Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 558 - Lão phu sẽ cho ngươi 1 cái bàn giao



Chương 558 - Lão phu sẽ cho ngươi 1 cái bàn giao




Garp!
Clow hoàn toàn không ngờ tới người này lại ngăn cản tại trước mặt hắn!
Dựa theo tính nết của người này, chính ông ta đối mặt tiểu tử mũ rơm có lẽ sẽ nhường, nhưng không nên ngăn cản người khác mới đúng.
"Ở trên biển kiếm ăn, vậy thì khẳng định sẽ phải chuẩn bị sẽ táng thân trong biển cả."
Clow thản nhiên nói: "Trên biển cả, tính mệnh căn bản không phải chính mình nói là tính, mặc kệ là hải tặc hay hải quân, điểm này, ngươi hẳn nên hiểu rõ nhất đi, Garp."
"Lão phu đã nửa về hưu, chỉ là đến nghỉ ngơi, thuận đường nhìn cháu của mình một chút, dù sao lão phu là ông nội của hắn, điểm này, mặc kệ là hải quân vẫn là hải tặc, đều không đổi, dù thân phận là gì."
Garp mím môi một cái, trùng điệp thở dài: "Coi như nể mặt lão phu một lần đi, Clow, không, Kim Nghê trung tướng. Lão phu. . . Đã mất đi một đứa cháu."
Tay của ông ta còn cầm cổ tay Clow, không hề buông tay ra.
Bầu không khí rơi vào trầm mặc.
Clow nhìn ông ta một hồi lâu, từ trong mũi thở hắt ra một hơi, sau đó khẽ lắc đầu, hạ thấp bàn tay bắt đầu buông lỏng, bàn tay nhấc lên một chút, bàn tay lớn vắt ngang trong thiên địa, lại bay lên trên không, ẩn vào tầng mây, để bầu trời lần nữa sáng lên.
"Về hưu cái gì, thật đúng là thuận tiện, muốn nghỉ phép thể nào là nghỉ phép. Được rồi, trước đó ngươi giúp ta thủ đảo Pegasus một lần, như vậy lần này coi như hòa."
Clow nói: "Nhưng ngươi làm như thế, hậu quả ngươi tự chịu."
"Lão phu sẽ đích thân giải thích với bản bộ." Garp trịnh trọng nói.
"Thôi. . ."
Clow hất tay Garp ra, thu Shusui vào vỏ, chỉ vào phía dưới nói: "Còn kẻ này, vậy. . . Hả?"
Hắn nhìn xuống, Rayleigh bị hắn chặt đứt tay phải chém đứt chân trái, đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ lưu lại một bãi máu.
Đồng thời, trên mặt biển trước bến cảng, cũng có vết máu ở kia.
"Còn có sức lực trốn sao? Loại lão quái vật này. . . Còn rất nhiều thủ đoạn."
Clow đi đến bến cảng trước, ngồi xổm người xuống, một tay thăm dò vào mặt biển.
"Trốn được, vậy coi như bản lĩnh của ngươi! Sư tử uy • Hải Quyển Địa Tạng! !"
Oanh! !
Trong nến cảng thậm chí một phần mặt biển bên ngoài, tất cả đều xuất hiện vòng xoáy lớn.
Cửa lớn bốn đã bị thủng, bị vòng xoáy này cuốn tới cũng từ từ rung động mở, cửa lớn dưới nước biển tức thì bị xoắn nát thành vụn sắt, lẫn vào trong vòng xoáy.
Cường độ xoay tròn kia, đủ để xoắn nát tất cả!
Thấy cảnh này, Garp sững sờ, tiếp đó bất đắc dĩ cười cười, "Xem ra là lão phu nhờ ơn của ngươi."
"Hiểu rõ là tốt."
Clow đứng lên, "Ta vốn chính là một người nhân từ, Garp."
Nói rồi hắn nghĩ nghĩ, đột nhiên gọi: "Kuro."
"Vâng! Clow tiên sinh!" Kuro đứng nghiêm một cái, lớn tiếng đáp.
"Mang theo người tới 13GR, nghiêm phong quán bar kia cho ta, lão bà kia gọi là gì nhỉ. . ."
"Shakky."
" Bắt bà ta lại cho ta."
"Vâng!"
Kuro vội vàng chạy ra ngoài.
"Thiếp thân cáo lui, một đám mũ rơm chắc còn không có rời xa, thiếp thân sẽ đuổi bắt." Hancock để lại một câu nói, liếc mắt nhìn thật sâu Clow, lập tức quay người rời đi.
Clow lặng lẽ nhìn cô ta, nhổ ra một ngụm khói, "Cô ả này. . ."
"Clow, cô ta đá một đám mũ rơm lên trên thuyền." Rida đi tới nói.
"Ta biết."
Clow nói: "Cô ta là Shichibukai, không phải cùng một hệ thống với chúng ta, muốn giải thích cũng là cô ta tự giải thích cùng chính phủ thế giới, không cần phải để ý đến cô ta, không làm ta ngột ngạt là được."
Một đám mũ rơm ra khơi tiến tới New World, bản thân hắn cũng không sao cả.
Dựa theo trí nhớ của hắn, Tứ Hoàng khẳng định lại đối phó với tiểu tử mũ rơm, mặc kệ ai thua ai thắng, dù sao lực chú ý của Tứ Hoàng sẽ không để ý tới Clow trênhắn.
Như vậy dù hắn là trung tướng, vì trách nhiệm của chức vụ nhất định phải đi vào New World thì cũng sẽ nhẹ nhõm hơn không ít.
Nhưng tiền đề là không trêu chọc hắn.
Hắn không biết chiếc thuyền kia ở trong trụ sở, nhưng dù hắn biết, hắn cũng sẽ không để ý.
Những người kia đổi một con thuyền không phải là tốt rồi sao?
Nhất định phải CMN mò đến, mò đến thì mó đến,
Không gây ra động tĩnh lớn là được, len lén đi cũng được, Clow hắn nể tình chính mình cũng phải đi vào New World cùng thân phận cháu trai của Garp, hắn có thể làm như không nhìn thấy.
Nhưng đám người đó lại gây ra động tĩnh lớn như vậy, căn cứ đều hủy đi toàn bộ, còn CMN dám đánh vào mặt hắn? !
Không cho chút giáo huấn thật sự nghĩ hắn ăn chay?
Cái gì? !
Thuộc hạ của lão tử cũng góp phần hủy đi căn cứ?
Hải quân bảo vệ trụ sở có gì không đúng? !
Không phục à?
Không phục thì ngươi đừng chạy!
Đến lúc sau, lão già Rayleigh không nghe khuyến cáo cũng tới chen vào một cước.
Còn muốn hoàn hảo không chút tổn hại ra khơi?
Nói đùa cái gì.
Hiện tại loại trình độ này, Clow cũng xả được cơn tức trong lòng.
Lão già chết tiệt không nghe khuyến cáo kia, coi như không chết, cũng là người tàn tật, một tay một chân đều bị chính mình chặt đứt, lại thêm năng lực của mình khuấy động, cũng không nhất định có thể sống.
Thật sự có thể chạy mất. . .
Vậy Clow cũng không có biện pháp gì.
Loại nhân vật đẳng cấp này, nếu như không đầu sắt nhất định phải phân sinh tử, không có người nào có thể lưu lại ai.
Giống như Tứ Hoàng không giữ Clow hắn.
Có thể đánhtới trình độ gãy tay gãy chân như vậy, cũng không biết là nhờ phúc của tiểu tử mũ rơm, hay nhờ họa của tiểu tử mũ rơm.
Ngươi thấy ta rất muốn đánh sao?
Thật sự muốn một chọi một không có bất kỳ vướng víu gì để đối chiến, Clow cảm thấy, không có bốn năm ngày, hắn không thể nào thu được bất kỳ chiến quả nào.
Lần trước đứt mất tứ chi, đây chính là đại tướng chiến đấu muốn phân ra thắng bại.
Clow quét mắt phế tích, lắc đầu: "Làm thành như vậy, thật là. . ."
Lúc này Garp đi tới, nói: "Lão phu sẽ cho ngươi một lời công đạo."
"Thôi đi, ngươi có thể bàn giao cái gì, Senbei sao?"
Clow phun ra một ngụm khói, nói: "Thật sự cảm thấy thiếu ta một nhân tình, vậy thì đi nói với phía trên một chút, so với New World, ta càng muốn đóng giữ ở nửa đoạn phía trước, cái chỗ kia, hải quân không có căn cơ gì."
"Ha ha ha ha, căn cơ nha, thì ra là thế, lão phu biết." Garp ngửa đầu cười to.
Trang nghiêm vừa rồi đã biến mất không thấy gì nữa.
Clow lắc đầu, ông lão nàylà đúng không tim không phổi.
Hắn nhìn về phía biển cả, ánh mắt có chút động.
Hải quân ở New World đâu chỉ gọi là không có căn cơ.
Hải quân ở New World có thể chưởng quản khu vực quá nhỏ, hiện tại bản bộ mới cũng tốt, G-5 cũng tốt, đều dựa vào gần Red Line.
Lại xâm nhập sâu hơn, thì hoàn toàn không có chuyện gì của hải quân.
Lúc đầu Clow đúng là không ôm hi vọng gì với chuyện có thể không tới New World.
Nhưng Garp vừa đến. . .
Ngược lại là có thể thử một chút.
Ông lão này mặc dù nửa ẩn lui, nhưng chức vị trung tướng vẫn còn, lực lượng phe phái mặc dù không mạnh nhưng cũng không phải là không có, có bọn hắn giúp đỡ một chút, nói không chừng Clow sẽ đạt thành nguyện vọng.
Biết đâu bất ngờ?
Lỡ may hắn không cần đi New World đâu?
Cuộc sống kia chẳng phải là trực tiếp chạy nhanh về phương hướng tốt đẹp à!
Còn đi tứ hải. . .
Thế thì đừng nghĩ.
Hắn là cẩu nhưng hắn lại không ngốc.
Bây giờ mình ở đẳng cấp, không ai sẽ thả hắn tới tứ hải.
【 nhạc viên 】 cái gì, chí ít còn tốt hơn New World.
...
Rối loạn ở Sabaody đã, kết thúc.
Lấy kết quả bắt lấy mấy trăm hải tặc cùng hai hải tặc treo thưởng quá trăm triệu mà kết thúc, xét một cách chỉnh thể thì trừ một chút rối loạn cùng trụ sở hải quân trở thành phế tích thì, không có thương vong gì.
Kuro cũng không bắt được Shakky, khi hắn dẫn người đi quán bar kia thì quán bar không có bất cứ biến hoá gì, chỉ là không thấy bà lão kia.
Kuro ngồi chờ 2 ngày phát hiện người sẽ không trở về thì nâng cốc đi nghiêm phong.
Sabaody cũng không xuất hiện tin tức về Rayleigh cùng Shakky.
Tựa như là hoàn toàn biến mất vậy.
Lúc đầu như vậy, Clow rất vui vẻ, mặc kệ bọn hắn sống haychết, chí ít trong trụ sở của hắnlại ít đi mấy phiền phức.



Bạn cần đăng nhập để bình luận