Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 493 - Không quên sơ tâm



Chương 493 - Không quên sơ tâm




Dưới văn phòng, Law như củ hành cắm ngược, đầu cắm vào dưới mặt đất, chân ở phía trên vô thức co quắp.
Qua thật lâu, hắn mới phí sức rút được đầu từ trong đất ra, nằm ở kia không nhúc nhích.
May mắn mặt đất nơi này rất xốp, bằng không, chắc là sẽ đầu rơi máu chảy.
Law phí sức leo đến góc tường bên kia, để mình tựa vào vách tường kia, há miệng thở phì phò.
"Có thể, đáng ghét. . . Cô bé kia, không, Flo Rida, năng lực cô nàng này quá khủng bố."
Không chỉ là sức lực, ngay cả khí phách cùng tinh thần đều bị cô hút không còn sót lại chút gì.
Haki không thể phát huy, năng lực không thể sử dụng, trong chớp mắt bị rút lực lượng đi, ngay cả ý thức phản kháng của hắn cũng dần dần biến mất.
"Ừm? Ngươi làm sao rồi?"
Lúc này, một cô gái đi ngang qua.
Cô cũng khoác áo choàng hải quân, bên trong là áo bào đen tơ lụa phác hoạ ra dáng người nóng bỏng, lúc này cô đang khoanh tay, nâng trước ngực như vực sâu, một đôi mắt to nghi ngờ nhìn chăm chú Law đang tựa ở góc tường.
"Fanny thượng úy, người này hình như là Trafalgar Law."
Ở sau lưng có, hai tên hải quân đi theo, một người trong đó phát hiện thân phận người đàn ông tiều tụy này, nhắc nhở.
"Trafalgar Law?"
Fanny nghiêng đầu, "Hở? Là có dáng vẻ này sao?"
Mấy ngày trước hình như cô vừa mới thấy qua Law, lúc ấy nhìn người này rất phong thần tuấn lãng, làm sao hiện tại lại giống thây khô vậy.
Loại cảm giác này đặc biệt quen thuộc. . .
"Ngươi bị Rida tiểu thư sử dụng năng lực sao?" Fanny không xác định hỏi.
Cô từng đi theo Rida tiêu diệt qua hải tặc, khi Rida tiểu thư xuất thủ, những hải tặc kia cơ bản cũng có dáng vẻ như vậy.
Law không còn chút khí lực nào liếc mắt nhìn cô một cái, há hốc mồm, phát hiện chính mình còn không có khí lực nói chuyện.
"Nếu là như vậy, ta có thuốc nha."
Fanny không biết lấy từ đâu ra một viên thuốc, chân thành nói với Law: "Đây là một trong các loại thuốc cho hải quân mà ta đặc chế- Thuốc khôi phục thể lực, ta căn cứ vào đặc tính năng lực của Rida tiểu thư để nghiên cứu ra, ăn nó đi, ngươi sẽ có sức lực."
"Không, không cần ngươi thương hại, hải quân."
Law quay đầu qua, hữu khí vô lực nói: "Ta là hải tặc, mới không nhận hải quân giúp, giúp. . ."
Hắn còn chưa nói xong, Fanny đã đi qua, ngồi xổm xuống, đưa viên thuốc tới sát bên miệng Law, dịu dàng cười nói: "Ta là bác sĩ, bác sĩ sẽ không mặc kệ bệnh nhân mình nhìn thấy đâu."
Bác sĩ. . .
Law mở to hai mắt, sững sờ nhìn chằm chằm Fanny.
"Bác sĩ sao?"
Hắn cúi đầu xuống, khóe miệng hiện lên ý cười, run rẩy vươn tay, tiếp nhận viên thuốc, "Vậy thì cám ơn ngươi, bác sĩ."
Nói rồi hắn ngậm viên thuốc kia vào trong miệng, dùng sức nhấm nuốt vào.
"Ừng ực —— "
Sau khi nuốt thuốc vào, cả người Law giống như quả bóng được thổi phồng vậy, từ một người có hình thể tiều tụy trở nên bóng mượt, dần dần khôi phục thành bộ dáng người thường.
"Ta. . . Tốt rồi!"
Hắn đứng lên, hoạt động thân thể của mình một chút, kinh dị nhìn Fanny, "Quá thần kỳ!Y thuật của ngươi thật sự phi thường, một viên thuốc lại có thể giúp người ta bổ sung được thể lực!"
Mặc dù chỉ là thể lực, khí phách cùng tinh thần của hắn còn cần khôi phục, nhưng đây đã là chuyện phi thường!
"Cảm ơn ngươi, y. . ."
Law vui mừng chỉ duy trì ở trên mặt một chớp mắt, hắn đang nói chuyện với Fanny lập tức trở nên ngu ngơ.
Dần dần, con ngươi sắc bén kia bắt đầu tan rã, thân thể căng cứng cũng buông lỏng xuống.
Mặt mũi của hắn như thả lỏng, khẽ nhếch miệng, dùng chuôi đao Kikoku chĩa thẳng vào ngực Fanny, cười ha ha: "Đại, đại. . ."
"Ừm?"
Fanny nghi ngờ cúi đầu nhìn lại.
"Đại tỷ tỷ ~ "
Law lộ ra nụ cười, dùng một loại ngữ khí đặc biệt ngốc nói: "A rống rống, đại tỷ tỷ, ngươi thích ăn chuối sao? Hai đại ca ca kia, các ngươi thích củ cải sao?"
Nói xong, cả người hắn lượn một vòng, sau đó nhìn chằm chằm thổ địa, không nhúc nhích.
"Trafalgar Law. Ngươi, ngươi muốn làm gì?"
Dáng vẻ quái dị này khiến hai hải quân kia có chút rụt rè, nghi ngờ hỏi.
"Ta muốn chơi nước tiểu với bùn. . ."
Law quay đầu ngu ngơ cười nói: "Nhưng ta không có nước tiểu, ta đang nghẹn nước tiểu."
Lời này làm hai tên hải quân kia cùng lui lại một bước, không thể tin nhìn vị Shichibukai tân nhiệm này.
Người đàn ông này nào còn vẻ tỉnh táo cùng tà mị trước đó, vẻ mặt ngơ ngác ngốc ngốc, nước mũi chảy xuống, giống như một đứa bé chưa lớn vậy.
Chính là loại bốn năm tuổi loại ấy.
Fanny như có suy nghĩ gật đầu, móc ra một cuốn sách nhỏ ghi lại:
"Thuốc thể lực vẫn có tác dụng phụ, mặc dù khôi phục thể lực, nhưng sẽ khiến trí tuệ của người ta hạ xuống, tác dụng cụ thể có trong thời gian. . . Còn không biết, đáng ghét."
Fanny ảo não dùng sách gõ đầu mình một cái, "Lại thất bại, không được, ta muốn tiếp tục nghiên cứu, nhất định sẽ làm ra loại thuốc cho hải quân để Clow Thiếu tướng hài lòng, không có chút tác dụng phụ nào."
"Hai người các ngươi giúp ta nhìn một chút, đến lúc nào hắn mới có thể khôi phục bình thường, ta đi thí nghiệm trước."
Cô lắc đầu dặn dò hai tên hải quân kia một tiếng, vừa ghi chú vào sách, vừa đi ra ngoài.
Hai tên hải quân kia không biết làm sao đứng ở kia, trong lúc nhất thời không biết nên làm sao bây giờ.
"Các ngươi cũng muốn chơi nước tiểu cùng bùn sao?" Law hỏi với vẻ ngây thơ.
Hải quân cùng lắc đầu.
Nói đùa cái gì.
Bọn hắn khi 5 tuổi đã chơi nước tiểu cùng bùn, những người lớn sẽ nói bọn hắn thiên chân khả ái.
Nhưng đến tuổi này lại chơi nước tiểu cùng bùn, sợ là mẹ bọn hắn đều không nghĩ nhận bọn hắn.
Làm sao?
Không quên bản tâm?
Cũng không phải phương thức như thế đâu.
"Nữ hải quân kia, ta muốn giết cô ta! !"
10 phút sau, giọng nói của Law từ dưới đất vang lên.
Cuối cùng, hắn vẫn không nén ra nước tiểu, đã tỉnh lại.
Nhưng sau khi tỉnh lại, phần ký ức kia vẫn còn.
Law đỏ bừng mặt đứng ở kia gào to một trận, một đôi mắt sắc bén trợn trừng nhìn về phía hai hải quân nhìn từ đầu tới đuôi kia.
Dù không làm Shichibukai nữa cũng phải để bọn hắn quên mất chuyện này!
Ầm!
Một gạt tàn đột nhiên từ trên bệ cửa sổ rơi xuống, đồng tử Law co rụt lại, thân hình lóe sang một bên tránh khỏi.
Hắn nhìn lên trên, chỉ thấy Clow từ bên trên đang lạnh lùng nhìn chính mình.
"Ngươi muốn giết ai? Ngươi ở trụ sở lão tử lại nói muốn giết hải quân? Shichibukai không muốn làm nữa thì tự mình xéo đi, đừng ở đây tìm chết!"
Mắng xong, cửa sổ lại đóng lại.
Law nắm thật chặt nắm đấm, nhìn chằm chằm phía trên, răng đều sắp cắn nát.
"Há, đáng giận! ! !"
"Fanny lại đang nghiên cứu chế tạo thuốc rồi?"
Trong văn phòng, Kuro đẩy mắt kính, nói: "Xem ra hiệu quả cũng không tệ lắm."
"Ngươi thích ăn?"
Clow nhìn hắn, nói: "Ta để ngươi xuống dưới cùng Law chơi nước tiểu cùng bùn có được không."
Nghe vậy, Kuro nghiêm mặt, "Clow tiên sinh, ta cho rằng Fanny nghiên cứu cần cải thiện, mặc dù ta rất muốn hiến thân để hải quân giảm bớt thương vong, nhưng bây giờ khẳng định không phải lúc, thí nghiệm vẫn nên để hải tặc tới đi."
"Tiền đồ. . ."
Clow liếc mắt, sau đó thở dài: "Ta thu mấy người nào vậy."



Bạn cần đăng nhập để bình luận