Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 862 - Viết chơi



Chương 862 - Viết chơi




"Nào có, chạy chút chuyện làm ăn, vẫn như cũ."
Oge khoát tay áo, nhưng lồng ngực lại ưỡn lên, nhìn như khiêm tốn nhưng lại không khiêm tốn nói: "Chỉ có được 100 chiếc thương thuyền mà thôi."
Lúc nói lời này, ông ta còn thuận tay vuốt mái tóc vốn không tồn tại kia một chút.
"Tê. . ."
Clow hít sâu một hơi, rất muốn hỏi Oge làm sao làm được.
Cũng không phải chuyện 100 chiếc thương thuyền, mà là sao ông ta có thể nói 100 chiếc thương thuyền khiêm tốn lại giả bộ như thế.
Loại kỹ năng này, hắn muốn học.
"Ngươi rốt cuộc tới làm gì?" Clow hỏi.
"Nhà của ngươi không phải hàng năm đều sẽ tu sửa sao, căn bản là từ ta phụ trách, người trong trấn cũng giúp đỡ làm một chút, chủ yếu là nghĩ đến ngươi làm hải quân có lẽ tương đối bận rộn, chắc không có thời gian để ý bên này." Oge nói.
"Ồ? Ngươi làm? Vậy thì thật là tạ ơn." Clow gật đầu nói.
Hắn đang nghĩ mỗi lần khi mình về nhà, trong nhà đều được bảo trì rất tốt, còn tưởng rằng là các hương thân tự phát, kết quả là người này bỏ bao nhiêu công sức a.
"Nhưng lần này xảy ra chút ngoài ý muốn, mặc dù có tu sửa, nhưng dù sao phòng ở quá cũ, ngươi cũng tầm 10 năm rồi không trở về ở, đoạn thời gian trước xảy ra một trận bão táp, nhà ngươi đã sập, ta đúng lúc quay về, lúc đầu muốn dựng lại cho ngươi, nhưng có người nhận việc trước, hắn đã tu sửa xong cho ngươi, ta có làm gì cả, nhưng chúng ta cũng đã tầm 10 năm không gặp, ta thật sự nhờ ngươi, thế nên đóng gói mấy đồ vật trong nhà ngươi còn sót lại sau vụ sập tới đây cho ngươi."
Oge nhấc nhấc rương lớn trong tay, nói: "Dù sao cũng không có chỗ để, phòng ốc còn đang xây dựng, để chỗ nào đều không thích hợp."
"Đồ của ta?"
Clow sững sờ, "Oge thúc thúc, quá khách khí, còn phí sức đưa tới như thế, từ Đông Hải tới có chút khó khăn đi."
"A. . . Ta tới chỗ Ripper xin hải quân hộ tống, đương nhiên, tốn một khoản tiền." Oge nói.
"Khoản này ta sẽ tiếp tế ngươi."
Clow cười, ném một điếu xì gà qua, nói: "Oge thúc thúc không muốn ở Grand Line phát triển một chút, sản nghiệp của ta rất nhiều, nếu ngươi có hứng thú, có thể chen vào một tay."
"Được rồi, ta rất ít tới đây, vẫn nên ở Đông Hải thấy tốt hơn một chút." Oge lắc đầu nói.
Rộng nhất đương nhiên chính là tứ hải, riêng một Đông Hải, Clow sống nhiều năm như vậy cũng không dám nói hiểu rõ hết, bởi vì hải vực quá rộng lớn.
"Không đến thì thôi, nơi này cũng nguy hiểm." Clow gật đầu nói.
So với Grand Line, hiện tại Đông Hải có danh hiệu vùng biển yếu nhất, hải tặc có tiền thưởng bình quân 3 triệu đương nhiên là an toàn.
An toàn đến mức Clow có chút ao ước.
Hắn mơ ước lớn nhất chỉ là làm căn cứ trưởng ở Đông Hải, sau đó dưỡng lão cả đời là được, kết quả hiện tại. . .
Sớm biết sẽ biến thành như vậy, khi còn bé không bằng đi theo Oge, nói không chừng hắn chính là Thương vương ở Đông Hải.
Người ta thế này mới gọi lợi hại, sống ở Đông Hải năm sáu mươi năm, có thể không lợi hại sao.
"Đến đều đến rồi, ở nơi này của ta tham quan một vòng thôi, sau đó ta phái quân hạm đưa ngươi về Đông Hải." Clow nói.
"Cũng tốt, ta cũng đã lâu không gặp ngươi." Oge cũng cười nói.
Sau đó, Oge ở lại nơi này tiểu chừng mười ngày, tham quan pháo đài G-3 cùng hải vực phụ cận một chút, toàn bộ hành trình là do Clow bồi tiếp, đi dạo một vòng các hòn đảo ở New World, dùng lời của hắn để nói là chưa từng tới New World, cẩn thận nhìn một chút cũng được.
"Oge thúc thúc, lần sau chờ sản nghiệp du lịch một con rồng của ta chuẩn bị xong, ta đón ngươi qua đây, để ngươi chơi đùa một phen."
Trước bến cảng, Clow nhìn Oge lên quân hạm, cười nói với ông ta.
"Vậy ta sẽ chờ tin tức tốt của ngươi, ha ha ha, từ từ phát triển đi, tiểu Clow, năm đó ngươi nói làm hải quân, hiện tại cũng làm được đến mức này, phải tiếp tục cố gắng nhé." Oge phất tay với hắn, rồi quân hạm xuất phát.
"Ta cố gắng? Ta cố gắng cái der, ta đã mặn thành như vậy rồi còn tới trình độ này, lại cố gắng một chút thì ta làm thịt cả lão gia tử rồi?"
Clow giật nhẹ khóe miệng, nhìn quân hạm rời xa, trở lại phòng làm việc của mình.
"Clow, bên trong cái rương này là cái gì a?" Lúc này Rida tò mò hỏi.
Đôi mắt Kuro khẽ động, hắn cũng có chút hiếu kỳ.
Xét một cách trung thực thì đối với hắn vẫn luôn rất hiếu kì về cấp trên xuất thân từ trong Đông Hải.
Trong khoảng thời gian Oge đến này, hắn nghe một chút truyền ngôn không thể tưởng tượng—— Hai tuổi đã xử lý hải tặc.
Hai tuổi !
Khi Kuro hai tuổi còn không biết chơi nước tiểu cùng bùn ở đâu đâu.
Cho nên hắn cũng muốn tìm tòi nghiên cứu quỹ tích của Clow khi còn bé.
"A, không có gì, đều là một chút đồ vật khi còn bé, kỳ thật từ khi ta 8 tuổi đã không ở trong nhà, chỉ là ngẫu nhiên trở về một chuyến, 14 tuổi đi vào hải quân, sau đó trừ tế tổ ra thì không trở về."
Hắn cắn xì gà, đưa tay khẽ cong, cái rương nhỏ bày ở kia lập tức bay qua, tự động mở ra trước mặt Clow.
Bên trong, đều là một chút tạp vật.
Một thanh wakizashi từ đó rơi ra, Clow chỉ vào wakizashi này rồi nói: "Khi còn bé dùng để chơi."
Trừ wakizashi, còn có vũ khí khác dánh cho các độ tuổi sử dụng, đao trúc, đao gỗ, đao thật đều có, ngoài đó ra, còn có lượng lớn sách.
"Hở? Clow, anh lại đọc sách?"
Rida tiến đến bên cạnh, tiện tay cầm lấy một quyển, thì thầm nói: "Cái này là cái gì. . . « Địa lý vương quốc Goa »?"
"Em cho rằng ta mù chữ à, ta nói chính ta không đọc sách bao giờ." Clow liếc mắt.
"Thế nhưng từ khi ta biết anh, anh chưa từng đọc sách gì, trước kia Abra cũng nói anh không thích đụng những vật này." Rida kỳ quái nói.
"Đó là chuyện sau14 tuổi, trước kia ta rất thích xem sách." Clow nhún nhún vai nói.
Kuro quét ánh mắt qua, phát hiện tất cả những sách vở này đều là liên quan tới Đông Hải, địa lý, nhân văn, lịch sử còn có một số tạp chí nhân vật, trong đó còn kèm theo một đống giấy, phía trên có một số chữ xiêu xiêu vẹo vẹo.
Clow nhìn về phía một đống giấy kia, lộ ra mỉm cười, ngón tay khẽ cong, đống giấy lập tức bay ở trên mặt bàn.
"A. . . Thật hoài niệm, khi còn bé vì nhớ chữ, đã tốn không ít tâm tư trên giấy."
Hắn là người xuyên việt, trước khi hắn giáng lâm ở thế giới này, đã có hệ thống văn tự tiếng nói của mình, mà ngôn ngữ văn tự ở thế giới này. . . Ngươi không thể nói nó phức tạp, nhưng rất tổng hợp, giống như là một nổi thập cẩm, để một người có linh hồn trưởng thành đi học tập đồ chơi này, mà không phải theo từ thuở nhỏ thì đúng là rất phiền phức.
Khi còn bé, lời nói thì hắn đều biết nói, chữ thì hắn không nhớ được, vậy cũng chỉ có thể sao chép sao chép, ghi nhớ mấy năm, cũng sẽ nhớ đại khái, cơ bản viết thì khẳng định là không có vấn đề.
Nhưng hắn cũng không có nhiều công sức như vậy, dù sao còn suy nghĩ nên tu luyện thế nào đấy, cho nên về sau gia nhập hải quân, hắn cũng thả chuyện này xuống, dù sao chọn là chiến đấu viên, lại không chịu trách nhiệm thao thuyền khống pháo, về sau chính mình lên làm trưởng quan, vậy thì càng không cần, thuộc hạ sẽ làm thay.
Hắn mở những tấm da dê này ra, chỉ vào một tấm phía trên viết đầy kiểu chữ xiêu xiêu vẹo vẹo, tiêu đề phía trên viết—— « Dò xét điều tra sinh hoạt bình dân ở Shells Town ».
"A. . ."
Clow nghĩ nghĩ, cười nói: "Tờ này hẳn là khi ta 3 tuổi bắt đầu viết chơi, còn rất hoài niệm."



Bạn cần đăng nhập để bình luận