Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 428 - Người phải có hi vọng



Chương 428 - Người phải có hi vọng




Hải tặc đương nhiên là có kẻ ti tiện, nhưng không thể phủ nhận, làm kẻ địch của hải quân, hải tặc cũng có hào kiệt.
Mà hắc bang. . . Bọn chúng cũng không có tư cách được hải quân coi trọng.
Nhất là loại hắc bang ức hiếp người nhỏ yếu này, năm đó khi Sazel ra biển, cho dù là làm hải tặc thực tập, trong đầu cũng là vì muốn thành danh, đối với bình dân, suy nghĩ lớn nhất cũng chỉ là cướp đoạt tài vật, mà ý nghĩ này còn chưa kịp áp dụng, hắn đã bị bắt đi làm hải quân.
Nhưng ra tay với bình dân thì Sazel chưa bao giờ nghĩ tới.
Càng đừng đề cập tới tình huống giống bây giờ.
Ti tiện đến mức Sazel vẫn luôn cho mình không phải chính nghĩa mà giờ phút này đều không chịu được.
"Còn có hắn! Người kia, hắn giết chồng của ta!"
Một người phụ nữ bế theo đứa bé khóc rống chỉ vào một tên tráng hán.
"Hắn để con của ta đi trộm cắp, con của ta. . . Con của ta mỗi ngày đều bị thương!" Một người khác bắt đầu chỉ tới những kẻ khác lên án.
Sau khi Sazel dùng một quyền giải quyết một kẻ, những bình dân bị khống chế kia hoàn toàn bộc phát.
Một lời hai câu chỉ ra những kẻ hung ác ở chỗ này.
Cơ bản đều là tráng hán.
Bởi vì so với những người mỗi ngày lo lắng hãi hùng ăn không đủ no thì những kẻ dựa vào bạo lực thu hoạch thành quả này đương nhiên sẽ được ăn ngon.
"Kéo toàn bộ ra ngoài, không cần thẩm vấn, xử bắn ngay tại chỗ."
Sazel vung tay lên, một đám hải quân lập tức tiến lên kéo những kẻ kia ra ngoài.
Cẩn thận nghe còn có thể nghe được những kẻ thuộc hắc bang kia đang quát mắng cùng cầu xin tha thứ, rất nhanh, sau tiếng súng vang lên liên tiếp, những âm thanh này cũng biến mất không còn nữa.
Một đám hải quân chạy chậm trở về, cúi chào với Sazel.
"Báo cáo thiếu úy, đã giải quyết toàn bộ!"
"Rất tốt!"
Sazel nhìn thoáng qua khu ổ chuột kia, xác định không còn ai đang nghi nữa mới nói: "Rút lui, tới nơi khác."
"Thế nhưng, thiếu úy, những vũ khí còn sót lại này. . ." Hải quân chỉ vào súng đạn cùng cùng đao kiếm của đám hắc bang đánh tơi tán loạn trên mặt đất kia nói: "Không cần đoạt lại sao?"
"Vũ khí gì, ta không nhìn thấy vũ khí, đi, nghe lệnh, đi!"
Nói rồi Sazel vung tay lên, mang theo hải quân bước nhanh tới cổng.
Ngay sau khi bọn hắn bước ra cửa lớn, cư dân bên trong mới như vừa tỉnh lại từ trong mộng.
"Cám, cám ơn ngươi! !"
Zeno kịp phản ứng, kêu to với các hải quân đang chạy đi.
Sazel không quay đầu, vươn tay lắc lắc, ra hiệu chính mình nghe được.
Một đám hải quân biến mất ở đây.
Giống như hóa thân chính nghĩa, sau khi đến thi hành chính nghĩa xong rồi rời đi, giống như trong manga vậy.
"Thực sự là. . . Rất đẹp trai."
Zeno tự mình lẩm bẩm, cúi đầu nhìn xem những vũ khí tán loạn trên mặt đất kia, trong lòng hạ quyết tâm.
Hắn đi qua, nhặt lên một cây súng lục, cầm thật chặt, "Ta cũng muốn. . . Trở thành người như vậy!"
"Kết thúc rồi! ! !"
Sau tiếng nói của hắn, một người đàn ông trung niên bỗng nhiên quỳ rạp xuống đất, hai tay bụm mặt, khóc rống lên: "Kết thúc! Cuối cùng đã kết thúc!"
"Ô ô ô ô!"
Hắn giống như mồi lửa châm vào thùng thuốc nổ, những người còn lại đều chảy nước mắt, tựa sát lẫn nhau, khóc rống nghẹn ngào.
Đúng vậy, kết thúc rồi.
Sau một thời gian dài bị đè nén, ngay cả khóc bọn hắn cũng không dám khóc, trong đêm khuya này rốt cục có thể tùy ý khóc lớn, tùy ý rống to.
Sau khi khóc rống, có người cười to, có người hát lên, có người lại nhảy múa!
Đau khổ đã kết thúc!
Người có thể không có cái gì cả, nhưng duy chỉ hi vọng là không thể không có.
Hiện tại bọn hắn đã có, cho nên dù trước đó cuộc sống bị đám hắc bang làm rối loạn, nhưng sau này vẫn sẽ tốt lên.
Kiểu gì cũng sẽ tốt. . .
Thanh tra còn đang tiếp tục, ở khu vực30 bên này, vô số hải quân xâm nhập vào trong từng nhà, cưỡng ép lục soát tất cả, trong đêm tối chỉ thấy hải quân mang theo đèn chiếu sáng như u linh màu trắng, tạo thành tốp đi trên đường cùng dân cư.
Nhiễu dân gì đó, vốn không nằm trong phạm vi suy nghĩ của bọn hắn.
Hoặc là nói, đây là Clow cố ý.
"Oa!"
Khu bánh xe Ferris ở công viên.
Một mình Rida ngồi trên bánh xe Ferris không ngừng kéo lên, nhìn cảnh đêm trong không trung quan, đôi mắt gần như lóe ra ánh sáng.
Phía dưới là Clow đang hút xì gà.
Hắn không quá hứng thú với đồ chơi này lắm, chính mình mỗi ngày bay tới bay lui, từ trên cao cúi xuống không biết bao nhiêu lần, đối với loại vật này làm sao còn cảm thấy thú vị.
"Này, Clow."
Ngồi bánh xe Ferris quay một vòng xong, Rida từ phía trên đi xuống, hỏi: "Muộn như vậy, để hải quân cưỡng ép xâm nhập vào dân cư sẽ không nhiễu dân sao?"
"Nhiễu dân mới tốt."
Clow nhổ ngụm sương mù, "Nhiễu dân chính là đại biểu cho khiếu nại, địa phương quỷ quái Sabaody này, nhiều kẻ có tiền cùng quý tộc như vậy, tùy tiện mấy tên lên tiếng khiếu nại ta, chính phủ thế giới sẽ khó chịu về ta, đến lúc đó điều ta đi, như vậy không phải rất tốt sao?"
Thuận đường xử lý Sabaody đang chướng khí mù mịt rối loạn trật tự nàymột chút, dù hắn không bị khiếu nại, hắn ở đây cũng thấy dễ chịu hơn.
Bất kể như thế nào, hắn đều không chịu thiệt.
Ta- Lucilfer Clow, nói gì cũng sẽ không lỗ.
"Tùy anh đi, oa, ta muốn chơi xe cáp treo, anh đi theo ta chơi một lần đi, Clow."
Rida lôi kéo tay Clow, kéo hắn tới phía trước xe cáp treo.
"Này, em nói đùa cái gì, ta đường đường là một hải quân biết bay, kích thích gì trên không trung mà chưa thể nghiệm qua, cùng em đi chơi xe cáp treo? Em cảm thấy ta rất rảnh à? !"
"Oa! ! !"
Trong đêm khuya, xe cáp treo không người kinh doanh bị khởi động, một tiếng kêu sợ hãi kèm theo tiếng cười như chuông bạc từ trên xe cáp treo đang nhanh chóng xoay tròn vang lên.
. . .
Đêm tối dần lùi, mặt trời dâng lên, khu vực30 hoàn toàn bị thanh tra.
Lượng lớn thi thể bị đạn bắn xuyên qua, giống như núi nhỏ bị chồng chất ở bờ nước, lại bị hải quân vận chuyển, tìm một chỗ yên tĩnh đốt cháy.
Đúng vậy, ở khu vực 30 này, hải quân bắt được 2523 phần tử khả nghi, xử quyết 1811 tội phạm, thả 568 nô lệ, một số cá lọt lưới, bởi vì xem xét không có chứng cứ phạm tội, cuối cùng bị thả.
Nhưng là những người được thả kia gần như đều sợ vỡ mật, bọn chúng tận mắt thấy những người bình thường được ca tụng là đại ca, bị hải quân kéo tới trên bờ xử bắn.
Đống thi thể chất thành núi kia, máu đỏ xuôi theo dòng nước chảy về biển cả đã cho bọn hắn ấn tượng cực sâu.
Dù trở về, bọn chúng cũng không dám làm ác.
Mỗi lần nghĩ tới đây, trừ toàn thân phát run thì không còn ý nghĩ khác.
"Clow tiên sinh, đây là kết quả ở khu vực30. . ."
Lúc này, Kuro đi tới công viên trò chơi, đưa tin cho Clow.
"Một khu vực lại có nhiều người như vậy a."
Clow sờ lên cằm, " Khu vực 30 vẫn là nơi tương đối an toàn, vậy khu vực 10 cùng 20 không phải càng không được. Trước tiên xử lý hết những khu vực tương đối an toàn cho ta , bao gồm cả khu vực 60 của chính chúng ta, cũng không nên xuất hiện cá lọt lưới, mặt khác, giữ vững cửa vào, đừng để người ở khu vực khác nhận được tin tức lại chạy khỏi sau khu vực chúng ta thanh tra, không thì sẽ rất phí sức."
"Vâng, ta rõ ràng, Clow tiên sinh."
Kuro gật đầu nói: "Loại chuyện này, ta nhất định sẽ không để ngươi thất vọng."



Bạn cần đăng nhập để bình luận