Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 506 - Lạc hậu hải quân ngạo mạn



Chương 506 - Lạc hậu hải quân ngạo mạn




Dracule Mihawk.
Có danh xưng Hawk Eyes- Đại kiếm hào đệ nhất thế giới.
Danh xưng này hay danh hiệu Shichibukai uy tín lâu năm đều rất thú vị, giống như Tam đại tướng, cũng đều đặt theo tên động vật.
Kuma, Hawk Eyes, Snake Princess, cá hổ kình, con dơi đen, Hỏa Liệt điểu, cá sấu sa mạc.
Những người này uy hiếp biển cả mười mấy năm, có lực thống trị cường đại dị thường.
Nhưng từ khi tiểu tử mũ rơm hoành không xuất thế, uy vọng của Shichibukai đã dần giảm xuống.
Như năm đó Sengoku nói.
"Không cần bại nữa, nếu lại bại tiếp thì Shichibukai thật sự cần tồn tại sao?"
Làm một trong ba cơ cấu của chính phủ thế giới, uy hiếp đám hải tặc trên biển cả đang ngo ngoe muốn động kia, xét từ trên bản chất thì Shichibukai không thể thất bại.
Chớ nói chi là như bây giờ lại phải bổ sung lên ba người mới lên.
Ba người.
Bởi vì ba người này, chính phủ thế giới không thể không giữ lại danh ngạch của Kuma vốn đã sớm không còn thần trí, để số lượng Shichibukai uy tín lâu năm có bốn người, nếu để cho Shichibukai mới chiếm quá nhiều vị trí, như vậy danh vọng của Shichibukai căn bản chống đỡ không nổi mảnh biển cả này.
"Ngươi cũng tới à?."
Clow dựa vào ghế, cắn xì gà nhìn Mihawk, "Kỳ quái, hội nghị thế này mà ngươi lại tham gia."
Mihawk kéo cái ghế ra, ngồi vào bên cạnh Clow, nói: "Chỉ là bởi vì ngươi mà thôi, Lucilfer Clow, mặc dù ngươi không còn là kiếm sĩ thuần túy, nhưng trên biển lớn, dường như không có người nào có thể so sánh với ta nữa."
"Đừng nói thế chứ, ta không đánh lại đại kiếm hào đệ nhất thế giới là ngươi, mà ta lại không thuần túy, ta sẽ chơi xấu."
Clow khoát khoát tay, trực tiếp bỏ qua lời nói của Mihawk, nói: "Tiếp tục họp đi, Shichibukai có ba người đến, còn có một người cũng nhận lệnh triệu tập thì chính là bốn người, đã đầy đủ."
Mặc dù nói, Hancock cùng Mihawk, để hai người này đi đối phó với World, tuyệt đối là đủ.
Còn cả Law đang ngồi ở đây. . .
Hắn không thèm để ý tới.
Cũng không phải hắn cho rằng Law không mạnh, năm đó hắn ta ở Sabaody đã triển lộ ra thực lực đủ mạnh, lúc này đã một năm rưỡi trôi qua, tiểu tử này tự nhiên sẽ trở nên càng mạnh.
Đặc biệt là năng lực trái cây giải phẫu này, không để ý thì sẽ gặp nạn.
Lấy tính tình của Clow, đối đãi vẫn rất thận trọng.
Nhưng Clow sợ thì sợ, hắn cũng có ngạo mạn của người có tham niên.
Mặc kệ là hải quân hay hải tặc, hắn chỉ thừa nhận những tồn tại trên biển cả xông ra uy danh đồng thời sống thời gian dài kia.
Hiện nay đám người mới còn chưa đủ để Clow coi trọng, nhất là dưới tình huống biết cụ thể chi tiết năng lực của bọn hắn.
Chính như hải quân có thâm niên đều có thái độ là đau đầu đối người mới chứ không phải uy hiếp, Clow cũng giống vậy, những người này, trước mắt không có tư cách để hắn coi trọng.
Ở trong mắt Clow, Buggy còn phiền phức hơn Law.
Mặc dù nói thực lực của Buggy không đủ, nhưng hắn ta dựa vào uy vọng, tụ tập lại đào phạm từ Impel Down trốn ta, những đào kia đều rất phiền phức.
Đây chính là chủ nghĩa kinh nghiệm thâm niên, dù sao sống ở đây chừng hai mươi năm, nên có ngạo mạn thì hắn sẽ không thiếu.
Chờ vị thượng tá hải quân kia kể xong chuyện liên quan tới World, Clow hắng giọng một cái, đứng lên, đi đến trước đó, nói: "Lần hội nghị này, bản bộ giao cho ta, vậy ta sẽ nói mấy điểm."
"Byrnndi World, mặc kệ là đối với hải quân hay hải tặc, hoặc là bình dân, đều là một uy hiếp lớn."
"Các ngươi cần chung sức hợp tác, nhanh chóng giải quyết hải tặc kia, chức trách của Shichibukai chính là đối phó với loại tình huống này, lần này chỉ có các ngươi, để ta xem tác dụng của Shichibukai các ngươi đi."
"Ngươi thì sao?"
Nghe Clow nói như vậy, Hancock nhíu lông mày lại, "Ngươi làm cái gì?"
"Ta? Ta đương nhiên là trở về Sabaody thủ vệ a."
Clow nói: "Để phòng lỡ may, lỡ may các ngươi để ông ta đột phá, ta sẽ ở đó giữ vững một đạo phòng tuyến cuối cùng."
Theo lý thuyết là có hải quân ở bên cạnh hỗ trợ.
Nhưng sao Clow lại làm.
Trở về thủ vệ cái gì, nói một chút mà thôi.
Có Shichibukai tiếp nhận là được, những lão cường giả trên đại dương bao la này, Clow rất yên tâm.
Nhiều Shichibukai như vậy còn không đánh lại một tên World?
Vậy hắn dứt khoát đi làm vua hải tặc đi.
"Ba lải nhải ba lải nhải. . ."
Máy truyền tin đột nhiên vang lên, Clow nhíu lông mày lại, nhìn lại một bên.
Không phải máy truyền tin của hải quân.
Đại xà mà Hancock đang ngồi lên kia thò đầu ra tới trước mặt Hancock, chẳng biết từ lúc nào trên đầu nó có thêm một máy truyền tin nhỏ.
Từ chỗ của cô ta gọi tới.
Hancock nhướng mày, nhận microphone.
Bên kia máy vang lên tiengs một bà lão kêu to: "Snake Princess, không tốt! Sonia và Mary bị bắt!"
"Cái gì!"
Hancock mở to đôi mắt, microphone không khỏi càng gần sát môi của cô ta, cả kinh nói: "Ngươi nói cái gì? !"
"Byrnndi World bắt lấy Sonia cùng Mary!"
"Sao bọn họ lại bị bắt? ! Chẳng lẽ World xâm nhập tới Kuja Island?"
"Không, là cỏ. . ."
Không đợi bà lão kia nói hết lời, Hancock lập tức nói: "Ta đang tham gia hội nghị hải quân, Nyon!"
Lời này khiến Clow nhìn thoáng qua cô ta, không có lên tiếng.
Bên kia máy trầm mặc một trận rồi nói tiếp: "Khi Sonia cùng Mary đi săn, World phát hiện ra thuyền, biết bọn họ là em gái của ngươi, cho nên bắt lấy bọn họ, ông ta nói, muốn em gái thì để ngươi một mình đi qua."
"Ta biết, Nyon, phái thuyền tới đây đón ta."
Hancock cúp điện thoại, cắn răng, cả giận nói: " World đáng ghét! !"
Nói rồi cô ta quay người lập tức đi ra ngoài.
"Này, Nữ Đế, còn đang họp mà ngươi chạy đi đâu?." Strawberry hỏi.
"Thiếp thân muốn đi cứu em gái của mình, không rảnh chơi cùng các ngươi!" Hancock nói xong câu nói này thì lập tức đi ra bên ngoài.
"Chiêu mộ. . ."
Strawberry còn muốn nói gì lại thấy Clow lắc đầu: "Được rồi, lão ca, kệ cô ấy đi thôi, Shichibukai nha, đều là một đám bốc đồng."
"Không sai."
Law ngồi bên cạnh cũng đứng lên, đi ra ngoài: "Chuyện thú vị như vậy, ta cũng đi tham gia náo nhiệt."
Trong những người ở đây, chỉ có Mihawk lưu lại, cặp mắt sắc bén dưới vành nón nhìn lướt qua bên kia, tiếp đó đầu hơi cúi thấp, nửa khuôn mặt bị mũ che chắn, thấy không rõ bất kỳ biểu lộ gì.
"Bất kể như thế nào, xuất động là tốt."
Clow nhìn Mihawk, tự nhiên cũng không nói lời hắn cũng đi qua hỗ trợ gì đó.
Đây chính là Shichibukai, không phải hải quân.
Không chỉ huy được.
Hơn nữa còn là Mihawk quen độc lai độc vãng, vậy thì càng không chỉ huy được.
Nhưng bất kể nói thế nào, mấy Shichibukai này có thể động là tốt.
Dựa theo trí nhớ của hắn. . .
Hancock hoàn toàn là đủ rồi, dù sao mũ rơm kia chắc cũng sẽ đi.
Người bị kéo vào kịch trường tự nhiên không có kết quả gì tốt.
Ổn rồi, không có chuyện gì của hắn.
"Này, Clow."
Mihawk đang vắt chân trên bàn đột nhiên nói với Clow: "Đến so một trận đi."
"Ta cự tuyệt."
Clow quả quyết cự tuyệt.
Ngươi nói so thì phải so à?
Ta không biết mất mặt à?
. . .
Grand Line.
"Như vậy là đủ."
Trên mặt biển có hai chiếc thuyền dừng lại, người đàn ông cao lớn trói Sandersonia cùng Marigold rồi tùy ý ném trên boong thuyền, nói với 3 người đứng đó: "Còn lại giao cho các ngươi, Sebastian, Gairam, Nightin."
"Giao cho chúng ta đi!"
Người cõngchùy ở sau lưng vỗ vỗ bộ ngực, đứng thẳng nói.
"Byojack, chúng ta đi."
Người đàn ông to lớn kia nói với ông già nhỏ gầy trên bờ vai, quay người đi tới một con thuyền khác, mũi tàu chiếc thuyền kia, có một hoả pháo to lớn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận