Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 211 - Nói nhảm



Chương 211 - Nói nhảm




" Vương quốc Tada căn bản không e ngại hải tặc, uy danh trải qua thời gian dài, những đại hải tặc kia sẽ không đến nơi này, mà tiểu Hải tặc lại không xông qua được cửa lớn ở bến cảng, thậm chí mới chỉ tới gần đã bị người khác tiêu diệt. Thời gian 2 năm, ta chưa lập được một chút công lao nào, thực tế là khó mà mở miệng trước mặt những bằng hữu đồng liêu cũ."
Hugo che mặt tỏ vẻ xấu hổ.
"Như thế không phải rất tốt sao?"
Clow nghe thế lại rất hăng hái.
Một tấc công cũng không lập được? Không có hải tặc?
Tốt!
Nơi này tốt!
"Hòa bình đương nhiên là rất tốt, thế nhưng ngươi cũng nhìn thấy đấy, trụ sở này căn bản không có hải quân."
Hugo thở dài: " Căn cứ ở trấn Tada này, nhiệm vụ ban đầu cũng không phải bắt hải tặc, mà là trưng binh ở nơi này. Trước kia nơi này còn có thể chiêu mộ được hải quân, nhưng từ 3 năm trước đã không chiêu mộ được ai nữa, mặc kệ phúc lợi đưa ra tốt bao nhiêu, nhân dân ở vương quốc Tada đều không muốn tới làm hải quân, hiện tại hải quân đều là người trước kia lưu thủ ở chỗ này cùng bộ hạ của ta."
"Nhân dân vương quốc Tada phi thường dũng mãnh, chính phủ thế giới rất ưu ái hải quân chiêu mộ ở nơi này, nhưng trước kia luôn rất khó tìm người nơi này, mà mấy năm gần đây lại hoàn toàn không chiêu mộ được ai."
"Không chiêu mộ được hải quân, lại không bắt được hải tặc, kết quả là không hoàn thành nhiệm vụ, ta chỉ có thể chờ đợi ở đây, thế nhưng thân là hải quân, làm sao có thể vô cớ hưởng thụ hòa bình như vậy, ta muốn bắt hải tặc , ta muốn về biển cả."
Hugo bi thương nói: "Cuồng phong thổi lên, tiếng pháo gióng lên, hải quân cùng hải tặc trên biển cả vì hòa bình cùng tự do mà kịch chiến, sử thi như vậy, làm sao có thể thiếu Hugo ta!"
"Chẳng lẽ các ngươi không cảm thấy được sao? !" Hugo nhìn về phía đám Clow.
Lúc này mặc dù Clow đang nhìn Hugo, nhưng giống như lại không để ý hắn đang nói cái gì, ngược lại nhăn lại lông mày, "Kuro. . ."
"Vâng, đích thật là giọng nói này." Kuro đẩy mắt kính, "Ngữ khí không có gì khác biệt, nhưng kỳ quái cũng là ở đây. Mạo muội hỏi một chút, Hugo trung tá, ngươi thật sự chưa từng gọi điện thoại cầu viện sao?"
"Ta? Ta không có." Hugo ngẩn người, "Chờ một chút, các ngươi có ý là nhận được là điện thoại cầu cứu của ta?"
"Là như thế này, từ tình huống thanh âm kia đến xem thì lúc ấy chúng ta kết luận chủ nhân của giọng nói kia đã dữ nhiều lành ít, nhưng bây giờ ngươi lại rất bình thường, chỗ kỳ quái chính là ở đây." Kuro nói.
Clow gật gật đầu: "Bình thường, nếu ta nghe lời ngươi vừa nói, kết hợp với điện thoại cầu viện của ngươi, ta sẽ cho rằng ngươi nhàm chán đến nổi điên, nhưng tình huống bây giờ có chút không thích hợp, ngươi đóng quân ở đây lâu như vậy, đến ban đêm sẽ có xảy ra chuyện gì kỳ quái hay không?"
Nói rồi hắn nói lại lời Sipatia trước đó từng nói cho Hugo.
Hugo gãi gãi đầu: "Nếu như nói như vậy, đây cũng là âm mưu, thế nhưng chuyện này cũng không thành lập, ở trấn Tada, ban đêm là có tập tục là sau chín giờ lại không thể ra cửa. Nhưng ta đã từng đi ra ngoài, ban đêm ngoại trừ không có bất kỳ ai thì cũng cũng không có chuyện gì khác, làm ta không nhịn được ngâm một câu thơ vớiánh trăng."
"Ngươi ở đây trong 2 năm này mà không phát hiện được một chút dị thường nào?" Clow hỏi.
"Đúng. . . A, cũng không đúng, khi ta tới đây đóng giữ, cư dân ở trấn Tada sẽ không chấp nhận hải quân, ta từng hỏi qua nguyên nhân, bọn họ có một số người muốn gia nhập hải quân, nhưng mỗi người đều không nói, hẳn là có nỗi khổ, có thể đây là chuyện riêng trong vương quốc người ta, ta đã từng gọi điện thoại báo cáo tình huống nơi này cho cao tầng, nhưng cũng không có phản hồi gì."
"Vậy trong trấn Tada thì sao, đã từng đi qua chưa?"
Nghe vậy, Hugo lắc đầu, đứng lên chỉ ra ngoài cửa sổ nói: "Nhìn thấy cửa lớn kia không?."
Ở điểm cuối của những kiến trúc cao ngất này, có một cánh cửa lớn kết nối các kiến trúc, từ bên này có thể thấy rõ bộ dáng cánh cửa, trừ cửa chính ở bên ngoài kia, còn có một cửa sắt, gần cửa lớn che kín trọng pháo.
"Qua nơi đó, chính là nội bộ vương quốc Tada, nhưng không ai có thể vào, trừ thành trấn bến cảng này, các địa phương khác ở vương quốc Tada đều không mở ra. Mà trong cửa lớn kia, chính là nơi 'Người giữ cửa' Gugas đại nhân ở, có hắn ở đây, ai cũng không qua được."
"Đại nhân?" Clow nhắc tới từ này.
Nói đến đây mới nhớ trước đó Sipatia cũng đề cập tới.
"Đúng vậy, đại nhân."
Ánh mắt Hugo lộ ra vẻ sùng bái, "Ngươi nói lời mà Sipatia nói kia là không thể nào, phẩm cách của Gugas đại nhân sẽ không làm được chuyện bất lợi với Tada vương quốc. Gugas đại nhân nghiêm ngặt tuân thủ chính nghĩa chuẩn tắc, ngày bình thường cũng sẽ trợ giúp người gặp được khó khăn, hắn tựa một kỵ sĩ chân chính, nếu như ta không phải hải quân, có lẽ sẽ đi theo ở phía sau hắn đi."
Clow bóp tắt điếu xì gà đã gần hút xong, lại đốt một điếu, chậm rãi phun ra sương mù, "Thật sự là phiền thấu. . ."
Hugo này chẳng cung cấp được tình báo gì, nhưng người mà Clow gặp được cũng không phải là giả, nhưng với tính cách mà Sipatia kia biểu hiện ra ngoài, có lẽ có ý ly gián, nhưng cũng không thể khẳng định.
"Báo cáo!"
Lúc này, thượng úy cùng Trung úy trấn Tada cùng nhau tiến đến, cầm trong tay lệnh treo giải thưởng, nói: "Tra được, Absolun kia thật sự là hải tặc!"
Ảnh chụp trên tờ lệnh treo giải thưởng kia nhìn có chút xa xưa, phía trên là ảnh Absolun tuổi trẻ, biểu lộ âm u.
【 Huyễn Ma hào 】 Absolun, tiền truy nã 330 triệu Berries, chết hay sống không cần lo.
"3 ức. . ."
Rida nhìn lướt qua, "Cũng không phải rất cao à."
"Em phải xem 3 ức ở thời gian nào."
Clow nói: "Bối cảnh của hình ảnh này, nói ít nhất là tầm 10 năm trước, 3 ức ở năm đó khác với hiện tại."
Năng lực của người kia, phóng tới nhóm siêu tân tinh hiện tại, đó cũng là treo lên đánh.
Đi vào New World, cũng là ngân bài tuyển thủ.
Nhưng có thể xác định, Absolun này thật sự là hải tặc.
"Sipatia đâu." Clow hỏi.
"Trung tá, không tra được Sipatia, không tìm thấy bất kỳ tung tích nào, giống như không phải hải tặc."
Clow nheo mắt lại, "Được rồi, thẩm vấn đi, Absolun kia, khẳng định có tình báo quan trọng, mang hắn tới."
"Vâng!" Thượng úy cùng Trung úy cùng nhau cúi chào, lại đi ra ngoài.
"3 ức a!"
Hugo cả kinh nói: "Người kia thế mà lại có giá cao như vậy! Đáng giận, nếu như là ta bắt thì ta có thể rời đi nơi khô khan này! Nhưng vì sao nơi này lại có hải tặc, làm sao lại tiến đến đây chứ?"
Clow quét mắt nhìn hắn một cái, "Rốt cuộc là ngươi không để ý tình báo hay tình báo nơi này không linh thông? Chiến tranh trên đỉnh mấy ngày trước kia, ngươi không xem sao?"
"Không có, nơi này không có máy truyền tin có thể xem Live stream, ta nghe được phát thanh mới biết được hải quân thắng lợi, thật sự là đáng tiếc, chiến tranh sử thi như thế, ta lại không có cơ hội tham gia, không thể tự mình trải nghiệm trận chiến tranh kia, chỉ nghe người khác nói, thì sao có thể lĩnh hội hùng vĩ trong đó, không lĩnh hội hùng vĩ trong đó thì làm sao ta có thể tập kết thi từ, không tập kết thi từ thì sao ta có thể truyền xướng, sao nhân dân có thể biết được hải quân vĩ đại!"
Hugo hận hận gõ xuống bàn, "Đáng giận! Đáng giận! Nếu như ta tham gia trận chiến tranh kia, ta… "
"Ngừng ngừng ngừng."
Clow khoát khoát tay, cảm giác được đầu chính mình cũng bắt đầu đau.
Hắn phát hiện, người này CMN chính là đang nói nhảm, mà không nói được lời nào vào trọng điểm, để hắn nói tới nói lui không dứt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận