Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 450 - Ám sát



Chương 450 - Ám sát




Nhà ăn hải quân.
Olga được Kuro dẫn vào, lúc này nhà ăn hải quân có rất nhiều đầu bếp đang xử lý nguyên liệu nấu ăn.
Loài cá, loại thịt, rau quả ở Grand Line đều được xử lý thật chỉnh tề, sau bếp là cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
"Đây chính là phòng ăn của hải quân, ngươi muốn làm donut thì làm ở chỗ này, cũng có thể làm nhiều một chút."
Kuro nói: "Ta cũng muốn nếm thử, điểm tâm ngọt có thể làm người khác nhớ thương có hương vị thế nào."
"Không thành vấn đề, ta đến đây chính là để làm cái này." Olga cuốn tay áo lên, "Để ta tới làm đi!"
Kuro dẫn ông ta đi vào sau bếp, chỉ vào một cô gái khoác áo choàng hải quân, nhưng lại đội mũ đầu bếp, "Đây là Kikyo, là thiếu úy hải quân, đồng thời cũng là đầu bếp trưởng căn cứ, Rida tiểu thư mà ngươi phục vụ lần này là cấp trên của cô ấy, khi làm donut, nếu như có thể thì hãy để cô ấy quan sát, hoặc là để lại công thức, như vậy khi Rida tiểu thư muốn ăn, ngươi cũng không cần lại đi một chuyến."
"A? Cái gì? Ngươi muốn uống canh?"
Kikyo quay đầu, kinh ngạc nhìn về phía Kuro.
"Không phải. . . Ta không nói chuyện với ngươi." Kuro giật nhẹ khóe miệng.
"Canh còn muốn tan? Canh vốn chính là tan ra mà." Kikyo không hiểu rõ lắm.
"Cô gái này có bệnh gì sao?" Trên đầu Olga chảy xuống một vạch đen.
Kuro thở dài, nói: "Tóm lại chính là như vậy, tai của cô ấy có chút không tốt, ngươi cứ ở bên cạnh cô ấy làm là được, đối với trù nghệ, cô ấy rất có thiên phú."
"Rõ ràng."
Olga gật gật đầu, nói với Kikyo: "Vậy thì xin chỉ giáo nhiều hơn."
"Uống xong còn muốn đi tiểu?"
Kikyo nhướng mày, ghét bỏ nhìn Olga, "Ngươi rất buồn nôn."
Olga: ". . ."
"Giao cho ngươi."
Kuro giống như bị đánh bại, vội vàng rời đi.
Olga mím môi một cái, đứng ở bên cạnh Kikyo, tìm gậy cán bột mì, bắt đầu làm việc.
Vừa nhìn thấy Olga bắt đầu nặn bột, ánh mắt Kikyo ngưng lại, có chút hăng hái nhìn sang.
Cô nghe không rõ lời nói của đàn ông, nhưng lời phụ nữ nói thì cô vẫn có thể nghe rõ, Rida từng nói sẽ có một người làm donut ăn cực kỳ ngon muốn tới, nhờ cô chú ý học được.
Người đàn ông kia chính là người làm donut sao. . .
. . .
Sau 2 tiếng.
"Đã sắp ăn cơm rồi."
Clow đứng người lên, nói với Rida ở bên cạnh: "Đi, đi ăn cơm đi."
"Nha! Ăn cơm thôi...!"
Rida reo hò nói: "Hôm nay có donut!"
"Có món em thích ăn, bình tĩnh chút đi."
Clow đi tới, không vui sờ sờ cái đầu nhỏ của Rida, "Đúng rồi, đám Abra đâu."
"Không biết, mới vừa rồi còn thấy anh ta với Wilbur cùng nói chuyện phiếm mà."
Rida lắc lắc đầu, né tránh tay của Clow, đi về phía trước.
"Kuro, Kuro!"
Clow ra cửa phòng làm việc, đang gọi lớn.
"Clow tiên sinh. . ."
Kuro không biết từ trong góc nào xông ra, đẩy mắt kính, "Ngươi tìm ta?"
"Đi gọi Abra, ta mời hắn tới nhà ăn ăn một bữa." Clow nói.
"Rõ ràng."
Kuro mím môi một cái, rời đi đi tìm Abra.
Nói thực ra, hắn đi theo bên người Clow thời gian dài, đều không được thưởng thức cơm do Kikyo làm mấy lần, 'Đầu bếp trưởng' kia cơ bản đều thiên vị làm cho Clow cùng Rida, hắn chỉ ngẫu nhiên có thể ăn một chút.
Abra có tài đức gì, vừa đến đã có thể để Clow ra lệnh, để Kikyo làm một bữa.
Không công bằng.
Cực kỳ không công bằng!
Kuro vừa ra cửa, đã thấy một tên hải quân đứng ở kia, cúi chào nói: "Kuro trung tá, Abra trung tá tìm ngài."
"Ừm? Ta vừa vặn muốn đi tìm hắn, hắn tìm ta làm gì?" Kuro nhíu lông mày hỏi lại.
"Chuyện này. . . Ta không rõ ràng." Hải quân trù trừ nói.
"Được thôi, dẫn đường."
Kuro lắc đầu, đi theo hải quân đi tới.
Đồng thời.
"Abra thượng tá! Clow Thiếu tướng có chuyện tìm ngài!"
Một chỗ khác, một tên hải quân tìm tới Abra.
"Ừm? Tìm ta? Tốt, lập tức đi qua."
Tinh thần Abra chấn động, nói với Wilbur đứng bên: "Tóm lại, Wilbur thượng tá, chuyện chính là như vậy, Clow tiên sinh dùng chính nghĩa của mình để hướng dẫn ta thành tựu chính nghĩa ngoan cường , muốn làm tốt chuyện cho Clow tiên sinh, mê mang là tuyệt đối không được."
Nói rồi anh ta móc từ trong ngực ra một quyển sách bìa trắng, trịnh trọng giao cho Wilbur, "Đây là ta ghi chép « chính nghĩa trích lời » cho tới nay, ngươi không có việc gì thì đọc xem, nói không chừng sẽ dẫn ra chính nghĩa của mình, nếu như vẫn mê mang. . . Vậy ta sẽ giao chính nghĩa ngoan cường của ta cho ngươi gánh vác, tóm lại, cùng nhau nỗ lực vì tương lai của Clow tiên sinh!"
"Cảm ơn, cảm ơn!"
Wilbur như nhặt được chí bảo nhận lấy bản sách bìa trắng kia, cảm động rơi lệ: "Ta nhất định sẽ cẩn thận nghiên cứu, nhất định sẽ trợ giúp cho Clow Thiếu tướng!"
"Cùng nhau cố gắng!"
Abra dùng sức nắm chặt lại tay Wilbur, chào hắn một cái, sau đó đi theo hải quân kia rời đi.
Mà Wilbur lại không kịp chờ đợi lật ra tờ thứ nhất, tờ thứ nhất chỉ có một hàng chữ, tràn ngập cả trang sách.
【 Nhân loại tán ca chính là dũng khí tán ca! 】 —— Lucilfer Clow.
"Đây là nơi nào?"
Kuro nhìn một ngõ cụt, hỏi hải quân phía trước: "Không phải nói Abra tìm ta sao? Sao lại là ngõ cụt."
"Đương nhiên, Abra sẽ tìm ngươi, cùng một nơi. . ."
Xùy! !
Một cơn đau nhói từ sau lưng hắn truyền đến, con ngươi Kuro co rụt lại, vô thức nhìn lại về sau, chỉ thấy một tên cũng ăn mặc chế phục hải quân, dùng môt cây chủy thủ đâm vào sau lưng hắn.
Không phát hiện. . .
Hắn không phát hiện có khí tức của người sau lưng. . .
Những người này, là ai? !
Phốc!
Ngay khi Kuro ngây người, ngực cũng truyền tới cơn đau nhói, lúc này hải quân phía trước đột tiến đến trước mặt của hắn, môt cây chủy thủ lập tức đâm vào trong bộ ngực của hắn.
"Trong Địa ngục, các ngươi sẽ gặp nhau!" Ten hải quân kia cười lạnh nói.
Một bên khác, cũng là ngõ cụt, Abra hỏi hải quân dẫn đường phía trước: "Clow tiên sinh ở đây sao?"
"Ừm, lập tức ngươi sẽ gặp được."
Giọng nói của hải quân kia trở nên trầm thấp.
Hắn xoay người, thản nhiên nói: "Ở phía dưới, ngươi sẽ gặp được."
Hưu!
Một tiếng súng nhỏ xíu vang lên, từ chỗ cao vang lên.
"Làm sao làm sao."
Mà lúc này, Abra vội vàng quay người nhìn quanh bốn phía.
Phốc! !
Anh ta vừa quay đầu, một đoàn huyết hoa từ vai của anh ta bắn ra.
Thân thể Abra lắc lư, thất thần nói: "Ngươi. . ."
Ầm! !
Hải quân phía trước nhanh chóng xông lên, đá một cước trúng cái cổ của Abra, chân cắm tới mặt đất, trên mặt đất xô ra một cái hố to.
"Đoàn hải tặc trả giá cao, đương nhiên sẽ không để cho các ngươi còn sống. . ." Hải quân giẫm lên Abra, cười híp mắt nói.
Lúc này, Clow cùng Rida mới đi ra khỏi cửa.
"Clow Thiếu tướng, Rida trung tá."
4 tên hải quân lúc này chờ ở cửa, nhìn thấy hai người, cúi chào nói: "Kuro trung tá có chuyện tìm các ngươi."
"A?"
Clow nhíu nhíu mày: "Kuro? Tìm lão tử? Để chính hắn tới không phải."
"Hình như là một chuyện lớn, không tiện lắm." Tên hải quân kia lộ ra vẻ khó xử.
"Chuyện gì không tiện lắm, lão tử không phải nói cho hắn, để hắn gọi người tới dùng cơm sao? Để chính hắn giải quyết." Clow liếc mắt.
Hiện tại Sabaody còn có thể có chuyện gì không tốt giải quyết.
Hải tặc?
Hắn vừa giải quyết xong một đợt, lúc này không có khả năng sẽ có hải tặc đổ bộ.
Thiên Long nhân?
Ở trên Mary Geoise còn chưa xuống tới đâu, muốn xuống tới thì người thứ nhất thông báo cũng là hắn.
Như thế sẽ không có chuyện phiền toái gì.
Clow khoát khoát tay, ra hiệu cho 4 tên hải tặc tránh ra, phối hợp đi lên phía trước.
Mà 4 tên hải quân kia liếc nhau, bàn tay đưa tới thắt lưng, ánh mắt nhìn về phía Clow cùng Rida đi ở phía trước.
Đi đến một nửa, Clow chép miệng một cái, quay đầu lại hỏi nói: "Thật sự là không bớt lo, Kuro ở đâu, mang ta qua. . ."
Lời còn chưa dứt, hai vệt ánh sáng lạnh lẽo một trái một phải phóng tới chính mình, mà ở bên ngoài, lại nhắm chuẩn vào Rida bên cạnh hắn.
Bốn hải quân, lúc này cầm chủy thủ, hiển rõ vẻ dữ tợn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận