Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 752 - Lập trường cho phép



Chương 752 - Lập trường cho phép




Ở một bên khác của chiến trường, còn có một chỗ quân doanh, khác biệt với vẻ sục sôi như bên trận doanh của Dressrosa, quân doanh bên này có chút sa sút tinh thần, phi thường yên tĩnh.
Chung quanh quân doanh, một đám thủ vệ trang phục bằng vỏ cây, chỉ che khuất vị trí quan trọng , mà ở ngực cột một tấm Hộ Tâm Kính bằng sắt đứng tại kia, không nhúc nhích nhìn chăm chú phía trước.
Abra cùng Wilbur từ xa xa đã thấy chỗ quân doanh kia, một đám người vừa muốn tiếp cận, rừng cây lập tức phát ra tiếng dị động.
"Dừng lại!"
Trong rừng cây, có hai người nhảy ra, đều là áo cỏ da đen, bưng súng kíp thần sắc khẩn trương mà ngưng trọng.
"Hải quân, các ngươi tới đây làm gì?" Trong đó một người lạnh giọng hỏi.
Abra nói: "Thu được thỉnh cầu xin giúp đỡ của Randolph quốc vương củacác ngươi, đặc biệt tới xem một chút."
"Là đến trợ giúp chúng ta sao?" Một tên thủ vệ khác lộ ra nét mừng.
Abra nói: "Chỉ là tới nhìn xem trước rồi quyết định có giúp hay không ."
"Trước tiến đến đi." Thủ vệ lạnh lùng kia thả súng xuống, dẫn đám hải quân đi tới quân doanh.
Quân doanh chính là dùng một hàng rào gỗ đơn giản vây thành, khi đám hải quân đến gần, Donald nhướng mày, luôn cảm thấy người trong những quân doanh này, trong mắt mang theo một chút cảm giác xấu.
Ngột ngạt, tinh thần sa sút, đầy thương xót bi tráng.
Yên tĩnh kiềm chế.
Ánh mắt nhìn tới, chỉ thấy đám người hoặc chiến hoặc ngồi, loay hoay cướp bóc ở kia, nhìn thấy hải quân đến đây, chỉ ngẩng đầu nhìn thoáng qua rồi lại cúi đầu xuống tiếp tục loay hoay.
Wilbur hỏi: "Quan chỉ huycủa các ngươi đâu?"
Người dẫn đường dừng một chút, nói: "Không có quan chỉ huy, hắn chết trên chiến trường, nếu như có vấn đề gì cứ hỏi ta là được, ta tên là Yev. Chiến tranh đáng chết, làm chúng ta mất đi rất nhiều đồng bào ưu tú."
"Chiến tranh à, Dressrosa làm chuyện gì rất quá đáng đối các ngươi?" Wilbur hỏi.
Nghe vậy, vẻ mặt Yev trở nên cực kỳ nổi giận, há miệng kêu lên: "Đó là rất quá đáng? ! Phải gọi là súc sinh! Rõ ràng chỉ là chiến tranh mà thôi, chỉ là chiến tranh mà thôi! Ta nghe nói Dressrosa chinh phục chỉ là đánh trên chiến trường chính diện, cũng chỉ giết chóc kẻ địch trên chiến trường, chưa từng làm chuyện gì đối với gia thuộc, thế nhưng, thế nhưng…"
Ánh mắt của hắn chứa đầy nước mắt, âm thanh khàn khàn: "Thôn của ta, người nhà của ta, tất cả đều bị Dressrosa đốt rụi! Lừa đảo, đều là lừa đảo! Nói cái gì mà vì cùng tiên tiến cùng văn minh, nói cái gì mà vì biển cả hòa bình! Thiệt thòi chúng ta còn rất chờ mong, bọn chúng phụ lòng chúng ta! Bọn chúng chỉ là ác ma mà thôi "
Người trong quân doanh người nghe nói như thế, trong mắt cũng nổi lên vẻ tức giận.
Đùng!
Một người ném cung tiễn ra, đứng người lên hét lớn: "Liều mạng cùng bọn hắn! Bọn chúng chỉ là ác ma mà thôi! Chúng ta tuyệt không đầu hàng, tuyệt đối sẽ không đầu hàng!"
"Không sai, chắc chắn sẽ không đầu hàng! !" Những người còn lại nhao nhao rống to.
Quân doanh vốn đang trầm muộn, lúc này lại loạn xị bát nháo.
Chuyện này khiến Wilbur nhíu mày, nói thực ra, kỳ thật hắn không tin lắm.
Bởi vì hắn từng gặp David.
Khi Clow không có ở đây, David đã từng tới chơi, lúc ấy là Wilbur tiếp đãi, vị quốc vương kia thành kính đối với Clow tiên sinh không phải giả, mặc dù không biết vì sao một quốc vương lại thành kính đối với hải quân như thế, nhưng Wilbur vì vô cùng cảm động đã đưa một quyển « trích lời chính nghĩa » cho David.
Đây chính là bảo bối đấy!
Hắn còn không nghĩ khắc bản, cho rằng khắc bản là vấy bẩn chính nghĩa của đối Clow tiên sinh, bởi vì từ khi lệ thuộc nay đến, không có bất kỳ một hải quân nào có thể giống Clow tiên sinh, nói những lời liên quan đến chính nghĩa lại thông thấu như thế.
Các hải quân khác chỉ biết hô chính nghĩa của mình, đây chẳng qua là chính mình đặc biệt lý giải, không giống Clow tiên sinh, hiểu rõ về chính nghĩa có thể để người bình thường như bọn hắn cũng có thể có được tín ngưỡng kiên định.
Trên tay hắn chỉ có mấy quyển, đều là mang theo tâm thái thần thánh để sao chép từng chữ từng chữ lên.
Trong đó chia làm dùng riêng, dùng để cất giữ và dùng để huấn đạo.
Loại trích lời chính nghĩa dùng để huấn đạo bị hắn đưa cho David, về sau lại sao chép một quyển.
Tồn tại giống David này, Wilbur cảm thấy mình sẽ không nhìn lầm, cũng là người thủ vững chính nghĩa Clow tiên sinh, làm sao lại là loại người vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn được.
Cho nên khi biết được địch nhân là Dressrosa, Wilbur rất nghi hoặc, mà Abra cũng từng nghe Wilbur nói qua chuyện liên quan tới sự thành kính của David, từ sự tín nhiệm đối với Wilbur để anh ta cảm thấy cũng không có khả năng, cho nên trước tiên cứ hỏi thăm lại nói.
Nhưng bây giờ kết quả hỏi thăm làm anh ta rơi vào tình huống có chút khó xử.
"David thật sự là hạng người như vậy sao?" Wilbur tự lẩm bẩm.
"Địch tập! Địch tập! !"
Đột nhiên, quân lính bên ngoài doanh trại truyền đến âm thanh, một binh sĩ của Laya vương quốc thở hồng hộc chạy tới, quát: "Dressrosa lại đánh tới! !"
Yev nắm chặt trường thương trong tay, răng cắn chặt, đôi mắt sung huyết, "Xuất chiến! Cho dù là chết, chúng ta cũng phải để Dressrosa cảm nhận được đau nhức! Vì báo thù! !"
"Vì báo thù! !" Đám người trong quân doanh kêu to, như ong vỡ tổ xông về phía trước.
"Abra."
Wilbur trù trừ nói: "Chúng ta làm sao bây giờ?"
Abra nhắm mắt lại, đột nhiên chảy nước mắt " Bi thương cỡ nào."
"Ta có thể cảm giác được, dưới sự phẫn nộ bi thương của bọn họ, Dressrosa đích thật là không nói đến chính nghĩa!"
Abra mở mắt ra, quát: "Tà ác là kẻ địch của chính nghĩa! Chính nghĩa ngoan cường của chúng ta sẽ không khuất phục, rơi vào lập trường, mặc dù chúng ta không thể chủ động chiến tranh, nhưng muốn ngăn cản thì chúng ta là có thể làm được! Dressrosa, không nên đồ sát bình dân!"
Nói rồi hắn theo những binh lính kia đi về phía trước, "Đi lên trên chiến trường, trận chiến tranh này, chúng ta sẽ không chiếm chủ đạo, nhưng chúng ta cũng sẽ không để Dressrosa tiếp tục xâm lược!"
Trên người anh ta bắt đầu phát ra khí trắng, bao trùm lên người mỗi hải quân.
"Vâng! !" Đám hải quân sau lưng cùng cúi chào.
. . .
Giữa quân doanh của Dressrosa cùng quân doanh của Laya vương quốc chính là chiến trường, một nơi vốn nên xanh um tươi tốt lúc này bị lửa đốt hết, trở nên đen nhánh, ở giữa thây ngang khắp đồng, bọn họ chiến đấu thậm chí ngay cả thi thể cũng không kịp thu.
Lúc này, quân đội Dressrosa đã tập kết, ăn mặc chế phục, tay cầm vũ khí, từng bước đẩy tới, nhìn vô cùng có cảm giác áp bách.
Mà tại đối diện bọn họ, binh sĩ của Laya vương quốc bắt đầu xung phong, trận hình của bọn họ cũng không chỉnh tề như Dressrosa, nhưng vừa xung phong như thế, ngược lại khiến đám người Dressrosa lâm vào trì trệ trong chớp mắt.
Chiến lực không bằng bên này, nhưng tính tình ương ngạnh trước khi chết cũng phải lôi theo một người đệm lưng kia, để binh sĩ Dressrosa cảm thấy sợ hãi.
"Lại tới "
Trong quân đội, Kyros phía trước nhất nhìn bọn hắn xung phong, thì thào lên tiếng.
Chính là kiểu xung phong hung hãn không sợ chết này, kiểu chiến đấu mang theo cừu hận khó hiểu này để bọn hắn lâm vào vũng bùn, trì trệ không tiến.
Vì sao sức chống cự lại mạnh như vậy?
Bọn hắn yêu sâu sắc đối với mảnh quê quán này sao?
Nhưng bọn hắn cũng cần hoàn thành mệnh lệnh của vương!
Không quan hệ tới chính nghĩa hay không!
Chỉ là lập trường cho phép!
"Chuẩn bị hỏa lực!"
Sĩ quan Dressrosa hét lớn một tiếng, cánh tay duỗi thẳng, vung xuống.
"Pháo kích! !"
Rầm rầm rầm! !
Đại pháo đẩy lên phía trước phát ra tiếng nổ, lượng lớn đạn pháo bắn tới đám người xung phong kia.
Bọn hắn xung phong tán loạn thế này cũng là bởi vì đạn pháo, chiến tranh lâu dài để bọn hắn học được nên tránh thương vong như thế nào, loại đạn pháo dày đặc này, nếu như bọn hắn tập hợp cùng một chỗ, nhất định sẽ bị nổ bay, chỉ có như vậy, mới có thể giảm bớt thương vong ở trình độ lớn nhất.
Đạn pháo rơi trên mặt đất, phát ra tiếng nổ vang, khói bụi mịt mù, thỉnh thoảng có binh sĩ Laya vương quốc không tránh né được bị nổ lật, nhưng chỉ cần không chết, đều cắn răng liều mạng một hơi xông về phía trước, cho dù là bản thân bị trọng thương, đều sẽ bò về phía trước.
Chỉ cần đột tiến qua, bọn họ sẽ để địch nhân đi vào lĩnh vực hỗn chiến mà bọn hắn am hiểu!
"Giơ thương!"
Sĩ quan Dressrosa lần nữa vươn tay, ba cái binh sĩ phía trước giơ súng ống, lấy tư thế ngồi xuống, nửa ngồi, đứng thẳng ghìm súng, nhắm chuẩn binh sĩ xông lại.
"Bắn!"
Sĩ quan lần nữa vung tay.
Phanh phanh phanh! !
Viên đạn giống như mưa đạn, dày đặc bắn ra phía trước.
"Năm lần!"
Lúc này, chiến trường truyền đến một tiếng hét lớn, chỉ thấy một đoàn khí trắng hình thành quái vật không biết tên đột ngột đi vào giữa chiến trường, ngăn cản người của Dressrosa cùng Laya vương quốc, những đạn pháo cùng đạn chì vẫn rơi xuống kia đều đánh vào khí trắng, phát ra tiếng nổ, nhưng lại không phá nổi khí trắng.
"Dừng tay đi, trận chiến tranh này, các ngươi cũng không phải là cuộc chiến chính nghĩa!" Trong khói trắng truyền ra một giọng nói quang minh lẫm liệt.
Lúc này, ở địa điểm đổ bộv, mấy chiếc thuyền Dressrosa đang đến gần.
David khoác áo giáp còn chưa rơi xuống đất, trên boong thuyền đã nhìn thấy ở chiến trường cách đó không xa kia có khí trắng phóng lên tận trời.
"Thì ra là thế, loại vật này tồn tại, để chiến tranh lâm vào trì trệ à."
Hắn rút ra đại kiếm phía sau, bước chân đạp mạnh, giống như sói chạy, trực tiếp rơi xuống đất, nhanh chóng chạy về phía bên kia.
"Vậy để ta đến kết thúc!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận