Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 666 - Lão tử nhịn ngươi thật lâu!



Chương 666 - Lão tử nhịn ngươi thật lâu!




Mặc kệ Doflamingo cùng người đeo mặt nạ con ngươi đen trắng kia ngăn cản như thế nào, Clow vẫn cầm tới tư liệu của người thuộc Pansa gia tộc này.
Bởi vì Lucci.
"Nhìn xem, Lucci chính là tốt hơn các ngươi nhiều lắm."
Clow lắc lắc tài liệu trong tay, nói với ba người đeo mặt nạ kia: "Chí ít hắn biết không cản trở, nên vẫn phân rõ chủ thứ như thế nào."
Tên này luôn lấy nhiệm vụ làm trọng tâm.
Không để ý tới ba kẻ CP0 đeo mặt nạ tản ra địch ý, cũng không để ý tới sắc mặt âm trầm của Doflamingo, Clow xem tư liệu.
Trên tư liệu, còn bổ sung một tấm hình, nhìn người này cao cao gầy teo, không có tinh thần gì.
Pansa David, năm nay 30 tuổi, dựa vào chăn heo mà sống.
Đúng, không nhìn sai.
Chăn heo
Cuộc đời không làm chuyện gì khác, từ khi sinh ra đến lúc có năng lực động thủ đã bắt đầu chăn heo.
Cha hắn lúc còn sống cũng là người chăn nuôi heo, ông nội cũng là người chăn nuôi heo, mấy đời trước đều là người chăn nuôi heo.
"Chỉ thế này?"
Clow nhíu mày, "Một gia tộc chăn heo mấy đời, cần gì tra rõ như thế, điều tra ra mười tám đời tổ tông người ta."
Lời này khiến đám người ở đây lâm vào trầm mặc.
Clow quay đầu nhìn về phía Doflamingo, "Ngươi giải thích cho ta một chút chứ?"
"Phất phất phất phất, Clow, ta không đề nghị ngươi dùng hắn, gia hỏa này là một tên phản đồ!"
Doflamingo đứng đó cười, nhưng lời thừa thãi thì hắn cũng không nói thêm.
Clow bĩu môi, nhìn về phía CP0, ba người đeo mặt nạ cũng không nói chuyện.
Cuối cùng Clow vẫn nhìn tới Lucci.
"Lucci! Việc này có thể không nói!" Người đeo mặt nạ con ngươi đen trắng nghiêm nghị nói.
"Tất cả lấy nhiệm vụ làm trọng."
Lucci thản nhiên nói: "Phương án của chúng ta thất bại, như vậy ít nhất phải hoàn thành một hạng, hỗ trợ Kim Nghê đưa ra quyết định chân chính."
Hắn dừng một chút, chậm rãi nói: "Pansa David, hoặc là nói Pansa gia tộc, 800 năm trước là người hầu của Donquixote gia tộc."
"Hả?"
Clow chớp mắt, "Người hầu?"
"Đúng thế."
Lucci gật đầu: "800 năm trước, 20 vương quốc thành lập chính phủ thế giới, trong đó 19 vương đi vào Mary Geoise, đặt quyền lực ở thế giới, chỉ có Nefeltari gia tộc dừng lại, mà ở Dressrosa, Donquixote gia tộc cũng di chuyển đến Mary Geoise, giao quyền lực cho Riku nhất tộc."
"Nhưng người hầu trung thành nhất Donquixote- Pansa gia tộc, lúc này lại khởi xướng phản loạn. Trận chiến dịch kia làm Dressrosa tổn thất nặng nề, cuối cùng Pansa thất bại, nhưng không hoàn toàn biến mất, không biết nguyên nhân gì mà Riku Doldo III tộc lại bỏ qua cho Pansa, Pansa giữ lại hàm vị quý tộc, vĩnh viễn tránh tại một góc ở Dressrosa."
"Ừm? Sau đó thì sao? Chỉ đơn giản là chính biến thất bại thôi?" Clow hỏi.
"Không biết, thời gian quá xa xưa."
Lucci lắc đầu nói: "Nhưng có một điểm có thể xác định là ghi chép trên ghi chép, 800 năm trước gia chủ của Pansa gia tộc từng nói qua một câu… "
"Từ đây, không còn ý nghĩa huy kiếm."
Nghe vậy, Clow hơi híp mắt lại, "Hết rồi?"
"Hết rồi." Lucci nói.
Clow lại nhìn về phía Doflamingo, Doflamingo lộ ra nụ cười, không nói một lời, xem ra là không muốn nói thêm.
"Được rồi."
Clow thở dài, hô lớn: "Moore! Moore! !"
Sưu!
Chung quanh xuất hiện một đoàn bạch quang.
Moore gãi đầu xuất hiện ở một góc lều, "À thì, ngươi tìm ta sao?"
Clow đưa tư liệu cho Moore, "Người này, ngươi đi tìm hắn cho ta, phía trên có ghi chép địa chỉ."
. . .
Một góc xa xôi ở Dressrosa.
Bởi vì Doflamingo phát triển nhiều năm như vậy, quốc gia Dressrosa này đã không còn nơi nào nghèo nữa, không có phòng ốc như ở thôn xóm, nhưng nghèo khó là có tính tương đối.
Nơi hẻo lánh ở Dressrosa chính là so ra sẽ kém dải đất trung tâm.
Nơi này, được coi là 'Khu ổ chuột' của Dressrosa.
Bởi vì lồng chim, kiến trúc ở biên giới Dressrosa đã thành phế tích, hiện tại lồng chim biến mất, dân chúng đang bắt đầu tự xây dựng lại.
May mà chính là, trước đó bởi vì có Moore cùng các hải quân khác hỗ trợ nên dân chúng không chịu bất kỳ thương vong nào.
Trong một chỗ phế tích đó, một người đàn ông cao cao gầy gò, nhìn vẻ mặt vô thần, đang ngồi xổm trên mặt đất, quét dọn từng mảnh vụn thi thể.
Thi thể heo.
Hải quân chỉ cứu người, cũng không cứu heo.
Kiến trúc cùng tài sản bị lồng chim liên lụy, đương nhiên cũng không còn, gia súc giống heo này, cũng bị sợi tơ sắc bén cắt chém thành vài đoạn.
Mấy đứa bé cãi nhau ầm ĩ chạy tới, trong đó một đứa có mái tóc che mắt, trên mặt có tàn nhang lộ ra nụ cười ác ý.
"Đây không phải là David sao?"
"Ừm, là David!"
"Câu kia nói thế nào nhỉ, một, hai… "
Mấy đứa bé cùng nhau đồng thanh: "Pansa đồi phế, đời đời vướng víu, làm người vô năng, người chăn nuôi heo David!"
Người đàn ông vô thần kia quay đầu, thở dài, "Lại là mấy đứa các ngươi à, Wallis, nhanh về nhà đi, cha ngươi vừa rồi còn tìm ngươi đấy."
Đứa bé trên mặt có tàn nhang sửng sốt một chút, thè lưỡi, " David, không cần nói chuyện với ta như vậy!"
Nói rồi nó đảo con ngươi một vòng, cười hì hì đi tới, "Này, David, ta gặp phải khó khăn."
"Ừm?"
David sửng sốt một chút, đứng người lên, "Khó khăn gì?"
Đứa bé tàn nhang kia lộ ra vẻ u sầu, vô cùng đáng thương nói: "Ngươi cũng nhìn thấy, nhà chúng ta đều không có, ba ba luôn muốn tìm ta làm việc, nhưng ta lại ăn không đủ no, cho nên hiện tại rất đói, cho nên ngươi có thể cho ta ít tiền hay không, còn có, giúp cha ta đi làm việc. A, ngươi sẽ giúp ta đi."
Ục ục ——
Khi đứa bé tàn nhang nói lời này, gần đó đúng lúc phát ra tiếng vang.
Là tiếng bụng sôi lên vì đói của David.
David sờ sờ bụng của mình, vẻ mặt nghiêm nghị gật đầu: "Đương nhiên, ta sẽ giúp ngươi!"
Hắn đưa tay sờ sờ quần tràn đầy miếng vá, móc ra mấy tờ tiền mặt, khổ sở nói: "Chỉ có 3000 Berries, đủ sao?"
"Đủ rồi!"
Đứa bé mặt đầy tàn nhang đưa tay ra đoạt lấy tiền, một lần nữa lộ ra nụ cười, "Hì hì, David ngươi đúng là dễ bị lừa a! Đi đi, ta mời các ngươi ăn hotdog!"
"Này! Như vậy không tốt lắm đâu."
Một bé gái có chút lo lắng nói: "Wallis, trước đó ngươi vừa mới ăn qua. Mà David đã không còn hèo nữa, chúng ta lừa hắn như thế, không tốt lắm."
"Có quan hệ gì, người này vốn chính là để người ta bị trêu đùa!"
Bé trai mặt đấy tàn nhang lắc lắc tiền mặt đi lên phía trước, sau đó quay đầu lại nói: "David, nhớ kỹ giúp cha ta làm việc."
"Ta biết." David dùng sức gật đầu.
"Ngươi nhìn đi, chính hắn đồng ý, cũng không phải ta buộc hắn làm, kẻ này sẽ không cự tuyệt người khác."
Bé trai mặt đầy tàn nhang khinh thường cười: "Đi, không muốn ăn thì cũng không cần ăn!"
"Ta, ta muốn ăn!" Cuối cùng bé gái kia đi theo bé trai mặt tàn nhang kia, cùng một đám đồng bọn cùng biến mất trên đường.
David nhìn bọn hắn rời đi, lắc đầu, mắt nhìn mạnh vụn thịt heo chung quanh, nói: "Như vậy, đi giúp Wallis ba ba trước."
"À này, xin lỗi."
Đột nhiên, bên cạnh vang lên một giọng nói.
David quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông có vẻ mặt lười biếng chẳng biết lúc nào đã xuất hiện ở bên cạnh.
"Hải quân?" David sững sờ nói.
"Đúng vậy, ta tên là Moore, trước mắt là Ngũ trưởng hải quân, cũng là lính liên lạc của Kim Nghê trung tướng, lão đại chúng ta muốn gặp ngươi, có thể đi cùng một chuyến không."
"Ta cự tuyệt."
"A?"
Moore sửng sốt một chút, "À thì thật xin lỗi, ta vừa rồi nhìn thấy, những đứa bé kia nói ngươi sẽ không cự tuyệt người."
"Ta cự tuyệt."
David nói lần nữa: "Đợi chút nữa ta muốn giúp ba ba của Wallis làm việc, không có thời gian, hoặc là ngươi có thể chờ ta làm xong chuyện."
"A như vậy sao?"
Moore móc ra máy truyền tin, "Như vậy, ta cho người đến giúp ngươi đi."
Không bao lâu, trên đường cái lập tức vang lên tiếng rống giận dữ của một người đàn ông xa lạ.
"Wallis, tiểu quỷ kia ở nơi nào! Thế mà để hải quân, để ân nhân cứu mạng tới giúp ta làm việc! Ta muốn lột da của ngươi ra!"
. . .
Trong lều trụ sở hải quân.
"Ừm? Rida, em trở về rồi? Người của tộc tí hon kia đâu?"
Clow nhìn Rida đi tới, hỏi.
"Đi rồi."
Rida nói: "Đám người tí hon đó thật kỳ quái nha, có vẻ rất dễ bị lừa, nói cái gì hắn đều sẽ tin. Hắn nói trở về mang theo công chúa của bọn hắn tới tìm ta chơi, công chúa Mansherry của bọn hắn hiện tại đang làm hoạt động hiến máu, chuẩn bị cứu chữa người bị thương trong chiến tranh."
"Loại chuyện này chính là tự nguyện đi, dù sao không có bình dân bị thương."
Clow nói, quét mắt ra phía ngoài, "Tên Moore này làm sao chậm như vậy, rõ ràng có năng lực bớt việc nhất, làm chuyện lại dây da dây dưa."
"Phất phất phất phất, tên kia rất thú vị a, Clow, thủ hạ của ngươi hình như cũng rất mạnh. Trước đó ngươi có thể xuyên qua lồng chim của ta, cũng là bởi vì năng lực của tên kia đi." Lúc này Doflamingo cười nói.
"Đương nhiên, dù sao lồng chim của ngươi khó khăn như vậy, có biện pháp thuận tiện vì cái gì không làm." Clow gật đầu nói.
Người đeo mặt nạ con ngươi đen trắng nói: "Trái cây đạo tiêu sao? Chúng ta cũng có nghe nói, là một năng lực tốt dùng để làm gián điệp. Kim Nghê, chúng ta muốn người kia."
"A."
Ngón tay Clow hơi cong, trên mặt đất ngưng ra một nắm đấm bằng đá, đám vào trên bụng người này.
Tên này lập tức nôn khan một tiếng, thân thể bay thẳng ra ngoài lều trại, rơi xuống trên mặt đất.
"Lão tử đã nhịn ngươi thật lâu!"
Clow nhìn hắn chằm chằm nói: "Ngươi có thôi hay không! Cái này cũng muốn cái kia cũng muốn, CMN chính là bọn ngươi phụ trợ ta! Không phải ta phụ trợ các ngươi!"
"Ngươi dứt khoát nói cho Ngũ lão tinh, thay đổi người khác đến quyết định, hoặc là ngươi câm miệng cho lão tử! Ta lặp lại một lần cuối cùng cho ngươi nghe, ta không phải thuộc hạ của các ngươi, hải quân cũng không phải tổ chức thuộc hạ của CP, một là ngươi có bản lĩnh để hải quân tự động xuống một cấp trở thành thuộc hạ của CP, hoặc là ngươi câm miệng cho lão tử!"
"Lucci, quản tốt miệng đồng lieu của ngươi, lại lải nhà lải nhải nữa, ta sẽ thả Sugar ra, để hắn vĩnh viễn biến thành đồ chơi!"
Thuộc hạ của Doflamingo, trừ Baby-5 đều bị bắt giữ, mà cô nàng kia chạy thoát, trước mắt đang đuổi bắt, không biết ở nơi nào.
Người đeo mặt nạ con ngươi đen trắng nằm rạp trên mặt đất, ngẩng đầu giận dữ hét: "Lucilfer Clow! Ta nhất định phải khiếu nại ngươi lên trên!"
"A ~ thật đáng sợ đâu!" Clow bĩu môi, hoàn toàn chẳng thèm ngó tới.
Vinsmoke gia tộc có năng lượng lớn như vậy, kết quả cũng chỉ có thể ép hắn ở Sabaody.
Xuống chức? Bị phạt?
Phàm là những người này nói có hiệu quả, hiện tại hắn cũng không đến nỗi làm trung tướng, còn CMN là trung tướng làm đại tướng dự khuyết!
Những người này chả có tác dụng rắm gì có!
Vô dụng.
Sưu!
Đúng lúc này, bên ngoài lều lóe ra một luồng sáng.
Moore mang theo một người cao cao gầy gầy xuất hiện ở kia, nói với người trong lều vải nói: "Clow trung tướng, ta đưa người đến rồi."
Trong chớp mắt khi hắn xuất hiện, Clow, Rida, Doflamingo, Lucci cùng nhau nhìn về phía người cao cao gầy gò bên người Moore.
Clow nheo mắt lại, cười nói: "Có chút thú vị."



Bạn cần đăng nhập để bình luận