nói: "Ngươi không biết ta, nhưng ở Alabasta, ta từng gặp ngươi, đại kiếm hào Kuro, ngay cả cường giả như ngươi đều đến hộ tống ta, ta có lẽ hẳn nên thấy vinh hạnh."
Rida nhìn chằm chằm vào cô ta, nói: "Nico Robin, khi còn bé ta từng thấy lệnh truy nã của cô ta, giống như không thay đổi gì, rất giống bức ảnh ta nhìn thấy khi còn bé."
"Nói đến danh tự này thì đúng là rất quen tai a."
Kuro nghĩ nghĩ, "Nico Robin, Nico Robin. . . A! Là 'Devil Child' kia, 8 tuổi đã có 79 triệu tiền thưởng kia!"
Trước kia Kuro làm hải tặc, đối với người treo cao thưởng, Kuro đều đã nhìn qua.
Nhất là 'Devil Child' mới 8 tuổi đã bị truy nã, năm đó thế nhưng là danh chấn thế giới.
"Ta không phải ác ma!"
Robin giận dữ hét: "Các ngươi mới phải! Đám chó săn của chính phủ thế giới, các ngươi mới là ác ma! Chúng ta truy tìm chân tướng, truy tìm tự do có lỗi gì!"
"Tiểu thư nói chuyện như thế rõ ràng đầy sai lầm bất công đấy."
Clow ngồi xuống, châm xì gà, nói: "Đả kích tội phạm, bảo vệ bình dân, lại có lỗi gì đâu. Chẳng lẽ trưởng bối của ngươi không nói cho ngươi biết rằng không được làm chuyện phạm pháp sao?"
Robin nhìn về phía Clow, chế giễu: "Bảo vệ bình dân? Đừng nói giỡn, ngươi căn bản là không hiểu!"
Ohara, trừ cô ta ra, không có một người còn sống!
Loại kia cũng coi là bảo vệ bình dân? !
Clow nhún vai: "Ồ, đừng kích động như vậy, ta đúng là không hiểu nhiều, nhưng ta cho rằng một người làm ra chuyện gì cũng phải chịu trả giá cho việc đó, mặc kệ là tốt là xấu."
Cho nên hắn cố gắng không làm việc, vậy thì sẽ không phải trả giá gì.
"Giá lớn à. . ."
Robin cúi đầu xuống, cười khổ một tiếng: "Đám hải quân các ngươi căn bản không rõ, chúng ta chỉ đơn thuần truy tìm chân tướng cùng tự do."
Clow cầm xì gà xuống, phun ra một ngụm khói, "Tự do à. . . Thật sự là danh từ tiện lợi."
Tự do đều lấy ra rồi, hắn còn có thể nói cái gì, hắn chỉ là một hải quân hướng tới an toàn, không thể bình phán hành vi của người khác, cũng không muốn bình phán.
Dù sao cũng không liên quan gì với hắn.
Robin nhìn chằm chằm Clow, gằn từng chữ một: "Sớm muộn gì sẽ có một ngày, chân tướng mà chính phủ thế giới vẫn luôn e ngại sẽ được công khai, thống trị của bọn hắn lại bị khiêu chiến!"
"A. . . ngươi cố lên."
Clow không vấn đề nói: "Ta chỉ là một cái hải quân, ai làm chính phủ thế giới ta đều không có ý kiến, không hỗn loạn là tốt."
"Ngươi. . ."
Robin không thể nào hiểu được, đây là hạng người gì, hải quân bình thường nghe được cô ta lên án chính phủ thế giới, chẳng lẽ không nên lớn tiếng phản bác sao, thậm chí giận đến mức muốn giết mình.
Vì sao người này lại không tỏ vẻ gì.
Một hải quân kỳ quái. . .
"Nhưng có một vấn đề, nếu chính phủ thế giới thật bị phá vỡ chân tướng, ngươi có nghĩ tới chuyện phía sau không?" Clow đột nhiên hỏi.
"Phía sau sau khi phá vỡ chính phủ thế giới. . ."
Robin kinh ngạc, trầm mặc một trận, nói: "Ta chỉ là một nhà lịch sử học."
Clow cười cười, nói: "Trước khi vua hải tặc chết mở ra một thời đại hỗn loạn, dẫn đến hải tặc tràn lan, các bình dân mỗi ngày nhọc nhằn khổ sở lao động, đến khi có thành quả lại một hải tặc nào đó đồ sát hạ trở nên không có gì cả, ngay cả mạng cũng không còn.
Không thể không thừa nhận, chính phủ thế giới dù không được thế nào, 800 năm qua chí ít đã ngăn chặn hải tặc phát triển. Cho nên Nico Robin tiểu thư này, trước khi vạch trần cái gọi là chân tướng kia, tốt nhất vẫn nên tìm một ngôi nhà đáng tin cậy, ngươi cũng không hi vọng về sau sẽ xuất hiện rất nhiều Ohara đi."
Ohara!
Người này thế mà lại biết? !
Clow nói: "Ồ, ta một kiến nghị nhỏ, ngươi là hải tặc, ta là hải quân, ngươi có thể không nghe lời nói của kẻ địch. Nhưng làm hải quân, so với tự do, ta càng hướng tới yên ổn hơn."
Robin nhìn Clow, chậm rãi nói: "Vậy ngươi nói cho ta biết cái gì là tự do."
Clow nở nụ cười: "Ta làm sao biết, loại học vấn triết học này đề hỏi ta, ta không biết đâu. Nhưng lời hải tặc nói không đại diện được tự do."
Hắn nào biết được cái này, so với tự do, sống an toàn chẳng lẽ không thơm hơn sao?
Tự do? Gặp quỷ đi thôi.
Thế giới lộn xộn như thế nào cũng là chuyện thế giới, hắn chỉ muốn an ổn sống sót, không phải bực mình là tốt rồi.
Tìm tài bảo là chuyện của ngươi, nhưng thật sự muốn làm nhiều việc ác thì hắn cũng không ngại ra tay dọn dẹp một chút.
Dù sao dọn sạch những hải tặc kia đi thì chính mình mới có thể sống an toàn hơn.
Nếu thực lực đạt tiêu chuẩn, xử lý cả Tứ Hoàng thì thế giới kia có thể mỹ mãn.
Ngoài cửa sổ, Usopp dùng giác hút bạch tuộc bám vào phía dưới cửa sổ khoang của Robin, hắn không nghe được tiếng nói chuyện bên trong, nhưng nhìn thấy tên hải quân kia đang nói gì đó cùng Robin, từ vẻ mặt dữ tợn của hải quân kia, Usopp lập tức cảm giác thân thể chấn động, suýt nữa đã không giữ được tua bạch tuộc.
"Chuyện gì xảy ra, sao Kuro lại ở toa xe này, hắn không phải hải tặc sao? Làm sao lại trở thành hải quân rồi?"
Trừ Clow, hắn còn thấy Kuro, thôn Syrup là bóng tối vĩnh viễn của hắn.
"Không không không, bây giờ không phải là lúc nghĩ chuyện này, ta muốn cứu Robin ra, có biện pháp nào, có biện pháp nào có thể tránh đi ba hải quân kia. . . Có!"
. . .
Cửa toa xe thứ nhất bị mở ra, mấy người còn chưa kịp nhìn, đã nghe được một tiếng.
"Bom khói!"
Ầm!
Trong toa xe tràn ngập sương mù che kín, ngay sau đó, Usopp lao nhanh tới, ôm lấy Robin chuẩn bị chạy trốn.
"Ngươi. . . Mũi dài?"
"Tranh thủ thời gian chạy, tranh thủ thời gian chạy, ta phí rất nhiều công sức mới cứu được ngươi!"
Usopp đang chuẩn bị thừa dịp sương mù tràn ngập để mở đường, nhưng còn chưa chạy được mấy bước, một luồng gió từ trong sương khói truyền đến, thổi toàn bộ sương mù tản ra.
Ầm!
Mặ Usopp gặp trọng kích, mang theo Robin cùng đâm vào toa xe, mặt nạ kia trực tiếp vỡ vụn.
Sương mù tán đi, một thân thể thon thả hai tay đút túi đứng ở chính giữa, "Ta còn tưởng rằng là ai, hóa ra là ngươi, đã lâu không gặp, mũi dài."
"Ku. . . Kuro!"
Usopp bụm mặt đứng dậy, ngưng trọng nhìn người ngăn trước mặt bọn hắn.
Kuro đẩy mắt kính, "Nói thật là hiện tại ta vừa nhìn thấy mũ rơm cùng mặt của ngươi, ta đã không nhịn được mà nổi giận, có thể mời ngươi lưu lại nơi này hay không."
"Không thể!"
Robin ngăn phía trước Usopp, nói: "Ta có ước định cùng CP9, các ngươi nhất định phải cam đoan cho đám mũ rơm an toàn, bằng không, ta là sẽ không hợp tác!"
Kuro lạnh lùng nói: "Ta lại không biết loại chuyện này, ta là hải quân, không phải CP9."
"Đúng là có ước định này."
Phía sau, vang lên một giọng nói.
Lucci mang theo thành viên CP9đi vào toa xe thứ nhất, nói: "Không cho phép tổn thương một đám mũ rơm, là tiền đề để Robin hợp tác với chúng ta. Hải quân, nhiệm vụ của các ngươi chỉ là hộ tống, chuyện khác không có tư cách quản, đây là chuyện của Enies Lobby, không phải chuyện của hải quân."
Bruno nói: "Còn mời buông tay, giao mũi dài cho chúng ta xử lý, đám hải quân tốt bụng."
Ầm!
Đúng lúc này, đỉnh c toa xe bị đánh xuyên, mặt Nero đầy máu rơi trên mặt đất.
Ởcửa xuất hiện hai người.
"Robin -san, chúng ta tới cứu ngươi!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận