Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 205 - Chuyện xưa sau bảng hiệu



Chương 205 - Chuyện xưa sau bảng hiệu




Trong văn phòng, Clow đọc tờ báo mà Kuro tìm ra, đó là báo chí mấy ngày trước, sau 1 ngày tuyên bố Ace đã bị tử hình.
Trong cơn mưa tin tức che trời lấp đất có liên quan tới 'Hỏa quyền' Ace cùng Râu Trắng, Clow tìm được một tin mới ở góc báo chí ột góc chỗ.
Tin mới này chính là một hạm đội hải tặc tập kích trấn Tada, nhưng bị một người tên là Gugas tiêu diệt.
Trên phần tin mới này còn có một tấm ảnh rất nhỏ, phía trên chỉ có một người, người kia mặc áo choàng màu đen giáo sĩ, đeo kính gọng tròn, nhìn rất là nho nhã, tay trái hắn cầm một quyển sách, tay phải lại cầm một thanh búa lớn hoàn toàn không tương xứng với thân hình hắn, gác ở trên vai.
"Hắn chính là Gugas?"
Clow nhíu mày, "Grand Line thật nhiều cao thủ. . . Nhưng sao ta chưa từng nghe nói về người này?."
"Trước kia anh không sinh sống ở Grand Line, đương nhiên là chưa từng nghe qua."
Rida nói: "Người này rất nổi danh, mười mấy tuổi đã trấn thủ trấn Tada, đến bây giờ đã gần 20 năm, bởi vì có hắn tồn tại, không có hải tặc nào dám tới xâm phạm, lần này hạm đội hải tặc bị tiêu diệt kia, khẳng định không phải ở Grand Line."
Kuro gật gật đầu, nói:
" Hạm đội hải tặc bị tiêu diệt kia là 'Úc Kim Hương Chi Hổ' Bosque, tiền truy nã là 88 triệu, cộng với một số hải tặc cấp dưới cũng có tiền treo thưởng, tổng tiền thưởng đạt tới 1 ức 50 triệu. Nếu như chúng đi chính tới các thành trấn khác, có lẽ khi đến Sabaody sẽ đạt tới cấp một siêu tân tinh, nhưng hiển nhiên là hắn không quá may mắn."
"Mà Gugas này, gần đây ta cũng mới chú ý đến, thuận đường chú ý đến vương quốc này. . ."
Việc này còn phải lần về thời điểm từ khi Kuro muốn ở Grand Line bắt mấy hải tặc để Clow thăng chức, lúc ấy hắn muốn bắt hải tặc nổi danh, cho nên thường xuyên nghiên cứu lệnh treo giải thưởng cùng xem báo chí, hơn nữa hắn vốn muốn làm như thế, làm túi khôn của Clow, về mặt tình báo ít nhất cũng phải nắm giữ một chút.
Dù sao thượng cấp của hắn là một con cá ướp muối, chỉ muốn nằm im một chỗ sống đến già rồi chết, tình báo gì đó đương nhiên sẽ không chú ý, như vậy chuyện này chỉ có thể dựa vào hắn.
Sau đó hắn đã phát hiện ra một số tình báo liên quan tới vương quốc Tada.
"Quốc gia này nằm ở Rosinia, diện tích nơi này không thua gì Alabasta, nhưng quốc gia san sát, có ba quốc gia ở đây, trong đó vương quốc Tada chính là một trong số đó."
"Vương quốc Tada cũng không lớn, là quốc gia nhỏ nhất trong ba quốc gia, hơn nữa mặc dù nói là nước gia nhập liên minh của chính phủ thế giới, nhưng quốc gia này vẫn phong tỏa, chỉ có thành trấn bến cảng kia là để người hoạt động, nơi khác sẽ không để người ngoài tiến vào."
"Mà nguyên nhân có thể mở ra một thành trấn bến cảng này, ta đoán chủ yếu là vì bán ra vật phẩm của bọn hắn ở nơi đó, vật phẩm nổi danh nhất của bọn hắn chính là vũ khí, tinh mỹ lại có uy lực mạnh mẽ, nghe nói là do một loại khoáng thạch đặc thù trong vương quốc Tada làm thành. Vũ khí mạnh kết hợp với tố chất thân thể đặc hữu của người dân vương quốc Tada khiến nơi này có rất ít người có thể xâm chiếm."
Kẻ không có mắt đều chết rồi, người mở to mắt đương nhiên sẽ không tới va chạm.
Nhưng quốc gia như vậy, thế mà có thể để căn cứ hải quân trú đóng ở trong đó đều cầu cứu, vậy tình thế đã nghiêm trọng đến mức không phải bình thường. . .
Quân hạm đi tới Log Pose, mặt trăng lặn mặt trời mọc, thẳng đến sáng ngày thứ hai, quân hạm mới vừa tới Rosinia .
Lúc này, mưa phùn mịt mờ rơi xuống khiến cả hòn đảo lớn này rơi vào tình huống hoàn toàn mông lung.
Hòn đảo rất lớn, đưa mắt nhìn không thấy điểm cuối, chỉ có thể nhìn thấy duyên hải lục địa, bốn phía ven bờ tràn đầydãy núi hình thù kỳ quái, chặt đứt ý niệm muốn lên bờ từ hướng khác của đám người, mặc dù có mành chắn, nhưng ở nơi duyên hải theo gợn sóng đánh tới, Clow có thể nhìn thấy lít nha lít nhít đá ngầm.
Căn bản là không có chỗ đỗ.
Mà quân hạm tiếp tục đi thuyền tới, Clow nhìn thấy lục địa bằng phẳng, nhưng trên lục địa kia, hắn lại nhìn thấy một chuyện lạ.
Chỉ thấy một tường thành cao cao không giới hạn kéo dài vào lục địa, tường thành kia rất cao lớn, bên trong tường thành kết nối thành lũy với một số cầu thang trên cầu thang không trung, trên những cầu thang này có khắc một chút hoa văn cùng đầu thú, mà ở nơi càng sâu xa, Clow lại càng có thể nhìn thấy từng dãy lâu đài cao cao, loại kiến trúc lâu đài dày đặc kia đứng lặng bên trong tường thành, màu sắc kiến trúc hơi tối,
Mặc dù là ban ngày, nhưng vẫn có thể cảm nhận được một cỗ lãnh ý.
Nếu như nói ở Mary Geoise kia, bỏ qua Thiên Long nhân thì phong cảnh nơi đó có thể khiến tâm thần người nhìn thanh thản, còn nơi này, cho dù là nhìn từ đằng xa, cũng có thể cảm giác được cảm giác thần bí cùng cô độc.
Kiến trúc trường phái Gothic rất điển hình.
Cho dù là kiến trúc, cũng có thể được xưng là tác phẩm nghệ thuật.
Clow âm thầm líu lưỡi, muốn làm được kiến trúc này, không biết phải tốn bao nhiêu thời gian. . .
Vương quốc Tada này rất thú vị a.
Quân hạm lái đi theo kiến trúc dày đặc kia, rất nhanh, bọn họ đã thấy phần cuối của biển mà tường thành dựa vào, nơi đó có một cánh cửa lớn, hai đầu cửa lớn có hai pháo đài cỡ lớn, trong pháo đài có người trú đóng.
Một bên có vẻ là vệ binh bản địa, mặc một bộ giáp da, một bên pháo đài khác chính là hải quân.
Hải quân. . .
Clow nhíu nhíu mày, nói với thượng úy đứng bên nói: "Chuyện gì xảy ra, không phải cầu cứu sao?"
Lúc này ở cửa lớn rõ ràng là có hải quân cùng vệ binh, hơn nữa thoạt nhìn cũng không có vết tích chiến đấu.
"Ta, ta cũng không biết. . ."
Thượng úy cũng có chút kỳ quái, điện thoại cầu viện ngày hôm qua là hàng thật giá thật.
Clow nhìn hải quân trên pháo đài bởi vì quân hạm tới gần mà nhô đầu ra, sau đó phất cờ hiệu, nói: "Trước đi vào nhìn một chút
Quân hạm tới gần cửa lớn, hải quân trong pháo đài cầm loa phóng thanh hỏi: "Các ngươi là ai?"
Thượng úy trên boong tàu cũng lấy ra một cái loa phóng thanh, lớn tiếng nói: "Vị này là trung tá Clow của bản bộ, bởi vì lúc tuần hành nghe được trấn Tada có hải quân cầu cứu, cho nên chúng ta tới nhìn xem, các ngươi bị hải tặc tập kích sao?"
"Hóa ra là Clow trung tá!"
Hải quân kia đứng nghiêm chào một cái về phía quân hạm, sau đó nói: "Chúng ta cũng không bị tập kích, cũng không có người phát ra điện thoại cầu cứu a, nơi này đã thật lâu không có hải tặc tới a. A. . . Tóm lại các ngươi vào đây trước đi."
Cửa sắt chậm rãi bị kéo lên cao, lộ ra bến cảng bên trong.
Cánh cửa này ngăn cản khả năng để người bình thường đỗ, chỉ khi mở ra cửa lớn, mới có thể đi vào đỗ.
Mà trong bến cảng ội bộ, còn có một cánh cửa.
Quân hạm lái vào bên trong bến cảng, dừng sát ở trên đài đỗ phía trước.
Clow quét mắt cửa sắt phía trước, không khỏi líu lưỡi, "Thật đúng là CMN đóng chặt."
Trước cổng, còn có mấy quầy tiếp tân, một ít nhân viên hành chính ngồi ở kia, nhìn dáng vẻ kia là muốn tiến hành kiểm tra người bình thường mới có thể để bọn hắn đi qua.
Hải quân trước đó nói chuyện kia đã mang theo mấy người chạy xuống phía dưới, nghênh đón bọn hắn.
"Trung tá!"
Hải quân kia chào Clow đứng trên boong tàu một cái, nói: "Ta là Trung úy ở nơi này, hoan nghênh đi tới trấn Tada, các ngươi nói tới điện thoại cầu viện cái gì, có thể nói kĩ càng một chút sao?"
Thượng úy đứng bên cạnh mở miệng: "Hôm qua chúng ta thu được điện thoại cầu viện ở trấn Tada, tưởng rằng có hải tặc tập kích, cho nên sang đây xem một chút. . . Thật sự không có người nào tập kích sao, bến cảng không có, ở trong thị trấn thì sao?"
Trung úy nghi ngờ nói: " Hôm qua ta vừa thay quân, bên trong cũng không có người nào tập kích a. . . Có lẽ các ngươi có thể đi gặp trung tá là căn cứ trưởng của chúng ta một chút, có lẽ ngài ấy sẽ hiểu rõ hơn."
"Trung tá?" Thượng úy nhìn về phía Clow.
"Đến đã đến rồi, vậy xem một chút đi. . . Vừa vặn cũng chỉnh đốn một chút, bổ sung điểm tiếp tế cùng đạn dược." Clow nói.
"Vâng!"
Thượng úy chỉ huy hải quân buông cầu thang xuống, đám Clow lập tức đi xuống.
"Trung tá muốn tiến vào thị trấn, còn không mau mở cửa ra." Thượng úy nói với Trung úy kia.
"Chuyện này. . ."
Lúc này, Trung úy kia nhăn nhó nói: "Trung tá, nơi này có quy củ, trước khi đi vào đó cần phải nhìn nội dung bảng hiệu một chút mới có thể, bằng không, ta cũng không có quyền lực để các ngươi đi vào, đây là nội vụ của vương quốc."
"Bảng hiệu?"
Một đám người đưa mắt nhìn sang, chỉ thấy cửa lớn kia chiếm gần một nửa tường thành, mà bên trên cửa lớn, một thấm bảng thật lớn lại chiếm hơn một nửa, bên trên bảng hiệu viết một ít quy tắc.
Phần lớn là pháp luật bản xứ, nhưng là có một điều làm Kuro chú ý: "Nữ bác sĩ không thể tiến vào?"
"Bởi vì vương quốc Tada là quốc gia giáo nghĩa nha."
Rida cũng không cảm thấy kinh ngạc gì, nói: "Người nơi này rất kỳ quái, tuân theo giáo nghĩa cổ hủ, giống như đều đặc biệt phản cảm đối với nữ phù thủy hay nữ bác gì gì đó, nhưng nước dâu đỏ ở nơi này uống rất ngon."
"Ngươi đã từng tới đây rồi?" Kuro hỏi.
"Đương nhiên, chỉ cần nơi có thức ăn ngon thì đều có ta." Rida đắc ý nói.
"Clow, đợi chút nữa chúng ta đi uống nước dâu đỏ có được không?."
Rida nhìn về phía Clow, lại phát hiện lúc này hắn đang sững sờ nhìn bảng hiệu, lại rất kỳ quái liếc bọn hắn một cái.
"Các ngươi nhìn thấy cái gì?"Hắn hỏi.
" Quy tắc nơi này." Rida nghiêng đầu: "Chữ lớn như vậy, ngươi không nhìn thấy sao?"
"Quy tắc "
Clow một lần nữa nhìn về phía bảng hiệu, hắn cũng không thấy quy tắc, trên bảng hiệu to tướng kia, rõ ràng là một cái cố sự



Bạn cần đăng nhập để bình luận