Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 528 - Ta không xứng



Chương 528 - Ta không xứng




2 ngày sau.
Thuyền đỗ ở bến cảng của bản bộ mới đã tràn đầy, đại diện hải quân từ các nơi trên thế giới phái ra đều đã đến, không đến cũng không được, bởi vì điển lễ chính là được cử hành vào hôm nay.
Ở thành lũy to lớn nhất trên thiên thủ, Clow nhìn trắng xóa phía dưới đang nhúc nhích, thở dài: "Thật là náo nhiệt."
Lần trước sau khi cơm nước xong xuôi, hắn đã đến tìm lão gia tử, sau đó ở nơi này 2 ngày, nhìn người tới dần dần nhiều hơn.
"A ~ Clow, không cần nhìn nữa, vào đi."
Kizaru xuất hiện phía sau hắn, kêu gọi.
"Biết rồi."
Clow rời khỏi lan can, đi theo Kizaru vào chỗ cao trên Thiên Thủ các.
Đó là một văn phòng cực kì rộng rãi, là một kiến trúc Tatami điển hình kiểu Nhật, không có cửa kéo, phía trước rộng mở, giống như phong cách làm việc của Sakazuki.
Trong văn phòng rộng rãi, ở vị trí cao nhất, Sakazuki mặc trang phục chính thức màu trắng, dưới trang phục chính thức của ông ta là áo sơmi màu đỏ, khoác áo choàng màu trắng, đội mũ hải quân.
Ông ta nuôi một vòng râu ria đã thành hình, nhìn có thêm mấy phần khí chất nhã nhặn, nhìn thấy người tới, Sakazuki nhẹ gật đầu, nói: "Đến rồi à."
Lúc này ở hai bên phía dưới ông ta, bày một hàng ghế, trong đó có hai ghế đã bị người ngồi xuống.
Doberman, Onigumo, nhân vật đại biểu hải quân phái chủ chiến, đã đến.
"A ~ Đã có người tới trước rồi."
Kizaru cười tủm tỉm nói một câu rồi đi thẳng về phía trước, ngồi xuống trên ghế ngồi bên cạnh Sakazuki, mà Clow lại tự giác đứng ở sau lưng ông.
Với chức vị của hắn vốn phải nên ở phía dưới nhìn video qua máy truyền tin, nhưng hắn là bộ hạ của lão gia tử, cho nên được mang vào.
Những cái ghế kia, với chức vị của hắn không thể ngồi.
Dù đạt đến trung tướng, cũng không phải tất cả mọi người đều có thể ngồi trên những cái ghế này.
Ngồi ở đây, không phải người có thanh danh cực lớn, chính là nhân vật quan trọng trong phe phái, mà ít nhất cũng phải là trung tướng.
"Người đã tới nha."
Nơi cửa lớn rộng mở, một bóng lưng hơi còng đi đến, đó là Tsuru.
Còn sau lưng Tsuru lại tổng cộng có ba người.
Một người là Hina, một người là Smoker, còn có một, mang người khác đội mũ màu lam, mặc trường bào rộng rãi màu xanh lục, bên hông buộc một đai lưng màu tím, rất giống như là trang phục nước Kano, trong tay cầm một chiếc quạt lông, khoác áo choàng hải quân, để râu cá trê cong lên, mà râu ria trên cằm lại như kiếm vậy, nhìn chính là dáng vẻ túc trí đa mưu.
"Đó là. . ."
Clow sửng sốt một chút, Hina đi theo vào cũng không kỳ quái, Smoker cũng hợp tình lý.
Mặc dù Garp đến, nhưng trên bản chất ông ấy đã thuộc về trạng thái nửa về hưu, chắc đang chơi cùng Sengoku ở nơi nào đó, Smoker không có khả năng đi cùng Garp, hắn muốn đi vào trung tâm quyền lực hải quân, vậy hôm nay khẳng định phải tiến đến, Hina để hắn đi cùng mình, chuyện này rất bình thường.
Dù sao lần trước đã nói tốt rồi, lần trước sau khi Smoker mời khách xong, Clow mời hắn đi cùng mình nhưng bị từ chối.
Đi cùng chính mình, đó chính là chính thức gia nhập phe phái Kizaru, mà Smoker dường như không quá muốn.
Lực lượng phe phái Kuzan cũng không phải không có, đợi hắn trưởng thành thì cũng là có thể một lần nữa đứng lên dẫn dầu phe phái này, mà gia nhập vào phe phái Kizaru thì có thể nói lực lượng cuối cùng cũng bị hấp thu, Smoker có nghiên cứu riêng của chính mình, sẽ không làm như vậy.
Mà Tsuru mang theo hắn thì sẽ khác, chỉ là xuất phát từ chiếu cố.
Nhưng tên râu dài kia cũng là lần đầu tiên hắn gặp, nhưng. . . Là ai hắn thì cũng có thể đoán được.
"Tiểu Clow, đã lâu không gặp."
Tsuru ngồi xuống vị trí thứ nhất bên trái phía dưới Sakazuki, cười nói với Clow.
"Đã lâu không gặp bà Tsuru." Clow nhẹ gật đầu.
"Ngài chính là Lucilfer Clow Thiếu tướng sao?"
Người đàn ông râu cá trê khẽ lắc quạt lông, khẽ cười nói: "Lần đầu gặp mặt, ta là Komei, trên biển cả thường xuyên nghe được tên tuổi liên quan tới ngài đấy."
"Nào có nào có, không có không có, không cần khách khí như thế." Clow vội vàng nói.
"A ha ha ha. . ."
Komei cười ha ha: "Hi vọng chúng ta có thể cộng sự đâu, cùng đi đánh giết những hải tặc đáng ghét kia!"
Khi nói xong chữ cuối cùng, ngữ khí hắn đã tăng thêm không ít.
Vị này mặc dù thuộc phe phái của Tsuru, nhưng bản thân chính là trung tướng bản bộ, cũng có một phái hệ nhỏ của chính mình, mà phong cách hành sự của hắn càng có khuynh hướng phái chủ chiến.
Bởi vì khi còn bé bị hải tặc tổn thương thật sâu, khiến hắn ghét cay ghét đắng hải tặc, đồng thời thề rằng dựa vào mưu trí của chính mình để diệt trừ hải tặc, dựa vào mưu trí, hắn đã giết không ít hải tặc, ở New World cũng là hải quân nổi danh hào quang rực rỡ.
Mà hắn cũng phi thường thưởng thức Clow.
Phong cách làm việc của Clow vô cùng hợp khẩu vị của hắn.
Thực lực cường đại, đối với hải tặc không phải trảm thì giết, rất ít khi để lại người sống.
Hơn nữa người nối nghiệp phái hệ lớn, giao hảo cùng hắn thì những hải tặc kia, sẽ run lẩy bẩy trước sự liên thủ của bọn hắn này!
"Nói ra thì còn chưa chúc mừng ngươi đâu, Clow Thiếu tướng, không, Clow trung. . ."
"Khụ!"
Tsuru đột nhiên khụ một tiếng, đánh gãy lời Komei: "Tốt rồi, Komei, hiện tại đang họp."
"A ha ha ha, được rồi, bà Tsuru."
Komei hơi lắc quạt lông một chút, nở nụ cười, cũng không nói chuyện nữa.
"Ừm? Chúc mừng ta cái gì?"
Clow kỳ quái nhìn hắn một cái, khó hiểu cau mày.
Abra lại xảy ra chuyện rồi?
Đây là phản ứng đầu tiên của hắn.
Nhưng không đúng.
Hôm qua Rida còn nói với hắn, Abra đã đến bản bộ mới, hiện tại bọn hắn đang ở cùng một chỗ đấy, có việc gì thì chính mình đã sớm biết.
"Người kỳ kỳ quái quái, thích chơi mơ hồ phải không?"
Clow thầm lắc đầu, mặc dù Komei này cùng tên với Thừa tướng ở kiếp của hắn, nhưng Clow nhận bọn hắn không phải một cấp bậc.
Chỉ giống tên thôi.
Kikyo dưới tay hắn đâu chỉ chiếm cái tên, còn chiếm cả khuôn mặt kìa, không phải vẫn là một kẻ điếc.
Thấy Tsuru ngồi xuống, hải quân lục tục ngo ngoe cũng đi vào nơi này.
"Nha, Sakazuki lão bản, Borsalino lão ca."
Một ông lão mặc thường phục màu vàng, bên hông buộc yếm, hai tay đút túi đi trên đường hèn mọn đi đến, lên tiếng chào bọn hắn, ngồi trên chỗ ngồi thứ ba bên phải.
"Tokikake, ngươi cũng tới à, thật là kỳ quái đâu." Kizaru kinh ngạc nói.
"Mary Geoise đã cho Ryokugyu, cho nên ta đến."
Tokikake nhún vai cười quái dị một trận, dựa vào ghế, khoát tay áo về phía Clow sau lưng Kizaru: "Đã lâu không gặp, Clow tiểu ca, ngươi không đến ngồi sao?"
"Tokikake lão ca, đã lâu không gặp, ta không ngồi, đứng ở đây đi." Clow cười nói.
Hắn chỉ là một Thiếu tướng, ngồi cái ghế này thì tính là chuyện gì xảy ra, chính là không có quy củ.
Phía sau Tokikake là Momousagi lộ ra một đôi đôi chân dài, vừa đong vừa đưa đi tới, ngồi trên ghế thứ hai bên phải.
"A a, bà Tsuru, ngươi cũng tới à."
Gion cười cười với Tsuru, sau đó nhìn về phía Clow: "Clow, ngươi đứng đó làm gì?"
Ta không đứng, ta còn có thể làm gì?
Clow liếc mắt, những người này xảy ra chuyện gì vậy, làm sao cứ muốn lão tử ngồi thế.
Ta xứng sao?
Ta không xứng .



Bạn cần đăng nhập để bình luận