Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 755 - Hải tặc là đại tiện



Chương 755 - Hải tặc là đại tiện




"Quốc vương. Randolph quốc vương."
Yev nghe thôi, cúi đầu xuống, giọng nói cũng trầm xuống: "Không có khả năng, quốc vương hắn vẫn luôn rất tốt, hắn rất tốt đối với chúng ta."
"Thật sự tốt như vậy sao?"
David nói: "Ta từng tìm hiểu về quốc gia của các ngươi, vương quốc trái cây, ở các nơi trên thế giới đều có đặc sản của các ngươi, quốc vương Randolph của các ngươi bởi vì thương mậu mà kiếm được rất nhiều tiền tài, nhưng các ngươi vẫn ở trong kiến trúc nhà gỗ là chủ, kèm theo làm bằng đá, rõ ràng có thể khai phát thành một quốc gia như Dressrosa, nhưng vẫn sống cuộc sống như nguyên thủy. Nếu như cùng nhau sống như nguyên thủy thì thôi, thế nhưng ở một số địa phương, ta có nghe nói quốc vương của các ngươi tùy ý tiêu xài, đặt mua bất động sản khắp nơi, ngay cả ở thành phố GranTesoro là đô thị giải trí lớn nhất kia, hắn cũng là hội viên."
"Các ngươi có thể sống tốt hơn, rõ ràng là có thể thoát khỏi cuộc sống như nguyên thủy kia, chỉ cần quốc vương các ngươi trích ra một phần tiền tài từ đống của cải phong phú của hắn là có thể, nhưng hắn cũng không làm thế, các ngươi vẫn sống cuộc sống như nguyên thủy, ngay cả quần áo trên người, đại bộ phận đều là dùng cây cỏ chế thành, mà quốc vương của các ngươi chỉ khi ở trên hòn đảo này mới có thể mặc trang phục cây cỏ, một khi ra ngoài, hắn còn lộng lẫy hơn bất cứ người nào."
"Lợi dụng các ngươi lao động, đến thỏa mãn tư dục của hắn, quốc vương như vậy chỉ muốn sống ở một nơi giàu có mà thôi, nếu như ở nơi nghèo khó thì hắn sống thế nào? Giống như bây giờ, vì bảo vệ địa vị của mình mà đồ sát thôn xóm, để kích thích sự phản kháng của các ngươi đối với ta, từ đó để lý tưởng 'Thống nhất thế giới' của Dressrosa lâm vào trì trệ, cũng để các ngươi mất đi cơ hội cùng chúng ta cùng nhau 'Thống nhất thế giới' rồi có cuộc sống văn minh mà tiên tiến!"
"Người như vậy, quốc vương như vậy, lại có gì mà đối tốt với các ngươi, lại có gì đáng để các ngươi hiệu lực, các ngươi chỉ là nô lệ ẩn hình của hắn mà thôi! !"
David quát mấy câu như đinh tai nhức óc, những binh lính này nghe được mà sửng sốt một chút, từng người lâm vào hoài nghi thật sâu.
"Không, sẽ không "
Yev thì thầm: "Sẽ không, Randolph là quốc vương tốt."
Bọn hắn chưa từng nghĩ tới loại chuyện này, Randolph quốc vương ở trong lòng của bọn hắn vẫn luôn là một quốc vương dịu dàng tốt bụng.
"Ta từng tới 'Quả vực', Randolph quốc vương mới không phải như ngươi nói vậy, người nào bị bệnh hắn sẽ đích thân đi xem, có khó khăn thì hắn sẽ đi thăm hỏi, thỉnh thoảng cũng sẽ diễn thuyết, nói cho chúng ta biết quốc gia này như thế nào, chúng ta làm người khác tự hào ra sao, hắn là quốc vương tốt mới đúng. Là chúng ta có lỗi với hắn, chúng ta còn muốn đầu hàng, xem nhẹ cảm thụ của Randolph quốc vương." Yev nói.
"Thế thì hắn có làm qua hành động gì thực tế sao?" David lạnh nhạt nói một câu, để Yev như bị sét đánh, cứng đờ ở đó, không nhúc nhích.
Hành động thực tế?
Đôi mắt Yev dần dần trợn to, ký ức về quốc vương Randolph của bọn hắn dần dần hiện ra.
Đồng bào bị bệnh, Randolph quốc vương đi xem, nhưng hình như cũng chỉ là đi xem.
Đồng bào có khó khăn, khi hái trái cây để cất giữ bị rắn công kích, độc tố xâm thể, mặc dù cuối cùng cứu được về, nhưng lại mất đi một chân cùng một tay, Randolph quốc vương đi thăm hỏi, hình như cũng chỉ là thăm hỏi một chút, người kia đến cuối cùng vẫn là dáng vẻ đó.
David nhắm mắt lại, thở dài, nói: "Nếu như chỉ là thần dân như các ngươi, thăm hỏi bằng miệng đương nhiên không có vấn đề, nhưng làm quốc vương, làm chủ nhân quốc gia, hắn có phải nên đi làm một số việc thực tế không, nếu như ta là quốc vương của các ngươi, như vậy đối với người làm công mà bị thương, ta sẽ tiến hành bồi thường, bởi vì hắn là người làm công việc vì quốc gia mới biến thành như vậy, cho nên ta làm vương, có trách nhiệm đi chiếu cố sinh hoạt kế tiếp của hắn."
"Lời nói bằng miệng là không có hiệu quả nhất, lão gia từng nói qua, nhìn hắn làm như thế nào, mà không phải nhìn hắn nói như thế nào. Nói hay thế nào nhưng đến lúc làm việc lại rối tinh rối mù thì không có ích lợi gì."
Wilbur lại lần nữa lật ra « trích lời chính nghĩa », gật đầu nói: "Xuất từ trang thứ nhất chương 18, Clow tiên sinh nói: 【 Không cần nghe hắn nói như thế nào, phải xem hắn làm thế nào 】."
"Cũng có thể là hải tặc" Mặc dù Yev nói như vậy, nhưng sắc mặt đã cực kỳtái nhợt.
"Hải tặc? Hải tặc không làm được loại chuyện này, nơi này chính là hải vực G-3 quản lý, ngươi đang chất vấn lão gia, không, chất vấn lực lượng hải quân G-3 sao?"
David cười nhạo nói: "Mà hải tặc có làm được chuyện kia không, không phải trong lòng ngươi rõ ràng nhất sao? Đây chẳng qua là hải tặc mà thôi, bọn họ chỉ cần tài bảo, mà loại đồ sát không phân biệt này, nếu quả thật chính là hải tặc làm, loại hải tặc tính cách kia, nhất định sẽ lưu lại tính mệnh, mà không phải lén lút. Tựa như lão gia nói hải tặc là đại tiện, là loại tồn tại thối không nói nổi kia, nếu quả thật thối, nhất định sẽ nghĩ biện pháp chứng minh chính mình có bao nhiêu thối, mà không phải yên lặng vô danh."
Wilbur lần nữa gật đầu, "Xuất từ trang thứ hai chương thứ nhất, Clow tiên sinh nói: 【 Hải tặc là đại tiện 】."
Sau đó, hắn lộ ra vẻ kích động, "Thì ra là thế, là giải thích như vậy sao? Ta vẫn luôn không có lĩnh hội được ý trong lời này, chỉ cho rằng Clow tiên sinh đang xem thường hải tặc mà thôi, David lại có một tầng lý giải mới!"
"Hải tặc là đại tiện, cho nên hôi không nói nổi, nhưng càng thối càng phải chứng minh chính mình tồn tại, cho nên ý tứ chân chính của câu nói này là, hải tặc đều là một đám cực lực muốn lộ rõ ràng sự tồn tại của chính mình, bọn chúng có dấu vết mà lần theo, có vị có thể nghe, không phải không lý do sinh ra! Lời này đã thông, cũng nói liền với câu nói ở trang thứ hai chương thứ ba 【 Hải tặc sẽ không biến mất 】, chứng tỏ lấy tính tất yếu của hải tặc, đương nhiên cũng chứng minh đạo lý hải quân chúng ta nhất định phải tồn tại!"
"Nha! ! Thì ra là thế, dễ hiểu!" Abra cũng kích động lên: "Là ý tứ như vậy sao? Hải tặc là rác rưởi của thế giới, hải quân chính là công nhân quét đường sao? Chuyện chúng ta muốn làm chính là bài trừ những rác rưởi hôi thối này, để thế giới khôi phục bình thường, không hề bị những nỗi khổ từ đám rác rưởi kia."
"Đúng vậy, Abra! Nngươi nhìn đi, ta nói rồi, một người có thể hiểu « trích lời chính nghĩa » thấu đáo như thế, làm sao có thể là người xấu!" Wilbur hét lớn.
Donald: ". . ."
Mặc dù hắn cũng cho rằng Clow trung tướng có mấy lời phi thường có đạo lý, một số thời khắc hắn nghe đều có chút cảm xúc bành trướng, nhưng có mấy lời, thật sự cần thiết nhớ sao?
Nếu hắn nhớ không lầm, đây chỉ là lời nói khi Clow trung tướng bực tức mà thôi
Nhớ kỹ toàn bộ, có phải không quá thỏa đáng hay không?
Nhưng rất nhanh hắn đã lắc đầu, có lẽ đây chính là nguyên nhân hai vị này được Clow trung tướng thưởng thức, chính mình còn cần học tập rất nhiều.
Có lẽ chờ mình suy nghĩ thấu đáo, là có thể trở thành người như Abra Thượng tá cùng Wilbur Thượng tá, càng thêm tiếp cận Clow trung tướng, có lẽ hiểu được nói chuyện hành động của Clow trung tướng, chính mình đối với võ kỹ 'Thế' sẽ nghiên cứu càng thêm thấu triệt.
Đơn thuần vung thương, đã không thể tăng lên bao nhiêu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận