Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1062 - Đưa ấm áp



Chương 1062 - Đưa ấm áp




Lúc này ở phòng ăn phía sau bản bộ đã đang giăng đèn kết hoa.
Do Kuro làm chủ, Sentomaru làm phụ, ngang tàng bao tất cả phòng ăn cùng chỗ ăn chơi ở nơi này, thời gian là 7 ngày, cũng chính là mở yến hội7 ngày.
Loại trình độ này, đối với người ở thế giới này cũng không tính là gì, có nhiều chỗ động một chút sẽ tổ chức yến hội liên tục hai ba ngày.
Nếu chỉ có một ngày thì thời gian khẳng định là hoàn toàn không đủ, mà cũng không có nhiều người tới kịp như vậy, thời gian 7 ngày, bố trí tốt yến hội, chỉ cần là hải quân tới trong thời gian 7 ngày này đều có thể tùy tiện tìm chỗ ăn uống.
Còn tiêu tốn khẳng định là không nhỏ, nhưng Clow tiên sinh lên tiếng, việc này tự nhiên là hắn xử lý hết.
Dù Sentomaru nói mình có thể gánh vác nhưng ở điểm này, Kuro biết Clow tiên sinh cũng sẽ không nhượng bộ.
Mặc dù nói ngày bình thường hắn hơi hố một chút, nhưng thời điểm như thế này Clow tiên sinh vẫn là sẽ gánh chịu trách nhiệm.
Toàn bộ phía sau bản bộ, hiện tại vô cùng náo nhiệt, trừ phòng ăn lớn ra, những quán nhỏ kia cũng được bao luôn, sắp xếp ở toàn bộ đường đi, bao gồm cả nghệ nhân kịch ca múa hay ca sĩ nổi tiếng sinh tồn ở nơi này, cũng đều được mời đến, tiến hành biểu diễn ở đây.
Đã có không ít hải quân sớm tới, tốp năm tốp ba tụ lại một chỗ.
"Món này ăn ngon!"
"Còn có món này!"
"Món này cũng được, món này món này món này!"
Trong đó một cô bé tóc trắng khoác áo choàng giống như một luồng gió lướt trong đám người khắp, trong tay cầm đầy quà vặt, trong miệng cũng nhồi đầy, ngay cả lời đều nói không rõ ràng.
Cô vọt vào trong đám người khiến không ít người ghé mắt, chủ yếu nhất chính là hiện tại cô ăn có chút quá nhiệt tình, từ lúc bắt đầu đã không ngừng ăn.
Một hải quân đang xếp hàng chờ trước quán nhỏ kia để mua một phần bạch tuộc chiên, thật vất vả mới mua được tới tay, mới vui vẻ châm một viên bạch tuộc chiên lên, tay mới đưa lên miệng một nửa, một gió lốc đã vọt tới, trên tay hắn đã trống không.
"Ai vậy!"
Thái dương hải quân kia nổi gân xanh, hét lớn: "Là ai thế! Ta thật vất vả xếp hàng mãi! Ta là Thượng tá bản bộ Mitche, người đời xưng là Thiết chỉ- Mitche a!"
"Thượng tá mà thôi, đừng nghịch."
Một tên chuẩn tướng vỗ bờ vai của hắn một cái, nhìn tới Rida ở kia còn đang chép miệng, "Vị này chính là trung tướng, Bạch Kình trung tướng."
"Bạch Kình?" Thượng tá kia kinh ngạc một chút, "Chính là thuộc hạ nổi danh của Kim Nghê, Bạch Kình - Rida sao? !"
"Là Hạo Điệp mà, khốn nạn!"
Ầm!
Vị Thượng tá kia vừa dứt lời, chỉ thấy Rida vốn đang xông về phía trước đột nhiên thoáng hiện, đánh một quyền vào phần bụng Thượng tá này, để hắn khom người, ôm bụng lui lại hai bước nôn khan.
Thấy cảnh này, Thiếu tướng trước đó nhắc nhở tên kia trực tiếp ngậm miệng, không nói nữa.
Bạch Kình trung tướng trừ đặc điểm là có thể ăn ra, còn đặc biệt chán ghét người khác gọi cô bằng danh hiệu này, nhưng trên thực tế danh hiệu này mới phù hợp hình tượng nhất, Hạo Điệp cái gì. . . Không có trực quan như vậy.
"Thật là. . ."
Sau khi đấm Thượng tá kia một quyền, Rida lắc lắc tay, nuốt đồ ăntrong miệng xuống rồi đi đến chỗ Kuro, nói: "Này, Kuro, chừng nào yến hội mới bắt đầu thế, Clow đâu, còn chưa có trở lại sao?"
Kuro nói: "Yến hội thì hẳn là tới buổi tối sẽ bắt đầu, bởi vì xem như yến hội ngoài trời, lúc nào đến khi nào thì đi đều được, dù sao mọi người cũng có nhiệm vụ mà, hải quân bên này tự nhiên không thể chơi yến hội7 ngày, bằng không thì biển cả sẽ lộn xộn. Còn Clow tiên sinh, trước khi yến hội mở màn thì hẳn là sẽ trở về, dù sao đây là sinh nhật của Kizaru đại tướng."
"A. . . Sinh nhật của Kizaru a, rất náo nhiệt."
Rida nhẹ gật đầu, lại đâm một viên bạch tuộc chiên bỏ vào trong miệng, nói với Kikyo đứng bên: "Chị Kikyo, mùi vị món này không tệ, nghiên cứu một chút có được không."
Nói xong cô đưa túi bạch tuộc chiên còn lại cho Kikyo.
Kikyo nhận túi bạch tuộc chiên kia, tự mình cũng châm một viên bỏ vào trong miệng nhấm nuốt, gật đầu nói: "Quà vặt sao? Mặc dù sở trường của ta không phải phương diện này, nhưng nghiên cứu một chút cũng không sao."
"Ừm, nghiên cứu nhiều một chút sẽ không có chỗ xấu."
Lúc này, Moore từ phía sau vọt ra, gật đầu nói: "Đáng tiếc, chúng ta không ăn được."
"A? Ngươi nói ngươi muốn nước tiểu?"
Kikyo nhíu mày, nhìn về phía chung đang náo nhiệt, thế là mở miệng nói: "Như vậy có phải không tốt lắm hay không."
Moore: "..."
"Lĩnh giáo." Moore lập tức ôm quyền, cũng không để ý tới Kikyo nữa.
Là nghe tật nghễnh ngãng của cô thật nghiêm trọng, nhưng vẫn luôn không có cơ hội nói chuyện phiếm, hôm nay cuối cùng đã được kiến thức.
Hắn đi đến bên cạnh Kuro, lại nhìn thoáng qua chung quanh, "Nơi này đúng là náo nhiệt a. . ."
"Ngươi đúng là khách quý ít gặp."
Kuro đẩy mắt kính, nói: "Mỗi ngày không phải biến mất thì chỉ ngủ, nơi khác chơi vui như vậy sao?"
"Này, không cần nói xấu ta, ta không phải chơi, ta thế là đang cứu vớt những thiếu nữ vô tội kia, để bọn họ cảm thụ được sự ôn nhu của thế gian, thật ấm áp, ta sẽ cho mua đồ cho họ, sẽ để họ cảm nhận được ấm áp, ừ, mặc kệ là bên ngoài thân thể hay là bên trong thân thể. . ."
Moore bĩu môi, "Lại nói, loại cảnh tượng hoành tráng này, sao có thể thiếu ta được."
"Thôi đi, ta thấy là ngươi hết tiền rồi đi, vừa vặn lần này Clow tiên sinh lên tiếng, thời điểm quan trọng như vậy ngươi lại không chạy thoát, bằng không thì sẽ không nhìn thấy ngươi."
Thân là Đại quản gia, Kuro nắm rất rõ tính cách đám người thuộc phe phái của Clow, Moore chính là thích đi đưa 'Ấm áp' khắp nơi, mặc kệ là nơi nào, đều có thân ảnh của hắn.
"Đừng nói chân thật như vậy nha, chừa cho ta chút mặt mũi đi mà." Moore chê cười nói.
"Vậy ta nhờ ngươi lần sau đi ra ngoài chơi, muốn trốn trả tiền có thể đừng dùng thân phận chân thật của mình hay không, ngươi biết có bao nhiêu ông chủ cửa hàng đến khiếu nại hải quân chúng ta sao?"
Kuro duỗi ra hai ngón tay: "Tháng này 20 nhà! 20 nhà! Tất cả đều khiếu nại ngươi ăn cơm chùa , ta xử lý cho ngươi rất phiền phức, việc này mặc dù Clow tiên sinh mặc kệ, nhưng dù sao ngươi cũng chú ý mặt mũi của phe chúng ta một chút được không, thực sự không được ngươi ký cái tên để hắn đến hải quân thanh toán cũng được mà!"
Bởi vì năng lực nên Moore xuất nhập nhiều nơi lắm, nhưng tiền của hắn, mặc dù tiền lương thêm hoa hồng mà Clow thỉnh thoảng chia cho cũng rất nhiều, nhưng cũng không chịu nổi hắn tiêu như thế.
Đáng giận nhất chính là một khi tên này phát hiện không đủ tiền sẽ lấy cớ đi nhà vệ sinh sau đó dùng năng lực thuấn di trốn đi, gần như là trăm phát trăm trúng, nhưng là đáng giận là khi hắn đi lại dùng thân phận hải quân.
Clow tiên sinh thường xuyên nói một câu ‘hòa thượng chạy được, miếu chạy không được ', hải quân lớn như vậy, hắn có thể chạy chỗ nào, kết quả còn không phải Kuro tới xử lý phiền phức cho hắn .
"A? Chỉ có 20 nhà sao?" Moore kinh ngạc một chút, lầm bầm: "Ta còn tưởng rằng có hơn 30 đâu. . ."
"Moore!"
Thái dương Kuro nổi gân xanh trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó thở dài, vô lực nói: "Vay tiền có thể, nhưng phải đợi 7 ngày sau , khoảng thời gian này ngươi không thể vụng trộm chạy đi, sinh nhật Kizaru đại tướng, ngươi cần tùy thời chờ lệnh, ở đây an ổn nghỉ ngơi 7 ngày."



Bạn cần đăng nhập để bình luận