Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 140 - Đập ta đi



Chương 140 - Đập ta đi




Rayleigh đương nhiên sẽ không để cho hắn chạy tới chỗ Luffy bên kia đi, Clow vừa động bước chân, Rayleigh đã chạy vội tới.
Lúc này, mắt rắn trong hư ảnh Quy Xà kia trừng mắt nhìn về phía Rayleigh.
"Đây là. . ."
Thân hình Rayleigh cứng lại, một chớp mắt sau đó, Haoshoku của ông ta tản ra, liếc mắt một cái đã phá nát hình rắn trong hư ảnh Huyền Vũ, đồng thời Haki xoáy lên trường kiếm, bay nhanh tới chém một kiếm.
Haki cao cấp trảm kích!
Cạch!
Mai rùa hộ thuẫn cũng ầm vang vỡ vụn dưới một kiếm này, cùng nhau vỡ vụn, còn có thân thể Clow.
" Đám người Các ngươi này, làm sao đều thích dùng ánh mắt trừng. Bí kiếm - yến phản."
Sau lưng, truyền đến tiếng nói của Clow, chỉ thấy hắn xuất hiện sau lưng Rayleigh, bày ra tư thế cư hợp, lưỡi đao ra khỏi vỏ.
Ba tia sáng đen vây quanh Rayleigh.
Ngươi cho rằng ta muốn chạy?
Kỳ thật ta muốn chặt ngươi!
Ngươi cho rằng ta ở tầng thứ nhất, kỳ thật ta đang ở tầng thứ hai.
Không đánh bị thương được kẻ này, Clow không thể hoàn thành mục đích của mình.
Nhưng từ trước đến nay hắn không nghĩ tới chuyện chỉ cần một đạo áo nghĩa là có thể đối phó được lão gia hỏa này.
Lúc trước có một lão giá, lúc sắp chết đều có thể trừng mắt một cái phá vỡ áo nghĩa của hắn, nếu người này không thể làm được như thế thì vừa rồi hắn cũng sẽ không đến mức suýt bị đánh chết.
Huyền Vũ chính là ngụy trang, chân chính vẫn là xuất thủ sau đó.
"Loại kiếm thuật này. . ."
Con ngươi Rayleigh co rụt lại, đây không phải ba đạo trảm kích bình thường, một đao kia thế mà khiến ông ta sinh ra cảm giác căn bản không thể né tránh.
Không thể né tránh, vậy chỉ có thể cứng rắn chống đỡ!
Ầm!
Thân thể Rayleigh bay ra ngoài, lại nhanh chóng rơi xuống đất, ngồi xổm trên mặt đất trượt một trận, mặt đất bị ông ta mài ra một đợt khói bụi.
Eo sườn, vai, ngực bụng, máu đỏ nhuộm dần quần áo.
Clow chậm rãi thu đao, nói Rayleigh nói: "Phòng ngự rất tốt nha, lão quái vật chính là khác biệt."
"Thật đúng là. . ."
Rayleigh cười cười, đứng lên, "Lần này sẽ không bị ngươi lừa gạt nữa, nhưng. . . Phong sao, kiếm thuật của ngươi đã hoàn mỹ kế thừa người kia a, một đời mới lấy ngươi vi tôn."
【 Vô Minh Thần Phong Lưu 】 là 'Phong', áo nghĩa chính là do gió tạo thành.
Huyền Vũ là gió, mai rùa là gió ngăn cản, rắn trói là gió trói buộc.
Thanh Long cũng thế, gió kéo theo nước.
Chu Tước là gió tạo thành trảm kích không chết.
Bạch Hổ lại lài phạm vi gió cùng bắt giữ.
Clow tự sáng tạo ra cư hợp, cơ sở cũng là 'Phong', không thì hắn dựa vào cái gì mà tiến bộ nhanh như vậy.
"Sư tử. . ."
Clow thoáng ngồi xổm xuống, ánh mắt nheo lại.
"Thiên Thiết cốc!"
Shusui rút ra trong chớp mắt, một đao trăm trảm.
Vô số đạo trảm kích màu vàng che trời lấp đất phóng tới Rayleigh, giống như ánh vàng trải đất.
"A ~ "
Kizaru quay đầu, kinh ngạc nói: "Nghiêm túc nữa nha, Clow."
"Một chiêu này cũng không dễ cản. . ."
Sắc mặt Rayleigh nghiêm túc, Haki trên thân kiếm lần nữa đậm màu, một kiếm vung ra, chém vào mấy đạo trảm kích bay tới.
Tốc độ huy kiếm của ông ta cũng không chậm, vừa đi vừa về mấy lần, trảm kích mà Clow phát ra đã bị cản lại hơn một nửa.
Rất bình thường, nằm trong phạm vi dự đoán Clow.
Nhưng hắn chính là muốn cái này.
Sau khi vung ra trảm kích này, bước chân hắn lại khẽ động,xông thẳng đến chỗ Kuma.
Ngươi cho rằng ta muốn nghiêm túc chiến đấu cùng ngươi?
Không, ta thật sự muốn thoát thân.
Ngươi tự cho là ta ở tầng thứ hai, kỳ thật ta còn ở tầng thứ nhất.
Không nghĩ tới sao!
Lần này, Rayleigh không ngăn cản được hắn.
Clow cực nhanh phóng tới chỗ Kuma, ngược lại khiến Kizaru kinh ngạc lên tiếng, "A ~ Clow, chẳng lẽ ngươi muốn. . ."
"Đúng vậy, lão gia tử, thay người!"
Clow nhắm thẳng tới chỗ Kizaru chém ngang một đao, thoáng chốc, thân thể Kizaru hóa thành ánh sáng tản ra, lưỡi đao kia thuận theo ánh sáng chém qua Kuma ở đối diện.
Đập ta!
Trong lòng Clow chờ mong.
Kuma không có bất kỳ biểu lộ gì đưa bàn tay ra, lưỡi đao đánh vào viên thịt, lập tức bị gảy một cái, công kích bị ngăn cản cản.
Clow thuận theo lực đạo bị bắn ra này nhanh chóng thu đao vào vỏ, tiếp đó dùng tới tư thế Cư Hợp trảm ra, ở một khắc lưỡi đao ra khỏi vỏ này đã hóa thành mấy trăm đạo hư ảnh.
"Nhất đao lưu- Bách ảnh trảm!"
Nhanh đập ta! !
Trong lòng Clow dị thường chờ mong.
Ầm!
Kuma chuẩn xác tìm được một đao chân thực trong đám tàn ảnh kia, bàn tay viên thịt tung ra một đấm không khí, ngăn cản cường độ Clow vung đao, tiếp đó mới bắn ra lưỡi dao của hắn.
Chẳng lẽ là uy lực còn chưa đủ, không chưa phát hiện ta uy hiếp, cho nên mới không đập ta đi?
Clow lần nữa thu đao vào vỏ, Busoshoku thuận theo chuôi đao xoắn ốc quấn chặt lấy toàn bộ vỏ đao.
"Nguyệt lung!"
Ánh đencực nhanh xẹt qua trước mặt Kuma.
Nhanh đập ta! ! !
Trong lòng Clow bắt đầu điên cuồng hô lên.
Lần này Kuma lui về sau một bước, hai tay vươn ra, hai viên thịt đều đánh vào không khí, trong không khí hình thành lực cản to lớn, tốc độ một đao cực nhanh kia của Clow trở nên chậm chạp, hiện ra thân đao, sau đó bị hai tay Kuma bắn ra.
Sưu!
Đột nhiên, phía sau hắn vang lên tiếng xé gió, Rayleigh đã hoàn toàn phá được vô số đạo trảm kích kia, xông thẳng đến bên này, một kiếm phá không, đâm thẳng tới phía sau lưng Clow.
Ầm!
Trong nháy mắt Clow bị đánh trúng, thân hình biến mất.
Hắn xuất hiện ở một phương khác, cắn răng, chỉ cảm thấy phía sau lưng ẩn ẩn phát đau.
Một kiếm này là đâm trúng, chỉ là hắn phản ứng nhanh, hơn nữa còn có Haki hộ thân, lúc này mới né tránh được.
"Lão gia tử?"
Clow nghiêng đầu sang chỗ khác, vội vàng đi tìm Kizaru.
"A ~ Rida, ngươi đang ăn cái gì, có thể cho lão phu một chút sao?"
Phía bên kia, Kizaru một tay đút túi, một tay đưa về phía Rida.
Rida thoáng tự hỏi một chút, lấy từ trong ba lô ra một quả chuối, đặt vào tay Kizaru.
Lão già này là cấp trên của Clow, mà đối xử với Clow cũng không tệ lắm, có thể cho.
"A ~ Cảm ơn, lão đúng là rất thích ăn chuối tiêu." Kizaru cười ha hả nói, biểu lộ rất là hiền lành.
"Ngươi đang làm gì thế?!" Clow rống lên tiếng.
Ta là muốn đổi người cùng ngươi, không phải để ngươi đi mò cá!
Kizaru bóc vỏ chuối, ăn một miếng, nói: "Ngươi không phải muốn đối phó với hai người để tăng lên kinh nghiệm chiến đấu của ngươi sao? Cơ hội khó được, đừng bỏ qua."
Là. . . Như vậy sao?
Clow tức đến hai mắt trợn trắng, nhưng lại không thể nói gì, chỉ có thể nuốt hận trong lòng.
Rayleigh đứng trước mặt Luffy, cùng Kuma cùng Clow hiện ra thế cục tam giác, ở giữa chính là Luffy đang nằm sấp còn đang đau khổ vì đồng bạn biến mất, giống như trận nhãn vậy.
"Vẫn là đuổi tới."
Rayleigh khẽ thở ra, bất kể như thế nào, Kizaru tựa như không tham chiến, mà chính mình cũng đến bên người Luffy.
Đúng lúc này, thân hình Kuma thuấn di đến bên cạnh Rayleigh, lúc này Rayleigh cũng kịp phản ứng, vừa muốn có động tác, Kuma đã ghé vào lỗ tai ông ta nói mấy câu, sau đó lần nữa thuấn di đến vị trí trước kia.
Rayleigh khiếp sợ nhìn Kuma, "Ta làm sao có thể tin tưởng ngươi?"
Gấu chậm rãi nói: "Ngươi chỉ có thể tin tưởng ta."
"Có đúng không, dường như cũng chỉ có thể như vậy."
Rayleigh nghĩ nghĩ, đột nhiên cười cười, tiếp đó nhìn tới Clow, "Vậy áp lực của ta sẽ nhẹ nhõm rất nhiều, chúng ta có thể từ từ luận bàn một chút, sư tử con."
Ta chính là muốn bị đánh bay lại khó như vậy sao?
Ta chỉ muốn bị đánh bay lại khó như vậy sao?
Clow chép miệng, mặc dù phe đối phương có hai người thì hơi khó làm, nhưng bây giờ còn có cơ hội, Luffy còn chưa bị Kuma đập đi, thế thì không thành vấn đề.
Hắn vừa nghĩ như vậy, đã thấy Kuma xuất hiện bên cạnh Luffy, một chưởng vỗ xuống.
Cơ hội!
"Nhất đao lưu - Nhất Tuyến Thiên!"
Xoát!
Tia sáng màu đen hóa thành một đường thẳng tắp bùng lên ra, đúng lúc này, Rayleigh bỗng nhiên xuất thủ, thân hình khẽ động, một kiếm bổ tới tia sáng đen kia.
Đương!
Shusui va chạm với trường kiếm, nhưng đây là chuyện trong dự liệu của Clow, hắn lệch người đi, mượn lực đạo Shusui đánh vào trường kiếm lệch đến trước mặt Luffy, vừa vặn xuất hiện dưới bàn tay Kuma.
Đồng thời, Haki toàn thân hắn vào lúc này cũng co vào.
Đập ta là đúng rồi!



Bạn cần đăng nhập để bình luận