Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 483 - Đau lòng



Chương 483 - Đau lòng




Đại hạm đội còn chưa tới bến cảng, một vệt kim quang đã từ quân hạm kia lấp lóe, hóa thành một tia sáng, trong nháy mắt bắn thẳng đến trước mặt Clow.
Chùm sáng thành hình, biến thành một người cao lớn.
Người kia hai tay đút túi, mặc trang phục chính thức màu vàng, khoác áo choàng, vẻ mặt hèn mọn nói với Clow: "A ~ Clow, ngươi không sao chứ?"
"Ki…Kizaru? !"
Nhìn thấy người tới, Dick mở to hai mắt.
Không sai, người kia là đại tướng có sức chiến đấu cao nhất hải quân- Kizaru! !
Sao vị này lại tới đây? !
Lucilfer Clow, đáng giá để một đại tướng tự mình tới? !
"A, lão gia tử, chuyện của ta lớn đấy."
Clow liếc mắt: "Tổn thương còn chưa tốt."
"Giống như là bị thương không nhẹ đâu."
Kizaru nhìn Clow, gật gật đầu, ôn hòa cười nói: "Không có chuyện gì, lão phu tới đón ngươi."
Nói rồi ông đưa mắt nhìn những quốc dân đang ngơ ngác kia, "A ~ đây là. . . Chiến trận rất lớn đấy, có chút không giống với lời đồn về Klein vương quốc, thật đáng sợ."
"A. . . Thời đại đều đang biến hóa mà."
Clow nhìn lướt qua về sau, ý vị nói.
Rất nhanh, quân hạm đã cập bờ, Clow cũng không dông dài, trực tiếp đi lên thuyền.
Quốc gia này đang biến hóa dùng mắt trần có thể thấy, ở lại cũng không có tác dụng gì, tất cả trong vương cung kia đều là tài bảo, đã đủ để những người này nghĩ biện pháp mua được những thứ bọn hắn muốn.
Mặc kệ là xây dựng lại vương quốc này hay để mua đại lượng vũ khí.
Có Haoshoku kia, sau này đã không thành vấn đề.
Đón được Clow, nhiệm vụ của quân hạm cũng đã hoàn thành, Strawberry lên tiếng trở về, đại hạm đội lập tức khỏi động, rời đi đảo Klein.
"Các ngươi đều chú ý một chút, nơi này là hải vực xoắn ốc, chú ý đường thuyền, đừng để bị dòng xoáy cuốn vào."
Trên quân hạm, Strawberry cầm máy truyền tin ra lệnh cho các quân hạm khác, sau đó nhìn Clow trên boong tàu như chúng tinh phủng nguyệt, bị người vây quanh ở trung tâm.
"Clow Clow, anh không có sao chứ?" Rida cách Clow gần nhất, nhảy nhảy nhót nhót hỏi.
"Không có việc gì ta gọi em tới làm gì? Nhanh, hút thể lực của ta rồi trị liệu cho ta đi, đau chết lão tử rồi."
Clow liếc mắt, thuận thế nằm xuống ghế nằm mà một tên hải quân chuyển tới, phân phó nói: "Kuro, lấy xì gà ra cho ta, xì gà làm tạm này thật khó hút. Còn có, Rida, đi nói với Kikyo đi phòng bếp, để cô ấy làm chút đồ ăn cho ta."
Kikyo lãng tai kia, hiện tại Clow cũng không nói chuyện với cô, có chuyện sẽ để Rida đi truyền lời.
"Vâng, ta rõ ràng."
Kuro đẩy mắt kính, xoay người đi tới văn phòng trên thuyền.
Làm phó quan kiêm quản gia cho Clow, những vật Clow muốn hắn g đều mang theo, xì gà tự nhiên cũng có.
Mà Rida truyền lời cho Kikyo xong, Kikyo gật gật đầu, quay người đi phòng bếp.
Sau khi Rida nói xong, đưa tay đè lại Clow, "Tinh khí thu cướp!"
Nhất thời, Clow cảm giác được tinh khí thần của mình đang xói mòn.
"Ngừng ngừng ngừng, ta chỉ để em hút thể lực của ta, cái khác không cần, ta biết em gần đây mạnh lên không ít." Clow nói.
Loại hấp lực này không còn giới hạn ở thể lực đơn thuần, phải biết khí phách cùng tinh thần đối với một người đều phi thường quan trọng.
"Nha." Rida lên tiếng, thay đổi phương thức một chút, chỉ hấp thu thể lực.
Năng lực trái cây của cô cũng đang dần dần khai phát.
Hiện tại một khi có người bị cô đụng phải, cũng không đơn thuần là hấp thu thể lực nữa.
Năng lực này khi tham gia chiến tranh trên đỉnh năm đó, đã hiện ra mánh khóe.
Bây giờ đã là 1 năm sau, hiện tại luận cường độ hấp thu của Rida, một khi bị cô tiếp xúc đến thì Haki đều không sử dụng được.
"Tinh khí phản hồi!"
Hấp thu xong thể lực, cánh tay Rida chấn động, thể lực của Clow biến hóa thành năng lực chữa trị.
Nhất thời, thân thể Clow chấn động, nắm chặt bàn tay của mình, thư giãn nằm trên ghế,
"A. . . Dễ chịu."
Mặc dù hao phí một chút thể lực, nhưng thương thế khi hắn chiến đấu cùng Charlotte Linlin đã khỏi hẳn.
Máu ứ đọng trên người đã hết, xương sườn đứt gãy cũng khôi phục, nội thương trước đó bị đánh ra cũng khỏi luôn.
Năng lực trái cây này, không thể không nói, có đôi khi chính là một kỳ tích.
"Tốt chưa, Clow?." Kizaru ở một bên hỏi.
"Ổn rồi."
Clow gật gật đầu, nhẹ nhàng thở ra, "Có thể tính là xong, lần sau cũng không tiếp tục nóng đầu nữa."
"Clow tiên sinh! Ngài nói gì vậy!"
Abra ở một bên nghiêm mặt nói: "Ngài quá lợi hại! Một thân một mình đi đối mặt với Tứ Hoàng, đây chính là dũng khí chúng ta cần học tập! Ngài đã từng nói, nhân loại tán ca chính là tán ca dũng khí, trên người ngài, những lời này đều làm được một cách hoàn mỹ!"
"Đúng! Phóng khoáng bực này khiến tại hạ hướng tới!" Donald bên cạnh phụ họa.
Clow trợn mắt, không để ý tới hai tên ngớ ngẩn kia.
Hắn lại muốn nóng đầu nữa thì hắn chính là kẻ ngu.
Đánh một trận, không kiếm được cái gì còn bị thương, quá khó chịu.
"Nói đến thì Clow này, ngươi làm cái gì với Klein vương quốc thế?"
Kizaru sờ lên cằm, cười ha hả nói: "Lão phu vừa rồi nhìn thấy, ý chí lực của bọn họ rất đáng sợ đấy."
"Ta không làm gì cả, đây là do một quốc vương đần nào đó, dùng mạng của mình đổi lấy."
Lúc này Kuro vừa vặn trở về, đưa xì gà cho Clow, hắn nhận lấy rồi đốt lên, phun ra một ngụm khói, chép miệng một cái: "Vẫn là mùi vị này tốt."
Việc này, hắn cũng không muốn nói nhiều.
Người như tên ngốc kia cũng không có gì để nói.
Nặn một pho tượng cho hắn đã là Clow hắn có lòng tốt.
Chí ít. . . Còn có người có thể ghi nhớ, mặc dù hắn cũng không rõ chân tướng lắm, nhưng trên trực giác sẽ không sai.
"Lại nói, các ngươi đều tới thì ở trên đảo làm sao bây giờ?"
Clow cau mày nói: "Sabaody không cần người đóng giữ sao?"
Đảo Pegasus thì dễ nói, Abra chỉ tiện đường tới, số lượng Douglas hải quân không nhiều, đại bộ phận đều ở đảo Pegasus.
Dựa vào số lượng ở đảo Pegasus, hải tặc bình thường không thể đi vào.
Nhất là hắn vừa đấu với Charlotte Linlin, về sau lão gia tử còn đi dạo một vòng.
Ngược lại là Sabaody, thuộc hạ của hắn đều ở nơi, Sabaody cũng trống không rồi.
"Đã sắp xếp tốt."
Kuro nói: "Trước khi lên đường, Sabaody đã tiến vào trạng thái giới nghiêm, hiện tại Wilbur thượng tá đang duy trì trật tự."
Lúc hắn nói lời này, trong giọng nói không khỏi mang theo một tia hàn khí.
Lần này giới nghiêm còn bạo lực hơn lần trước.
Nhưng khi đó Kuro nào dám quản chuyện khác, chuyện làm không tốt, bị chém chính là hắn.
"Còn có ta còn có ta."
Sazel bu lại, tranh công nói: "Trật tự dưới mặt đất ở Sabaody đã được xử lý sạch sẽ."
Clow liếc mắt.
Chút chuyện nhỏ này nếu còn làm không tốt, ngươi có thể trở về lò luyện lại.
"Đi đi, tán tán, vây quanh ở đây làm gì, nên làm gì thì làm cái đó đi."
Clow khoát khoát tay, "Để lão tử yên tĩnh một chút, hiện tại còn khó chịu đâu."
Hắn còn chưa hồi thần lại.
Mặc dù trên đường hắn nhặt được đầu sư tử, nhưng hàng tồn của mình cũng đã nện xuống dưới một nửa rồi.
Đau lòng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận