Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 83 - Ta là Golden Lion đấy! ! !



Chương 83 - Ta là Golden Lion đấy! ! !




Clow nhíu mày, lưỡi đao chĩa thẳng vào Golden Lion: "Ta sẽ ghi nhớ, chờ sau khi ngươi chết!"
Đúng vậy, Clow tu luyện lâu như vậy, vẫn luôn sợ hãi. . . Không phải, luôn thận trọng, có thể không đánh thì sẽ không đánh, không muốn đối địch cùng lũ biến thái trên đại dương bao la.
Mà kinh nghiệm vật lộn sinh tử cùng loại cường giả đỉnh cao này hoàn toàn không có.
Hắn cũng không muốn có.
Chuyện nguy hiểm như vậy, chỉ không cẩn thận một chút là chính mình sẽ xong đời.
Giấc mộng của hắn là an toàn lại thoải mái dễ chịu sống cả đời này.
"Ha ha ha ha, người mới hải quân sao? Thật sự là lợi hại a. . ."
Shiki phóng khoáng cười, ý vị thâm trường nhìn chằm chằm Clow.
Thời gian dài như vậy, ông ta đã sớm nhìn ra, Clow nương tựa vào loại kiếm thuật tinh diệu đến đủ để thông thần kia, còn có Haki mạnh mẽ để tiến hành ngang ép, mà kinh nghiệm chiến đấu đối phó với kẻ địch như ông ta lại không có.
Nhưng không giống chính là giống như hắn bắt đầu ý thức được. . .
"Trảm kích cũng có vấn đề."
Shiki tiếp tục nói: "Nên xảo diệu hơn một chút, mà không phải chỉ là bạo lực vung ra trảm kích bay lượn, quá thô kệch, lực sát thương còn chưa đủ, điều khiển khí tức của ngươi, tức thời áp súc sau đó chém ra. . ."
"Trảm sóng!"
Shiki còn chưa dứt lời, Clow lập tức vung ra một đao, trảm kích màu vàng hình bán nguyệt bay lên cao cao, Shiki cũng đá ra một đạo trảm kích, trảm kích màu vàng va vào trảm kích màu vàng, nhưn chỉ vừa va chạm một trận, trảm kích của Clow thế mà lại đánh bại trảm kích của Shiki, bay về phía ông ta.
Shiki nghiêng người lóe lên, nhe răng lộ ra ý cười: "Học tập chiêu thức của ta sao? Tiểu tử."
Clow cũng lộ ra nhe răng cười: "Dù sao ngươi khẳng định sẽ chết, xem như vật tận kỳ dụng đi."
Shiki 'Trảm sóng', uy lực của nó đủ để đem một kích chém ra trăm cây số trên mặt biển.
Trước đó Clow không làm được, hắn chỉ có thể thông qua Haki cao cấp, bạo lực chém vật thể thành mảnh vỡ.
Nhưng trải qua mấy ngày chiến đấu, hắn đã thấy rõ cách Shiki trảm kích.
Shiki nhìn hắn, hơi híp mắt lại.
Tốc độ học tập, cũng rất nhanh.
"Muốn ta chết? ! Ta thế nhưng là Golden Lion, tiểu tử khó chơi, tiếp tục chiến đấu đi!"
"Ngươi hãy nhìn cho kỹ đây, lão gia hỏa!"
Hai ngón tay Clow gạt về lưỡi đao, lưỡi đao dần dần thả ra ánh vàng.
"Vô Minh Thần Phong Lưu áo nghĩa - Huyền Vũ!"
Nhất thời, Shiki lập tức cảm giác được một luồng nguy hiểm lớn lao.
Là chiêu kia là chiêu thức trước đó có thể khóa chặt? !
" Sư tử • Thiên thiết cốc!"
Hai chân Shiki hóa thành tàn ảnh, đá ra lượng lớn trảm kích, đồng thời thân thể nhanh chóng bay khỏi, vờn quanh Clow.
Quả nhiên, ở quanh người Clow, một loại khí tức cự quy quấn quanh lấy rắn dần dần thực chất hóa, ngăn trở trảm kích của Shiki.
Lần này, Shiki không phá vỡ được phòng ngự của Clow.
Thể lực của ông ta không bằng trước đó.
Nhưng ông ta đã sớm chuẩn bị, không bị khí tức đại xà kia khóa chặt.
Trên bầu trời truyền đến tiếng Shiki cười to: "Tiểu tử, ta dạy ngươi một điểm, i loại kiếm kỹ khó chơi kia củangươ, nếu như lần thứ nhất không có có hiệu quả, tốt nhất là bớt sử dụng với người khác, sẽ chỉ hao phí thể lực của ngươi thôi!"
Clow không thèm nhìn, lần nữa vung lên, "Vô Minh Thần Phong Lưu áo nghĩa • Thanh Long!"
Hải vực lăn lộn, sinh ra tầm 10 giao long bằng nước, phóng tới Golden Lion.
"Đây là làm cái gì? Từ bỏ sao? Biết đấu không lại Shiki đại nhân ta?"
Shiki dùng mấy đạo trảm kích cắt đứt giao long, sau đó một tay nắm lại, nước biển hóa thành sư tử, vọt tới Huyền Vũ áo nghĩa của Clow, vỡ vụn thành giọt nước.
Nhưng chiêu này cũng vô dụng, Clow tiếp tục vung đao, hải vực lại xuất hiện giao long, nhưng lần này không tấn công Golden Lion, ngược lại vây quanh Huyền Vũ áo nghĩa của Clow rồi không ngừng xoay tròn.
Chuyện này khiến Shiki có chút không hiểu.
Hắn đang làm cái gì? Vô duyên vô cớ tiêu hao thể lực?
Tiếp đó, Clow tiếp tục gạt về 【 Kashu 】.
"Vô Minh Thần Phong Lưu áo nghĩa - Bạch Hổ!"
Hai tay Clow cầm đao, hung hăng chém tới Golden Lion giữa không trung.
Chiêu thức mới chưa thấy qua?
Tiểu tử này còn lưu lại một chiêu này? !
Golden Lion cảm giác được không đúng, cảm giác càng nguy hiểm hơn Huyền Vũ áo nghĩa vừa rồi, vô thức, ông ta lui nhanh.
"Vô dụng, 'Huyền Vũ' áo nghĩa là chiêu thức phòng ngự, đồng thời có thể hạn chế hành động của người, nhưng 'Bạch Hổ' áo nghĩa thì chỉ cần ngươi ở trong phạm vi của ta, ngươi sẽ không chạy được."
Theo một đao hắn chém xuống, trảm kích bay lượn hóa thành một con Bạch Hổ to lớn, bao phủ lại thân hình Clow, Bạch Hổ gào thét với Golden Lion trên không trung, hung hăng huy động hổ trảo.
Phạm vi hổ trảo kia, căn bản là không tránh được!
Là bên trong phạm vi công kích của tiểu tử này? !
"Nói đùa cái gì!"
Đối mặt với hổ trảo đánh tới, Golden Lion cắn răng một cái, trên lưỡi kiếm hiện ra Haki, một kiếm đâm trúng hổ trảo to lớn kia.
Nhưng đúng vào lúc này, ông ta nhướng mày, vô thức che đầu.
Haki sử dụng quá độ sao. . .
Két két! ! !
Mũi kiếm va chạm cùng hổ trảo, ở nơi va chạm không khí dường như bị vỡ ra, để đảo lớn ở trung tâm chấn động.
Ầm!
Nơi xa, tảng đá lớn mà Rida đang ngồi ầm vang vỡ vụn, khiến cô bị dọa đến mức nửa bên quả táo trong tay cô đều rơi trên mặt đất.
Mặt đất rạn ra, xuất hiện từng khe hở.
"Quá. . . Quá đáng sợ đi!"
Kuro giơ tay lên, bàn tay trùm trảo nhận kia đang vô thức run rẩy.
"Định luật ba giây, định luật ba giây."
Rida trong nháy mắt nhặt quả táo lên, xoa xoa, tiếp tục bắt đầu ăn.
Cô nhìn quái vật Bạch Hổ kia, nhếch miệng, "Lại là chiêu mới, biến thái kia cũng bị bức đến cực hạn sao?"
Theo chấn động này, vài tòa đảo nhỏ lơ lửng gần đảo lớn trung tâm ầm vang hạ xuống.
Dĩ nhiên không phải trái cây chấn động, chỉ là Golden Lion không nhịn được mà thôi.
Thân thể của ông ta ầm vang ngã xuống, thân thể có thêm mấy lỗ hổng lớn thật sâu, rơi trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi lớn.
" Bánh lái đáng chết!"
Golden Lion lảo đảo đứng lên, bên trong đôi mắt mang theo một tia dữ tợn, "Loại thời điểm này còn tới quấy rầy ta!"
Ông ta nhìn về phía bên kia Clow, chỉ thấy hắn cầm đao cứ đứng như vậy, Bạch Hổ bao phủ cùng trên đó, Huyền Vũ bảo hộ ở quanh người, mà nước biển hình thành giao long, lúc này cũng quấn quanh, hợp thành một đầu Thanh Long to lớn.
Loại hình thái đó khiến Shiki có chút hoa mắt.
"Kaido à. . ."
Shiki nở nụ cười: "Đều là huyễn thú, kiếm thuật của ngươi còn thật thú vị. Thế mà để ta nhớ tới thời gian trên thuyền Rocks trước kia, ồ, mặc dù mọi người đều là có ý tưởng của riêng mình, ha ha ha ha."
Nói rồi ông ta hiện ra vẻ dữ tợn, "Nhưng thứ này chỉ là khí tức bên ngoài mà thôi, dù bọn hắn thật sự đến thì có thể thế nào, ta thế nhưng là. . . Golden Lion a! ! !"
Ông ta đột ngột bắt lấy bánh lái trên đầu, 'Phốc phốc' một tiếng, bánh lái kia mang theo máu tươi nồng đậm, bị ông ta rút ra từ trên đầu.
Bánh lái vừa ra, thiên địa biến sắc!
Kuro ở nơi chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, thân thể ngã quỵ, quỳ một chân trên đất, "Sao, làm sao thế."
Rida mở to hai mắt, lần này quả táo thật sự rơi trên mặt đất, cô cũng không rảnh đi nhặt, mà nhìn tới Golden Lion, thần sắc hoảng sợ, "Không thể nào. . ."
Ầm ầm! ! !
Bầu trời dường như nhuộm lên vẻ lo lắng, sấm rền không ngừng vang lên, một khí tức cực kỳ ngột ngạt tràn ngập giữa thiên địa.
Clow nuốt nước bọt một chút, nhìn Golden Lion rút ra bánh lái rồi phóng khoáng cười to, trên trán rốt cục chảy ra mồ hôi lạnh.
"Này, nói đùa cái gì, không phải chứ. . ."
Ông ta rút ra bánh lái!



Bạn cần đăng nhập để bình luận