Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1120 - Ngừng, không rảnh nghe ngươi kể chuyện xưa



Chương 1120 - Ngừng, không rảnh nghe ngươi kể chuyện xưa




Malos vừa chết, không gian phong kín ngăn cách tự nhiên bị giải trừ.
Sảnh yến hội bên ngoài không có vật gì lúc này trở nên cái gì cần có đều có, bàn dài, nến, lò sưởi hoa văn trang sức trong tường, tất cả đều hiện ra.
Đương nhiên, cùng nhau xuất hiện còn có thi thể.
"Xảy ra chuyện gì?" Doberman cau mày nói.
"Thế này còn nhìn không ra? Lão tử bị bẫy."
Clow nắm chặt Shusui, chỉ vào Edmund, "Kẻ này ngấp nghé thân thể của ta !"
"Cái gì?!"
Rida giật mình nhìn Edmund dáng dấp tuấn mỹ, lại nhìn Clow một chút, trong đôi mắt thật to xuất hiện vẻ nghi hoặc, ngay sau đó lại thẹn quá hoá giận đứng dậy.
Ngày thường cô nghiêm phòng tử thủ những cô gái khác thì thôi, lúc này ngay cả đàn ông cô cùng phải đề phòng nữa?
Sắc mặt Edmund âm trầm, hắn tính kỹ như vậy, nhưng lại không ngờ Clow chỉ cần một quyền một cước đã phá hỏng hết tính toán của hắn!
Đại tướng mạnh như vậy sao!
"Vì sao. Vì sao ngươi lại mạnh như vậy, không đúng, ngươi chỉ cần là người, thì phải có nhược điểm mới đúng, ta nhiều năng lực giả như vậy, dựa vào cái gì lại không thể đối mặt với ngươi!" Edmund có chút tan vỡ, không còn dáng vẻ nước chảy mây trôi như vừa rồi.
"Rất hiển nhiên, ngươi đi hỏi Kaido cùng Linlin một chút, thời gian dài như vậy, làm sao không có một kẻ chỉ có năng lực lợi hại để bọn hắn thua thiệt."
Clow cắn xì gà, ngẩng đầu phun khói, "Năng lực giả đương nhiên là quỷ dị, đương nhiên Kaido cùng Linlin có thể sai lầm vô số lần, mà những năng lực giả này, sai lầm một lần sẽ chết."
Đây chính là khác biệt.
Năng lực giả là quỷ quyệt, nhưng có quỷ quyệt hơn thì thân thể vẫn là thân thể kia, sinh mệnh vẫn là sinh mệnh kia.
Chưa từng nghe nói ta cho ngươi một đao, ngươi còn có thể trả cho ta một đao mạnh hơn.
Loại người như thế đã sớm nổi danh trên biển cả, còn những kẻ sống trong khe cống ngầm như loại này, việc duy nhất có thể làm chính là không nói võ đức mà ra tay đánh lén, tranh thủ khi người khác chủ quan thì dùng năng lực để người ta ăn thiệt thòi, thậm chí thiệt thòi lớn.
Nhưng một khi bị người nghiêm túc đối đãi, nhất là đẳng cấp như Clow thì trừ chết ra, thật sự không có biện pháp gì khác.
"Tóm lại, hiện tại ta tuyên bố dùng tội danh tập kích hải quân, bao che tội phạm để bắt giữ ngươi." Clow phun ra khói thuốc, "Cứ như vậy, ngoan ngoãn đứng ở kia đừng nhúc nhích."
"Ta sẽ không để ngươi đụng vào vương!"
Núi thịt Hansa mang theo toàn thân đầy thịt mỡ rung động xông về phía trước, hai tay mở ra, hét lớn: "Ai cũng không được!"
"Bay Shigan • Hấp huyết quỷ!"
Rida xòe bàn tay ra, năm ngón tay mở ra, từ năm đầu ngón tay bay ra Shigan đánh vào trên người Hansa, để thịt trên người hắn đều run lên.
"Vô dụng, ta phản xạ "
Hansa đang muốn gầm thét, thế nhưng âm thanh lại càng ngày càng thấp, cuối cùng thân thể lại mềm nhũn, trực tiếp nằm trên đất.
Rida thu tay lại, ghét bỏ nói: "Toàn thân đều là thịt, quá buồn nôn, không muốn đụng vào ngươi."
Năng lực bám vào trên Shigan, trước kia khi cô ở Đông Hải đã biết, khi đó Clow còn chưa xử lý Golden Lion.
Tavis thấy Hansa đều ngã, vội vàng bảo vệ Edmund, nói: "Vương, ngươi đi trước, để ta ở lại cản bọn hắn!"
"Vậy cũng không kéo được đâu."
Âm thanh Clow từ bên cạnh hắn vang lên.
Xoát!
Một đạo hắc quang hiện lên, trực tiếp chém đứt đầu Tavis.
Clow hất Shusui lên, không thèm nhìn thân thể không đầu của Tavis, mà xuyên qua thân thể kia trực tiếp nhìn về phía Edmund ở phía sau, nói: "Bây giờ ngươi bị bắt, còn không biết sống chết, lại phản kháng nữa, ta có thể mặc kệ tất cả."
"Ta sẽ không chết được."
Sau khi Edmund khiếp sợ xong lại đột nhiên kịp phản ứng, cười nói: "Ngươi quên rồi sao, ta sẽ không chết. Ta nói thẳng với ngươi đi, ta là người khế ước ăn trái cây khế khế, mặc kệ là lời nói miệng hay văn kiện, chỉ cần ký kết khế ước cùng người khác thì khế ước kia nhất định sẽ thành lập. Khi ta thu hoạch được năng lực, ta đã định ra khế ước cùng hơn 1 triệu quốc dân Dominica , ta làm quốc vương cho phép bọn hắn sống ở mảnh thổ địa bên này, nhưng bọn hắn phải trả giá tài phú, quyền lực, võ lực thậm chí cả sinh mệnh cho ta."
"Ngươi biết điều này đại biểu cái gì sao? Đại biểu rằng bọn hắn sẽ vì ta mà đánh đổi mạng sống, ngươi cho là vừa rồi ngươi chém là ta? Không, ngươi giết ta một lần, sẽ có một người vì ta đánh đổi mạng sống, thay thế ta mà chết."
Edmund giang hai tay, ngông cuồng cười nói: "Chỉ vì bọn hắn là con dân của ta, chỉ vì ta là vương của Dominica! Ta ở đây có quyền sinh sát trong tay, ở đây muốn làm gì đều được!"
Ngưng cười, hắn cúi đầu xuống, dữ tợn nhìn chằm chằm Clow, nói: "Giết ta đi! Ngươi giết chết toàn bộ quốc dân của Dominica là được, không phải ngươi vừa mới dùng Buster Call sao? Dùng lại lần nữa thì thế nào, hơn mười vạn người đã giết, hơn 1 triệu người cũng chỉ là nhiều hơn một chút mà thôi, thật sự có quyết đoán thì đến đi!"
Doberman ngưng trọng nói: "Năng lực giả khó giải quyết sao?"
Yamakaji nhắm mắt lại, khoát tay bắt đầu để hải quân bao vây nơi này bắt đầu rút lui.
Không có cách nào, hải quân bọn họ căn bản không có cách nào xử lý chuyện như vậy.
"Ngươi!"
Abra lập tức đứng dậy, quát Edmund: "Ngươi như vậy thì có tư cách gì làm quốc vương! Đây chính là quốc dân của ngươi! Ngươi không mưu cầu hạnh phúc cho vì bọn hắn, ngược lại còn bóc lột bọn hắn, thậm chí ngay cả tính mạng của bọn hắn đều không buông tha sao!"
"Ngươi thì hiểu cái gì!"
Edmund lập tức như bị kích thích, nói: "Ngươi căn bản không hiểu! Ngươi cho rằng nhà ga dưới mặt đất này vì sao lại biến thành dáng vẻ hiện tại, ngươi cho là ta không nghĩ tới? Không, ta cho ngươi biết, ta...."
"Ngừng."
Clow mạnh mẽ khoát tay, đánh gãy lời Edmund nói, "Ta lười nghe ngươi kể chuyện xưa, không hứng thú, không giết được ngươi đúng không? Đến đây, dùng còng tay Seastone đi."
Người không giết được, dùng Seastone là xong?
Hắn là hải quân a!
Seastone trói chặt, ném người vào Impel Down, mặc kê ngươi là thân bất tử hay có bao nhiêu nhân mạng trong tay, có bản lĩnh trở ra mà xem?
Trải qua chuyện đào thoát ở Impel Down lần trước, hiện tại Impel Down đã nghiêm phòng tử thủ, thật sự lại xảy ra chuyện tương tự, sợ là Magellan không còn mặt mũi làm phó thự trưởng.
Lời Clow nói, ngược lại để Edmund sững sờ, "Sea, Seastone?"
"Đúng vậy a, Seastone a "
Clow gật gật đầu, sau đó có chút ghét bỏ nhìn Yamakaji và Doberman, "Hai ngươi có phải đánh với hải tặc trên biển cả lâu rồi nên đầu óc không tốt không? Rút lui cái gì , đối phó với năng lực giả thì dùng Seastone a, có gì mà phải nghĩ."
Yamakaji bừng tỉnh đại ngộ, trực tiếp phân phó: "Sử dụng lưới đạn!"
Một đám binh sĩ chạy đến trước mặt, giơ súng lên nhắm tới Edmund.
Bên trong súng này cũng không phải đạn, là từng tấm lưới, trong lưới là có Seastone.
Trước tiên bao lấy người, sau đó lại dùng còng tay Seastone cong lại, vậy là xong việc.
"Ta là quốc vương, ngươi không có quyền bắt ta!"
Edmund lập tức hoảng hốt, vội vàng nói: "Ta là quốc vương của quốc gia đã gia nhập liên minh!"
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, nói: "Có chuyện này có lẽ ngươi không quá rõ ràng, nói với ngươi như thế này đi, thứ như vương quyền này là thừa nhận lẫn nhau, hơn 1 triệu quốc dân kia thừa nhận ngươi, ngươi mới là vương. Đây là hạ tầng thừa nhận, mà thượng tầng là chính phủ thế giới thừa nhận đối với ngươi, ngươi mới có thể là quốc vương của quốc gia gia nhập liên minh."
"Còn hiện tại nha, ta đại diện phía trên không thừa nhận ngươi, cho nên nói từ pháp lý đi thì ngươi có thể là quý tộc, nhưng ta không thừa nhận vị trí quốc vương của ngươi thì ngươi cũng không phải là quốc vương, hiểu chưa?"



Bạn cần đăng nhập để bình luận