Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 548 - Làm đồng bọn của ta đi



Chương 548 - Làm đồng bọn của ta đi




Trong trụ sở, các hành lang khác.
"A, vì sao đường đang ở trước mắt mà mãi ta vẫn không vào được! Mê cung sao?!"
Zoro nhìn qua hành lang phía trước, thái dương nổi gân xanh.
Hắn đã chạy một hồi, nhưng dù chạythế nào, cuối cùng vẫn sẽ về tới đây.
Rõ ràng có thể cảm ứng được khí tức của Luffy cách hắn rất gần, nhưng chính là không tiếp cận được.
Căn cứ này xảy ra chuyện gì vậy? !
Ngay khi Zoro đang chần trừ, đột nhiên từ trên vách tường mọc ra một đống cánh tay, thống nhất chỉ vào một hướng.
"Robin sao?"
Zoro nhìn thấy cánh tay, khóe miệng khẽ nhếch, "Cảm ơn, như vậy ta có thể đi ra mê cung!"
Nói rồi hắn chạy tới phía trước, sau đó ngay khi sắp đi vào con đường phía trước lại bỗng nhiên thay đổi phương hướng, chạy về hướng phải.
Đùng!
Vách tường lại mọc ra mấy cái tay, kết thành một mạng nhện, ngăn trở đường đi của Zoro, những cái tay kia chỉ chỉ ngược lại.
"Hở? Không phải bên này sao?" Zoro nhíu mày.
. . .
Franky cùng Robin đứng ở một chỗ.
Robin nhắm mắt lại, hai tay khoanh, bàn tay kéo lên.
"Đã tìm được chưa, Robin." Franky hỏi.
Một lát sau, Robin mới mở mắt ra, cười nói: "Ừm, chính là Zoro phí một chút thời gian, những người khác đã tìm được, chúng ta đi thôi, đi tới chỗ Luffy."
"Ngao! Tụ hợp xong lại đi tìm Sanni đi!" Franky kêu lên.
"Quyền pháp Đinh Tử• Rơi thẳng đinh!"
Franky vô thức quay người, hai cánh tay to lớn giao nhau chặn lại ở phía trước.
Bành!
Một cơn sóng khí nổ tung trên cánh tay hắn, ép hắn lui về sau hai bước.
"Nico Robin, Franky!"
Cách đó không xa, theo hải quân áo choàng bay lên, Sazel dần dần tới gần, "Các ngươi bị bắt giữ!"
"Là hải quân kìa." Robin nói.
"Này, hải quân, chỉ có một mình ngươi sao, vậy thì không cần cản chúng ta đâu!"
Franky hét lớn: "Một người thì không ngăn cản được chúng ta!"
"Ngậm miệng đi, hải tặc!"
Sazel cắn răng nói: "Bởi vì các ngươi, ta bị mất mặt trước mặt Kuro tiên sinh, không bắt các ngươi, chuyện này không xong được!"
Hắn thu quyền về eo, xông lên về phía trước, đồng thời nắm đấm trực tiếp đánh qua.
"Quyền pháp Đinh Tử • bạo liệt đinh!"
Sóng khí tuôn ra, hóa thành từng kim châm nổ tung.
Thấy cảnh này, Franky duỗi ra một bàn tay cực kỳ lớn, "Vũ khí tay trái!"
Trong tay trái, bắn ra lượng lớn đạn, đụng tới những sóng khí kia.
Bành!
Sóng khí và đạn bị tách ra, mà lúc này, Sazel đã vọt tới trước mặt Franky.
Trên nắm đấm của hắn có một tầng Busoshoku nhiễm lên, nện một quyền xuống.
"Franky- Kim loại quyền kích!"
Đồng thời, Franky cũng không chút sợ đập một quyền xuống, nắm đấm kim loại to lớn gần như có thể tương đương cùng thân thể Sazel.
Ầm! !
Một quyền của Sazel trúng vào chính giữa ngực Franky, mà nắm đấm của Franky cũng đánh lên người Sazel.
Một quyền này khiến Sazel bay ra ngoài.
"Rất đau."
Franky cũng lui về phía sau mấy bước, che ngực tức giận nói.
"Người cải tạo cũng sẽ đau đớn sao?" Robin hỏi.
"Ta vẫn giữ lại một chút cảm giác đau."
Mặc dù hắn không sợ đại pháo cùng đạn, nhưng năm đó khi cải tạo đã giữ lại cảm giác đau, mà 2 năm này mặc dù thăng cấp, nhưng cảm giác đau này hắn cũng không loại bỏ.
Chỉ có như vậy, hắn mới vẫn là người. . .
"Đi thôi, hải quân này đã thất bại." Franky nói, quay người muốn đi.
"Từ từ, không được đi, hải tặc!"
Sazel bị một quyền đánh bay ra ngoài, nằm rạp trên mặt đất lại cực nhanh đứng lên, hắn lau đi máu nơi khóe miệng, dữ tợn nói: "Loại đả kích trình độ này mà nghĩ để ta khuất phục sao? ! Đừng nằm mơ, ta là người đã trải qua thiên chuy bách luyện!"
"Nha! Đàn ông chân chính sao!"
Hai mắt Franky sáng lên,
Bày ra POSS mang tính tiêu chí của hắn "Luận về đàn ông chân chính thì ta cũng sẽ không nhận thua nha!"
"Hải tặc!" Sazel rống giận xông lại.
"Hải quân!" Franky vung cánh tay kim loại to lớn chuẩn bị nghênh kích.
" Lục thập luân hoa • Nhất thụ!"
Đúng lúc này, Robin khoanh hai tay, trước người bỗng nhiên bắn ra một bàn tay cực kỳ lớn, đột nhiên vỗ một chưởng trúng Sazel, đẩy bay hắn ra ngoài.
"Không cần lãng phí thời gian, đi nhanh đi, tụ hợp trước." Robin nói, quay người đi thẳng về phía trước.
"Đàn ông quyết đấu. . ." Franky uể oải nói một câu, nhìn thoáng qua Sazel bị đánh bay rồi thở dài đi theo.
. . .
Bành!
Trước cổng chính đặt thuyền.
Quyền cùng trảo đụng chạm.
Kuro lóe lên, vuốt sói va chạm với nắm đấm rồi nhấc lên, móng vuốt sắc nhọn từ trên nắm tay Luffy trượt ra, trực tiếp đâm tới cánh tay của hắn.
Đương!
Một vòng Busoshoku xuất hiện trên cánh tay bốc lên hơi nước của Luffy, ngay sau đó thân thể hắn biến mất, một cơn gió vang lên ở trước đầu Kuro.
"Vô dụng!"
Kuro tự tin cười, đầu cong lên, tránh thoát cánh tay như súng ngắn bộc phát của Luffy, móng vuốt đánh tới, đâm thẳng tới cổ của hắn.
"Bị ta liếm máu, ngươi có hành động gì, ta đã rõ như lòng bàn tay!"
"Tiếp theo ngươi có thể né tránh công kích của ta, nhưng là. . ."
Móng vuốt vươn ra đột nhiên đâm về phía trước, thẳng tới lồng ngực Luffy vốn đang chuẩn bị né tránh.
Xùy!
Luffy nhanh chóng thối lui, đỡ mũ rơm một chút, nhìn về phía vết máu trên ngực bị vạch ra, "Rất nguy hiểm đấy, ngươi gia hỏa này."
"Né tránh được sao?"
Kuro thu hồi móng vuốt, cười lạnh nói: "Đáng tiếc, ngươi cũng chỉ có thể làm được tới trình độ này."
"Ta cũng không muốn lãng phí thời gian cùng ngươi, ta còn muốn ra khơi đâu!"
Luffy nghiêm mặt nói: "Ta phải nghiêm túc!"
"Thật trùng hợp. Ta cũng thế."
Kuro cúi người, quanh thân bắt đầu tăng vọt, âm thanh trở nên thâm trầm mà chói tai, "Để ngươi xem một chút, lực lượng trong 2 năm qua của Kuro đại nhân vĩ đại!"
"Ngao! !"
Người sói cao hơn 5 mét, xuất hiện ở trước cửa lớn.
Kuro hóa thành hình thái Thú nhân, song trảo phía trước của hắn đè xuống đất, đầu sói to lớn dữ tợn phun ra một hơi, gợi lên tro bụi trên đất.
"Tiểu tử mũ rơm, mối thù ở Đông Hải, chúng ta tính một chút!"
"Oa! Đây là gì, người sói sao? ! Cực giỏi! Làm cái gì nha, ngươi thế mà ngầu như thế!" Đôi mắt Luffy tỏa ánh sáng, há to mồm, hưng phấn nói.
"A. . ."
Kuro đang chuẩn bị động thủ bỗng thoáng trì trệ, cái đuôi vung vẩy, sau đó kịp phản ứng, hung tợn nói:
"Đừng tưởng rằng ngươi khích lệ ta thì ta sẽ cho ngươi đi qua, ngươi nhất định sẽ bị bắt!"
"Loại chuyện đó không sao cả á!"
Luffy hưng phấn đánh giá Kuro, nói: "Này, người sói, ngươi ngầu như thế, muốn làm đồng bọn của ta hay không."
"Lang bôn pháo!"
Oanh!
Một khối không khí trực tiếp bắn ra, Luffy né sang một bên, chỉ nghe thấy một trận nổ vang, vách tường ầm ầm vỡ vụn ra, có thể trực tiếp nhìn thấy bên ngoài.
"Oa, nguy hiểm thật. . . Uy lực thật lớn a, gia hỏa ngươi thật sự là mạnh mà!"
Luffy về sau nhìn một chút, kinh hãi nói.
"Tiểu tử mũ rơm! Lấy ra thực lực chiến đấu cùng ta đi!"
Kuro trầm giọng nói: "Bằng không ngươi không thể nào thoát khỏi tay thượng tá hải quân là ta đi qua!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận