Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 728 - Saijo O Wazamono, yêu đao 【 Raki 】



Chương 728 - Saijo O Wazamono, yêu đao 【 Raki 】




Ánh mắt của Clow làm Sichuan cảm thấy bị vũ nhục, hắn cắn chặt răng, gương mặt như vỏ cây già càng lộ vẻ vặn vẹo.
"Không có khả năng! Tên khốn ngươi vì sao lại mạnh như vậy!"
Luận Haki, biểu hiện của Kim Nghê không chênh lệch nhiều so với hắn, thân thể tố chất gì đó trong mắt kiếm sĩ cũng không phải quan trọng nhất, vì sao không làm gì được đối phương? !
"Lại đến đi! !"
Sichuan lại rút ra một thanh đao trong như ánh trăng, ánh đèn trên đường đi chiếu rọi trên mũi dao, cũng không thể phá hư sắc thái của lưỡi đao.
Lạnh lẽo, sắc bén.
" 'Xuân nguyệt' – Một trong 50 thanh Ryo Wazamono!"
Sichuan quát: "Trong các đời chủ nhân của nó, người mạnh nhất là 'Trảm nguyệt kiếm hào' Maeda- Một kiếm hào nước Wano, là hậu bối có danh khí không thua 'Trảm Long kiếm hào' Ryuma! Để ngươi kiến thức một chút, lực lượng của vị kiếm hào này!"
Đây là thanh đao thứ nhất hắn đạt được!
Mặc dù là một trong 50 thanh Ryo Wazamono, nhưng xét trình độ sắc bén đơn thuần thì nó không thua gì 'Nidai Kitetsu' trong danh sách21 thanh O Wazamono.
Vì đạt được cây đao này, năm đó Sichuan đã chịu không ít khổ, mà dựa vào quang thế kiếm thuật của vị Maeda kia, hắn mới đánh ra cơ sở danh tiếng như hiện tại.
Tay phải Sichuan nắm chặt đao kéo về đằng sau một phát, cả người cấp tốc bổ nhào xuống.
"Chợt đâm? Thô thiển như thế?" Clow khẽ nhíu mày.
Chỉ thấy Sichuan chợt đâm tới, khi vọt tới trước mặt Clow, tay phải đâm thẳng về phía trước, ngay khi Clow muốn tránh ra, tư thế rõ ràng là chợt đâm kia trong nháy mắt xảo trá biến hóa thành cắt xuống, lưỡi đao lạnh lẽo nhanh chóng chém tới bên eo Clow, từ nghiêng nghiêng bổ tới.
"Không gì không đứt, cà sa nguyệt! !" Sichuan quát lớn.
Trong những người hắn từng gặp phải, không có người nào có thể tránh thoát một đao xảo trá quỷ dị này.
Lấy trình độ sắc bén của đao này cộng với quang thế kiếm thuật của Maeda và cả Haki, hắn có thể tùy tiện chém đứt bất kỳ vật gì!
Chỉ cần một đao kia chém xuống là được!
Sắc mặt Sichuan đầy dữ tợn, dùng sức nhấc lên, chỉ cần một đao kia chém xuống, hắn là có thể chém đôi tên hải quân này ra, sau đó đạt được đao của hắn, đạt được kiếm thuật của hắn!
Đương!
Một thanh hắc đao ngăn lại lưỡi đao nhìn như có thể chém đứt bất cứ thứ gì kia, hai đao va chạm bắn ra từng đốm lửa.
"Cản, ngăn cản. . ." Sichuan trợn to hai mắt, vẻ mặt ngơ ngác.
"Có chút mới lạ, đáng tiếc. . ."
Ầm!
Clow đá ra một cước, như lợi kiếm đâm thẳng tới bụng Sichuan, đá bay hắn đi thật xa, đâm vào một dãy kiến trúc phía sau, khiến vách tường công trình kiến trúc bị đụng lõm.
Đao trong tay của hắn bay khỏi tay, xoay tròn trên không trung mấy vòng rồi vững vàng rơi trên mặt đất, mặt đất cứng rắn bị lưỡi đao đâm thẳng cắm xuống hơn nửa đoạn, lưu lại một nửa thân đao ở bên ngoài.
Clow khẽ cong ngón tay, 'Xuân nguyệt' vừa cắm xuống lập tức từ mặt đất bay ra, lở lửng ở xung quanh người hắn.
Cây đao này có chuôi đao như ánh trắng, vỏ đao cũng thế, rãnh trên lưỡi đao chiếm một phần ba thân đao, lưỡi dao chiế một nửa thân đao, tản ra ánh sáng oánh oánh.
"Đúng là rất sắc bén, là thanh đao tốt." Clow cảm thán nói.
Đây chính là đứng hàng thứ nhất trong tám mươi ba danh đao có danh xưng 'Nghiệp vật', mặc dù rất nhiều danh đao, nhưng có thể đứng hàng thứ nhất này thật sự rất khó được.
Thế giới này dù sao lớn như vậy, có rất nhiều danh đao, nhưng tám mươi ba thanh mãi vẫn là tám mươi ba thanh.
A? Ngươi hỏi ta sắp xếp tên như thế nào?
Chuyện đó thì nào biết được, nhặt đồ có sẵn là được.
"Khụ, khụ khụ khụ!"
Lúc này, Sichuan đụng vào vách tường lõm che lấy phần bụng phun ra mấy ngụm máu, hắn lảo đảo mấy bước, từ bên trong vết lõm kia đi ra, thân thể nghiêng ngả như đứng không vững, sắc mặt lại càng thêm dữ tợn.
"Không có khả năng! Ta thu thập nhiều danh đao như vậy, có được nhiều kỹ xảo chiến đấu của kiếm hào như vậy, làm sao lại thua ngươi!"
Nhưng hắn rõ ràng có nhiều chiêu thức kiếm hào như vậy, vì sao giờ phút này lại cảm giác không có lực lượng.
Còn có đao, hắn còn có rất nhiều đao.
Nhưng Sichuan không cảm thấy những đao kia có thể tạo thành uy hiếp với người trước mặt này.
Trừ phi. . .
"Vẫn không rõ à?."
Clow châm một điếu xì gà, khẽ ngẩng đầu,
Khói thuốc bay ra lượn lờ.
"Cái gọi là kiếm thuật, là kỹ xảo quen thuộc mà các kiếm sĩ dùng để chiến đấu, kiếm thuật của mỗi người đều có thể ngộ của chính mình, có cảnh giới của mình, chỉ máy móc lặp lại kỹ xảo thì có ích lợi gì."
"Tâm, thể, kỹ, ba thứ hợp nhất mới có thể ổn định, chỉ học được một mặt 'Kỹ' thì khác gì máy móc. Mà ngươi rõ ràng có thể thể ngộ được kiếm thuật của các đời kiếm hào, kết quả ngươi lại chơi thành phục chế dán lên, quá lãng phí."
Clow thu Shusui vào trong vỏ, sau đó vươn tay, cầm lấy thanh'Xuân nguyệt' đang lơ lửng ở chung quanh kia.
"Để ta tới dạy dỗ ngươi xem đao nên dùng thế nào đi."
Sưu!
Thân thể Clow hóa thành tàn ảnh, như thuấn di xuất hiện trước người Sichuan, nắm chặt xuân nguyệt vung lên, như mặt trăng chiếu nghiêng xuống đất, bắn ra một đạo bạch quang.
Xùy! !
Máu tươi như suối máu từ vai phải Sichuan phun ra.
Sichuan sửng sốt một chút, vô thức quay đầu, chỉ thấy vai phải của hắn bị chém ra một lỗ thủng to lớn, suối máu kia là từ bờ vai của hắn phun ra ngoài.
"A a a a! ! !"
Lúc này, Sichuan mới phản ứng được, ôm vết thương gào lên đau đớn.
"Không cần lãng phí những danh đao này, cũng đừng làm bẩn những cường giả đã từng nổi danh kia, còn không bằng cho ta cất giữ."
Clow khẽ cong ngón tay, đao kiếm ở phía sau cùng bên hông của Sichuan ở thời khắc này cùng bắn khỏi từ trên người hắn, bay lên không trung.
"Đao của ta! !"
Lúc này Sichuan cũng không để ý tới cơn đau nhức nữa, tay phải đưa tay chụp tới, trong đông đảo danh đao này, trực tiếp bắt lấy một cây đao, sau đó bay về sau, rời xa Clow.
Đám đao kiếm còn sót lại lúc này bay vọt lên bầu trời, biến mất không thấy gì nữa.
"Ngươi ôm cái đao rách kia thì làm được cái gì?"
Clow nói: "Bắt cũng không bắt cái tốt một chút."
Cây đao bị Sichuan gắt gao nắm chặt kia quá cũ nát, chuôi đao và vỏ đao giống như là đồng thau bị gỉ, vỏ đao biến thành màu đen, nhưng cũng thủng lỗ chỗ, giống như một vỏ đao tạm thời chắp vá, mà không phải nguyên bộ.
Điểm duy nhất đáng giá chú ý là cây đao này rất dài, là một thanh đại thái đao.
Sichuan cao tầm hai mét năm, cây đao này dựng thẳng lên cũng cao tầm tầm như hắn không, nhưng nó không lớn như đại thái đao thông thường mà lại rất dài nhỏ.
"Hừ, hừ hừ hừ. . ."
Sichuan cúi đầu xuống, đột nhiên nở nụ cười: "Ta cũng không muốn, không muốn dùng cây đao này, ta cũng khống chế không nổi cây đao này, nhưng đối phó với ngươi thì nhất định phải dùng."
Hắn ngẩng đầu, trong mắt đột nhiên xuất hiện một tia đỏ hồng.
"Ngươi biết vì sao ta gầy yếu như vậy sao? Rõ ràng ta rất có sức mạnh, Haki cũng rất đủ, nhưng vì sao lại gầy yếu như thế. . ."
Hắn chống cây đao này xuống, một tay nắm chặt chuôi đao, lòng bàn chân giữ chặt vỏ đao.
Két.
Lưỡi đao bị hắn rút ra một chút, lộ ra lưỡi đao tràn đầy vết mẻ.
Nhưng trong chớp mắt lưỡi đao này lộ ra, Clow lại cảm thấy mùi máu tươi.
Không phải trên cây đao kia dính máu, mà là từ trên đao kia tản ra một khí tức máu tanh.
Hoặc là nói. . .
Sát khí!
Bang lang!
Vỏ đao bị quăng ra ngoài, Sichuan triệt để rút đao ra, lộ ra hình dáng cây đao kia.
Trên lưỡi một cây đao vẫn tràn đầy lỗ hổng, thân đao đều rỉ sét biến thành một thanh trường đao rách, nhưng trong nháy mắt rút ra, trừ Clow ra thì tất cả hải quân lại cảm giác quanh thân lạnh lẽo, không khỏi run lên.
"Máu, thật là nhiều máu!" Một tên hải quân sợ hãi kêu lên.
Từ khi đao này xuất hiện, giống như từ đó tuôn ra lượng lớn máu tươi, lan ra bên ngoài.
Clow nhíu mày lại, tinh tế cảm thụ được khí tức cây đao kia, chậc lưỡi nói: "Không thể nào. . ."
"Cảm ứng được sao? Không hổ là kiếm hào nổi danh."
Vệt đỏ trong đồng tử của Sichuan bắt đầu lan ra toàn bộ hai mắt, mà mái tóc của hắn vốn đang rất đen, từ lọn tóc bắt đầu biến thành trắng, lúc này thân thể cũng trở nên càng thêm gầy yếu.
"Cây đao này sẽ hút máu, dục vọng của nó vô cùng vô tận, không thỏa mãn được dục vọng của nó, vậy nó sẽ phản phệ chủ nhân. Trước tiên hút thể lực của ta, chờ thể lực không thỏa mãn được sẽ hút đi lực lượng sinh mệnh của ta, ta biến thành như vậy, đều là do cây đao này ban tặng, nhưng tương tự ta nhận được lực lượng!"
"Cây đao này không có chủ nhân, cho đến nay không có người nào có thể điều khiển nó, tất cả những người gặp được cây đao này đều sẽ biến thành khôi lỗi của nó! Trước khi cơn đói khát của nó chưa được thỏa mãn, nó chỉ biết tiến hành vô tận giết chóc!"
Sichuan ngẩng đầu, đôi mắt hắn đã biến thành đỏ lòm, chỉ lưu lại một điểm trắng, tóc đã trắng đến sợi tóc.
Giống như là đang giới thiệu chủ nhân của hắn, vào thời khắc này giọng nói của hắn trở nên khàn khàn trầm thấp:
" Một trong 12 thanh Saijo O Wazamono, yêu đao 'Raki' ! Cảm thụ giết chóc đi, hải quân! !"
Đồng tử hoàn toàn bị máu đỏ chiếm cứ, mà tóc ở thời khắc này đã trắng giống như giấy.
"A! ! !"
Giống như cuồng thú, Sichuan ngẩng đầu lên trời cuồng hống một tiếng, âm thanh này rung chuyển khiến không khí đều đang rung động.
Vô tận huyết ý từ trên người hắn bắn ra, nhuộm đỏ không khí chung quanh
Vết thương bị Clow chém ra kia bắt đầu khép lại.
Đây không phải là năng lực, đó là đặc tính của đao.
Chính như 'Enma' ở nước Wano có thể hấp thu Haki của người, 'Yêu đao'giống như vậy, đều có năng lực kỳ kỳ quái quái.
Nhưng hiện tại xem ra, một thanh này dường như càng thêm nguy hiểm.
Clow nheo lại mắt: "Sát khí thực chất hóa. . ."



Bạn cần đăng nhập để bình luận