Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1030 - Nhân phẩm thủ thắng



Chương 1030 - Nhân phẩm thủ thắng




William trừng mắt nhìn Sver, một trận chiến đấu, nói nhiều như vậy làm gì, nhiều cơ hội tốt như vậy, nếu như mới vừa rồi là động thủ mà không phải nói chuyện thì thậm chí đã có thể xử lý một tên.
Nhưng bây giờ, nhìn thấy Zoro cùng Sanji giống như là hai môn thần thủ phía trước những người khác, là biết chắc không có kịch hay nữa.
Hai người kia cũng là nhân vật đại danh đỉnh đỉnh.
Thợ săn hải tặc - Roronoa Zoro, còn có chân đen- Vinsmoke Sanji, đều là danh nhân, tồn tại cần chú ý.
Montblanc cũng đang chiến đấu cùng Jinbe, căn cứ vào nhãn lực của William, Montblanc sẽ không phải là đối thủ của Jinbe, thậm chí nói trình độ cường lực của Lam Mập Mạp kia mơ hồ là đệ nhất và đệ nhị của đoàn hải tặc kia.
Về phần tại sao còn có phân chia 'Thứ 2'. . .
William nhìn về phía Luffy, thiếu niên này mặc dù miệng luôn khoác lác, nhưng không được không công nhận là thực lực chiến đấu của hắn hẳn là vô cùng mạnh, căn cứ vào Kenbunshoku cảm ứng của chính mình, trong cơ thể của hắn còn ẩn giấu lực lượng kỳ quái gì đó, để người khác cảm thấy có chút nguy hiểm.
Nhưng cũng chỉ là nguy hiểm mà thôi!
Hắn tin vào Kenbunshoku cảm ứng của mình!
Lúc trước đấu với Crocodile, cũng chỉ là mức nguy hiểm này, đại diện tiểu tử mũ rơm này có thể uy hiếp được chính mình mà thôi, còn lúc trước vì sao tiểu tử mũ rơm có thể đánh bại Crocodile khiến Crocodile mất đi vị trí Shichibukai, điểm này William không hiểu rõ lắm, có lẽ chỉ là đơn thuần là do may mắn thôi.
Hiện tại William, đã được giải phóng từ trong bóng ma, đã bắt đầu từng bước mất đi tính cẩn trọng trước kia, chính là hai chữ —— bành trướng!
Đồng thời, hắn bắt đầu vững tin hai chữ may mắn này.
Chuyện này có liên quan tới việc hắn một đường đánh bại tất cả đối thủ, những hải tặc gặp phải, tất cả đều không phải đối thủ của hắn, lòng tự tin của hắn cũng càng lúc càng lớn, mà Kenbunshoku cảm ứng cũng chưa từng sai lầm.
Lúc trước tiểu tử mũ rơm đánh bại Crocodile rất có thể là do may mắn, chính mình lúc ấy bởi vì lo lắng hãi hùng bị giấu ở Đông Hải cũng là bởi vì không may, nếu như có thể sớm cảm ứng được, hắn khẳng định đã sớm ra biển hoặc là bắt đầu thống trị Đông Hải.
Tất cả đều là vận khí cho phép, nhưng cũng còn may, hiện tại vẫn còn kịp.
"Tiếp tục. . ." William chậm rãi nói.
. . .
Mấy ngày sau, Astea, Faya công quốc.
Sau khi giải quyết việc Tóc Đỏ đến và Mihawk đột nhiên khiêu chiến xong, Clow lại thanh nhàn.
Sau khi Tóc Đỏ đi, Mihawk đợi một khoảng thời gian sau đó cũng đi.
Lúc đầu Clow muốn trực tiếp rời đi, nhưng hắn đột nhiên nghĩ đến mình còn có nhiệm vụ chưa hoàn thành.
Chính mình tới cũng không phải vì chuyên môn đấu cùng Mihawk, mà là đến để bàn chuyện Faya công quốc gia nhập chính phủ thế giới.
Làm hải quân, còn là hải quân ngang tàng có tiền, Clow trực tiếp để người thuê một chỗ sân bãi ở thành thị 'Amdan' xem như chỗ làm việc lâm thời.
Nơi này trước kia là một đại kịch viện, vô cùng xa hoa, bị Clow trực tiếp dùng tiêng thuê lại, phân phối tốt chỗ nghỉ ngơi rồi trực tiếp để hải quân vào ở.
Dù sao tiền này chính phủ thế giới sẽ về túi bao, tiêu đến tiêu đi đều là của chính phủ thế giới, không sao cả.
Đại kịch viện này chia thành chín tầng lầu, tầng lầu cao nhất kia trước kia là văn phòng và nơi nghỉ ngơi của Viện trưởng, bây giờ bị Clow chiếm cứ, trực tiếp ở nơi đó.
" Quốc vương gì đó của bọn hắn còn chưa tới sao? Ta nhớ từ rất sớm trước đó đã để ngươi gửi tin tức cho hắn rồi mà, hiện tại xảy ra chuyện gì đây?"
Lúc này Clow nửa nằm trên ghế sô pha xa hoa, tiện tay lắc lư tờ báo chí, hỏi Kuro chờ lệnh ở ở bên cạnh.
Lúc đầu hắn đang nghỉ ngơi, Kuro đột nhiên đi tìm đến nói quốc vương Faya công quốc bên kia, hiện tại gọi điện thoại đều không tiếp.
Kuro đẩy mắt kính, nói: "Đúng vậy, Clow tiên sinh, chúng ta đã ngay lập tức liên hệ bọn hắn, nói là muốn tới, đã khởi hành, nhưng vừa rồi ta gọi điện thoại muốn xác nhận hành trình, kết quả lại là không có người nhận."
"CMN đúng là kỳ quái, người này rất cuồng nhỉ, chủ động muốn gia nhập liên minh của chính phủ thế giới, hiện tại người không nhìn thấy thì thôi, điện thoại cũng không nhận, làm gì, mặt mũi ta không đủ lớn?" Clow cổ quái nói.
"Còn không rõ lắm, ta lại đi xác nhận một chút. . ." Kuro nói.
Clow khoát khoát tay, "Được rồi, chờ một chút, Faritel Joshua kia đâu, mấy ngày nay hắn đang làm gì?"
"Như cũ, diễn thuyết ở phố lớn ngõ nhỏ, phát biểu lệnh trạng, yêu cầu từng quốc vương buông xuống tranh chấp, tạo thành Astea thống nhất." Kuro trả lời.
Faritel Joshua, một người phi thường thần kỳ, thần kỳ đến mức Clow cảm thấy hết sức hứng thú đối với hắn.
Từ Kenbunshoku cảm ứng thì thực lực của người này cũng không thể nói là tạm được, mà là trình độ mạnh vô cùng, từ Clow cảm giác cùng suy đoán thì thực lực của người này là không dưới Shichibukai, mặc dù Kenbunshoku cũng chỉ có thể cảm ứng khí tức sinh mệnh, chiến lực cụ thể còn phải xem chiến đấu để tính, nhưng kinh nghiệm của Clow rất phong phú, hắn suy đoán ra thực lực của đối phương sẽ đúng tám chín phần mười.
Có thực lực mạnh như vậy, hiện tại Tóc Đỏ rút đi, Teach không ở đây, chính mình lại đóng quân ở đây, nếu như hắn muốn phát động tạo phản, tùy thời đều có thể thành công.
Con hàng này ở thành 'Amdan' có uy vọng cực cao, cao đến mức cả thị trưởng của tòa thành thị này cũng không có việc gì đều muốn đi qua tìm hắn xin chỉ thị, mà chính hắn. . . Là cái kẻ lang thang.
Đúng, CMN là mộtkẻ lang thang, ngay cả phòng ở đều không có, mỗi ngày không phải ngủ trong quán rượu thì chính là ngủ trên đường cái, trải tờ báo cũ là có thể ngủ.
Đám người chung quanh giống như đã tập mãi thành thói quen, thậm chí khi Joshua không đủ báo chí, bọn họ còn tự cầm báo chí tới cho hắn, cực kỳ thần kỳ.
Clow tò mò hỏi qua, nếu các ngươi tôn kính hắn như vậy, vì sao không cải thiện sinh hoạt cho hắn một chút.
Trả lời là toàn bộ đều bị Joshua cự tuyệt.
Có rất nhiều người cung cấp chỗ ở cho hắn, mua cả biệt thự, nhưng đều bị cự tuyệt, dùng lời Joshua nói chính là đây không phải cá nhân hắn đoạt được, hắn không có quyền đạt được.
Đám dân thành thị lùi lại mà cầu việc khác, mướn gian phòng, hắn cũng cự tuyệt, bởi vì đó cũng không phải của mình.
Ăn ở, tất cả hắn đều dựa vào chính mình, ở thành thị này, dựa vào nhặt đồ bỏ đi để thỏa mãn mình sinh tồn, đến cuối cùng những thị dân này đã thành thói quen, cũng không còn cưỡng cầu.
Mặc dù nói sinh tồn gian nan, nhưng Joshua vẫn giúp người làm niềm vui, trợ giúp mọi người giải quyết tranh chấp, phố lớn ngõ nhỏ quê nhà hàng xóm, cả tòa thành thị chỉ cần hắn ra sân, không có chuyện không giải quyết được.
Joshua có phải Astea 'Hoàng đế' hay không thì Clow không biết, nhưng muốn nói hắn là Hoàng đế 'Amdan' thì Clow là tin.
Con hàng này không phải dựa vào thực lực, cũng không không dựa vào bất kỳ thủ đoạn nào, thuần túy là CMN dựa vào nhân phẩm để được người khác tôn trọng!
"Ô ô a a a a! !"
Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng khóc thét, tiếng này cũng không phải là một người, dường như là người cả con đường đều đang khóc giống nhau.
Clow lông mày nhíu lại, đứng người lên nhìn qua cửa sổ, chỉ thấy một đám người cầm một phần báo chí vừa từ chim tin mới vãi xuống, đứng ở kia khóc ròng ròng.
"Vương a! Vương a! !"
Vừa khóc, còn vừa có người hô hào.



Bạn cần đăng nhập để bình luận