Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 336 - Một cái chớp mắt ngàn kích, thuấn ngục Thanh Long trảm



Chương 336 - Một cái chớp mắt ngàn kích, thuấn ngục Thanh Long trảm




"Chuyện gì xảy ra!"
Đột nhiên, ngoài lôi đài, một âm thanh lớn vang lên.
Lowe xuất hiện ở chỗ kia, nhìn về phía Loshen đã khôi phục dáng vẻ trẻ tuổi, sắc mặt âm trầm đến mức gần như có thể chảy ra nước.
"Ta rõ ràng đã giết chết tất cả mọi người, vì sao hắn lại có thể khôi phục lại tuổi trẻ?! Vì sao lại biến thành như vậy!"
"A ~ Lowe, cuối cùng ngươi đã trở về!"
Ầm!
Sau khi lại va chạm với Clow, Loshen lui về sau mấy bước, nhìn thấy người ở ngoài xa kia, nhe răng nở nụ cười.
Lão vươn tay, say mê vuốt tóc của mình một chút, "Nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của ta, có phải cảm thấy rất sợ hãi không, Lowe a. . . Ngươi trăm phương ngàn kế tính toán lâu như vậy, kết quả lại không thay đổi được gì cả. Ta còn phải cảm ơn ngươi, thay ta hạ quyết tâm."
"Vì sao, vì sao ngươi lại biến thành như vậy!"
Lowe quát: "Sao ngươi lại khôi phục trẻ tuổi!"
"Chuyện kia a. . ."
Loshen cười cười, "Biết cái gì là huyết mạch Lạc gia sao? Cái gọi là huyết mạch ấy à, trước kia vốn không có a, Lạc gia chúng ta năm đó ở nước Kano là thế gia thể thuật, nhưng không có nhiều thiên phú như vậy, trừ ta, ta mới là điển hình nhìn cái gì là có thể học cái đó."
"Thẳng đến khi ta ăn trái cây, ta là người đói ăn trái cây đói, ta có thể tùy ý khống chế đói với cơ thể, 'Đói' đối với muốn ăn, 'Đói' đối với chiến đấu, 'Đói' đối với thể thuật, đói thì tự nhiên sẽ hấp thu nhanh."
" Vì sao các ngươi lại có thiên phú như thế, là bởi vì khi sinh ra, ta sẽ gieo xuống trên người các ngươi hạt giống đói, cho nên các ngươi thường xuyên sẽ đói, ăn nhiều có thể tăng cường thân thể, 'Đói đối với chiến đấu ' để các ngươi khát máu hiếu chiến, 'Đói' đối với thể thuật võ đạo, sẽ để cho các ngươi nhìn thể thuật gì đều có thể cực nhanh hấp thu."
"Đây mới là Lạc, Lạc gia bởi vì ta mà tồn tại."
"Các ngươi có thiên phú như thế, hoàn toàn là bởi vì ta, cho nên các ngươi bị gieo xuống hạt giống, trả lại ta là chuyện rất bình thường, dùng tính mạng của các ngươi để duy trì tính mạng của ta. Cho nên cứ cách 3 năm ta đều sẽ ăn người là để duy trì sinh mệnh lực của ta, bởi vì các ngươi là 'Hạt giống', nảy mầm rồi tự nhiên sẽ bị ta ăn."
Lời này khiến con ngươi Lowe co rụt lại "Ngậm miệng! Ngươi là lão quái vật! ! !"
Loshen cười nhạt một tiếng: "Lowe a, ngươi đang oán hận cha mẹ của ngươi cũng là một trong số những người bị ta ăn hết đó có đúng không, cho nên ngươi cho rằng, giết chết tất cả người Lạc gia thì ta không thể duy trì tính mạng của ta sao. Nhưng ngươi đoán sai rồi, hạt giống không có lực lượng như vậy sẽ phản hồi về ta là có thể khôi phục lại trạng thái trẻ tuổi, mặc dù cũng không thể duy trì sinh mệnh, nhưng loại đồ vật này về sau lại sáng tạo một Lạc gia mới là có thể."
"Ta vẫn luôn chờ, chờ ngươi chừng nào thì không nhịn được, đáng tiếc là ta không thể kịp thời nhìn thấy ngươi tuyệt vọng. . . Ha ha ha, nhưng cũng không sao cả, Lowe a, ngươi đến cũng tốt, ta sẽ không giết ngươi, nhưng ta để ngươi hiểu rõ một sự kiện, người Lạc gia là vĩnh viễn không thể phản kháng ta."
Hắn vươn tay, mãnh lực một nắm, "Đói mất khống chế!"
Thùng thùng!
Lowe chỉ cảm thấy trái tim mình nhảy lên mãnh liệt, một cảm giác cực kỳ khát máu từ đáy lòng trỗi dậy, hắn duỗi hai tay ra, 'Xoẹt' một tiếng giật ra quần áo của mình, quỳ rạp xuống đất, thống khổ đấm mặt đất.
Loshen nhếch môi, nhìn đám võ đạo gia trên lôi đài trước đó bị hắn đánh ngất xỉu kia, "Các ngươi cũng tỉnh lại đi."
Theo lời hắn, võ đạo gia trên sáu tòa lôi đài đột nhiên đứng lên, đôi mắt của bọn hắn trắng dã, sắc mặt đỏ hồng, bộ dáng dần dần trở nên dữ tợn, răng nanh từ miệng lật ra, thể hình mỗi người đều trướng lên, ánh mắt trở nên đỏ hồng.
"Xích Quỷ, vũ khí bí mật của ta, cảm giác như thế nào? Đây chính là ta tốn giá cao, đồ tốt mua lại từ nước Wano đấy, phối hợp với hạt giống đói của ta,
Tạo nên vũ khí hình người. Queen kia đã thu của ta không ít tiền đâu."
Loshen nhếch môi, cười nói với Clow: "Bọn hắn có tính truyền nhiễm, cắn trúng người nào thì cũng sẽ khiến người đó Xích Quỷ hóa, để bọn chúng đánh vào nước Kano, tràng diện kia nhất định nhìn rất đẹp."
Clow nhìn chằm chằm hắn một trận, bỗng nhiên thu đao vào.
"Ồ? Từ bỏ sao, biết không phải là đối thủ của ta?" Loshen hỏi.
"Không. . ."
Clow lắc đầu, bước chân đạp mở, năm ngón tay dần đặt lên chuôi đao, thản nhiên nói: "Chẳng qua là cảm thấy. . . Ngươi còn đáng ghét hơn so với tưởng tượng của ta, cho nên ta chuẩn bị dùng một đao xử lý ngươi, tránh để thời gian dài, ngươi làm người khác buồn nôn."
"Giết… Giết ta!"
Một bên khác, cả người Lowe bạo liệt ra, đứng thẳng ngẩng mặt lên trời rốnglớn, làn da hắn trở nên đỏ bừng, mặc dù không mọc ra răng nanh quái vật nhưng khí thế của hắn lại càng thêm khát máu cùng đói khát.
Muốn giết người, muốn nhìn thấy máu, muốn chiến đấu. . .
Ánh mắt Lowe nhìn về phía đám hải quân kia, dục vọng không ngừng bành trướng.
Sưu!
Đúng lúc này, Rida bỗng nhiên lách mình đến phía sau Clow, một cái tay dán lên trên người hắn, "Clow, cho mượn một ít thể lực."
Năm ngón taycủa cô dùng sức, điên cuồng hút lấy thể lực của Clow.
"Em muốn xuất thủ sao, cũng tốt. . ."
Clow nheo mắt lại, "Tốc chiến tốc thắng đi, ta mệt mỏi."
"Tốt!"
Rida buông tay ra, cấp tốc đi tới trước mặt Lowe.
"Nissan. . ." Rida nhìn chằm chằm Lowe thần sắc thống khổ, sắc mặt có chút phức tạp.
"Rita. . ." Lowe trợn tròn mắt, khi hai tròng mắt đỏ ngầu nhìn người tới, xuất hiện một tia tỉnh táo .
"Đi nhanh một chút, ta, ta sắp không khống chế được chính mình!"
Lowe thở hổn hển, đỏ hồng trong mắt càng ngày càng đậm.
"Máu, máu. . . Làm thịt ngươi! ! !"
Đồng tử của hắn hoàn toàn bị màu đỏ bao phủ, giương nanh múa vuốt chạy qua Rida.
Rida thở dài, nói khẽ: "Ta biết a, Nissan, trước đó ngươi xử với ta như vậy là vì sao, hiện tại, đổi thành để ta đến cứu vớt ngươi."
Cô đưa hai tay ra, bước chân đạp mạnh, một chân co lại, cách mặt đất bay lên, sượt qua người Lowe cũng xông lại.
Chỉ một chớp mắt, Lowe lập tức đứng thẳng bất động ở đó không nhúc nhích.
Rida đứng vững sau lưng Lowe, áo choàng hải quân sau lưng theo gió phất phới.
"Đổ xuống đi, Nissan, từ từ ngủ một giấc, đứng dậy thì tất cả đều kết thúc."
Phù phù.
Theo lời Rida nói, thân thể Lowe run lên, hai mắt đảo một vòng, ngã xuống.
"Ừm? Đây là. . ."
Loshen thậm chí còn không kịp phản ứng, Lowe bị hắn kích phát dục vọng đã ngã xuống.
"Đến ngươi, lão pha lê. . ."
Trên Shusui tản ra một vầng sáng vàng, Clow đạp mạnh bước chân, chân sau uốn gối, cả người giống như tung bay, xông thẳng đến Loshen.
Tốc độ kia không thể nói là nhanh, nhưng ở trong mắt Loshen, chính là không thể nào thấy rõ, chỉ thấy hắn giống y như u linh bay qua, sượt qua người Loshen.
"Ha!"
Loshen thấy rõ, trong nháy mắt này, lão nắm chặt nắm đấm hét lớn một tiếng, Busoshoku quanh thân bùng lên, bao trùm ở toàn thân.
Clow lướt qua bên cạnh lão rồi rơi trên mặt đất.
Két két!
Giống như là pha lê vỡ nứt, Busoshoku quanh thân Loshen vỡ vụn ra, thân thể lão lảo đảo mấy cái, một lần nữa đứng vững, quay đầu cười lạnh rồi nói với Clow:
"Đao rất nhanh đấy, ta thấy rõ, trong nháy mắt đó, ít nhất là vung 1000 đao, nhưng bằng công kích như vậy, vẫn vô dụng với ta!"
Két.
Clow đút một đoạn lưỡi đao cuối cùng vào vỏ, ngồi thẳng lên, từ trong ngực móc ra một điếu xì gà, châm lửa.
Loshen dùng sức bước, đi thẳng đến Clow.
"Không nghe được sao?" Clow nhàn nhạt nói.
Theo tiếng nói vừa ra, thân hình Loshen bước ra thoáng trì trệ, cả người run rẩy, con ngươi co lại thành một điểm nhỏ, thân thể bắt đầu giống như thổi phồng, không ngừng bành trướng.
"Đó là tiếng Thần Phong nhẹ vang lên."
Ầm! ! !
Loshen giống như tan đi, cả người biến thành một đoàn bột nhão màu maus, rơi trên mặt đất.
Áo choàng phía sau Clow lưu động, hai chữ to【 chính nghĩa 】dị thường dễ thấy.
Hắn phun ra một ngụm khói, thản nhiên nói: "Một chớp mắt ngàn kích, áo nghĩa - thuấn ngục Thanh Long trảm."



Bạn cần đăng nhập để bình luận