Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 504 - Đồ long thất bại, cũng sẽ trở thành Arlong nanh vuốt



Chương 504 - Đồ long thất bại, cũng sẽ trở thành Arlong nanh vuốt




Haoshoku.
Trong mấy trăm vạn người mới có một người có tư chất này.
Tư chất thành vương.
Mặc dù ở trong mắt Clow, Haoshoku gần như đều là con đường nát.
Nhưng cẩn thận nghĩ lại, người có được Haoshoku kỳ thật chẳng phải chỉ có mấy người như vậy sao?
Đều là nhân vật trong vài chục năm nay đã đánh bại vô số kẻ bại, trổ hết tài năng rồi quân lâm tới đỉnh thế giới.
Mà siêu tân tinh cũng một đường giết ra đến, thế giới nhiều hải tặc như vậy, có thể an toàn đến Sabaody, lại có thể có mấy người đâu.
Ngươi cho rằng nó nhiều, trên thực tế nó không nhiều.
Ngươi cho rằng nó không nhiều, trên thực tế. . . Nó thật sự không nhiều.
Ở thời đại sóng lớn đãi cát này, có thể sống được lâu dài đều là cường giả.
Giữ thái độ khinh thị thì cuối cùng cũng sẽ có 1 ngày bị lật thuyền.
Chờ đám hải quân một lần nữa tỉnh dậy, Clow đón Hancock lên thuyền, ba chiếc quân hạm cùng ra khơi đi về phía Marineford.
Lúc này, trong văn phòng trên quân hạm, Hancock trực tiếp ngồi trên ghế ngồi từ rắn xoay quây thành, ngửa đầu nhìn Clow trước mắt.
Cô ta cố ý để Clow cho người chung quanh lui xuống, muốn cùng hắn đơn độc ở chung, đây là điều kiện để cô ta lên thuyền.
Điều kiện này làm Clow trái lo phải nghĩ, qua gần ba giây đồng hồ lo nghĩ, cuối cùng đành bất đắc dĩ đồng ý.
"Này, chàng trai."
Hancock mở miệng nói: "Thiếp thân rất hiếu kì, ngươi biết quá khứ của thiếp thân phải không?"
Clow thở dài, "Nếu ngươi đã hỏi như vậy, vậy ta cũng không giấu, không sai. . ."
Hắn nhìn về phía Hancock, tà dị cười: "Lão tử biết bí mật của ngươi!"
Hancock biến sắc, vô thức cắn ngón tay cái.
"Ngươi muốn biết như vậy, vậy ta nói thẳng..."
Hai tay Clow vịn mặt bàn, thân thể nghiêng về phía trước, âm hiểm mà cười: "Ngươi, Boa Hancock căn bản không phải chịu Gorgon nguyền rủa, mà là. . ."
"Đừng!"
Hancock dùng tay nâng trán, khoa trương lui về sau, kêu lên cao vút: "Đừng nha!"
"Mà là Trái Ác Quỷ đúng không!"
Clow lộ vẻ nhìn thấu tất cả, thân thể dựa ra phía sau một chút, ngậm xi gà, vẻ mặt cuồng ngạo, "Ta biết đến ngươi không để người ngoài đi vào Cửu Xà, không phải chính là không muốn có người có kiến thức rộng rãi như ta biết ngươi khẳng định không phải bị nguyền rủa, mà là năng lực do ăn Trái Ác Quỷ mới có thể tạo thành hóa đá sao? Ta nói này, ngươi cũng quá coi thường hải quân chúng ta, loại lời nói dối này quá thấp kém."
"Ngươi!"
Hancock dừng động tác, đứng lên, trừng mắt liếc hắn một cái, "Thiếp thân biết rồi!"
Nói rồi cô ta đi thẳng tới cửa, kéo cửa lớn ra, lập tức thấy Rida lảo đảo một cái, vọt vào.
"À thì, ta không nghe lén."
Rida ngụy biện nói: "Ta chỉ đi ngang qua."
Nơi này là văn phòng trên cao nhất, chỉ có một phòng, ngươi đi tới đâu mà đi ngang qua.
Clow liếc mắt, thấy Hancock rời đi, cả người nhích lại gần ghế dựa, phun ra một ngụm khói thuốc, lầm bầm: "Thám thính nhiều như vậy làm gì, không nói ra sẽ tốt với tất cả mọi người."
Nói ra làm cái gì, đây không phải chuyện vinh quang gì.
Hắn tự nhận chính mình không phải người hiền lành gì, nhưng chuyện đào vết sẹo của người ta này thực sự không cần.
Nói ra lại ám muội.
Lucilfer Clow hắn cũng không đến nỗi dùng bí mật ám muội này để uy hiếp người ta.
Bị Hancock nhớ thương, hoàn toàn xuất phát từ ngoài ý muốn.
Còn tên Kuro ngu ngốc kia!
Rida đi vào phòng, cái mũi nhỏ giống như là mũi chó ngửi loạn trong phòng.
Ừ, không ngửi được mùi hương kỳ quái gì, trừ mùi thơm của cô ả đáng ghét kia, còn có mùi xì gà của Clow .
"Clow, cô ta đến văn phòng này là muốn làm gì?" Rida nghi ngờ nhìn về phía Clow.
"Muốn biết một chuyện không nghĩ để người ta biết chứ sao."
Clow nói: "Xem như một người phụ nữ đáng buồn."
Trước kia Cửu Xà vốn chính là quốc gia hải tặc, nguyên nhân giới hạn trong Calm Belt là do nơi này không thông thương mậu, trừ ra Calm Belt cướp bóc thì không có con đường nào khác có thể đi.
Nhưng làm cái gì cũng phải trả giá thật lớn.
Làm hải tặc, cần có giác ngộ bị hải quân xử lý.
Kết quả duy nhất của hải tặc chỉ có như vậy.
Còn làm nô lệ cái gì. . .
Dù sao hắn không ưa.
Đồ chơi này chính là bắt đầu tiến hành tàn phá từ tâm linh người ta, cho dù là Tiger, mặt trời trong lòng Ngư nhân, đến cuối cùng trong lòng vẫn có bóng ma.
Bóng ma này cho đến chết vẫn có.
Tâm linh cường đại như Tiger còn có thể khắc chế, tâm linh nhỏ yếu như Arlong thì chính là hai chuyện khác nhau.
Hình xăm đoàn hải tặc Arlong ở Đông Hải, cùng dấu móng của Thiên Long nhân, trên bản chất không có gì khác nhau.
Không chỉ là đồ long giả sẽ trở thành Arlong, người thoát đi từ dưới vuốt Arlong cũng sẽ trở thành nanh vuốt mới của Arlong.
Quá khốn nạn.
Clow lắc đầu, cầm lấy máy truyền tin ở bên cạnh nhấn số.
Rất nhanh, điện thoại đã được kết nối.
"Này, nơi này là Lucilfer Clow, Boa Hancock tiếp nhận chiêu mộ, hiện tại đang trở về Marineford."
. . .
Bên ngoài văn phòng, Hancock đi ra rào chắn trên quân hạm, đi tới boong tàu, gió biển thổi tới mái tóc của cô ta, khiến ánh mắt của cô ta có chút mê ly.
Người đàn ông kia khẳng định có biết.
Vì sao không nói ra đâu. . . Người đàn ông kia quád đáng ghét, lấy tác phong hèn mọn của hắn hẳn là sẽ nói.
Lúc này trong lòng Hancock thấy khó chịu, một mặt cô ta hi vọng Clow nói ra, để biết hắn đạt được tin tức từ nơi nào, cũng tiện cắt đứt cùng hải quân như vậy, chấm dứt cọc tâm sự kia, dù kết quả lại hỏng bét, nhưng cô ta biết, một khi bí mật bị người ta biết, vậy thì không phải bí mật, không bằng lúc này kết thúc.
Nhiều năm như vậy, mặc dù trong lòng cô ta vẫn mang nỗi sợ hãi cùng khúc mắc, việc này dù nhớ tới, cô ta đều cảm thấy đáng sợ, mà em hai cùng em ba càng sẽ hỏng mất.
Nhưng nhiều năm như vậy cũng nên chấm dứt, người đàn ông kia nói ra thì cô ta sẽ xử lý hết người ở đây, kéo lấy mấy chiếc thuyền này cùng nhau dìm xuống biển cả.
Cô ta không muốn bị bất kỳ kẻ nào khống chế, dù phải trả giá bằng cả mạng sống!
Nhưng một phương diện khác, cô ta lại không hi vọng Clow nói ra.
Đây là chút tôn nghiêm còn sót lại của Hancock cô ta, Amazon Lily cần cô ta, cô ta còn muốn tự do, cô ta còn chưa kết hôn cùng Luffy đại nhân!
"Tên đàn ông đáng ghét kia!"
Hancock thấp giọng nói một câu, ánh mắt phức tạp.
Hắn đang giả ngu, thế nhưng. . . Lại vì sao thế.
"Nha."
Đột nhiên, một giọng nói từ bên cạnh vang lên.
"Ai!"
Hancock duỗi chân dài, hung hắng đá vào bên cạnh.
Ầm!
Một cước này, cô đá trúng một khối gỗ, khối gỗ kia dưới chân cô ta hóa thành hòn đá, tiếp theo bị đá vỡ nát.
"Tất cả mọi người đều là Shichibukai, không cần thiết không có tình người như thế đi."
Law ôm đao, ngồi xổm ở mạn thuyền, nói.
"Trafalgar Law."
Hancock khôi phục lại vẻ lạnh lùng cao ngạo, nhưng cũng buông lỏng xuống.
Tên này đã từng đã cứu Luffy đại nhân, không cần thiết nổi lên xung đột cùng hắn.
"Không ngờ ngươi sẽ tiếp nhận chiêu mộ a."
Law cười cười: "Ta còn tưởng rằng trong Shichibukai, ngươi cùng Hawk Eyes sẽ không tiếp nhận chiêu mộ lần này."
"Thiếp thân chỉ hoàn thành chức trách của Shichibukai thôi, không giống ngươi, chủ động đến đây." Hancock hừ lạnh nói.
Lời này khiến Law cắn răng.
Hắn cũng không muốn mà.
Chỉ là hắn là Shichibukai mới, vì kế hoạch, lần thứ nhất Shichibukai chiêu mộ, hắn nhất định phải tham gia.
Nếu không ai muốn đi Sabaody, còn bị Lucilfer Clow nhìn thấy một màn mất mặt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận