Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1067 - Vương tọa thay phiên



Chương 1067 - Vương tọa thay phiên




"A ~ Vừa rồi ta tới phía dưới đã trông thấy, làm quá long trọng, thật khiến người ta kinh ngạc, Clow."
Kizaru nói một câu, cũng không khách khí, chủ động ngồi lên chủ tọa mà Clow kéo ra.
Clow mỉm cười lui lại, đi đến bên cạnh Kuro, nói nhỏ: "Quà tặng của ta đâu?"
"Đang chuẩn bị, ta đã liên hệ với Sazel, hắn đang trên đường tới. . ." Kuro lặng lẽ nói.
Clow gật gật đầu, trên mặt một lần nữa hiện ra ý cười, đứng ở một bên nói với mọi người: "Hôm nay là sinh nhật của lão gia tử nhà ta, nhiều người nể tình như vậy, ta cám ơn mọi người."
Tsuru khẽ cười: "Có ngươi ở đây là chủ sự, mọi người đến là chuyện rất bình thường, nói ra thì đúng là có rất ít thịnh hội như vậy, trừ hội nghị ra."
"Đều là mọi người nể tình, nể tình."
Clow càng cười tươi, đứng ở kia vỗ bộ ngực, nói với Kuro: "Kuro, dặn dò thuộc hạ một chút, trong bảy ngày này tùy tiện ăn chơi, tiêu phí đều do Clow ta trả tiền!"
"Vâng, Clow tiên sinh, ta lập tức đi xuống dặn dò." Kuro nhẹ gật đầu, nói.
Hải quân sẽ không mở yến hội, khác biệt cùng hải tặc, không có thời gian rỗi kia, cho dù là chiến tranh trên đỉnh thắng lợi, bọn họ cũng chỉ reo hò vài tiếng, sau đó nên làm gì thìlàm cái đó.
Buổi yến hội không phải hình thức hội nghị như thế này đúng là hiếm thấy, cơ bản đều là một số người quen biết âm thầm tập hợp, nào có náo nhiệt như thế.
Hôm nay có người ra mặt, triệu tập nhiều người như vậy, vậy bọn hắn cũng sẽ cùng hưởng niềm vui.
Hải quân mà, cũng là có ngày nghỉ, cũng cần thả lỏng, mỗi ngày không phải đánh hải tặc chính là làm nhiệm vụ, cũng không phải máy móc, ai có thể chịu đựng được.
"Trung tướng! Trung tướng! Đến rồi!"
Đột nhiên, ngoài cửa vang lên tiếng bước chân dồn dập, chỉ thấy Sazel ôm một vật vàng óng ánh chạy vào, sau khi vào cửa đã một lảo đảo một cái suýt đã ngã xuống, đứng ở kia vội vàng kêu: "Trung tướng, đây, đây là. . ."
"Nôn nôn nóng nóng!" Clow nhíu mày lại, "Kuro."
"Vâng. . ."
Thân hình Kuro lóe lên, trực tiếp vọt đến trước mặt Sazel, nâng vật vàng óng ánh kia, thoáng trừng mắt nhìn Sazel, nói: "Được rồi, đồ vật đã thu được, ngươi đi xuống ăn cơm đi."
"Vâng."
Sazel chỉ cảm thấy trên tay không còn nặng, chỉ thấy đồ vật được Kuro tiếp nhận, lập tức ngoan ngoãn rút đi.
Kuro nâng vật kia đi đến bên người Clow, rồi đưa tới, "Clow tiên sinh. . ."
Đồ chơi này. . .
Clow liếc nhìn, trên tay Kuro nâng là một một tòa cung điện dùng vàng khắc thành, toàn bộ dùng vàng chế tạo, bên trong cung điện được điêu khắc sinh động như thật, có đại điện có cột chống còn có vương tọa bắt mắt nhất, kích thước lớn cỡ trẻ con 3 tháng tuổi, hai tay nâng được.
"Sao lại là đồ chơi này?"
Clow nhớ kỹ thứ này, lúc ấy chế tạo một đống vàng làm đồ trang sức, có dây chuyền vàng có nhẫn vàng, vương quan, quyền trượng gì đó cũng có, duy chỉ có món này không biết là thợ thủ công nào chế tạo ra, nhưng nhìn thì rất tinh xảo đẹp đẽ.
"Đây là lớn nhất." Kuro nhỏ giọng nói.
Clow gật gật đầu, nhận lấy cung điện vàng này, khuôn mặt tươi cười, thân thể hơi khom lên, đi về phía Kizaru bên kia.
"Lão gia tử, ngươi hôm nay là sinh nhật của ngươi, ta không có gì lấy ra được, thứ này là chiến lợi phẩm lúc trước thu được, ta mượn hoa hiến phật. Chúc lão gia tử sinh nhật vui vẻ." Clow đưa cung điện vàng tới phía trước, cười hì hì nói.
"Phật?"
Garp sững sờ, nhìn về phía Sengoku, "Phốc ha ha ha, đây mới là phật a."
"Đồ đần, kia là ngụ ý, không phải lão phu." Sengoku cũng cười ha ha.
"A ~ Vàng làm cung điện đâu, thật sự khiến người ta kinh ngạc." Kizaru lên tiếng, kính râm cũng được kéo xuống một chút, lộ ra đôi mắt đầy ý cười, cẩn thận nhìn cung điện bằng vàng kia, lộ ra một tia hiểu rõ.
"Quà này không tệ, lão phu nhận."Ông cười ha hả nói.
"Vương tọa à. . ."
Sengoku nhìn cung điện kia, cũng cười nói: "Rất thú vị, ha ha ha, Clow, ngươi rất hiểu chuyện."
A?
Clow không hiểu rõ lắm, chỉ tặng một món quà thôi mà, hắn có thể biết cái gì chứ?
Đồ chơi này nhìn cũng không phải rất đẹp gì, lại lớn lại có phong cách, đầy tính nghệ thuật.
"Lão gia tử thích là được." Clow cười cười, lại đưa cung điện vàng về sau, Kuro thấy thế vội vàng nhận lấy, cầm tới phía sau đứng thẳng.
Chung quanh đây cũng không có người làm việc vặt, cuối cùng còn không phải do người trong phe phái bọn hắn làm thay, đến lúc kết thúc đưa cho Kizaru là được.
Tsuru mỉm cười nhìn kia cung điện vàng kia, thì thầm: "Là thú vị, vương tọa nha, người ngồi xuống đã rời sân, mà người mới ra trận cũng sẽ lần nữa ngồi xuống, một đời lại một đời nối tiếp, một đời lại một đời truyền thừa a."
"A? Bà Tsuru nói gì thế?" Clow quay đầu hỏi.
Tsuru khẽ cười: "Chỉ là cảm thán chúng ta già rồi."
Trong những hải quân trung tâm cùng cao tầng hải quân này, nhỏ nhất đều là đã sáu mươi, duy chỉ có Clow là thuộc đời mới, thoạt nhìn rất có tinh thần phấn chấn, những người bọn họ có thể yên tâm giao sứ đời sau cho Clow.
Clow lại có chút rối rắm, vì sao mấy người già này cứ cười với hắn thế, cười đến mức khiến cho người ta sợ hãi.
"Khai tiệc đi khai tiệc đi, đừng nhìn như vậy."
Clow gượng cười hai tiếng, sau đó phất phất tay ra hiệu cho Kuro, Kuro nhẹ gật đầu, ôm cung điện vàng lui xuống.
Clow thuận thế ngồi vào chỗ ngồi, chờ thức ăn mang lên, rất nhanh, người phục vụ đã thay nhau đi lên, bày đồ ăn lên bàn, cũng vào lúc này, tất cả vị trí ở nhà ăn này cùng nhau khai tiệc, chúc mừng Kizaru sinh nhật.
"Ta mời mọi người, mời mọi người."
Clow bưng chén rượu lên, cũng không đứng lên, chỉ ngồi như vậy, giơ chén rượu với mấy bàn xa rồi uống một ngụm.
Nhưng người trên bàn cũng không để ý đến hắn, Garp ngồi ở chỗ ăn như gió cuốn, thuận đường đoạt đồ ăn của Sengoku một chút, làm Sengoku chửi ầm lên, Tsuru ở một bên vô thức bảo vệ đồ ăn của chính mình, làm người thấy mỉm cười.
Tuổi tác lớn như vậy, tình này vẫn luôn tồn tại.
Chỉ có Sakazuki cùng Kizaru bưng chén rượu lên, cùng Clow uống một ngụm.
Lần tụ hội này, Issho lão ca cùng Ryokugyu đều không tới, người trước không biết đang chấp hành nhiệm vụ ở đâu, người sau chắc là lười phạm động, nhưng hắn cũng đã gửi lời mời, có tới hay không tùy bọn hắn.
Mà bây giờ trên bản chất chính là phái hải quân truyền thống tụ hội, cũng không mang theo người chơi hệ thế giới trưng binh.
"Clow. . ."
Sakazuki đặt chén rượu xuống, nói: "Borsalino đã quyết định về hưu rồi, ngươi hẳn phải biết nên làm gì."
Lời này mới ra, tất cả mọi người đều yên tĩnh, cùng nhau nhìn về phía Clow.
Khóe miệng Clow giật giật, "Chuyện kia, hôm nay là ngày vui, nói tới chuyện này có phải không tốt, chờ kết thúc lại nói, kết thúc lại nói."
Còn có thời gian mà, Ngũ lão tinh còn chưa quyết định ý đâu!
Lỡ may hắn còn có cơ hội thì sao!
Hô. . .
Ngay khi hắn vừa nghĩ như vậy, bên ngoài có một con chim đưa tin mới bay tới, ném xuống một số báo chí, trong đó hai tờ báo chí, trực tiếp từ ban công rơi vào, trôi vào trong đại sảnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận