Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 72 - Cô gái tham ăn



Chương 72 - Cô gái tham ăn




Năng lực giả ăn trái ác quỷ, giết chết không phải lựa chọn tốt nhất, bởi vì trái ác quỷ chết sẽ tái sinh, sẽ bị những người khác ăn hết.
Nếu như người kia cũng làm ác thì vẫn rất phiền phức.
Cho nên bắt được năng lực giả , bình thường đều sẽ thẩm phán rồi nhốt vào Impel Down.
Người bình thường chỉ biết, Impel Down chỉ có năm tầng, nhưng nhân viên nội bộ mới biết được, còn có tầng thứ sáu sâu nhất, tầng kia đều giam giữ tội phạm cùng hung cực ác.
Giống Buck này, còn chưa đủ tầm để tới tầng thứ sáu, nhưng tới tầng thứ năm thì không có vấn đề.
Mặc dù Enies Lobby đã bị hủy diệt, nhưng chức năng này vẫn còn, từ Enies Lobby thẩm vấn định tội xong, Buck sẽ được đưa đến Impel Down, ở nơi đó chết già.
. . .
Nhưng tất cả những chuyện này, Clow đều không biết.
Baratie.
Quân hạm dừng lại ở gần, đám hải quân thả xuống một chiếc thuyền nhỏ, chở mấy người Clow đi tới Baratie.
Lúc trước mặc dù Krieg tạo thành thương tổn không nhỏ cho Baratie, nhưng thời gian dài trôi qia như vậy, đương nhiên nơi này đã tu sửa xong.
Mấy người Clow đi vào cửa lớn, nhìn thấy đông đảo khách nhân ngồi bên trong vừa nói vừa cười, vô cùng hài hòa.
Lúc này ở Đông Hải xem như gió êm sóng lặng, đại hải tặc đã không có, tiểu Hải tặc cũng không tổn thương được đầu bếp chiến đấu ở Baratie, hơn nữa hương vị ở nơi này khiến không ít khách hàng đến đây đều yên tâm.
"Hoan nghênh ghé thăm. . ."
Đám Clow vừa đi vào, Patty không biết từ nơi nào đẫ lập tức xuất hiện, đi tới trước mặt bọn hắn xoa xoa tay, nhưng còn chưa nói hết lời đã hoảng sợ nhìn chằm chằm mấy người Clow.
Ánh mắt chủ yếu là nhắm tới Rida đang tràn đầy hưng phấn đứng ở kia.
"Ri.., Rida!"
Patty đột nhiên lui về phía sau mấy bước, nhìn chằm chằm Rida một trận, đột nhiên quay đầu bỏ chạy, vừa chạy còn vừa hô:
"Thiếu nữ tham ăn đã đến, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu! ! !"
Nhìn vị thủy thủ đại lực hèn mọn gấp gáp hoang mang rối loạn chạy trốn, Clow không còn gì để nói, chỉ biết vò đầu Rida:
"Em xem đi, ăn đến mức khiến người ta sợ."
"Đừng động tới tóc ta, loạn hết rồi!"
Rida đánh rụng tay Clow, quệt miệng nói, "Cũng không phải không trả tiền, làm sao mà sợ chứ?"
Sau khi Patty đi vào, sau bếp lập tức có một đám người chui ra ngoài, từng cái đấu cố ngẩng cao nhìn Rida, dáng vẻ kia giống như nhìn thấy kẻ địch vậy, làm Rida vô thức lui lại một bước.
Sao thế?
Cô lại không đắc tội với bọn hắn mà.
Lần trước ăn cơm rõ ràng cô có trả tiền.
Bọn hắn đã lưu lại một treo thưởng cho phòng ăn này, nói thế nào đều đủ.
Chẳng lẽ là thật sự bị ăn sợ rồi?
Rida duy trì cảnh giác, nếu đám người này xông lại, cô cần phải đánh trả.
"Rốt cục đợi được ngươi!"
Trong đám đầu bếp, Zeff khập khiễng đi ra, hắn vẫn đội cái mũ cao, chân phải lắp chân giả gỗ, đứng trước các đầu bếp khác.
"Rida, từ lần trước sau khi ngươi đến ăn cơm, chúng ta vẫn nhớ kỹ ngươi."
"Lần này chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng, tất cả đầu bếp đều sẽ cố gắng làm đồ ăn!"
"Baratie, tuyệt đối sẽ để mỗi một người khách đều ăn đến thoải mái dễ chịu! Có phải thế không, các đầu bếp!"
"Vâng! ! !"
Các đầu bếp gào lớn.
Từ lần trước Rida biểu hiện sức ăn to lớn của mình, để đầu bếp Baratie mệt đến mức đều té xỉu xuống, những người này đã ghi tạc trong lòng.
Đầu bếp ở Baratie lại bị khách nhân ăn đến mức mệt mỏi choáng váng, đây là sỉ nhục!
Lần này, bọn họ nhất định phải chứng minh chính mình!
"Hóa ra là chuyện này a."
Rida nhẹ nhàng thở ra, "Ta còn tưởng rằng các ngươi muốn đánh ta đấy."
"Nói đùa, ở Baratie này, khách nhân chính là Thượng Đế, còn mời vào trong ngồi đi."
Zeff cười ha ha, tự mình kéo chỗ ngồi cho bọn hắn, đợi ba người ngồi xuống, Zeff mới nói với Clow:
"Nghe nói ngươi đi Grand Line? Thật hoài niệm, loại địa phương kia.
"
Trong ánh mắt của ông ta tràn đầy hoài niệm, dường như nghĩ đến cái gì, nói: "Ngươi có đi qua Water Seven sao?"
"Ồ? Trước kia ông đã từng đi qua?" Clow nhiều hứng thú đạo.
Zeff cười cười, nói: "Ồ, có một tên hỗn đản ở nơi đó, nhiều năm như vậy, chắc cũng thành ông lão thối rồi đi."
"Quý khách, báo chí cùng nước của ngài."
Patty nở nụ cười lấy lòng, đưa mấy phần báo chí cùng nước chanh tới bàn, "Trong lúc chờ đợi đồ ăn, có thể đọc chút báo chí giết thời gian."
Zeff trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Ngươi là chê đầu bếp trưởng là ta không biết nói chuyện?"
"Khách hàng là Thượng Đế, Thượng Đế! Dù ngài là đầu bếp trưởng, cũng không thể cưỡng ép quý khách trò chuyện với ngài, quý khách nhân muốn làm cái gì thì làm cái đó."
Patty quật cường đáp trả, sau đó giống như đại sư lật mặt, lại lần nữa xuất hiện bên người Clow, một gương mặt cười như hoa cúc nở rộ, hai tay xoa xoa "Ngài nói đúng sao, quý khách."
Đây chính là đại thổ hào.
Là loại ăn một bữa cơm mấy trăm vạn Berries.
Đối với Patty, khách hàng là Thượng Đế, khách hàng có tiền chính là Thượng Đế trong Thượng Đế!
Clow giật giật khóe miệng, "Đừng dựa vào ta gần như vậy, quá buồn nôn, đi làm đồ ăn đi."
"Rõ ràng, quý khách, yêu cầu của ngài chính là tôn chỉ của ta!"
Patty lập tức lui lại mấy bước, quay người tiến vào sau bếp.
Clow cầm tờ báo lên, thuận tay châm một điếu xì gà, lại nhìn Zeff một chút, đưa cho ông ta một cây, "Hút sao? Hàng tốt nha."
Zeff nhìn thoáng qua, kinh ngạc nói: "Xem ra ngươi làm ăn cũng không tệ, thứ này rất quý."
"Không sao gì, dù sao ta cũng không quan tâm tiền."
Clow hào phóng khoát khoát tay.
Lại không cần tiền của hắn, trước khi đi hắn đã lừa được từ chỗ Kizaru cả một rương, trước chiến tranh trên đỉnh khẳng định là đủ.
Chờ Râu Trắng xong đời, hắn lại đi tìm Kizaru đòi là được.
Vấn đề không lớn.
Zeff lắc đầu, "Ta không hút, trên tay dính hương vị, làm đồ ănsẽ không tốt."
"Ồ, vậy ông tùy ý."
Clow nhún nhún vai, châm lửa vào xì gà, kẹp vào trong miệng, sau đó bắt đầu đọc báo chí.
Thời sự Đông Hải gần nhất hắn đã xem, nhưng là tờ báo này trừ kỳ mới nhất, còn có trước đó.
Dù sao đang chờ đồ ăn, đọc xem cũng không sao, coi nhu giết thời gian.
"Ừm?"
Ngay khi hắn đang lật báo chí, đột nhiên bị một nội dung hấp dẫn.
Đó là một bức ảnh chiếm nửa trang bìa, phía trên là một vùng phế tích, phía trên phế tích là một hòn đảo không biết tên, quanh hòn đảo còn có thể nhìn thấy một số công trình kiến trúc.
Đó hẳn là một tòa thành trấn trước kia, nhưng nay đã bị hủy.
Trên hình ảnh có một hàng chữ.
【 K sợ! Hòn đảo giáng xuống, hủy diệt thành trấn trên đảo! 】
Cố gắng kéo ra thành một bài đưa tin.
"Chỗ nào xui xẻo như vậy, thế mà bị một hòn đảo hủy."
Clow lắc đầu: "Biển cả thật sự là không thể tưởng tượng nổi, chuyện kỳ hoa gì cũng có."
"Hòn đảo. . ."
Kuro cũng nhìn bản đưa tin này, nói: "Nói đến thì trước đó ta cũng nhìn thấy ở Đông Hải có tin tức tương tư, đây cũng không phải là lần thứ nhất."
"Không phải lần đầu tiên? Không phải sự kiện ngẫu nhiên?"
Clow nhíu mày.
Ở Đông Hải này, hắn nhớ kỹ không có Skypiea, mà Skypiea là mây trạng, sẽ không rơi xuống.
Đảo trôi nổi?
Đúng là có loại hòn đảo này, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sau đó rơi xuống sao?
"Ồ, thiên tai này là không có cách nào, hi vọng người không có việc gì."
Clow buông tờ báo xuống, không quan tâm nữa.
Biển cả quá mức thần kỳ, cho dù là Đông Hải, cũng không ít thiên tai.
Cho nên hắn mới chán ghét Grand Line, thời tiết ở kia thật sự là đường đường chính chính không giảng đạo lý.
Rất nhiều người ra biển, thật sự không phải bị địch nhân xử lý, đa số hơn chính là bị thời tiết biển cả quỷ quyệt, còn có hải quái hung mãnh, phía dưới biển cả kia, thuyền đắm có nhiều lắm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận