Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 489 - Xích hắc chi kim



Chương 489 - Xích hắc chi kim




Thành ý của Clow không phải giả.
Đối với Issho rất tinh thông Kenbunshoku, tự nhiên cũng có thể cảm giác được nỗi lòng của người khác.
Mặc dù Clow tiểu ca rất mạnh, Kenbunshoku không cảm giác được tâm tư cụ thể của hắn, nhưng thành ý của hắn thì ông vẫn có thể phát hiện.
Đây là nghiêm túc.
"Tại hạ quan trọng như vậy sao?" Issho hỏi lại với vẻ không xác định.
Hải quân cũng có phái người tới tiếp xúc với ông, nhưng chỉ nói là để ông gia nhập hải quân, việc này đối với Issho đã quen một mình thì hiển nhiên là không thích hợp.
Muốn trả mối thù trong lòng, không có địa vị đương nhiên là không được.
Tiếp đó hắn lại nghe được tin tức là hải quân đã chiêu mộ một vị đại tướng, còn một người khác, Issho tự nhiên nghĩ đến Lucilfer Clow mà mình đụng phải ở Trùng chi quốc.
Hải quân trưng binh toàn thế giới, vị trí đại tướng cuối cùng khẳng định sẽ là của hắn.
Issho lập tức từ bỏ tâm tư ở phương diện này.
Nào ngờ được Lucilfer Clow lại tự mình đến đây.
Hắn không có tâm tư gì với địa vị đại tướng sao?
Giống như là cảm nhận được Issho nghi hoặc, Clow cười nói: "Lão ca, ta là thuộc hạ của Kizaru đại tướng, dù có muốn làm đại tướng, cũng phải chờ lão gia tử nhà ta lui về đã, nhưng bây giờ hải quân đang thiếu ngươi có chính nghĩa như vậy, ngươi nhìn. . ."
Hắn ôm bả vai Issho, nói: "Đánh bạc cái gì, ta biết lão ca thích việc này, nhưng luôn dựa vào Kenbunshoku không phải chính là gian lận sao, không có niềm vui thú gì. Nhưng một khi ngươi trở thành đại tướng thì sẽ khác, tiền lương của đại tướng cao, lời ít tiền lấy ra đánh bạc vừa vui, lại có thể thực hành chính nghĩa của mình, không có gì không tốt."
"Thế nhưng tại hạ làm đại tướng, ngươi sẽ không để ý sao?" Issho hỏi.
"Sẽ không, Clow ta là ai chứ, người ta đặt cho ta danh hiệu tiểu vương tử Đông Hải mà, ngươi nghĩ đi, lão ca ngươi là năng lực gi trái trọng lực, ta là năng lực giả trái bồng bềnh, chúng ta lúc lên lúc xuống, nếu như là đồng liêu với nhau, về sau đối phó với hải tặc tà ác gì đó, chẳng phải là mọi việc đều thuận lợi à."
Clow nói: "Lão ca, chúng ta cũng coi như từng đối mặt qua, có hiểu biết lẫn nhau, ngươi gia nhập hải quân thì cũng tốt đối với chính ngươi, đối với hải quân cũng tốt, chuyện cả hai cùng có lợi, vì sao không đồng ý."
"Ngươi nói như vậy. . ."
Issho nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Chỉ cần Clow tiểu ca ngươi không ngại, vậy tại hạ sẽ không để ý."
"Tuyệt đối sẽ không, ta vẫn luôn coi ngươi là lão ca, về sau chúng ta cứ xưng huynh gọi đệ, cùng nhau cống hiến cho sự nghiệp hải quân!"
"Vậy. . ."
Issho tránh khỏi tay Clow, khom người chào hắn: "Vậy tại hạ là tân binh, xin nhờ các vị."
"Nào có, nào có, về sau còn phải dựa vào lão ca." Clow vội vàng đỡ Issho lên, nở nụ cười.
Giải quyết!
Cũng phải, Issho nha, là người có tinh thần trọng nghĩa mạnh như vậy, ông không làm hải quân, vậy sớm muộn gì cũng sẽ bị quân cách mạng lôi đi.
Hoặc là nói có thể sẽ trở thành một người làm mấy chuyện sau đó bị chính phủ thế giới truy nã.
Mặc dù Clow cho rằng lấy lý trí của Issho, không có khả năng làm ra chuyện như thế, chính phủ thế giới cũng không ngốc như vậy.
Nhưng lỡ may, lỡ may có chuyện như vậy, đây chẳng phải là tự nhiên tạo ra một kẻ thù lớn sao.
Đến lúc đó ông ta ở New World còn tốt, lỡ may ở Grand Line, phải có bao nhiêu người mới có thể bắt lấy tồn tại như thế.
Gia nhập hải quân rất tốt.
"Vậy được, lão ca, đi theo ta đi, đợi đến chỗ của ta ngồi một chút, sau đó ta phái thuyền đưa ngươi đến bản bộ." Clow nói với Issho.
"Vậy thì quấy rầy."
Issho gật gật đầu, tiếp đó như lại nhớ ra cái gì, quay người nói với vị quản lý đang nơm nớp lo sợ không hiểu gì kia: "Đúng rồi, làm phiền vị này, đổi thẻ đánh bạc cho tại hạ chút đi."
Thắng được tiền, đương nhiên phải đổi thẻ đánh bạc.
Dựa vào Kenbunshoku đánh bạc cái gì, còn là cược lớn nhỏ. . .
Như thế có khác gì gian lận đâu.
Clow cũng đã từng làm việc này, nhưng đó là thật sớm trước kia, lúc ấy không có địa bàn mà tiền lương lại thấp, chỉ có thể đi xén một đợt lông dê, hiện tại thì đã không cần.
. . .
Bản bộ mới.
Kizaru cúp điện thoại trên cổ tay, chậm rãi uống một ngụm trà, "Hắn làm được rồi."
Đây là phòng làm việc của Sakazuki.
"Loại chuyện này là đương nhiên." Khóe miệng Sakazuki hiện lên ý cười, "Để Clow đi là chính xác."
"A ~ thật đáng sợ, Sakazuki ngươi cũng biết tính kế sao?" Kizaru kinh ngạc nói.
"Bớt nói đùa, Borsalino, nếu lão phu đã là Nguyên soái, như vậy không chỉ đả kích tội ác, cũng sẽ chú ý đời sau hải quân."
Sakazuki nói: "Issho cũng tốt, 'Ryokugyu' cũng tốt, chỉ là trưng binh chiêu tới, so ra thì kém hải quân chúng ta tự mình bồi dưỡng ai biết được."
"Đời sau, lão phu sẽ không để chuyện như Kuzan lại xảy ra, mặc dù Clow chỉ là Thiếu tướng, nhưng chờ thế hệ chúng ta về hưu, hắn nhất định sẽ an ổn tiếp nhận trách nhiệm hải quân."
Nghe lời Sakazuki nói, Kizaru nhún nhún vai, khóe miệng uống trà cũng lộ ra ý cười.
Đúng là như vậy.
Clow không làm được đại tướng, đây là chuyện cao tầng bọn hắn đều biết, chí ít tạm thời không thể làm được.
Trừ nguyên nhân hắn thuộc phe phái Kizaru ra, dưới loại tình huống này chính phủ thế giới cũng sẽ không thả ra một đại tướng dám một mình đấu với Tứ Hoàng.
Nhưng Sakazuki nghĩ càng sâu xa hơn.
Trên đại tướng chính là Nguyên soái.
Issho cũng tốt, Ryokugyu cũng tốt, dù sao cũng là tuyển từ trưng binh toàn thế giới, nếu như nói không có Clow, Nguyên soái có lẽ sẽ chọn trong bọn hắn hoặc là những người khác.
Nhưng có Clow tồn tại, như vậy chờ Clow lên làm đại tướng, vị trí Nguyên soái cũng không còn cách xa.
Clow cùng Issho đã từng gặp mặt, nhìn tình huống có vẻ quan hệ của hai người còn khá tốt, không có gì bất ngờ xảy ra thì trước hết để cho vị 'Đại tướng' này đứng một bên, lại thêm những cao tầng bọn hắn, chờ sau này Clow trưởng thành, lên làm Nguyên soái sẽ bình ổn lại.
Mà sẽ không xuất hiện trường hợp chính kiến không hợp như tình huống với Kuzan kia.
Đối với chuyện kia, Sakazuki vẫn luôn để ở trong lòng.
. . .
Trên biển lớn, Clow mời được Issho đang trên đường trở về.
"Clow lão đệ, chính nghĩa lý niệm của ngươi là gì vậy."
Issho tham quan trên quân hạm một vòng, lúc này ở văn phòng, hỏi Clow ngồi ở đối diện.
Clow mang theo ông tham quan một vòng thì cùng đi đến văn phòng của chính mình trên quân hạm, sau đó dặn dò Kikyo đi làm đồ ăn, tự mình ở văn phòng mời Issho.
"Lý niệm chính nghĩa? An toàn đấy."
Clow há mồm tuôn ra một tràng, "Chính nghĩa an toàn chính là chính nghĩa của ta, tất cả đều lấy an toàn là điều kiện tiên quyết, thế giới cũng tốt, hải quân cũng được, bình dân cũng tốt, không an toàn sao có thể sinh hoạt tốt chứ."
"An toàn sao? Khó trách. . ."
Issho gật gật đầu, có chút giật mình.
Màu sách ông cảm ứng được từ trên người Clow đã kỳ quái hơn so với lúc trước rồi.
Đỏ, vàng, lam đều thể hiện trên người Clow, lúc này biến thành đen nhánh, thế nhưng trong đen nhánh lại bị một vòng màu vàng nhiễm, nhưng trong màu vàng lại có một vệt đỏ, biến toàn bộ thành xích hắc chi kim.
Trong thế giới của Issho, màu sắc chính là tính cách.
"Khó trách Redfield bị ngươi đánh bại. . ."
Issho gật đầu, "Lão đệ, cộng sự cùng ngươi chắc là sẽ rất nhẹ nhàng. Có lẽ, ngươi có thể giúp đỡ tại hạ hoàn thành tâm nguyện."



Bạn cần đăng nhập để bình luận