Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 687 - Ngộ phục



Chương 687 - Ngộ phục




New World, ở hòn đảo nào đó.
Hưu!
Oanh! !
Chùm sáng màu vàng bắn thẳng đến, bắn ra một vụ nổ.
Một đám hải tặc bị vụ nổ đánh bay, ngã xuống đất.
Trong đó một tên hải tặc rơi trên mặt đất, chật vật đứng dậy, quát: "Nói đùa cái gì!"
"A ~ thật đáng sợ, thế mà còn có ý thức sao?"
Trong sương khói vụ nổ, hội tụ lên một hình người.
Kizaru đưa ngón tay, nói với người kia, " 'Người thẳng tiến' Riggs, không hổ là tội phạm từ tầng thứ sáu Impel Down trốn tới đây, nhưng thành thành thật thật quy ẩn không tốt sao? Tại sao phải đoạt quân hạm chứ?"
"Ta là hải tặc!"
Người tên là Riggs hét lớn: "Muốn cướp đương nhiên phải đoạt, thật vất vả mới thoát khỏi Impel Down, đương nhiên phải trả thù các ngươi!"
"Vậy thì thật sự là đáng sợ."
Kizaru từ trong sương khói đi ra, ngón trỏ lại bắn ra một vệt sáng, bắn thẳng tới ngực Riggs, xuyên thủng ngực của tên kia.
Riggs phun ra một ngụm máu tươi, quỳ rạp xuống đất.
"Nhưng ngươi lại phải đi vào một lần nữa nữa nha." Kizaru nhìn xuống hắn nói.
"Trả thù sẽ không dừng lại!"
Riggs ngẩng đầu, khóe miệng dính máu nhe răng cười: "Ngươi chờ xem, Kizaru! Hải quân các ngươi sẽ phải trả giá đắt!"
"A ~?"
Kizaru quyết mở miệng, "Uy hiếp à, thật đáng sợ đấy."
"Ha ha, đừng tưởng rằng ta đang tùy tiện nói, kẻ mà các ngươi tuyên truyền với bên ngoài kia- Kim Nghê, nếu như hắn bị chúng ta xử lý, mặt mũi của các ngươi nhất định sẽ không còn gì!"
Riggs dữ tợn nói: "Chúng ta sẽ giết chết hắn, các ngươi, đã không kịp rồi!"
Lời này khiến Kizaru dừng lại, sau đó lại lên tiếng, lần nữa nói một câu, "Vậy thì thực sự là. Thật đáng sợ."
. . .
Biển cả, một chiếc thuyền vàng to lớn đang đi thuyền.
"Hắt xì!"
Trong pháo đài trên thuyền vàng, bên trong văn phòng ở pháo đài lớn nhất, một tiếng hắt xì vang lên.
Clow ngồi trên ghế, vuốt vuốt đầu mũi của mình, "Ai đang nhớ tới ta vậy."
"Làm sao lại có người nhớ tới anh chứ."
Rida quả quyết lắc đầu: "Sẽ không có người nào nhớ anh đâu!"
Sau khi từ bản bộ đi ra, Clow lập tức về G-3.
Hắn tới quản lý G-3 chưa được bao lâu, kết quả hơn một nửa thời gian đều ở bên ngoài, chưa từng ở lại bên trong từ từ mò cá. Không phải, cẩn thận chủ trì, lần này trở về, ít nhất phải duy trì mấy năm không ra khỏi cửa.
Không ra khỏi cửa chẳng phải hắn sẽ không gặp chuyện gì sao, chẳng phải sẽ không đụng tới Big•Mom hay Kaido sao?
Ẩn giấu thực lực cái gì, đã sớm là hi vọng xa vời.
Xuống chức cái gì, bây giờ còn chưa tìm được đường chết.
Như vậy hắn sẽ cố gắng ít đi ra ngoài, chẳng phải sẽ không có việc gì sao.
Lấy địa vị bây giờ, hắn đã có thể thoải mái dễ chịu sinh hoạt, nhưng vấn đề an toàn cần thiết nhất lại chưa được giải quyết.
Nhưng hắn thu nhiều thuộc hạ như vậy, không phải chính là để bọn hắn làm thay sao.
Nói cho cùng, hải quân đúng là chuyên môn đả kích hải tặc, nhưng mỗi người đều có khu giới hạn, chỉ cần khu vực mình quản lý an toàn thì bình thường sẽ không xảy ra chuyện gì.
Còn hiện tại đám hải tặc thuộc【 thế hệ cực ác 】 đang khuấy gió nổi mưa kia.
Để bọn hắn chó cắn chó đi thôi, liên quan gì tới hải quân bọn hắn đâu nào.
"Có thể nhìn thấy G-3 kìa."
Đột nhiên, Rida đứng người lên, nhìn qua cửa sổ trong suốt phía trước.
Ở mặt biển kia, một tòathành lũy từ từ lộ ra.
"Cuối cùng đã về tới."
Clow duỗi lưng một cái, nói: "Rida, ngươi để Kikyo làm mấy mâm đi, nói lại thì ta còn chưa mời toàn thể hải quân ăn cơm, trước đó trì hoãn, lần này cần mời bọn họ ăn cơm."
Trên đường hắn trở về, phát hiện gần G-3 cũng không có dấu vết hải tặc gì, đại diện Kuro cùng đám Abra làm rất tốt, nhưng hải quân nha, là một tập thể, bọn họ có năng lực, nhưng hải quân phía dưới tự nhiên cũng phải để ý đến.
Mà hải quân G-3 cũng không yếu.
Rida nghe xong lời này lập tức phấn chấn, "Có tiệc ăn sao? ! Ta biết!"
"Ngày nào em cũng đang ăn tiệc rồi." Clow không khỏi liếc mắt.
"Mỹ thực vĩnh viễn không ngán!" Rida nắm chặt nắm tay nhỏ, nói ra lời như chân lý.
Thuyền dần dần tới gần G-3, mà ở bến cảng pháo đài, lúc này đã có một đám hải quân đang chờ.
Do Kuro cầm đầu hải quân, lúc này đứng thẳng tắp ở kia, chờ thuyền cập bờ.
Rất nhanh, thuyền vàng óng ánh đã dừng sát ở bến cảng, cầu thang để xuống, Clow chậm rãi đi xuống dưới.
Đồng thời, hải quân phía dưới thống nhất cúi chào.
"Clow tiên sinh!" Kuro đứng kia lớn tiếng gọi.
"A, Kuro, đã lâu không gặp." Clow hướng hắn nói: "Không có ngươi ở bên, rất nhiều chuyện đều không thuận tay."
Lời này làm Kuro khẽ ngẩng đầu, ánh mắt hơi nghiêng nhìn tới một bên, đáng tiếc không thể nhìn thấy người hắn muốn nhìn thấy.
Abra không ở đây, anh ta còn chưa có trở lại.
"Vâng! Clow tiên sinh , dựa theo ngươi dặn dò, hải vực quanh đây đã không thấy hải tặc, trọng chấn vinh dự của G-3." Kuro nói.
"Rất tốt."
Clow gật gật đầu, đảo mắt một vòng, nói: "Abra đâu? Ngươi trở về rồi, Abra hẳn là cũng nên về rồi."
"Không biết, tạm thời không có tin tức."
Kuro lắc đầu nói: "Có lẽ là đang truy kích hải tặc."
"Thật là chậm, thông báo cho anh ta một chút, hỏi anh ta xem cụ thể ở đâu, lão tử muốn mời khách ăn cơm, người G-3 đều được, nếu là đang truy kích hải tặc thì các ngươi đi một chuyến, đón bọn hắn, thuận đường cũng giải quyết đám hải tặc kia."
"Ta rõ ràng, Clow tiên sinh." Kuro nói.
Clow gật gật đầu, đi đến phía trước.
. . .
Oanh!
Rầm rầm rầm! !
Trên mặt biển, mấy chiếc quân hạm đang vây kín một chiếc quân hạm hình, cuồng oanh loạn tạc vào nó.
Hai chiếc quân hạm kia đã tàn tạ.
"Hắc hắc hắc!"
Trên một chiếc quân hạm đang oanh tạc kia, một hải tặc giẫm lên đầu thuyền, nhe răng cười nhìn phía trước: "Còn đang giãy giụa nha, bắn cho ta! Đánh nát thuyền cho ta!"
Đạn pháo, tiếp tục bắn tới!
"Đáng ghét!"
Ở trung tâm chiếc thuyền kia, có một đoàn khí trắng, nhưng khí trắng bao trùm trên thuyền nồng độ quá mức nhỏ, gần như không nhìn thấy, ngược lại là ở phía trên boong tàu, bên trong những hải quân kia, có khí trắng nồng đậm.
Hai chiếc thuyền này là quân hạm của Abra cùng Wilbur.
Bọn hắn bị mai phục.
Lúc đầu giải quyết xong hải tặc, bọn họ muốn về G-3, bởi vì đạt được thông báo, Clow tiên sinh đang trên đường trở về, bọn họ muốn mang theo báo cáo chiến tích gần đây, đi nghênh đón trung tướng của bọn hắn.
Chỉ là trên đường trở về, đột nhiên gặp mấy chiếc quân hạm, Abra còn tưởng rằng là đồng liêu, nhưng còn chưa lên đi chào hỏi, mấy chiếc quân hạm kia đã dựa sát tới, ngay sau đó là một trận cuồng oanh loạn tạc.
Trên biển cả, trừ những tồn tại siêu cường kia, phương thức chiến đấu chủ yếu ở trên biển của những người khác vẫn là hải chiến cùng pháo kích.
Tác dụng của thuyền chính là ở đây.
"Phản kích! Phản kích! !"
Wilbur trong khí trắng gầm lên, ánh mắt đỏ lòm.
Trước kia bọn hắn cũng không chỉ có một chiếc thuyền, thế nhưng thuyền của hắn bị đại pháo đánh chìm, thuộc hạ hắn liều chết mang theo năng lực giả không thể bơi lội là hắn lên thuyền của Abra.
Mà thuộc hạ của hắn.
Soạt!
Phía dưới thuyền truyền đến vài tiếng tiếng nước chảy, trên mặt nước, mấy Ngư nhân lộ đầu ra, vẻ mặt dữ tợn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận