Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 190 - Cho tới nay, nhận được ngài chiếu cố



Chương 190 - Cho tới nay, nhận được ngài chiếu cố




"Cha ta còn chưa có chết đâu!"
Ace căm tức nhìn Clow, "Ta chỉ có một người cha, đó chính là Râu Trắng!"
"Loại chuyện đó không sao cả."
Clow đứng trên đài tử hình quan sát Râu Trắng, suy nghĩ một chút, nói: "Người cha nào của ngươi cũng sẽ chết rung động lòng người."
Hải tặc lâm vào tình trạng suy tàn, dù là Râu Trắng để đám đội trưởng đi chi viện Luffy mũ rơm, nhưng vẫn như bị bắt đầu hải quân khí thịnh đánh đến mức phải liên tục lùi về phía sau, không ít thuyền trưởng đã ngã xuống trong vũng máu.
Từ số lượng người để xét thì đây là chuyện đương nhiên.
"Ace. . ."
Râu Trắng nhìn tới đài tử hình, ánh mắt nặng nề.
Tiểu quỷ trôi nổi kia ở đó, muốn cứu người cũng không dễ dàng như vậy.
Các con, cũng không thể lại bị tổn thương. . .
Trong mắt Râu Trắng lóe lên một tia quyết tâm.
"Râu Trắng!"
Akainu hét to, cánh tay hóa thành dung nham đánh ra từng nắm đấm dung nham.
Ông ta chỉ cần ngăn lại người này, như vậy tiếp theo, hải tặc nhất định sẽ bị hải quân tàn sát sạch, thắng lợi chính là vấn đề thời gian.
Phanh phanh phanh!
Mấy quyền dung nham đánh vào lồng ngực Râu Trắng, nhưng Râu Trắng không thèm nhìn Akainu, thân thể di chuyển, thế đao chém ra một đạo sóng chấn động, đánh về phía trước.
Ầm ầm! ! !
Đại địa chấn động, khắp nơi Marineford đều vỡ ra, bao gồm cả kiến trúc cao lớn nhất trong bản bộ, cũng nứt mấy khe hở lớn này, kiến trúc dịch ra, tạo thành một trận chấn động.
Thân thể Clow đứng trên đài tử hình thoangd lung lay, biểu lộ nghiêm túc.
Sengoku có chút phức tạp nhìn Râu Trắng, lầm bầm: "Newgate. . ."
"Ace!"
Lúc này Luffy chuẩn bị một lần nữa chạy lên, mới vừa rồi hắn bị Clow đá xuống, cũng đã bị thương đến một điểm giới hạn.
Ivankov đã cho hắn adrenalin nhiều lần, vừa rồi thiếu chút nữa đã ngất đi.
Ầm!
Lúc này Kizaru xuất hiện trước mặt Luffy, một cước đá bay hắn, " Đến từ đâu thì ngoan ngoãn về nơi đó đi."
Luffy bị một cước này đá văng ra xa xa, rơi vào gần Râu Trắng.
Râu Trắng nhìn thoáng qua hắn, bỗng nhiên rống to: "Tất cả mọi người rút đến bên cạnh ta!"
Dưới một kích khi nãy của ông ta, những hải quân truy kích kia phần lớn đã mất đi năng lực hành động, tình huống này khiến đám hải tặc bắt đầu có cơ hội rút về sau.
"Lão cha!"
Đột nhiên, mặt biển sau lưng ông ta lại xuất hiện một chiếc thuyền, Squard mang theo người nói với Râu Trắng: "Lão cha, chúng ta đến chi viện!"
"Squard à. . ."
Akainu nhìn thoáng qua, nói: "Nếu như ngươi lại tham dự vào, như vậy hứa hẹn trước đó sẽ hủy bỏ."
Hải quân đương nhiên cũng giữ lời hứa.
Squard cho Râu Trắng một đao, mặc dù không tạo thành tình huống chết ngay, nhưng một đao kia tự nhiên sẽ có thương tổn , dựa theo hứa hẹn, Akainu sẽ bỏ qua Squard cùng đoàn hải tặc của hắn.
Nhưng bây giờ Squard lại một lần nữa tham chiến, vậy dĩ nhiên trước đó sẽ không tính.
"Squard. . ."
Râu Trắng quay đầu nhìn lướt qua, bỗng nhiên lắc đầu, "Ngươi tới thật đúng lúc, nhưng cũng không cần chi viện. . ."
Ầm!
Râu Trắng vung một đao chặn lại công kích của Akainu, lớn tiếng nói: "Hiện tại nghe lệnh, đoàn hải tặc Râu Trắng, ta muốn từ biệt cùng các ngươi ở đây, các ngươi về New World, an toàn không việc gì trở lại New World! Đây là mệnh lệnh cuối cùng của người làm thuyền trưởng,!"
"Lão cha!"
Đám hải tặc khiếp sợ nhìn Râu Trắng, nói: "Vì sao? Chúng ta còn có thể chiến đấu!"
"Đúng vậy, lão cha, Ace còn chưa được cứu ra!"
"Đáng ghét, ta muốn tiếp tục lên!"
"Ngậm miệng!"
Râu Trắng lườm bọn hắn một cái, nói: "Ngay cả mệnh lệnh của thuyền trưởng mà các ngươi cũng không nghe sao, hiện tại bắt đầu, toàn bộ các ngươi lên thuyền, rút lui!"
"Mà ta. . ."
Râu Trắng một tay chống đao, một tay nắm chặt, "Hành trình của ta đã kéo dài thật lâu, nên có kết quả cùng hải quân!"
Ầm! ! !
Một quyền đánh ra, không khí vỡ vụn, những hải quân vừa mới đứng lên lại bị sóng chấn động này đánh chó nằm sấp xuống, không ít hải quân chịu không được luồng sóng chấn động này, miệng phun máu tươi, cho dù là Akainu, cũng phải lui mấy bước.
Ầm ầm!
Marineford,
Lần nữa tả tơi, lượng lớn kiến trúc dưới cơn chấn động này đã đổ sụp, mà kiến trúc bản bộ vì cơn chấn động này mà một lần nữa vỡ ra, thấp đi không ít.
" Newgate đáng chết, là muốn đồng quy vu tận cùng Marineford à. . ." Sengoku căm hận nói.
"Lão gia hỏa muốn liều mạng." Clow phun ra một ngụm khói mù, nói.
Một kích chấn động xong, Râu Trắng nâng đao lên, bắt đầu tiến lên.
Rầm rầm rầm!
Đám hải quân đứng dậy đều cầm súng pháo bắn tới ông ta, Râu Trắng lại không thèm tránh , mặc cho những công kích kia đánh vào người mình, tiếp đó lại huy động một quyền, gây ra chấn động, đánh bay những hải quân kia.
"Inugami Guren!"
Cánh tay Akainu hóa thành dung nham kéo dài, hình thành một con quái thú có miệng lớn, cắn lấy eo sườn Râu Trắng khiến ông ta kêu lên một tiếng đau đớn, một đao đánh bật Akainu ra, tiếp đó lại đạp một quyền tới một đợt hải quân lần nữa xuất hiện kia.
Ầm! !
Đám hải quân lần nữa bị đẩy ra, không có một người nào ngăn trước mặt Râu Trắng.
Ở con đường phía trước, không ai có thể ngăn cản.
"Lão cha!"
Mấy tên đội trưởng còn là xuất hiện ở sau lưng của ông ta, Vista trang nghiêm nói: "Chí ít, chí ít bảo vệ được vinh dự của lão cha!"
"Nhi tử ngốc. . . Loại đồ vật này không có chút ý nghĩa nào."
Râu Trắng quay đầu nhìn thoáng qua, cười cười, tiếp tục đi thẳng về phía trước, chậm rãi đi đến chỗ Ace.
"Nỏ mạnh hết đà."
Clow đứng trên đài tử hình tiếp tục nuốt mây nhả khỏi, ánh mắt không hiểu, hắn ngồi xuống, khiêng đao, nghĩ nghĩ, vẫn không nhịn được mắng: "Những lão quái vật của thời đại trước như các ngươi, thật đúng là người sau kiên cường hơn người trước, lão già lông vàng để lão tử phải thắp hương cúng bái hằng năm như thế, ngươi cũng như vậy. . ."
"Đây chính là Edward Newgate."
Sengoku ở một bên nói: "Cho nên, ông ta nhất định phải bị tiêu diệt."
"Lão cha. . ."
Ace sững sờ nhìn Râu Trắng không ngừng bị hải quân công kích tới, nhưng lại không ngừng tiến tới phía trước, dùng đầu đập xuống đất, nước mắt chảy ngang, quát: "Lão cha, chớ tới gần! Ta là người có tội, người không nên tới cứu ta!"
Ầm! ! !
Râu Trắng lần nữa đánh bay một vòng hải quân vây quanh, thân thể lung lay, khóe miệng tràn ra máu tươi, thân thể ông ta dần dần bắt đầu chịu không được.
Nhưng rất nhanh ông ta đã đứng vững lại, nở nụ cười: "A ha ha, chớ xem thường ta , ta thế nhưng là Râu Trắng."
Lúc này, trên đài tử hình đã một lần nữa có hai tên binh sĩ tử hình tới, đứng hai bên Ace, nhanh chóng giơ lên lưỡi lê, lưỡi lê lóe ra hàn mang, dưới thái dương chiếu rọi vô cùng chướng mắt.
Lúc này, Aokiji cùng Kizaru xuất hiện dưới đài tử hình, tư thế kia là không để cho Râu Trắng phá hư đài tử hình.
Trước mặt, còn có Akainu ở kia ngăn cản, ở thời điểm này muốn phá hư đài tử hình, cơ hồ là chuyện không thể nào.
Lưỡi lê rơi xuống.
"Ace! ! !"
Luffy rống to.
"Ngừng."
Sengoku đột nhiên ngăn bọn hắn lại, nhìn về phía Ace, lại nhìn Râu Trắng, thở dài nói:
"Còn có di ngôn gì sao, cuối cùng, nói chút gì đi. Mặc dù trước đó nói là ngươi là huyết mạch của Roger nên muốn xử quyết ngươi, nhưng trên thực tế, chuyện này không liên quan cùng huyết mạch của Roger."
Ace dừng một chút, ngẩng đầu lên, thần sắc có chút mờ mịt, "Ta, còn có thể nói một câu à. . ."
"Lời nói này."
Clow lúc này cười nói: " Trước khi phạm nhân tử hình chết còn có thể được ăn một bữa ngon đấy, để ngươi nói một câu thì làm sao."
"Có đúng không. . . Còn có thể nói chuyện à."
Ace đột nhiên cười, lúc này, hắn đột nhiên cũng nghĩ thoáng.
Hắn nhìn Râu Trắng cùng những hải tặc phía sau, cuối cùng ánh mắt nhìn tới Luffy.
"Ta, đúng là có mấy lời muốn nói. . . Luffy, kỳ thật nếu như không phải đệ đệ phiền toái là ngươi, cùng sự kiện Sabo kia thì kỳ thật ta đã sớm không muốn sống."
"Cho tới nay, làm con trai của Roger, không ai hi vọng ta sống, không có cách nào, tất cả mọi người hi vọng ta đi chết. Rất sớm trước đó ta đã suy nghĩ, nếu như ta chết rồi, thế giới này có phải là sẽ an tĩnh lại, ta xác thực không nên đến trên thế giới này a, chết cũng tốt. . ."
"Nhưng chết kỳ thật cũng có tiếc nuối, Luffy, không thể xem ngươi thực hiện mộng tưởng, thật có lỗi. Còn có, mọi người, cho tới nay ở cùng với các ngươi luôn rất vui vẻ, trước khi chết còn khiến các ngươi gặp thêm phiền phức, thực sự xin lỗi a."
"Nói cái gì vậy, Ace, ngươi sẽ không chết!" Một tên đội trưởng khóc kêu lên: "Ta nhất định sẽ cứu ngươi đi ra!"
"Không sai, giết tới, đại tướng cũng chẳng có gì ghê gớm, liều chết cũng phải cứu Ace!"
Nghe đám hải tặc lời nói, Ace lắc đầu cười cười, lại nhìn về phía Râu Trắng, "Lão cha. . ."
Ầm!
Râu Trắng dùng sức dựng thế đao, dẫn ra một trận chấn động.
"Ace, ngươi có phải là đứa bé của Roger hay không cũng không quan trọng, quan trọng chính là ngươi là con trai của Râu Trắng ta. Làm hải tặc, nhìn thấy đồ vật đương nhiên là phải đi cướp, đồ vật Râu Trắng ta cướp được, cho dù là 'Nhi tử', ở một khắc ngươi thành con của ta này, vậy thì không phải là con trai của lão nữa, chỉ là con trai của Râu Trắng ta!"
Ace sững sờ, bờ môi ngập ngừng nói, nước mắt vẫn chảy ròng: "Cảm tạ lão cha, chỉ có ở chỗ lão cha, ta mới cảm giác được, không phải làm con một tội nhân, mà là một đứa bé của một người cha ấm áp. Lão cha, không thể nghi ngờ, đây là thời đại của ngươi, thời đại này, gọi là 【 Râu Trắng 】, ta là con trai của ngươi mà tự hào!"
Râu Trắng nhìn Akainu ngăn trước người, lại nhìn về phía Ace, chậm rãi nói: "Ta là lão cha, cho tới nay, có thể tính là xứng chức?"
Ace gầm lên: "Đương nhiên! ! !"
"A ha ha, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. . ."
Râu Trắng nắm chặt Murakumogiri, con ngươi thít chặt, một luồng khí thế lớn lao từ trên người ông ta phát ra, nhưng đúng vào lúc này, thân thể ông ta lại chấn động, không nhịn được lảo đảo một chút.
Thân thể. . . Nhịn không được.
"Hành hình, không thì Newgate sẽ nổi điên." Sengoku nhìn ra Râu Trắng cử động, nói.
Clow nhìn Ace thở dài, nói: "Loại tình huống này, trừ phi ngươi biến thành ánh sáng mới có thể chạy thoát, nhưng dù hủy đi xương cốt của Râu Trắng ra nấu thành canh, ngươi cũng không thay đổi được thành ánh sáng, mặc dù tên các ngươi giống nhau."
"A, đúng, ta cũng cho rằng ngươi có phải là đứa bé của Roger hay không thì có huyết mạch tội ác gì, nghe một chút là được, Thiên Long nhân còn có huyết mạch thần đấy, không phải đều là dáng vẻ buồn nôn kia sao. Cho nên lời nói huyết mạch gì sẽ sinh ra hạng người đó đều vô căn cứ."
Ace cười nói: "Có đúng không, ngươi thân là hải quân còn an ủi ta, thật đúng là tạ ơn. Nhưng ngôn luận kỳ quái của ngươi kia, ta nghe không hiểu gì, ta là hỏa, đương nhiên biến không được quang."
Lúc này, binh sĩ hai bên giơ lưỡi lê lên.
Hắn thở sâu, thẳng lưng của mình, lớn tiếng nói với Râu Trắng: "Cho tới nay, nhận được ngài chiếu cố!"
Hắn lại nhìn về phía trước, nhìn đông đảo hải quân cùng hải tặc, lộ ra nụ cười xán lạn, "Ta thật sự muốn chết rồi."
Xùy! ! !
Hai thanh lưỡi lê xuyên qua thân thể của hắn, máu tươi từ thân thể của hắn chảy xuống vẽ thành một cái vòng tròn.
Ace không có một chút động tĩnh, cho dù là chết rồi, thân thể hắn vẫn thẳng tắp, mang theo nụ cười.
Người khác nhìn mà tê cả da đầu, lòng sinh rung động.
Clow cũng không nhìn hắn, vẫn ngồi xếp bằng trước đài tử hình, nhìn về phía bầu trời, yên lặng phun ra một ngụm khói thuốc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận