Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 413 - Lão tử ngược lại muốn xem xem có thể cứng đến bao nhiêu



Chương 413 - Lão tử ngược lại muốn xem xem có thể cứng đến bao nhiêu




"Lão đại, mạo muội công kích quân hạm, không tốt lắm đâu."
Một tên thủ hạ lo lắng nhìn tên đầu mào gà lông xanh kia.
"Hắc ha ha ha, quân hạm kia, ở thời đại này, hải quân đã không thể chi phối chúng ta! Thôi!"
Đầu mào gà lông xanh trừng mắt liếc thủ hạ của mình, tiếp đó nhìn về phía quân hạm kia rồi trầm giọng nói: "Ta mới không tin tưởng Luffy tiền bối cứ chết đi như vậy, nhưng bất kể như thế nào, ta muốn để hải quân biết ta phẫn nộ, cũng bởi vì bọn hắn, Luffy tiền bối mới một mình xâm nhập vào trận chiến tranh kia."
"Pháo kích, tiếp tục bắn pháo cho ta, để hải quân biết đến sự khủng bố của ta đi!"Hắn rút ra đoản đao treo trên phần bụng, giơ lên lớn tiếng hô hào.
Rầm rầm rầm!
Mấy quả đại pháo tiếp tục bắn tới quân hạm trên biển.
"Không dứt."
Vẻ mặt Kuro lạnh xuống, bước chân khẽ động, muốn dùng Geppo xông lên.
Hô!
Nhưng đúng vào lúc này, một cơn gió lớn từ sau lưng của hắn thổi tới, đánh bay đạn pháo đánh tới trở về.
Một đạo tàn ảnh nhanh hơn hắn, dẫn đầu bay về phía bầu trời, bắn thẳng đến Sabaody bên kia.
"Pháo, đạn pháo bay trở về!"
Đám hải tặc tụ ở bên kia nã pháo đều lộ ra vẻ kinh hoảng lớn tiếng kêu, lập tức thấy đạn pháo bay đến trên đại pháo trước người bọn chúng, theo tiếng nổ vang, đại pháo bị đạn pháo đánh nát, phạm vi nổ này lan đến gần những hải tặc kia, nổ bay cả một đám người.
"Ai vậy, ai dám phá hư pháo kích của Bartolomeo đại nhân ta!"
Tên mào gà lông xanh tức giận rống lên, nhưng trong chớp mắt tiếp theo, vẻ mặt hắn lập tức biến thành sững sờ nhìn người đột nhiên xuất hiện trên không.
"Ta nhớ ngươi. . ."
Người đàn ông lơ lửng trên không cầm hắc đao trong tay, bễ nghễ nhìn hắn, thản nhiên nói: " Có phải ta đã khuyên bảo ngươi, ngoan ngoãn làm nghề nghiệp hắc bang có tiền đồ của ngươi không, đừng tới làm hải tặc quấy rối, xem ra ngươi không quá nghe lời."
Bartolomeo trừng to mắt, đầu lưỡi như muốn bay ra ngoài, lắp bắp một câu: "Lu. . . Lucilfer, Clo. . . Clow!"
"Tên khốn nạn nhà ngươi, vì sao lại đến Sabaody a! ! ! Thôi!"Hắn kinh hoảng hét lớn.
Người này không phải nên ở Tây Hải sao!
Vì sao lại ở Sabaody này!
Sau sự kiện Redfield, toàn thế giới đều biết đại danh của Clow, bao gồm cả Bartolomeo hắn.
Đối với người đàn ông này, Bartolomeo có ấn tượng càng sâu hơn so với hải tặc bình thường.
Bởi vì hắn từng gặp được.
1 năm trước, Logue Town, người đàn ông như ác quỷ tản ra sát khí bốn phía khiến hắn khắc sâu ấn tượng, suýt chút nữa đã đả kích lòng tin đi theo Luffy tiền bối của hắn.
"Lão tử làm hải quân, muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó."
Clow hung ác nói một câu, tiếp đó nhìn về phía một đám người nằm quanh Bartolomeo, có hải quân, có lưu manh, cũng có bình dân ăn mặc rất phổ thông. . .
"Làm rất tốt đấy, hải tặc."Hắn nhìn chằm chằm Bartolomeo, nói.
Lúc này, quân hạm cũng đã cập bờ.
"Bartolomeo!"
Wilbur thượng tá nhìn thấy tên đầu mào gà nón xanh kia, cả kinh kêu lên: "Clow Thiếu tướng, còn mời cẩn thận, đối phương là siêu tân tinh năm nay, thuyền trưởng 'Barto Club'- Bartolomeo! Là hải tặc nguy hiểm có tiền truy nã cao tới 1 ức 50 triệu Berries! Hắn là hải tặc hi vọng trở thành hạng nhất bảng xếp hạng, làm người đặc biệt hung tàn!"
"Bartolomeo?" Rida nghiêng đầu, "Giống như có chút ấn tượng, có phải là từng nhìn thấy trên lệnh treo giải thưởng ở đâu không."
"Ta biết hắn."
Kuro đẩy mắt kính nói: " Hải tặc năm nay tỏa sáng rực rỡ, mặc dù không phải hải tặc quá trăm triệu bị treo thưởng cao nhất trong năm nay, nhưng tàn nhẫn nhất, từng bắn pháo tới thành trấn, còn có hình ảnh hải tặc bị hắn tàn nhẫn xiên nướng, nhưng. . . Chỉ là 1 ức 50 triệu, đối với Clow tiên sinh thì quá yếu."
Hắn tiến lên trước một bước, từ trên thuyền nhảy xuống, nhẹ nhàng rơi xuống đất, "Vẫn là để ta tới đi, loại trình độ này, không đáng để Clow tiên sinh xuất thủ."
Hắn phi thường hữu lễ chỉnh trang phục chính thức của chính mình một chút, áo choàng hải quân phía sau theo gió tung bay, lúc nào, hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, bắn thẳng đến Bartolomeo.
"Soru!"
Khi Bartolomeo còn chưa kịp phản ứng, Kuro đã cấp tốc đi tới trước mặt của hắn, năm ngón tay uốn lượn thành ưng trảo, "Shigan- vuốt sói!"
Thân thể yếu đuối như loại này, bị Shigan bắt được thì tất nhiên sẽ xuất hiện thêm năm lỗ máu.
Đương! ! !
Ngay khi Kuro nghĩ như vậy, phía trước cánh tay vươn ra kia phát ra một tiếng vang giòn, giống như là bị thứ gì cho ngăn cản, không tiến thêm được.
Bartolomeo đút hai tay trong túi quần, rất hời hợt lộ ra nụ cười với Kuro: "Lão tử cũng không phải phế vật mặc người chém giết! Thôi!"
Nhất thời, Kuro đột nhiên giật mình, bước chân dời đi, nhanh chóng né tránh sang bên cạnh.
Ầm!
Một cây đại thụ phía sau lưng Kuro ứng thanh mà đứt, ở trung tâm thân cây giống như là bị thứ gì đánh nát, lộ ra một khoảng trống.
"Đây là vật gì. . ."
Kuro có chút kinh hãi nhìn thân cây bị đập gãy kia, hoạt động ngón tay của mình một chút, vừa rồi cảm giác thật không tốt, đập xuống giống như bị thép tấm cứng cản lại.
"Năng lực giả sao?"
Hắn nhìn về phía Bartolomeo đang nhe răng cười, thân thể hơi cong, âm thanh trở nên trầm thấp: "Khó trách lại là nhân vật nguy hiểm a. . ."
Theo thanh âm của hắn trầm thấp, thân thể kia bắt đầu không ngừng bành trướng, da lông màu đen lộ ra trên thân thể, trên nửa khuôn mặt hoàn toàn biến thành đầu sói dữ tợn.
Kuro biến thành nhân thú duỗi ra móng vuốt trở nên bén nhọn, chỉ tới Bartolomeo, "Để ta xem một chút, ta có thể công phá năng lực của ngươi hay không."
Sưu!
Thân thể Kuro nhanh chóng biến mất, bãi cỏ thoáng đè thấp, hắn xuất hiện phía sau Bartolomeo, một móng vuốt vung tới.
Đương!
Móng vuốt giống như đánh phải màn chắn, vẫn phát ra tiếng vang giòn, không tiến thêm được.
Nhưng một kích không trúng, Kuro cũng không tiếp tục, thân thể lần nữa biến mất, chuẩn bị xông tới bên cạnh Bartolomeo.
Ầm!
Đột nhiên, thân thể hắn giống như đụng vào cái gì, che mũi lui về sau hai bước, âm trầm nói: "Ngươi. . ."
"Hắc ha ha ha, dọa ta một hồi, không chú ý tới phạm vi sao?"
Bartolomeo kinh ngạc một chút, hắn đương nhiên không kịp phản ứng, chỉ thấy một cái tay từ trong túi quần duỗi ra, đột nhiên nắm chặt, "Quả cầu chắn!"
Đương!
Làm xong tất cả, Kuro lại lần nữa lách mình đến bên cạnh hắn, một móng vuốt đánh xuống lại chỉ phát ra một tiếng vang giòn.
Đương đương đương!
Kuro liên tục hóa thành tàn ảnh đánh tới xung quanh người hắn, rồi đập nện, nhưng mặc kệ là quyền hay cước, đều không thể đột phá màn chắn này.
"Thần tốc Soru. . ."
Kuro lần nữa đánh ra sau một kích, xuất hiện ở bên ngoài xa xa, hắn khoanh hai tay, vuốt sói lật về phía trước, trầm giọng nói: "Cuồng lam!"
Sưu!
Thảm cỏ vẩy ra, một cơn gió lốc ngang đánh tới Bartolomeo.
Kuro xuất hiện trước mặt Bartolomeo, song trảo hình chữ 'X' bắt tới, phát ra một đạo quang hoa, bắn thẳng về phía trước.
Đương! ! !
Vẫn là một tiếng vang giòn, Kuro đánh một kích không trúng, lui về phía sau mấy bước, hoạt động ngón tay một chút, giận dữ nói: "Đây là thứ quỷ gì!"
"Hắc ha ha ha!"
Bartolomeo đắc ý cười nói: "Ta là người chướng chướng ăn trái cây chướng chướng, ta có thể tự phát ra màn chắn, tùy tiện đánh đi, ngươi không thể phá được màn chắn này của ta! Bất kể là ai, bây giờ màn chắn của ta chưa từng bị phá ra đâu! Thôi!"
"Phải không?"
Đúng lúc này, trên không vang lên một giọng nói.
"Kuro, tránh ra."
Tiếng nói vừa vang lên, một trảm kích màu vàng to lớn đột ngột lóe ra, bắn thẳng đến Bartolomeo.
"Lão tử cũng muốn xem màn chắn ngay cả Oden đều không phá được rốt cuộc có thể cứng đến bao nhiêu!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận