Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 282 - Người đáng buồn



Chương 282 - Người đáng buồn




"Tộc ăn bám?"
Hernando nổi gân xanh, "Ngươi lại nói ta là tộc ăn bám? Ngươi lại hiểu được cái gì, ngươi. . ."
Hắn nhìn vũng máu kia, ngữ khí trì trệ, dừng một chút, giật mình nói: "Ngươi có thể đi vào, vậy đại biểu cho Xitica. . ."
"A, cô ả kia à, cô ta là hải tặc, ta là hải quân, hải quân giết hải tặc là chuyện đương nhiên."
Clow nắm chặt Shusui, nhìn thẳng Hernando, "Tiếp theo chính là ngươi, hải tặc!"
"Ngươi! !"
Song quyền Hernando tuôn ra khí lưu, 'Đông' một tiếng, bước chân giẫm ra trên mặt đất một hố to, lao thẳng đến Clow.
"Khi ta làm hải quân chém giết cùng hải tặc, ngươi còn không biết ở nơi nào nữa, những tiểu bối các ngươi này, không có tư cách gọi ta là hải tặc!"
Đương!
Lưỡi đao mang theo điện mang màu vàng kẹt ở trên nắm tay Hernando, Clow vung ra một đao, theo một luồng lực lượng bàng bạc, Hernando bị đánh bay ra ngoài, n thân thể hắn xoay tròn một vòng, phịch một tiếng, hai chân giẫm trên vách đá, mượn lực đạo này, lại đánh về phía Clow.
Clow nâng lưỡi đao ngang trước mặt, hai ngón tay duỗi ra, gạt về thân đao.
"Ta không giống với Zephyr, không thích cùng người tốn thời gian ở đây."
Kim mang, tràn ngập toàn bộ lưỡi đao Shusui.
"Vậy thì xử lý ngươi trước!"
Khí lưu trên nắm đấm Hernando càng nồng đậm hơn, trong mắt rõ rang đã hạ quyết tâm, hắn biết mình không phải là đối thủ của Clow, nhưng hắn cũng không nói chính mình nhất định phải đối chiến cùng hải quân này.
Chỉ cần có thể thoát khỏi phong tỏa của hắn, chạy ra ngoài cửa hang, tìm Zephyr là được!
Hai tay Clow nắm ở chuôi đao, giơ cao lên, không thèm nhìn Hernando , mặc cho hắn xông tới, song quyền trực tiếp đánh trúng thân thể của mình.
"Trúng?"
Ngay cả Hernando đều có chút kinh ngạc, người như vậy thế mà lại dễ dàng bị đánh trúng?
Nhưng trong một chớp mắt tiếp theo, nắm đấm của hắn đã xuyên qua thân thể Clow, thân thể trước mắt bắt đầu dần dần nhạt đi.
Là tàn ảnh!
"Vô Minh Thần Phong Lưu sát nhân kiếm - Giao long!"
Theo một tiếng quát khẽ, kim mang xuất hiện từ bên cạnh, hung hăng chém xuống, đánh lên trên người Hernando.
Hernando cắn răng, chuẩn bị đối cứng một chiêu này, xông ra ngoài động.
Dù sao, hắn chính là muốn lao ra.
Xùy!
Lưỡi đao chém tới bên hông hắn phá ra một lỗ hổng, khiến Hernando kêu lên một tiếng đau đớn, nhưng hắn vẫn xông về phía trước.
Hắn không bao giờ dùng chiêu phủ Busoshoku toàn thân này, như vậy quá lãng phí, mà lượng Haki của hắn cũng không dày nặng gì, Haki có hạn, cơ bản đều tập trung trên nắm tay.
Càng đừng đề cập tới hắn còn vừa chiến đấu một trận cùng Zephyr, mặc dù còn dư lực, nhưng phần lượng này lực lưu lại cho hắn đợi chút nữa sẽ hành động dùng, không phải hiện tại, bị thương, vừa vặn cũng cho Zephyr một ưu thế.
"Không có việc gì?"
Nhưng Hernando vừa xông ra mấy bước, chợt tỉnh thần, sờ sờ thân thể của mình, toàn thân trên dưới, trừ vết thương nhỏ ở hông do đao chém kia thì không có vết thương khác.
Một đao thanh thế thật lớn kia lại chỉ có chút uy lực như thế?
Hắn quay đầu, nghi hoặc nhìn Clow ở bên kia bắt đầu thu đao vào vỏ.
"Mặc kệ, đây là một cơ hội!"
Hernando mạnh mẽ tăng tốc, gần như muốn xông ra cửa hang.
Tìm tới Zephyr, để ông ấy giết chết chính mình, như vậy sứ mạng của hắn sẽ hoàn thành, cũng rốt cuộc không cần chịu đựng dày vò từ cuộc sống làm hải tặc như vậy!
"Ai. . . Cần gì chấp nhất như vậy chứ."
Phía sau, vang lên một tiếng than thở khẽ khàng.
Bước chân Hernando lao ra dần ngừng lại, càng chạy càng chậm, cuối cùng thậm chí đến tình trạng đi bộ, hắn cúi đầu, trên mặt từ từ chảy xuống mồ hôi.
"Ồ? Xem ra ngươi đã nghe được a. . ."
"Đó là tiếng Thần Phong nhẹ vang lên."
Xùy!
Sương máu từ trên thân thể Hernando nổ tung, máu tươi giống như suối phun không ngừng tuôn ra, máu tươi từ khắp nơi trên thân thể hắn bắn ra, chảy trên mặt đất, ở chỗ kia hình thành rất nhiều dấu máu.
Phù phù.
Hernando ngã trên mặt đất, đầu vẫn như cũ nhìn về phía trước, hắn đã ra tới cửa hang, nhưng rốt cuộc đã không còn khí lực hành động.
Từ ánh mắt của hắn, vừa vặn có thể nhìn thấy, phía trước là thân ảnh gầy gò ngã vào trong vũng máu.
Xitica ngã xuống ở nơi đó, từ từ nhắm hai mắt, khóe miệng là nụ cười nhàn nhạt.
Giống như đã hoàn thành tâm nguyện gì đó.
"Xitica a. . ."
Hernando miễn cưỡng vươn tay, xòe ra năm ngón tay về phía kia, "Người duy nhất khiến ta áy náy chính là ngươi, ngươi vốn có thể làm một hải quân ưu tú không cần thiết cùng ta. . ."
"Ta cũng nghĩ như vậy."
Clow đi tới, đứng ở phía trước Hernando, che kín tầm mắt Hernando, chỉ để hắn nhìn thấy bóng lưng áo choàng của chính mình, hai chữ 'Chính nghĩa' lớn sau áo choàng khiến hắn trở nên thất thần.
Clow bình tĩnh nhìn về phía trước, nói: " Nữ hải quân kia đã nói hết rồi, nhưng là. . . Nếu Zephyr tự nguyện thì ta sẽ không ngăn cản, nhưng trong tình huống ông ấy không tự nguyện, ngươi bức một ông lão như thế, cần gì chứ."
"Bởi vì Zephyr, Zephyr lão sư sa đọa, nếu như không giết người, trong thời đại dần dần hỗn loạn này, một ngày nào đó, ông ấy sẽ bị thời đại cho vứt bỏ, ta không muốn nhìn thấy Zephyr lão sư bị vứt bỏ, ta muốn thấy Zephyr lão sư một lần nữa tỉnh lại!"
"Vì thế, ta sẽ từ bỏ tất cả!"
Hernando ngẩng đầu, phẫn hận nhìn chằm chằm ót Clow, "Ngươi biết ngươi đang ngăn cản cái gì sao, ngươi làm một hải quân ưu tú từ đây rơi xuống!"
"Bớt nói nhảm đi, rác rưởi!"
Clow quay đầu, khinh thường nhìn hắn, "Nói ngươi là tộc ăn bám chẳng hề sai. Thế hệ tuổi trẻ vượt qua đời cũ mới là tiến trình chính xác, nếu như trái lại thì đó mới là một đời không bằng một đời. Ngươi không rõ điểm này cũng chỉ có loại trình độ này."
"Ngươi nói Zephyr sa đọa? Nhưng ông ấy lại hiểu rõ hơn so với ngươi, ông ấy biết có một số chuyện tự mình không làm được, cho nên đưa mắt tới thế hệ tuổi trẻ, nuôi dưỡng một nhóm lại một nhóm hải quân ưu tú."
"Mặc dù bây giờ ngươi là một hải tặc làm người ta căm hận, nhưng không thể không nhắc tới, có thể tạo thành ngươi có độ uy hiếp cao như thế, dựa vào ai đây?"
Nghe Clow nói, Hernando kích động lên: "Chính bởi vì như thế, chính là bởi vì như thế a! Zephyr lão sư, mới không cho phép sa đọa, ta nhất định phải để ông ấy tỉnh lại, chỉ có như vậy, ông ấy mới xứng là Zephyr lão sư trong lòng ta!"
"Nha."
Clow giơ lên Shusui, đôi mắt đầy vẻ lãnh đạm, "Xem ra ngươi không chỉ là tộc ăn bám, còn là một tên tộc ăn bám rất ích kỷ, thế giới biến động cũng sẽ không dựa theo suy nghĩ trong lòng ngươi. Ngay cả điểm ấy mà ngươi cũng không rõ, đúng là rất dễ dàng sa đọa."
"Cho ngươi một chút thể diện đi, Zephyr không giết được ngươi, nhưng ta có thể, ngươi làm hải tặc vậy hãy giống Xitica kia, bị hải quân là ta đây giết chết, cũng không tính là làm nguyện vọng của chính ngươi mất mặt."
"Ngươi không thể. . ."
Xùy!
Hernando trừng to mắt, vừa định há miệng, Shusui đã rơi xuống, từ sau lưng của hắn đâm vào trái tim.
Hắn há to miệng, khóe miệng tràn ra máu tươi, trong mắt bắn ra nồng đậm không cam tâm, tay hắn hướng thẳng về phía trước kia, mở ra năm ngón tay, dường như muốn nắm chặt cái gì đó.
"Zephyr. . ."
"Lão sư. . ."
Clow rút Shusui ra, hất máu tươi ra, thu đao vào vỏ.
"Người đáng buồn."Hắn thở dài.



Bạn cần đăng nhập để bình luận