Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 652 - Kinh khủng giao cho càng kinh khủng giải quyết



Chương 652 - Kinh khủng giao cho càng kinh khủng giải quyết




Dressrosa, trong bình đài ở chỗ cao nhất.
Law nắm trên mặt đất thở phì phò, Doflamingo đạp xuống một cước, ngược lại bị mũ rơm ngăn cản, song phương dùng Haoshoku chấn động chung quanh.
Chỉ là Haoshoku so với âm thanh lớn cùng khí tức kia thì hoàn toàn không đáng chú ý.
Trebol ở một bên kêu to: "Dofla, một gia hỏa đáng sợ đến!"
"Đó là cái gì? !" Mũ rơm cũng quay đầu, nhìn về phía khí tức phát ra kia.
Doflamingo nở nụ cười, "Phất phất phất phất, đến rồi."
"Ngươi làm cái gì, Mingo!" Mũ rơm đặt câu hỏi.
Ầm!
Đồng thời, song phương so đấu Haoshoku tới trình độ nhất định khiến không khí cũng không thể chịu được nữa, phát ra tiếng bạo hưởng cùng sóng xung kích, thổi hai bên ra.
Mũ rơm thừa cơ ôm lấy Law, lui về sau đi.
Mà Doflamingo lại trôi nổi giữa không trung, cười lạnh: "Muốn biết sao? Ta chỉ gọi tới một trợ lực mà thôi, Caesar."
Hắn gọi ra cái tên này, "Từ khi các ngươi muốn làm giao dịch cùng ta, ta đã thông báo cho người kia, hiện tại thì bà ta cũng nên tới rồi."
Hắn duỗi hai tay ra, làm ra tư thế thả lỏng, chỉ lên trời cười: "Ngay từ đầu ta vốn không nghĩ Caesar sẽ sống sót từ trên tay các ngươi, sinh tồn trên biển cả, phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất."
"Law, ngươi cho là ngươi dùng Kaido uy hiếp ta, ta không có thủ đoạn đối phó sao?"
Doflamingo nhìn về phía Law được mũ rơm ôm lấy, đang thở hổn hển, "Phất phất phất phất, cũng không phải như thế, Caesar mặc dù là đồng bạn hợp tác quan trọng của ta, nhưng người muốn Caesar, trừ ta ra còn có một người nữa."
Giống như là có huyễn ảnh gì xuất hiện sau lưng hắn, một gương mặt to lớn, xuất hiện phía sau Doflamingo tà ác nhe răng cười.
Đó là một khuôn mặt to lớn càng thêm tà ác!
"Big•Mom!"
Doflamingo chậm rãi lên tiếng, "Vị tồn tại kia luôn rất mong muốn Caesa! Nếu như là bà ta, mặc kệ Caesar xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, đầu mâu của Kaido cũng chỉ hướng về bà ta mà thôi. Mà như vậy, ta còn có thể thoát khỏi uy hiếp từ Kaido, trong mắt ta, Caesar vốn chính là con rơi. Nhưng ta thật sự không ngờ Caesar lại chết rồi, chết trên tay Clow kia."
"Tên khốn kia thế mà không coi trọng ta, cho rằng ta sẽ bại trên tay các ngươi, chuyện này đã đủ khiến người tức giận. Mà các ngươi, thế mà mưu toan khiêu chiến ta, đối với ta, dù các ngươi chỉ có ý nghĩ này đã là vô tận nhục nhã ta!"
Doflamingo giơ một tay lên, hiện ra móng vuốt tư, cười lạnh: "Tên Clow kia, cứ giao cho người càng kinh khủng hơn tới xử lý đi, còn các ngươi thì để ta đến từ từ chơi với các ngươi!"
. . .
Trên biển bên ngoài Dressrosa, một chiếc thuyền phấn hồng to lớn dần dần tới gần.
Đây là một chiếc thuyền tràn đầy bánh kẹo, trên lan can có lớp đường bao quanh, đỉnh cột buồm chính là kem ly, hai bên chủ boong tàu có cột bánh kẹo cùng một bánh gatô hai tầng.
Mà ở đầu thuyền, một pho tượng có đầu hình tròn như thằng hề đội một nón tam giác và vương miện, không ngừn hát ca.
Chiếc thuyền này sống.
Ở boong tàu, lúc này trên trán Charlotte Linlin nổi gân xanh, giống như ác quỷ, rống to với phía trước: "Clow! Clow! ! Tiểu quỷ! Thế mà giết chết Caesar! Giết chết người khổng lồ mộng tưởng ta muốn!Ta sẽ không tha cho ngươi!"
"Mẹ nổi giận "
Sau lưng bà ta, một kẻ thuộc sư tử tộc Mink lo lắng nói: "Từ lần tên Kim Nghê đến, thỉnh thoảng mẹ sẽ phát hỏa."
Tên sư tử tộc Mink này đeo kính râm, nhìn rất ngầu.
"Pekoms, không có cách nào, từ trước đến nay mẹ chưa từng bị thương, hải quân kia…."
Một bên, một người có chân dài nhưng nửa người trên giống như vỏ trứng nhìn lướt qua Charlotte Linlin ở phía trước đang thét to, trên hai bờ vai của bà ta có hai vết sẹo lớn nhỏ không đều.
"Tên hải quân kia làm mẹ bị thương." Tamago nói: "Còn có, tên ghê tởm Doflamingo này, ta biết là hắn không có ý tốt gì, lúc đầu Caesar xuất hiện, hẳn là để chúng ta tới bắt hắn. Nhưng tên kia lại báo tin nói Caesar có khả năng sẽ bị hải quân bắt lấy, kết quả mẹ mới đến, còn có đoàn hải tặc Mũ Rơm kia nữa."
Tamago hừ lạnh một tiếng, " Người trên thuyền kia, đúng lúc còn nói Clow xử lý Caesar, mẹ đương nhiên sẽ tức giận."
Khi bọn hắn đang trên đường đi tới Dressrosa, gặp phải đoàn hải tặc Mũ Rơm, lúc đầu chuyện về Fish-Man Island kia, mẹ đã ghim trong lòng, kết quả sau khi đụng phải, bọn họ còn nhắc tới Caesar, sau đó hỏi ra thì mới biết Caesar bị Kim Nghê cho xử lý.
Kim Nghê, Lucilfer Clow, đó cũng là một người.
Một kẻ khiến mẹ nhắc tới tên là sẽ trắng trợn phá hư.
Khoảng thời gian này, Whole Cake Island phải trùng kiến nhiều hơn cả trước kia.
Hiện tại kẻ kia lại xuất hiện.
"Hừ, tên kia, để mẹ tranh thủ thời gian xử lý đi, quốc gia này chắc cũng không chịu nổi lửa giận của mẹ."
Pekoms nói: "Không ai có thể gánh vác được lửa giận của mẹ!"
"Clow, Kim Nghê "
Charlotte Linlin trừng đôi mắt tràn ngập tơ máu, nhìn thẳng vào lồng chim kia.
Mặc dù vẫn còn cách tương đối xa, chung quanh hòn đảo còn có rất nhiều nham thạch, nhưng trong tầm mắt bà ta, những vật này đều bị xuyên qua, tất cả đều trở nên trong suốt, ánh mắt kia càng ngày càng xa, cuối cùng khóa chặt một người khoác áo choàng hải quân, mặt lộ vẻ giật mình.
Kenbunshoku của bà ta đủ để nhìn thấu tất cả!
"Kim Nghê! !"
Charlotte Linlin kêu to, sóng âm chấn động đến khiến biển cả đều nhấc lên sóng cả.
Cơn giận của bà ta đã sắp không nhịn được.
"Mẹ, mong người tỉnh táo một chút, phía trước là nham thạch, chúng ta như vậy không thể đi qua, nhất định phải tìm bến cảng. Còn có, sợi tơ kỳ quái đang co vào này có vẻ rất phiền phức, không bằng chờ nó biến mất, chúng ta lại...."
"Ngậm miệng! Hiện tại ta lập tức muốn tìm Kim Nghê tính sổ! !"
Charlotte Linlin quay đầu trừng một cái, đánh gãy lời của Tamago.
Bà ta vươn tay, kéo một cái trên đầu, kéo xuống mũ thuyền trưởng.
"Napoleon."
"Vâng! Mẹ!"
Mũ thuyền trưởng trên tay bà ta biến hình thành một thanh trường đao.
Hai tay Charlotte Linlin nắm chặt chuôi đao, bày ra tư thế vung vẩy về phía trước "Mà mà mà mà nha, phá vỡ cho ta!"
"Được rồi, mẹ!"
Theo tiếp đáp của Napoleon, người phụ nữ mạnh mẽ này vung vẩy, chém ra một luồng khí kình to lớn, trực tiếp phá vỡ không khí, phát ra tiếng rít lên.
Oanh! !
Đống nham thạch vây quanh Dressrosa bị một đao này chém trúng, trực tiếp sụp ra một góc, đá vụn rơi thẳng xuống mặt biển.
Một lỗ hổng lớn bị Charlotte Linlin đánh ra.
"Kim Nghê!"
Đôi mắt Charlotte Linlin xích hồng, hét lớn: "Trả Caesar, giấc mộng của ta, trả lại cho ta! !"



Bạn cần đăng nhập để bình luận