Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 705 - Biển cả là tàn khốc



Chương 705 - Biển cả là tàn khốc




Huyết thủy sền sệt tản ra, rơi vào mặt đất, theo nước mưa hạ xuống không ngừng khuếch tán ra bên ngoài.
Thân thể Smith đã sớm biến mất.
Clow chậm rãi rơi trên mặt đất, cắn xì gà, nhìn chằm chằm huyết thủy kia, phun ra khói thuốc.
Chết rồi, đúng vậy, chết rồi.
Mặc dù nói tù phạm có giá treo thưởng là 2 tỷ 60 triệu, theo lý thuyết là rất mạnh, không dễ dàng chết như vậy.
Nhưng lão già kia chính là chết rồi.
Nói lão mạnh thì tự nhiên là rất mạnh, lấy năng lực hệ Logia, tăng thêm lực lượng điều khiển thiên tượng, trên biển cả tự nhiên sẽ thuận lợi mọi việc.
Vừa gây ra bão tố lại thêm long hút nước rồi cả sét, ở New World này, người có thể là đối thủ của lão cũng không nhiều.
Nhưng đây là một kẻ thể thuật cùng Haki đều thuộc về phổ thông, có lẽ là già, có lẽ là vốn chính là rất bình thường.
Kenbunshoku của lão có thể né được đao của Clow, nhưng năng lực phản kích cụ thể lại kém rất nhiều.
Ngay cả thống nhất tập hợp Haki cũng không biết, đối với Clow thì kẻ này sớm muộn đều sẽ chết.
Từ tốc độ, mặc dù Smith là hệ Logia nhưng không nhanh bằng hắn, về mặt lực lượng cũng không phải là đối thủ của Clow.
Duy nhất chỉ có Kenbunshoku không tệ thì cũng chỉ khó khăn lắm mới ngang hàng cùng Clow mà thôi.
Ở loại tình huống này, Clow có thể thất bại vô số lần, nhưng Smith chỉ cần thất bại một lần thì sẽ mất mạng.
Huống chi, lão đã thất bại hai lần.
Một lần trúng 'Yến phản', hai lần sẽ trực tiếp mất mạng.
"Vẫn kém một chút."
Clow nhìn chằm chằm huyết thủy kia, lắc đầu nói: "Nhưng thực lực như vậy đi New World cũng sẽ mang đến cho đám hải tặc kia hỗn loạn không nhỏ, đáng tiếc, nếu ngươi không có ở dưới mí mắt ta giết hải quân, nói không chừng ta có thể thả ngươi đi."
Chiến lực như vậy, trừ tên ngu ngốc Teach kia, các Tứ Hoàng khác gặp phải, kiểu gì cũng sẽ nhức đầu.
Clow đối phó với lão xem như có thể khắc chế, bởi vì năng lực điều khiển thiên tượng, xét từ một trình độ nào đó thì hắn cũng biết.
Lại thêm nước biển cùng năng lực, không có thân thể và lực lượng Haki biến thái như Kaido cùng Linlin kia sẽ rất khó phá vỡ.
Nhưng loại người này thả đi ra ngoài, khẳng định sẽ khiến tình thế Tứ Hoàng hiện có trở nên càng thêm hỗn loạn.
Thật sự muốn nói thì Smith có thể tính làm.
Chí ít so với người nào đó bây giờ còn chưa được xưng là Ngũ Hoàng thì có tư cách hơn nhiều.
Clow thu Shusui vào vỏ đao, bay về phía thuyền Kim Nghê bên kia.
"Ta tốt rồi."
Lúc này, Donald cũng khôi phục từ trạng thái hư nhược.
Thuốc của Fanny mặc dù giải được chứng bệnh của hắn, nhưng bệnh khuẩn vẫn giấu trong người, cần thời gian an dưỡng, nhưng trước đó Bessy vừa chết, năng lực giải trừ, sản phẩm không phải trời sinh tự nhiên, mà là từ năng lực giả tạo nên năng lực sản phẩm, tự nhiên cũng sẽ biến mất không thấy gì nữa.
Sau khi đám người lên thuyền Kim Nghê, hòn đảo trên mặt biển và một khu vực nước biển cùng nhau bay lên trời.
"Ba lải nhải ba lải nhải ba nha. . ."
Clow vừa trở lại văn phòng, máy truyền tin trên cổ tay đã vang lên.
"Alo alo, bên này là Clow." Clow nhận lấy điện thoại, nói.
"A ~ Clow."
Không cần hỏi Clow cũng biết, dáng vẻ hèn mọn còn có ngữ khí đặc biệt này, là lão gia tử không sai.
Hắn dựa vào trên ghế, biếng nhác hỏi: "Lão gia tử, làm gì đấy?."
"Có chuyện muốn thông báo cho ngươi, chỗ lão phu vừa bắt được một tên tội phạm, theo tin tức bọn hắn nói thì một số tội phạm tầng thứ sáu đi ra ngoài muốn dùng ngươi lập uy đấy, phải chú ý nha."
Ngươi CMN nói muộn rồi!
Người tới đều bị lão tử chém thành nước rồi, còn nói cái rắm!
Clow liếc mắt, cũng không nói nhiều, trực tiếp cúp điện thoại.
"Clow tiên sinh, chúng ta vô cùng hổ thẹn."
Lúc này, phía trước hắn, Abra cùng Wilbur giống như học sinh tiểu học đứng đó, cúi đầu xuống, vẻ mặt đầy xấu hổ.
Rida ngồi trên ghế sa lon lục balo của mình, Kuro đứng bên cạnh Kuro, thỉnh thoảng đẩy mắt kính của mình một chút.
Abra cùng Wilbur thật sự cảm thấy mình hổ thẹn, nhất là Wilbur, mặt mũi tràn đầy áy náy.
"Clow tiên sinh giao trách nhiệm tuần tra hải vực cho ta, ta lại làm thành như thế, để tất cả đồng liêu trên một chiếc thuyền đều chìm vào biển cả, thực sự có lỗi với Clow tiên sinh!
Ta vô cùng đau lòng nhức óc, ta có tội với hải quân, ta thẹn với hải quân, thẹn với tiên sinh, ta hận không thể người chết chính là mình!"
Wilbur ngẩng đầu, nước mắt chảy ngang, hắn quỳ rạp xuống đất, từ bên hông móc súng lục ra, nhắm ngay vào mi tâm của chính mình, khóc rống nói: "Chỉ có, chỉ có cách lấy cái chết tạ tội!"
Hô!
Giống như là một ngọn gió thổi qua, súng trong tay Wilbur bay khỏi, lơ lửng giữa không trung.
Clow trợn trắng mắt, ngón tay khẽ động, súng lục kia lập tức rơi vào trong tay hắn.
"Ngươi làm gì? Những người các ngươi làm sao đều như vậy, động một chút lại muốn chết, chết cũng không cần chịu trách nhiệm đúng không? Thiên hạ nào có chuyện nhẹ nhàng như vậy, nếu người vừa chết trăm chuyện toàn bộ tiêu tán thì Roger chết hơn 20 năm rồi, chuyện lão gây ra không phải vẫn đang ảnh hưởng tới gipwf sao?"
"Clow tiên sinh. . ." Wilbur sững sờ nhìn xem hắn.
"Ngươi là hải quân, hải quân thì phải dũng cảm gánh chịu trách nhiệm của mình!"
Clow nói: "Trên đại dương bao la, hải quân cùng hải tặc chiến đấu nào có chuyện không chết người, mặc dù tiếc nuối, nhưng cũng phải tiếp nhận. Thật sự cảm thấy mình có tội thì giết nhiều hải tặc, làm nhiều cống hiến cho hòa bình của thế giới, vậy mới xứng đáng với các đồng liêu hải quân đã chết đi kia."
"Clow tiên sinh!" Wilbur cảm động lên tiếng, hắn vuốt nước mắt một cái, đứng thẳng người lên kiên định nói:
"Đúng vậy, ngài nói đúng, ta rõ ràng, ta chết đi như thế, là hành vi hèn nhát, ta sẽ ghi nhớ giáo huấn này, lại không còn chạy trốn!"
Lúc này Abra cũng đang khóc: "Clow tiên sinh, ta cũng sẽ tỉnh lại, để đồng liêu trên một chiếc thuyền táng thân trên biển cả, cũng là ta sai lầm."
"Được rồi, đàn ông đàn ang khóc sướt mướt giống cái gì, hai người tạo thành một tổ hợp mãnh nam thích khóc rồi xuất đạo đi."
Clow khoát khoát tay, "Hai người các ngươi đi ra ngoài trước đi."
Sau khi hai người đi ra ngoài, Clow vuốt vuốt súng ngắn trong tay, lại thở dài.
Biển cả tàn khốc, luôn luôn tàn khốc.
Có lẽ xét từ một góc độ thị giác nào đó, trên đại dương bao latràn ngập mạo hiểm và lạc quan, tố chất của người ở thế giới này đều không tệ, chỉ cần không chết, đến cuối cùng luôn có thể khỏi hẳn.
Nhưng không thể phủ nhận, biển cả chính là tàn khốc.
Loại mạo hiểm chơi nhà chòi, giống như truyện cổ tích kia từ lúc bắt đầu, đãkhông nên tồn tại.
Sau những truyền thuyết mạo hiểm kia, mãi mãi cũng là đấu tranh, tàn khốc, chảy máu, đấu tranh ngươi chết ta sống.
Nếu như thế giới vận hành, đều như tặc vương nào đó nhìn thấy đơn giản như vậy, vậy sẽ không tồn tại hải quân.
Chính là năm người hôm nay kia, nguy hiểm nhất kỳ thật không phải Smith, mà là Bessy.
Năng lực kia là đại sát khí.



Bạn cần đăng nhập để bình luận