Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 636 - Được rồi, ta tha thứ ngươi



Chương 636 - Được rồi, ta tha thứ ngươi




Cảnh Zaria đứng lên này cũng khiến Ridakinh ngạc một chút, "Trúng một đại áo nghĩa của Clow, không bị chém thành bùn máu thì thôi, thế mà còn có thể đứng lên?"
Kuro đẩy mắt kính, " Ssinh mệnh lực của Mythical Zoan sao, quả nhiên rất mạnh."
"Ha ha, ha. . ."
Bắp chân đang phát run.
Cột sống đang rên rỉ.
Tế bào toàn thân đều đang vỡ tan, tử vong.
Nửa người Zaria cong lên há mồm thở dốc, hai tay đỡ trên đầu gối, từng giọt máu lớn rơi xuống, sền sệt giống như bùn, chắc là bởi vì còn mang theo vật gì khác.
Năm ngón tay hắn cực chậm mở ra, giống như là bị vật nặng gì trói buộc vậy.
Trường mâu màu bạch kim ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn, bị hắn nắm ở trong tay.
Chợt!
Trường mâu nâng lên, chỉ thẳng vào Clow, Zaria ngẩng đầu, không để ý khóe miệng chảy máu càng ngày càng nhiều, kiên định nói ra một : "Ta muốn, cứu vớt thế giới."
"A."
Clow chậc một tiếng, "Thế giới vẫn còn trẻ con, không cần tàn nhẫn đối với hắn như vậy. nó đã làm sai điều gì, mà cần ngươi đến cứu vớt?"
Đại áo nghĩa của hắn cũng không phải dễ tiếp như vậy, mặc dù Zaria không thành thịt nát, nhưng thân thể gánh vác chỉ là Mythical Zoan mà thôi, tất cả điểm kết nối trong cơ thể hắn, bao gồm cả xương cốt đều đã bể nát mới đúng.
Bây giờ còn có thể đứng lên. . .
"Ý chí sao? Thật sự khiến người ta kinh ngạc. . ."
Clow phun ra một ngụm khói thuốc, tay phải nắm chặt chuôi đao bên hông, hất ra mang theo một đạo hắc mang, cầm Shusui, nhe răng nói: "Từng kẻ đều là kẻ có lực ý chí quỷ quái gì!"
Sưu!
Thân hình hắn lóe lên trên không trung, nhấc lên một vệt màu đen thẳng tắp, thẳng đến trước mặt Zaria, một đao chặt xuống.
Zaria nhìn chằm chằm Clow, trong mắt, thân ảnh hơi có vẻ dữ tợn của Clow từ từ trùng hợp với một thân ảnh có chút xa lạ.
Cũng tùy ý, cũng rất mạnh mẽ trong mắt người khác. . .
Zaria30 năm trước cũng giống như thế này.
. . .
【 đại tội 】 Zaria, 30 năm trước, căn bản không phải người có năng lực gì, chỉ là một hải tặc cướp bóc đốt giết làm việc ác bất tận mà thôi.
Lửa đỏ, gạch nát, kêu rên, cùng nhe răng cười.
"Tha, tha cho ta một mạng. . ."
Một bình dân cả người đã bị thương bắt lấy mắt cá chân một người, khẩn cầu.
Xùy!
Rất nhanh, một nhát đao đã đâm vào đầu của hắn.
"Hứ."
Zaria trẻ tuổi rút đao ra, gánh lên trên vai, cười lạnh với đám hải tặc ở gần: "Này, các tiểu nhân, cẩn thận lục soát cho ta, đừng để sót tài bảo!"
"Nha! !" Đám hải tặc nhóm hét lên xen lẫn tiếng ngọn lửa thiêu đốt, lộ ra vẻ dị thường nóng nảy.
Dữ tợn, tùy ý, mạnh mẽ, đây chính là hình tượng của hắn trong mắt những bình dân đó.
Không ngừng giết, không ngừng đoạt, cuối cùng để hắn thu hoạch được treo thưởng cao tới hơn 300 triệu Berries, trở thành cái đinh trong mắt hải quân.
Sau đó, hắn bị bắt. . .
Đến một ngày kia, từ xửa tới nay chỉ có một người chạy tới Impel Down, gây ra rối loạn, bọn họ rốt cục có cơ hội chạy đi, Zaria cũng là một trong số đó.
Nhưng lão đã 80 tuổi rồi, đã không thể thích ứng với biển cả càng ngày càng tàn khốc kia, bất đắc dĩ chỉ có thể lang thang đến một tòa đảo, chuẩn bị bắt đầu cuộc sống mới.
Nhưng bởi vì thân phận người từ ngoài đến, hắn cũng không được cư dân bản địa chào đón, hắn cũng không muốn có liên hệ gì cùng những cư dân này, mặc dù người già không muốn đi thuyền ra biển, nhưng cướp bóc mấy thị trấn thì hắn vẫn có thể làm được.
Đoạt một lần tiền, sau đó một lần nữa tìm một chỗ khác làm người có tiền, cũng không phải không được.
. . .
Đó là một ngày trời đổ tuyết lớn, Zaria núp trong một tòa dân cư ở nơi hẻo lánh, chuẩn bị tìm cơ hội động thủ bắt đầu giết người cướp bóc thì đầu tiên gặp cô.
Đó là một thiếu nữ có mái tóc dài màu xanh lam.
"A, lão gia gia, cho ngươi ăn này."
Thiếu nữ nâng cơm nắm trong tay, nhẹ nhàng đưa tới trước mặt Zaria.
"Cút đi, con nhóc." Thanh âm khàn khàn mang theo vô tận ác ý, đồng thời, tay hắn bắt đầu dùng sức, chuẩn bị bóp chết con nhãi không biết điều này.
"Ăn đi, đói thì cần ăn cơm , ta thấy lão gia gia đến đây 2 ngày rồi mà mỗi ngày chỉ ăn tuyết, sẽ không tốt với thân thể, đây là ta tự mình làm."
Trên mặt của thiếu nữ mang theo nụ cười, hoàn toàn không chê vết bẩn trên người Zaria, mộttay bắt lấy tay Zaria, đặt nắm cơm nắm kia vào tay của hắn.
Nụ cười kia không có một chút thay đổi, không có ghét bỏ, cũng không có giả ý, thậm chí không có thương hại cùng đồng tình, chính là đơn thuần cười, là thiện ý ôn nhu nhất ngây thơ nhất trên thế giới này.
Một khắc này, Zaria chần chờ.
Hắn không động thủ.
Mà sau đó, mỗi ngày thiếu nữ đều tới đây đưa cơm, bọn họ cũng càng ngày càng thân, cuối cùng thậm chí cùng tới nhà của cô, ngày đó, thiếu nữ thật vui vẻ nói mình rốt cục có 'Gia gia'.
Gia gia. . .
Cuộc đời Zaria đã dừng bước từ hai mươi, ba mươi năm trước, ngay cả một đứa con đều không có, lại trực tiếp thăng cấp thành gia gia.
Loại cảm giác này, hắn rất khó chịu.
Nhất là thiếu nữ này vẫn là cô nhi, cha mẹ đã mất mạng sau một lần hải tặc đánh cướp, phòng ở của cô mặc dù được cô dọn dẹp rất sạch sẽ, nhưng cũng vô cùng đơn sơ.
Chính mình đã sống khổ cực như vậy, vì sao còn muốn cứu tế người khác? Còn là một người không có quan hệ gì.
"Vì sao vậy?" Zaria hỏi ra nghi vấn trong lòng.
"Hở? Vì cái gì?"
Thiếu nữ nghiêng đầu, nói chuyện với vẻ đương nhiên: "Có khó khan thì cần trợ giúp nha, nào có nhiều nguyên nhân như vậy. Ta có năng lực có thể trợ giúp người, mà gia gia ngươi thiế trợ giúp, cho nên ta trợ giúp gia gia, rất bình thường mà."
Câu nói này nghe đường đường chính chính như vậy, không có một chút tâm tư nào.
Ánh mắt kia lộ ra ánh sáng, làm Zaria không dám nhìn thẳng.
Hắn là một lão Hải tặc, thiếu nữ này cũng tốt, người trong trấn này cũng tốt, hắn có thể tiện tay bóp chết, nhưng so sánh với cô bé. . .
Chính mình mới giống như một kẻ yếu.
. . .
Cùng thiếu nữ sinh hoạt càng lâu, Zaria thì càng bất an, hắn không biết mình bịlàm sao.
Có lẽ là thiếu nữ hồn nhiên còn mình tà ác, lại có lẽ là cha mẹ của cô bé từng bị hải tặc giết chết, cũng có lẽ là chính mình là hải tặc.
Thẳng đến ngày bất an của hắn bị phóng đại tới mức lớn nhất, cuối cùng hắn vẫn nói ra thân phận của mình.
Có lẽ, hắn không được hưởng phần ấm áp cùng hòa bình này.
"Hở? Gia gia là hải tặc sao? Còn là đào phạm? Không sao, ngươi phạm sai đã trả giá đắt, quan trọng nhất chính là biết mình đã làm gì, ài, ta quả nhiên là đúng."
Thiếu nữ lộ ra nụ cười ngượng ngùng, dưới ánh mắt gần như rung động của Zaria, nói ra một câu.
"Ngươi nhìn đi, gia gia ngươi đã hối cải, những hải tặc kia cũng biết đi, bọn họ cũng có nỗi khổ tâm, bọn họ đều biến tốt, như vậy thế giới này sẽ không có đấu tranh."
"Ta ấy à, sau khi lớn lên muốn làm như thế, hải tặc cũng tốt, hải quân cũng tốt, bọn họ không có đấu tranh thì thế giới sẽ hòa bình. Đây có coi là cứu vớt thế giới không, ở. . . Quyết định rồi, ta muốn cứu vớt thế giới!"
Ánh sáng trong mắt thiếu nữ để Zaria như nhìn thấy thần.
Từ một khắc kia, Zaria kiên định với tín niệm, trong quãng đời còn lại của chính mình, hắn nhất định sẽ dốc hết sức hoàn thành lý tưởng của thiếu nữ này!
Đến khi. . .
Lửa lớn, kêu giết, còn có trường mâu. . .
Ngày đó, Zaria là đi hái thảo dược, bởi vì thân thể thiếu nữ rất yếu, vì dinh dưỡng không đầy đủ trong thời gian dài khiến thân thể cô bé không tốt.
Nhưng chuyện đáng vui mừng chính là khi hái thảo dược, hắn tìm được một Trái Ác Quỷ, vật này chính là đồ tốt, nói không chừng có thể cứu mạng bé gái, coi như không có, thông qua trái cây, cô bé cũng có thể thu hoạch được lực lượng, càng nhanh hoàn thành mộng tưởng sau khi cô lớn lên.
Nhưng khi trở về, 'Thần linh' đã không có.
Một hải tặc dùng trường mâu xuyên thủng 'Thần linh' của hắn .
Một màn này trực tiếp khiến Zaria phát cuồng.
Đợi đến khi hắn lấy lại tinh thần, hải tặc đã bị hắn giải quyết, nhưng thiếu nữ kia cũng không thể cứu về được.
"Gia gia. . ."
Thiếu nữ nằm trong ngực Zaria, mỉm cười nói: "Ta cũng phạm sai lầm , ta muốn thuyết phục những hải tặc kia, không nghĩ tới chính mình cũng phải chết rồi. . . Đây chính là tử vong cảm giác sao, lúc ấy ba mẹ ta chính là có loại cảm giác này sao?"
"Con người thật sự không thể hiểu cho lẫn nhau sao, con người thật sự không thể buông xuống đấu tranh sao? Thật đáng tiếc, ta còn muốn cứu vớt thế giới mà. . ."
"Có thể! Ngươi tuyệt đối có thể! Ngươi là cháu gái của Zaria ta, ngươi muốn làm chuyện gì, nhất định sẽ thực hiện được!"
Cũng mặc kệ Zaria kêu gọi thế nào, tồn tại như thiên sứ kia cũng không còn lộ ra nụ cười nữa.
Tồn tại chính mình coi là 'Thần linh' đã không còn, nhưng lý tưởng của cô bé vẫn còn.
Chỉ cần mình còn sống. . .
Zaria nhặt lên Trái Ác Quỷ hái tới, cắn một miêng.
Trái cây, là trái cây hệ Mythical Zoan • hình thái tội thiên sứ.
Có lẽ đây chính là định trước, trái cây nàycũng là để hắn chuộc tội.
Hắn trực tiếp bắt đầu dùng năng lực trái cây, dung nhập chính mình vào thân thể thiếu nữ, để cô bé một lần nữa 'Sống' lại.
Thi thể cũng có thể sử dụng năng lực, mặc dù sẽ chỉ là con rối.
Nhưng không quan trọng.
"Ta sẽ để cho ngươi thấy, thế giới không có đấu tranh kia, thế giới không có bất kỳ cái gì tội nghiệt xạ kích, thế giới hòa bình hoàn mỹ, ta. . ."
. . .
"Ta sẽ cứu vớt thế giới! ! !"
Lời thề 30 năm trước trùng điệp cùng lời nói hiện tại, con ngươi Zaria xuất hiện ánh sáng, tiếng gầm thét vang vọng cả tòa đảo băng tuyết.
Bạch kim trường mâu trong tay tỏa ánh hào quang, hung hăng đâm một mâu tới Clow trước mắt.
Bành! ! !
Quang mang cùng sóng xung kích từ chung quanh đẩy hắn ra, khiến cả tòa đảo đều run lên một cái.
Trên đỉnh ngọn núi cao nhất, bắt đầu xảy ra tuyết lở, giống như sóng thần, mang theo sóng tuyết đổ xuống.
Nhưng rất nhanh, tuyết lở đã ngừng lại, lượng lớn tuyết đọng nổi lên không trung, ngừng ở nơi đó.
Trên chiến trường, Clow xuất hiện sau lưng Zaria, duy trì tư thế vung đao, ở phía sau hắn, Zaria cũng duy trì động tác đâm mâu, chỉ là trường mâu bạch kim kia dần dần hóa thành điểm sáng tiêu tán.
Clow ưỡn một chút lưng, chậm rãi thu đao vào vỏ, hắn đang muốn hít một hơi xì gà, lại phát hiện xì gà trong miệng đã bị cắn vỡ hơn nửa.
"Được rồi. . ."
Hắn nhổ ra đầu xì gà, một lần nữa đốt một điếu khác, chậm rãi phun ra khói thuốc, trầm giọng nói: "Ta tha thứ cho ngươi."
Đùng.
Thân thể Zaria ngã xuống đất.



Bạn cần đăng nhập để bình luận