Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 366 - Bổng đọc đi, đây là bổng đọc đi!



Chương 366 - Bổng đọc đi, đây là bổng đọc đi!




"Trấn này gọi là trấn Funny, trước kia là nơi khởi đầu ca vũ kịch của Shoma vương quốc."
Sau khi xử lý đống thịt nát kia và các dân trấn đã chết đi, Lozhi lập tức dẫn mấy người Clow đi vào thị trấn.
Thị trấn này không thể nói phồn hoa, mặc dù số người không ít, nhưng đường đi lại có vẻ quá lớn, so sánh với người ở tòa trấn này có vẻ hơi trống trải.
Clow chú ý tới, chung quanh thị trấn có rất nhiều sân ca vũ kịch đóng cửa không tiếp tục kinh doanh, có vẻ đã không mở thật lâu, có nhiều chỗ đã kết mạng nhện, cánh cửa tàn tạ không chịu nổi.
"Nơi này cũng là quê hương của Gorou." Lozhi nhìn chằm chằm một quảng trường lớn ở phía trước đường đi, có chút nhớ lại nói: "Từ 2 năm trước, nơi này vẫn vô cùng náo nhiệt."
"Cho nên nói, Gorou rốt cuộc là thứ gì, ngươi còn chưa nói đâu." Clow hỏi.
"Gorou là người."
Âm thanh Lozhi trầm thấp: "Một diễn viên ca vũ kịch."
"Lúc trước trấn này rất náo nhiệt, có rất nhiều diễn viên ca kịch múa, cũng có rất nhiều người tới đây, cho dù là chiến tranh, cũng không tước đoạt sự yêu quý của chúng ta đối với ca vũ kịch. Đây là truyền thống của chúng ta, ngay cả vương tử điện hạ…."
Kuro cúi đầu xuống, chán nản nói: "Vương tử điện hạ có lẽ là quá yêu ca vũ kịch, cho nên triệu tập tất cả diễn viên ca vũ kịch, trừ khi được vương tử điện hạ cho phép, ở dân gian đã không cho phép có kịch ca múa tồn tại, nhưng Gorou, Gorou hắn không giống."
"Trình độ của hắn không được vương tử điện hạ coi trọng, nhưng hắn lại rất yêu thích biểu diễn, dù chúng ta bị cấm, Gorou vẫn vi phạm lệnh cấm, đến diễn xuất cho chúng ta, mặc dù hắn diễn xuất rất dở."
Nói rồi Lozhi cười khẽ hai tiếng, giống như là đang nhớ đến chuyện gì vui.
Tiếp đó ông ta lắc đầu, giống như là muốn hất đi suy nghĩ trong đầu, nói tiếp:
"1 năm trước, vương tử điện hạ phát hiện Gorou tồn tại, ở đây, ngay tại quảng trường này, đã từ hình hắn."
Ông ta chỉ vào một chỗ thập tự giá ngược trung ương quảng trường, trên kia còn có một chút đen dấu vết, thoạt nhìn như vết máu tươi sớm đã khô cạn.
"Gorou đại khái là không có cam lòng đi, cho nên nó biến thành oan hồn, nhập thân vào quái thú, ngày hắn chết ấy, ta nghe được tiếng thú rống, sau đó, ác mộng lập tức bắt đầu."
"Từ từ đó về sau, thị trấn thường xuyên có dã thú đến đây bắt người, nhất là khoảng thời gian gần đây lại càng ngày càng nghiêm trọng, chúng ta đã không phải lần đầu tiên bị dã thú tập kích, nhưng trước kia sẽ tốt hơn một chút, những dã thú kia cuồng bạo một lúc sẽ khôi phục bình thường rồi rút đi.
"Hôm nay cũng là lần đầu chúng ta gặp được dã thú hung ác như thế, thật nhiều người đều chết rồi, đại khái hôm nay là ngày giỗ của Gorou đi. Hải quân đại nhân, nếu như không có ngươi, có lẽ chúng t đều trở thành đối tượng để oan hồn Gorou phát tiết."
"Nhưng….."
Lozhi đi tới trung tâm quảng trường ở phía trước đến, ở mặt sau thập tự giá ngược kia có một mảnh vải đen.
Ông ta kéo miếng vải đen ra, lộ ra một pho tượng hình người.
Đó là một người rất buồn cười, trên mặt là có thể mặt trắng hóa trang của diễn viên kịch, mang theo nụ cười quái dị kỳ quái hèn mọn, một tay khiêng thế đao, một tay mở ra năm ngón tay, một chân co lại, bày ra có thể tư thế kinh điển của ca kịch.
Clow gặp qua tư thế này, hèn mọn như đám CP9 kia.
"Clow tiên sinh."
Nhìn thấy pho tượng này, con ngươi Kuro co rụt lại, đi lên trước nói nhỏ: "Ta gặp phải sư tử vượn, cũng là dùng tư thế này."
"Ồ?"
Clow lại liếc mắt nhìn pho tượng một cái, "Đáng sợ như vậy sao? Oan hồn? Sẽ không phải là một loại trái cây nào đó đi."
"Cho nên nói hải quân đại nhân."
Lozhi thở sâu, nói: "Mặc dù nói chuyện này có chút không thích hợp, nhưng hải quân đại nhân, còn mong ngài nghe thỉnh cầu của chúng ta một chút. Nếu như gặp phải oan hồn Gorou, nếu như có thể bắt được nó, xin hãy mang nó tới, nếu quả thật không bắt được, có thể nói cho nó biết là chúng ta có lỗi với nó hay không!"
"Xin nhờ!"Ông ta khom lưng về phía Clow.
"Xin nhờ! ! !"
Các dân chúng khác theo tới, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, cũng cùng cúi người, khom lưng 90 độ.
Nhìn những người này khom lưng, Clow yên lặng phun ra một ngụm khói, "Kuro, vị trí ở đâu?."
"Đang di động."
Kuro nhún nhún cái mũi, một tay chỉ về trước, thuận theo phương vị không ngừng di động, cuối cùng điểm đến một chỗ, "Từ phương hướng này tiến lên, nơi đó là thành Benma! Clow tiên sinh, sư tử vượn đang đi về thành Benma!"
Clow sửng sốt một chút, nói: "Kuro, phân tích thử xem."
"Vâng."
Kuro đẩy mắt kính, "Nó đã đối chiến cùng ta, nhìn vô cùng nhân tính hóa, nếu như nó là Gorou biến thành, như vậy bản thân nên là nhân loại mới đúng, nếu quả thật chính là thân thể động vật cùng linh hồn nhân loại, như vậy nó cũng sẽ quen thuộc đối động vật, có lẽ đoán được làm người sói nên lỗ mũi của ta rất linh, dù sao trước đó có liếm máu của nó."
"Cố ý dùng máu đến hướng dẫn người, để quân lực mạnh nhất ở thành Benma chia binh, bất kể có phải là chúng ta đến đây hay không, đều sẽ khiến thành thành Benma thiếu một bộ phận, kết hợp với tình huống hiện tại chúng ta hiểu biết, như vậy mục tiêu của nó nhất định là thành Benma, nó muốn tìm lão K báo thù!"
"Còn thật thông minh." Clow cắn xì gà nhìn về phía thành Benma "Biết mục đích là được, hại lão tử chạy một vòng, hiện tại cuối cùng ngươi cũng không chạy được nữa."
"Clow, ngươi muốn giúp lão K kia?"
Rida hỏi: "Tên kia rõ ràng chính là triệu tập hết diễn viên kịch ca múa vào trong thành sao, quá ích kỷ đi, không cho phép những người khác cũng xem ca múa."
"Loại chuyện đó, không sao cả."
Clow đi lên phía trước, cũng không để ý tới những người khom lưng kia, hắn nhìn cửa vào thành trấn mặc dù được thu dọn, nhưng vẫn còn có vết máu.
"Có cừu báo cừu, có oán báo oán, lại dùng oán khí tới người vô tội, cũng quá không có khí khái."
Hắn nhìn chằm chằm những vết máu kia, lạnh nhạt nói.
Gió nhẹ lướt qua, để những người khom lưng kia hoa mắt, bọn họ dần ngẩng đầu, chỉ thấy mấy hải quân đứng phía trước, áo choàng in hai chữ lớn chính nghĩa theo gió phất phới.
Làm người an tâm.
. . .
Thành Benma, Vương cung.
Lúc này trong cung điện có chút yên tĩnh.
Hoặc là nói trầm tĩnh giống như chết.
Lão K ngồi trên vương tọa bên trên, vẻ mặt going như là chết đi vậy, không có bất kỳ gợn sóng nào.
Ở phía dưới, đám Donald đứng đó, bên cạnh bọn họ, Katherine cũng có vẻ mặt giống như lão K, ánh mắt cả hai cũng không đối mặt, một người nhìn sang phía trái, một người nhìn hướng phải.
"Lão K quốc vương, ta mang vị hôn thê của ngài trở về ròi!" Donald vỗ Katherine, để cô tiến lên phía trước mấy bước.
"Hầy, đây chính là vị hôn thê, mặc dù rất xấu, nhưng không thể nghi ngờ, cô ấy là tồn tại có hôn ước với ngài!"
Nói rồi hắn lại quay sang nói với Katherine: "Ngươi cũng không cần lo lắng, mặc dù hắn rất già, nhưng đích thật là đối tượng kết hôn của ngươi, hiện tại dũng cảm lên đi!"
Sazel quay đầu đi ôm trán, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Ngươi nhìn đi, đây là đang nói tiếng người sao?
"A "
Lão K cứng đờ đứng lên, ngay cả dục vọng phản bác cũng không có, hắn giống như một cái máy, dùng ngữ khí phi thường bình tĩnh nói, "À, hoan nghênh đi tới cung điện của ta, vị hôn thê của ta, ta vì ngươi chuẩn bị áo cưới, đợi chút nữa đi đổi đi."
Một bài đọc tốt, đây nhất định là bài đọc tốt!
"Được rồi, quốc vương bệ hạ." Katherine cũng dùng đến khẩu khí như đang đọc.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của hai người đều không nhìn đối phương.
"Ừm, rất có tướng vợ chồng!"
Donald nhìn thoáng qua bọn hắn, nhẹ gật đầu, vui mừng cười.
Sazel nhếch miệng, nuốt xuống xúc động muốn nhổ nước bọt, nếu ngày nào đó con hàng này là chết đi thì khẳng định là bị người đánh chết tươi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận