Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1044 - Được rồi, mệt mỏi, không có thực lực



Chương 1044 - Được rồi, mệt mỏi, không có thực lực




Người làm việc trên thế giới này sẽ không có ai không có mục đích, cho dù là phái mộng tưởng cũng đều có mục đích.
Hoặc là nói những người được gọi là phái mộng tưởng kia, tính mục đích của bọn hắn còn lớn hơn đám hải tặc nhiều lắm.
Hải tặc bình thường chỉ đơn giản là muốn địa bàn nhiều, nhiều tiểu đệ, nhiều tiền, nhiều danh tiếng.
Những người thuộc phái mộng tưởng kia thật sự muốn đạt thành mục đích, đó là muốn lật tung thế giới.
Trở thành đại kiếm hào đệ nhất thế giới là mộng tưởng của rất nhiều kiếm sĩ, mà có một số kiếm sĩ cho là mình không đủ tư cách, sẽ chôn sâu mộng tưởng, mà có một số kiếm sĩ có mục tiêu ngay từ đầu chính là chuyện này, đồng thời vì thế mà cố gắng.
Nhưng là Clow lại không muốn cái danh hiệu rách này, hắn thực sự không có chiến đấu để động lực cùng Mihawk, đánh thua chính mình mất mặt, đánh thắng mặc dù có mặt mũi nhưng lại có một đống lớn phiền phức, thật sự muốn đánh lên thì Mihawk khẳng định phải xong đời, nhưng hắn chắc phải đi làm bạn cùng Tóc Đỏ hoặc là đi làm bạn cùng Golden Lion, không phải gãy tay chính là gãy chân.
Vì danh hiệu bản thân căn bản không muốn mà đi chiến đấu, hắn cũng không phải ngốc, chính mình chưa từng nói muốn làm đại kiếm hào đệ nhất thế giới gì cả.
Mà dù Mihawk không chết, cho dù là trọng thương tàn tật cũng sẽ tổn hại lớn tới thực lực của Shichibukai hiện nay.
Chính mình làm ra Shichibukai mới, là trông cậy vào bọn hắn sống mái với đám hải tặc, chiến đấu cùng Tứ Hoàng, không phải để đánh sống đánh chết với chính mình.
Kỳ thật Clow luôn nghĩ mãi mà không rõ chính là trên đại dương bao la nhiều cơ hội nổi danh như vậy, làm gì cứ phải níu lấy cửa nhà mình không thả, đại kiếm hào đệ nhất thế giới có là gì, vô địch thế giới mới có ý tứ chứ.
Hắn đã hạ quyết tâm, sau này nếu thật sự không chịu được Mihawk dây dưa, sẽ đi lừa hắn làm Tứ Hoàng, tốt nhất đi sống mái cùng Tóc Đỏ, dù sao đây là lời hắn đã đồng ý với mình.
Đừng nhìn Tóc Đỏ gãy mất một tay, nhưng một tay khác dùng kiếm thuật cũng sẽ không kém, lấy quan hệ của Mihawk cùng Tóc Đỏ, chắc cũng giống như mình, chiến đấu sẽ không tới mức đánh sống đánh chết, chỉ là luận bàn, luận bàn như vậy đương nhiên không dứt, không phân ra thắng thua gì, để Mihawk đi tới chỗ Tóc Đỏ lăn lộn một đoạn thời gian đi.
Vòng qua Maynard, Clow trực tiếp đi vào văn phòng, quả nhiên trông thấy trong cánh cửa mở rộng kia, Sakazuki đội mũ hải quân, đầu hơi cúi thấp, có bóng tối bao phủ, để người khác không thấy rõ thần sắc.
Nghe được tiếng bước chân, Sakazuki khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy Clow đi vào, nhếch miệng lên mỉm cười.
"Trở về rồi à?"
"Đúng vậy, Sa tổng."
Clow cũng không khách khí, tì ghế sa lon bên cạnh rồi ngồi xuống, dụi điếu xì gà đã hút gần hết vào gạt tàn, lại lần nữa nhóm lửa một điếu, rồi mới lên tiếng: "Astea xem như thất bại, quốc vương của bọn hắn bị ám sát, chuyện còn lại không tiện nhúng tay, cũng không thể nhúng tay, Mihawk tới tìm ta đơn đấu, còn có tên khốn Tóc Đỏ kia lại dám ở một bên xem náo nhiệt."
"Lão phu đã nhìn qua báo cá cụ thể."
Sakazuki vui mừng nói: "Chúc mừng, Clow, danh hiệu đại kiếm hào đệ nhất thế giới là ngươi, nhưng bây giờ còn không thể phát ra, bản bộ bên này có suy tính của chính mình, ngươi có ý kiến gì không?"
Clow sững sờ, rồi nhanh chóng đổi thành vẻ vui mừng: "Thật chứ?"
Vốn chỉ là suy đoán, không nghĩ tớilại là thật, bản bộ thế mà không truyền tin này ra?
Không đúng , dựa theo tính tình của bọn hắn, hải quân bên này xuất hiện một vị đại kiếm hào đệ nhất thế giới, khẳng định là phải tuyên truyền khắp thế giới, cho dù là chính phủ thế giới đều sẽ không bỏ qua thời khắc đề cao uy tín của bọn hắn.
"Ta không có ý kiến, Sa tổng, ngươi muốn làm sao thì làm vậy, không cần cố kỵ ta."
Vừa nói xong nghi vấn, Clow lại lập tức kịp phản ứng, trực tiếp gật đầu.
Chuyện tốt như thế, đương nhiên là đồng ý.
"Đúng vậy, liên quan tới điểm này, chúng ta bên này muốn mượn dùng uy thế của ngươi một chút, thống nhất tiến hành tuyên truyền, tư lịch của ngươi đủ rồi, tiếp theo chính là xem chúng ta."
Sakazuki gật đầu nói: "Astea bên kia, ta đã giải thích cùng phía trên, mặc dù rất đáng tiếc, nhưng CP ở bên kia đã báo cáo nói, Faya công quốc còn chưa tuyển ra quốc vương, những người khác cũng không có hứng thú đối với việc gia nhập liên minh, đồng thời cũng không có tư thái chống cự đối với việc quốc gia khác xâm lấn, người duy nhất chống cự là Faritel Joshua, nhưng số người quá ít, không có tác dụng gì."
Vậy khẳng định là không chống cự, đại quý tộc người ta đã đàm phán tốt với phe đối diện rồi, cam đoan chính mình mở rộng địa bàn, còn quốc vương có chết hay không, bình dân có chết hay không, có liên quan gì cùng bọn hắn đâu.
Đây là bệnh chung của các vương quốc ở thế giới này, quý tộc chính là trung kiên thế giới, chỉ cần một quốc vương, thật sự không lật lên được sóng gió.
Quân cách mạng bên kia vẫn cho rằng đổi quốc vương sẽ tốt hơn, nhưng bọn hắn cũng không nghĩ một chút, quốc vương chỉ là quý tộc lớn nhất mà thôi, phía dưới lại không phải là không có quý tộc.
Việc này cũng giống như 'Thân sĩ' ở quê quán của Clow kiếp trước, đổi vương triều có liên quan gì với bọn hắn đâu, mặc kệ đổi nhà nào, khái niệm 'Gia quốc thiên hạ' ở niên đại đó còn chưa xâm nhập lòng người đâu, đó là cuối thời cận đại, mấyđại lão vì cứu quốc mà liều mạng phổ biến ra, đến cuối cùng mới dần dần xâm nhập lòng người.
Với trình độ hiện tại trên đại dương bao la này, không nói tới bình dân, đổi ai cũng như thế, có cuộc sống dễ chịu là được.
Quý tộc không xâm phạm lợi ích của bọn hắn là được.
Bằng không thì hải tặc sẽ không cắm cờ, mà là trực tiếp giết chết quốc vương tiến hành thống trị.
Cho dù là Kaido đánh vào nước Wano, ngày bình thường không phải cũng trú đóng ở đảo Onigashima bị chính mình hủy đi sao, rất ít khi bước vào cảnh nội nước Wano, chỗ kia vẫn là Kurozumi Orochi.
Còn Astea, chỉ cần cam đoan lợi ích của đám quý tộc, ai thống trị đều là giống nhau, nhưng ngươi muốn nói kẻ nào dám xâm phạm lợi ích quý tộc tập thể của bọn hắn. . .
Ở thời kì gia tộc lúc ấy, tới cuối vương triều phàm là có người dám làm như thế, đám thân sĩ có thể xé xác những người kia.
Những người này trong mắt Clow đều đáng ghét, nhưng nhập gia tùy tục, thời đại có biến hóa của thời đại, lịch sử có tiến trình của lịch sử, mặc kệ là ở gia tộc hay ở đây, tình trạng luôn tương tự nhau.
Khác biệt chính là quê quán hắn may mắn hơn, sinh ra một mặt trời, kéo theo quần tinh rực rỡ.
Bên này. . . Tự cầu phúc đi, dù sao từ nhỏ sau khi Clow hắnthấy rõ thế giới về sau, đã không chú ý tới chuyện này nữa.
Độ khó quá lớn, hoàn cảnh địa lý tạo thành duyên hải là vấn đề, trời sinh huyết thống áp chế là vấn đề, lão bách tính cũng không phải thật sự không sống nổi, tin tức chỉ giới hạn ở một đảo một nước, còn không thông suốt cũng là vấn đề, cường giả quá nhiều vẫn là vấn đề.
Dù sao Clow hắn không giải quyết được, hắn cũng không phải thiên tài, cũng không phải mãnh nam trên trời rơi xuống, không có thực lực kia.
Đây cũng là nguyên nhân Clow vẫn cho rằng thực lực mình không đủ.
Luận thực lực, đánh sống đánh chết cùng Tứ Hoàng lại không thể nghiền ép, thực lực chênh lệch.
Luận quyết tâm, chính mình là người bình thường, không muốn đánh trong thời gian dài như vậy.
Làm gì cũng không được, hưởng phúc lại chưa đủ, được rồi, mệt mỏi, cứ như vậy đi, cam đoan người một nhà cùng bình dân trong phạm vi chính mình quản hạt còn sống không bị người bắt nạt đã là không sai.



Bạn cần đăng nhập để bình luận