Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 360 - Ta chính là ma nữ. . .



Chương 360 - Ta chính là ma nữ. . .




Khi Kuro chiến đấu cùng sư tử vượn, đám người Sazel đã đi vào hang động kia, trong này là một địa đạo âm âm, nối thẳng xuống dưới mặt đất.
"Thật thối, nơi này thật sự có người sao? !"
Donald che mũi, có chút không tin nói.
" Năng lực của Kuro tiên sinh sẽ không sai, nhìn về phía là biết, không cần lãng phí thời gian, Kuro tiên sinh còn đang chiến đấu đấy." Sazel kêu lên.
Loại quái vật kia, ngay cả Kuro cũng không thể chiếm thế thượng phong, nếu như bọn hắn không tranh thủ thời gian, lỡ may Kuro bởi vì bọn hắn lãng phí thời gian mà thất bại lại không thể rút đi thì lúc đó sẽ to chuyện.
"Được! Ta đến mở đường!"
Donald trịnh trọng gật đầu, trường thương hướng xuống, lập tức đi đầu, Sazel đi ở giữa cảnh giới, mặc dù Kikyo không nghe rõ, nhưng cô biết phải làm gì, trương tiễn kéo cung đi theo ở cuối cùng.
Trong địa đạo âm u không xuất hiện dã thú hung vật khác, mấy người nhanh chóng tiến lên, rất nhanh đã xuyên qua địa đạo kia.
Đột nhiên, Donald quét ngang trường thương, giữ chặt Sazel phía sau.
"Có âm thanh. . ."
Lúc này, bọn họ đi tới một cầu thang, đứng dưới cầu thang nhìn giống như là một gian mật thất, từ bên trong phát ra tiếng động rất nhỏ.
Mấy người liếc nhau, nhanh chóng gật đầu.
Donald thở sâu, nắm chặt trường thương, bước chân phóng ra, cực nhanh đi lên cầu thang, xông vào trong.
"Bay. . ."
Ngón tay hắn khẽ kéo về sau, đang chuẩn bị nắm lên xiềng xích quấn quanh ở chuôi thương đánh ra ngoài, nhưng một chớp mắt tiếp theo, cả người hắn đã dừng lại, tay nắm lấy xiềng xích cứng lại, trường thương rơi xuống đất.
Trước mắt là một gian căn phòng nhỏ, trong phòng bày đầy bình bình lọ lọ, tràn ngập hương vị gay mũi.
Phía trước bày một cái bàn nhỏ giống như bàn thí nghiệm, có hai người phụ nữ ngồi ở kia, đều mặc áo bào đen, một người trong đó có vóc người có lồi có lõm, khuôn mặt rất tinh xảo, lúc này khóe mắt cô ta dính nước mắt, trên mặt còn có vẻ hoảng sợ.
Một người khác lại là thân thể béo ụt ịt, tướng mạo ghê tởm. Trong tay cầm một bình thuốc, ả vươn tay giống như muốn ép cô gái kia uống hết.
Oanh!
Donald vừa định đặt câu hỏi, đột nhiên phía trên vang lên một trận chấn động to lớn. khiến bình bình lọ lọ trong gian phòng kia đều rung sụp.
"Không kịp!"
Donald cắn răng, trực tiếp nhảy qua bình bình lọ lọ phía trước, kêu lên: "Ta là hải quân. Ta tới cứu ngươi đây, đại tiểu thư!"
Nói rồi hắn đưa tay bắt được tay cô gái xinh đẹp kia, trong ánh mắt ngơ ngác của cô, kéo cô chạy tới trên cầu thang.
Còn cô ả mập ghê tởm kia nhất định chính là ma nữ. Nhưng hiện tại Donald không đếm xỉa tới ả, phía trên cũng bắt đầu chấn động rồi, hiện tại thế nhưng không kéo nổi. . .
Ầm! ! !
Trên mặt đất, người sói cao hơn 5 mét ngã xuống đất, thế đao to lớn mà dài nhỏ trong nháy mắt khi hắn ngã xuống đất đã đâm qua. Kuro ngã xuống đất còn không kịp thở dốc đã vội lăn khỏi chỗ, tránh thoát công kích từ thế đao, thân thể mượn cơ hội này một lần nữa đứng lên.
Hắn thở hổn hển. ngưng trọng nhìn sư tử vượn.
Sau khi liếm được huyết dịch, hắn đã dần không còn phí sức, lúc này đối mặt với sư tử vượn, cũng đánh ra một chút tổn thương.
Chỉ là kẻ này có thể nhanh chóng khép lại vết thương, mặc dù hắn liếm được máu của nó, có thể dự đoán quỹ tích động tác của nó, nhưng cũng phải không ngừng lấy thương đổi thương.
Từ khi liếm máu đối phương, hắn và sư tử vượn này đã đối chiến mấy chiêu, thế nhưng đối phương căn bản không sợ hắn nhìn thấu động tác, chỉ thuần mượn thương thế để công kích hắn, một chiêu đổi một chiêu, nhưng cứ kéo dài thế này thì chính Kuro sẽ không chịu được.
"Còn chưa được à. . ."
Kuro đè thấp lấy người, giống một đầu sói chân chính, vây quanh quái vật màu vàng to lớn này.
Mục đích chủ yếu của hắn cũng không phải xử lý con quái vật này, mà là tìm tới vị hôn thê của quốc vương bị ma nữ bắt đi kia.
Tại sao phải đánh nhau cùng loại quái vật này, hắn cũng không phải nhàn rỗi không chuyện gì làm.
"Kuro tiên sinh! Chúng ta tìm được rồi!"
Ngay khi Kuro vây quanh sư tử vượn, trong hang động có mấy người vọt ra, Sazel kêu to Kuro.
Kuro chuyển mắt nhìn, chỉ thấy Donald bắt lấy một cô gái có tướng mạo không tệ chạy tới, thoáng chốc, tứ chi hắn vung lên mở, trong nháy mắt bay đến cửa hang động, cánh tay to lớn bắt lấy mấy người, hai chân bắn ra, sử dụng Geppo giẫm lên không khí chạy lên trên trời.
Sư tử vượn nhìn thân ảnh cực nhanh biến thành điểm nhỏ kia cũng không truy kích, chờ thân ảnh kia dần dần biến mất ở bầu trời, lúc này mới gác thế đao lên trên vai, miệng lớn từ đầu tới cuối chỉ phát ra tiếng thú rống lại nhẹ giọng nói:
"Nhân loại. . ."
. . .
Thành Benma, Vương cung.
Clow còn đang uống rượu nhìn xem ca múa, thuận đường nghe lão K quốc vương bên cạnh chém gió.
"Clow thượng tá, từ trước đến nay Shoma vương quốc nổi danh vì chiến sĩ trên lưng ngựa cùng kịch ca múa, mặc dù bây giờ các chiến sĩ nhỏ yếu hơn xưa, nhưng kịch ca múa ở Shoma vương quốc vẫn lợi hại nhất."
Lão K có chút vui vẻ cười lớn: "Từ đời phụ vương ta kia, đều đang thu nạp diễn viên kịch ca múa trong nước, ta cảm thấy đây là truyền thống rất tốt, chờ ta thượng vị, ta muốn tìm tất cả diễn viên kịch ca múa trong nước đến vương quốc, về sau chỉ biểu diễn vì ta."
Chiến sĩ trên lưng ngựa cùng kịch ca múa?
Bây giờ chiến sĩ trên lưng ngựa đã không còn rồi?
Thế nào, chẳng lẽ là từ khi phát minh ra súng kíp, dân tộc thảo nguyên đã bắt đầu năng ca thiện vũ sao?
Clow liếc mắt, đang chuẩn bị giơ ly rượu lên, bỗng nhiên động tác dừng lại, nhìn về phía một phương hướng, "Ừm?"
Hô!
Bên ngoài đại điện truyền đến một luồng kình phong, một thân ảnh màu đen to lớn từ phía trước cửa sổ xông vào, đạp nát pha lê, lăn trên mặt đất rơi vài vòng, trong ánh mắt kinh hoảng của một đám người, biến thành hình người.
"Kuro?" Clow hơi kinh ngạc hô.
Lúc này Kuro lảo đảo đứng lên, miệng lớn thở phì phò, toàn thân tràn đầy vết thương cùng máu ứ đọng.
Mà ở bên cạnh, theo thân thể Kuro biến hóa, đám Sazel cũng lăn xuống.
"Làm sao vậy, đây là làm sao!" Lão K có chút bối rối hỏi.
"Chuyện gì xảy ra? Sao gươi biến thành như vậy?" Clow hỏi.
Hiện tại thực lực của Kuro cũng không kém, lại có thêm Donald, Sazel, Kikyo, đổi thành thuật ngữ chính là có thể phòng thủ, có thể đánh, có thể đột tiến có thể viễn trình, làm sao lại chật vật như thế.
"Gặp một quái vật."
Kuro cười khổ một tiếng, nói: "Ngay ở đồng bằng Gunma, đụng phải một quái vật màu vàng giống như sư tử lại giống là viên hầu, Clow tiên sinh, nhưng may mắn là chúng ta hoàn thành nhiệm vụ."
Nói rồi hắn kể lại dáng vẻ của sư tử vượn cùng chiến lực của nó một chút.
"Hả?"
Clow sửng sốt một chút, "Không đúng, ta rõ ràng cảm giác qua, không phát hiện ra khí tức cường đại gì, sao ngươi lại gặp."
Hắn xác thực không cảm thấy được khí tức cường đại, dù như thế, vì để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn còn để Kuro dẫn đội đi qua, chính là vì bảo đảm mọi chuyện.
Kết quả còn làm thành như vậy.
Đồng tử Clow lộ ra một tia hồng mang, Kenbunshoku lần nữa trải rộng ra, lại quét một lần toàn bộ hòn đảo.
Kenbunshoku của hắn hoàn toàn không thể cảm thấy được.
"Rida?" Clow không tin tà nhìn về phía Rida.
Rida ngừng ăn, nhắm mắt lại, một lát sau mở ra, lắc đầu, "Ta cũng không cảm giác được."
"Kỳ quái. . . Có thể tránh né được cảm giác Kenbunshoku? Chẳng lẽ lại còn là ma nữ trong truyền thuyết, uy, lão K, ngươi biết gì không?" Clow nhìn về phía lão K.
"Ta gọi Alexander Francis, không gọi lão K. Còn có ngươi hỏi ta, ta cũng không biết a, ma nữ cái gì, từ trước đến nay ta cũng chưa thấy qua. . . Nha! ! !"
Lão K vừa nói, bỗng nhiên chú ý tới trong nhóm người này có thêm một cô gái xinh đẹp mặc áo bào đen, đôi mắt sáng lên, đứng dậy, kích động nói:
"Ek chính là vị hôn thê của ta sao? Thực là quá tuyệt, xinh đẹp giống như ta nghĩ, may mắn, ngươi không bị ma nữ làm gì, ma nữ kia thực sự là quá đáng ghét, thế mà muốn bắt cô gái xinh đẹp như em, em yên tâm, ta nhất định dùng lực lượng quốc gia đi tiêu diệt ma nữ kia!"
"Cái kia. . ."
Cô gái áo bào đen nữ tử nhìn mọi người một cái, nuốt nước bọt một chút, khó xử giơ tay lên, yếu ớt mở miệng nói: "Ta chính là ma nữ. . ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận