Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 178 - Cuộc sống bình tĩnh đã nói đâu



Chương 178 - Cuộc sống bình tĩnh đã nói đâu




Trên chiến trường mặt băng, chiếc quân hạm rơi xuống kia rơi chính xác vào trong nước biển là một chỗ trống trước đó Jozu đã cạy lên khối băng lớn mà tạo thành, ở bên trong cắm thành hai đoạn.
"Crocodile!"
"Jinbe!"
"Đó là cán bộ quân cách mạng- Ivankov!"
"Còn có tiểu tử mũ rơm kia, chuyện gì xảy ra, mấy người này sao có thể đi cùng với nhau!"
Đám hải quân chấn kinh, đều là đại nhân vật danh chấn thế giới.
Còn hai người còn sót lại, thì không có người nào để ý tới.
Một người là Buggy, một người khác là Frankie.
Buggy thì không sao cả, không bị người khác chú ý là chuyện tốt, bây giờ hắn chỉ muốn làm thế nào để thoát khỏi trận chiến tranh này.
Nhưng Frankie lại có chút không cam lòng.
Khi ở Impel Down được giải cứu ra, Buggy bởi vì là thuyền viên của Roger, cùng một ít thao tác thần kỳ Impel Down, để hắn thu được một số tội phạm sùng bái.
Còn Frankie cũng không phải may mắn, hắn dựa vào thực lực của chính mình ngạnh, thực lực khoác lác.
Lúc đầu tiền truy nã chỉ có 98 triệu, không có thân phận tăng thêm nên kỳ thật không ai phục hắn.
Nhưng đúng như lúc ấy Clow nói, sau khi hắn tiến vào Impel Down, đúng là có thể khoác lác cùng bạn tù.
Frankie đều đã tiến vào Impel Down rồi, nghĩ rằng dù sao cả đời này cũng không ra được, nếu tiền thưởng của chính mình không quá 1 ức, vậy liều mạng khoác lác chính mình lên hơn 1 ức.
Sau khi hải quân bắt giữ hắn đã xác định đơn giản tội danh cho hắn là: Công kích quân hạm hải quân cao tầng.
Một câu nói như vậy, có thể có rất nhiều liên tưởng.
Trong quân hạm hải quân cao tầng hắn công kích, bao gồm cả Anh hùng hải quân- Garp, đại tham mưu Tsuru, Tam đại tướng, còn có một loath trung tướng thiếu tướng.
Các ngươi có khả năng không biết, hải tặc công kích quân hạm có nhiều đại lão như vậy là tồn tại gì, chúng ta giống nhau đều xưng hắn là 'Hải tặc anh hùng' .
Trong ngục hắn khoác lác đặc biệt lớn, dù sao chính là cường điệu miêu tả khí thế lúc mình công kích quân hạm, cùng lúc đối mặt với đại cao tầng, còn muốn phản sát các anh hùng kia.
Đây cũng là nguyên nhân để không ít người bắt đầu tâng bốc, người trong ngục cho hắn một ngoại hiệu là: 【 Frankie điên cuồng】.
Kết quả tiểu tử mũ rơm xâm nhập Impel Down, hắn lại được người thả ra.
Tập kết một nhóm hải tặc, hợp tác cùng đám Luffy, cùng xông ra Impel Down.
Mà trong khi chiến đấu ở Impel Down, năng lực của hắn đặc biệt có tác dụng, năng lực có thể giúp người tăng tốc, để không ít người cũng thờ phụng thực lực của hắn.
"Không nhìn ta sao, chờ xem, trên chiến trường ta sẽ để cho các ngươi giật nảy cả mình, lần chiến tranh này, tiền truy nã Frankie ta nhất định sẽ tăng lên, ta nhất định sẽ làm thế giới khiếp sợ!" Trong lòng Frankie quyết tâm.
"Jinbe, đây chính là câu trả lời của ngươi sao!"
Sengoku nhìn thấy Jinbe, quát lớn.
"Không sai, lão tử không làm Shichibukai!" Người cá cá hổ kình kia cũng rống lên.
"Râu Trắng. . ."
Crocodile bay đến sau lưng Râu Trắng, âm trầm cười: "Đã lâu không gặp, ngươi dường như đã già rồi."
Ầm!
Tiếp đó hắn bị Luffy toàn thân dính nước ngăn lại.
Gia hỏa này, đã sớm chuẩn bị chiến đấu với hắn rồi?
Mà lúc này đây, đám Clow cũng đi vào trong chiến trường, trước đó, bọn họ ở hậu phương tìm được bác sĩ, trị liệu đơn giản cho Kuro một chút, sau đó lập tức nhanh chóng trở về.
Nhưng lúc này vẻ mặt Clow rất khó coi, bởi vì trên tay hắn cầm lấy một cái bánh lái, là quân hạm chiếc gãy thành hai đoạn kia, không biết từ nơi nào bay tới, nện vào đầu một chút.
"A ~ Clow, ngươi đã trở về à."
Kizaru nhìn hắn một cái, sau đó nhìn về phía mặt băng, "Impel Down dường như bị người đánh vỡ nữa nha, tên Magellan kia cũng thất bại sao, những tù phạm này thật đáng sợ đâu."
"Kia chính là Jinbe?"
Rida giương mắt nhìn sang, hiếu kỳ nói: " Người cá cá hổ kình nha, thật ly kỳ, nói ra thì ta từng ăn cá hổ kình đấy, hương vị cũng bình thường."
Clow giật giật khóe miệng, hắn sợ Rida lại thêm một câu, hương vị ngư nhân như thế nào. . .
Người cá mặc dù có chữ cá, nhưng trên bản chất là người, dù sao huyết dịch tương thông.
Lúc này, Luffy đã kết thúc nói chuyện cùng Râu Trắng, chạy tới chỗ Ace bên này.
"Tiểu tử mũ rơm. . ."
Kizaru duỗi ra một cước, bắn ra một vệt sáng, đánh về phía bên kia.
"Không bắt được thì Thiên Long nhân sẽ phiền chết lão phu."
Vệt sáng kia cực nhanh, trong chớp mắt đã bắn đến trước mặt tiểu tử mũ rơm, bị đánh trúng thì chắc là sẽ mất đi sức chiến đấu trong nháy mắt.
"Tử vong chớp mắt!"
Lúc này Ivankov mạnh mẽ chớp mắt, bắn Luffy ra, chùm sáng kia gần như bay vụt qua thân thể của hắn, đánh vào một chỗ trên mặt băng, mặt băng kia nhất thời nổ tung lên.
"A, Ivankov sao, thật đáng sợ."
Kizaru gãi gãi đầu, nói với Clow: "Clow, đến ngươi kết thúc nha."
"Quên đi thôi lão gia tử, nội thương của ta còn chưa khỏi hẳn, cần nghỉ ngơi. Kết thúc công việc thì nơi này không phải có người sao, Kuro, ngươi thay ta đi một chuyến, không phải ngươi trùng hợp có thù cùng tiểu tử mũ rơm sao?"
Nói đùa, còn kết thúc, đợi chút nữa lão gia hỏa kia bị đâm lưng, giận dữ lên, chính mình khẳng định sẽ là đối tượng trọng điểm quan tâm.
So sánh ra thì Kuro tốt hơn nhiều lắm, ở chỗ Râu Trắng, chính là phạm trù hải quân phổ thông.
"? ?"
Trên mắt kính của Kuro toát ra hai dấu chấm hỏi, hắn nhìn băng vải quấn ở trên người chính mình, lại nhìn Clow một chút giống như không mất một sợi lông nào, đột nhiên trái tim có chút mệt mỏi.
Hắn đã bị nghiền ép thành cái dạng gì!
Lúc này, hắn đột nhiên nghĩ đến lời cam đoan lúc trước Clow nói khi mời hắn gia nhập hải quân.
Kuro nhìn chiến trường trước mắt chém giết thành một mảnh, trong lòng đầy đau khổ tới.
Đây là. . . Cuộc sống yên tĩnh?
Tiểu tử mũ rơm!
Tất cả đều là tiểu tử mũ rơm!
Nếu như không phải hắn, chính mình làm sao lại phải tới tham gia trận chiến tranh này!
"Tiểu tử mũ rơm!"
Kuro hét lớn một tiếng, thúc đẩy 'Soru', lập tức vọt ra ngoài.
"Này, thật sự không có vấn đề sao, thời gian này ra chiến trường?" Rida hỏi.
"Không có vấn đề, đều đang rút, Kuro ở biên giới ma sát một chút là được, chú ý một chút thì hắn sẽ không xảy ra đại sự gì."
Clow nở nụ cười.
Để ngươi hố lão tử!
Nếu không phải Râu Trắng ra tay, sau trận chiến trên lưng hắn sẽ đột nhiên gánh thêm công lao mười mấy thuyền trưởng.
Thật sự nghĩ lão tử không mang thù?
Lại nói, đây xác thực không có vấn đề gì lớn, lấy trình độ hiện tại của Kuro, chết thì không chết được, dù sao bị Râu Trắng chấn một cái hiện tại cũng nhảy nhót tưng bừng, dưới tình huống Râu Trắng không xuất thủ, còn có nhiều hải quân kiềm chế như vậy, chỉ cần không giống mắt mù xông loạn như trước, vậy hắn có thể nhảy múa ở biên giới thụ thương.
"Nói lại . ."
Kizaru nghĩ đến cái gì, thông qua máy truyền tin ở cổ tay nói: "Xin chào, xin chào, Sentomaru? A, thật kỳ quái a, làm sao không có âm thanh."
"Lão gia tử, đó là điện thoại nghe trộm." Clow giật giật khóe miệng, mở ra máy truyền tin của chính mình, bấm số điện thoại của Sentomaru.
"Xin chào, Clow đại ca?"
"Bắt đầu, kế hoạch vây quanh, mang theo quân hạ đi tới đi."
"Biết rõ, Clow đại ca. Này, chúng tiểu nhân, đi lên, kế hoạch vây quanh bắt đầu!"
Theo âm thanh của Sentomaru, mặt biển bên ngoài mặt băng bắt đầu có lượng lớn quân hạm đi tới.
Từ sau khi nhóm hải tặc bước vào mặt băng đi vào bến cảng này, bước kế tiếp, chính là dùng quân hạm phong tỏa ngăn cản đường lui của bọn hắn.
"Lão cha, có chút không đúng, đằng sau có quân hạm vây tới." Một tên thuyền trưởng lúc này nói.
"Ừm?"
Râu Trắng híp mắt lại, nhìn thoáng qua về phía Sengoku bên kia, "A ha ha lại chơi mưu kế sao, Sengoku. Các ngươi chia hai đầu, trước tiên giải quyết những quân hạm dựa đi tới kia."
Nhất thời, đám thuyền trưởng dưới trướng Râu Trắng chia hai đầu, đi đối phó những quân hạm vây tới kia.
Nhưng, suy nghĩ quá mức ngây thơ.
Phong tỏa đường lui nếu như chỉ là quân hạm thì rõ ràng không thể nào không có lỗ thủng.
Sentomaru cùng Pacifista, mới là sát chiêu phong tỏa đường lui.



Bạn cần đăng nhập để bình luận