Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 409 - Bản bộ sẽ tiến hành đền bù



Chương 409 - Bản bộ sẽ tiến hành đền bù




"Vì sao nhất định phải trở thành đại tướng? Có thể không thăng lên đại tướng mà, lão đầu Garp kia không phải cũng chính là như vậy sao?"
Rida nhìn Clow ngồi liệt như cá ướp muối, nghi ngờ nói.
"Ngươi cho rằng lão tử có công tích như Garp kia sao? !"
Clow quát: "Ta đương nhiên nghĩ tới chuyện này, nếu ta có thể có công tích xử lý Rocks như Garp, ta cũng có thể không thăng!"
Garp có thể không thăng chức, hoàn toàn là bởi vì ông ấy có ân đối với việc chinh phục thế giới a.
Ông lão kia có thực lực có thành tựu, đương nhiên muốn tùy hứng thì tùy hứng rồi, dù là như thế, bên trong hải quân, mức tùy hứng của ông cũng có giới hạn.
Clow đương nhiên nghĩ tới chính mình cũng có thể cự tuyệt tấn thăng, nhưng hắn càng nghĩ, phát hiện chính mình không phải Garp, không có công tích kia, không thể kiên cường cự tuyệt mệnh lệnh từ bản bộ.
Trừ phi hắn xử sạch Tứ Hoàng.
Nhưng chuyện này còn còn khó hơn là thăng lên đại tướng đấy.
"Đi đi, đừng phiền ta, ta muốn lẳng lặng." Clow khoát khoát tay, lại co quắp ởkia.
"Lẳng lặng là ai?" Rida cảnh giác.
Clow: ". . ."
"Clow tiên sinh."
Đột nhiên, cửa bị đẩy ra, Kuro bước nhanh đến, "Bản bộ gửi đến mệnh lệnh."
"Không đi!"
Clow lập tức lắc đầu, chém đinh chặt sắt nói: "Cứ nói khi ta chiến đấu cùng Redfield đã bị trọng thương, không có 10 năm 8 năm thì không khỏi."
" Mệnh lệnh từ bản bộ. . ." Kuro có chút khó khăn nói
"Là chúng ta!"
Hai cái đầu từ ngoài cửa thò vào dò xét.
Đầu của Garp ở phía dưới, nhe răng cười như chày gỗ, thuận tay cầm một miếng Senbei ăn.
Đầu Sengoku ở phía trên, râu tóc bạc trắng lúc này cười thập phần vui vẻ, còn đặc biệt ca mắt bày ra hai cái kéo tay.
Phù phù!
Clow lập tức ngã từ trên ghế xuống.
"Sengoku tiên sinh, Garp tiên sinh? !"
Hắn bò lên, trừng to mắt, cắn răng nói: "Hai người các ngươi tới làm gì!"
"Lão phu không phải đã nói rồi sao, sẽ đến nơi này của ngươi nghỉ phép."
Sengoku đi đến, chỉ vào Clow cười ha ha: "Ngươi nào có vết tích thụ thương, đây không phải rất tốt sao?"
"Phốc ha ha ha, lão phu cũng tới, lần này lại chơi một lần." Garp cũng đi đến, cười to nói.
"Thuận đường mang mệnh lệnh bản bộ đến." Sengoku nói.
"Đó chính là Clow ngươi. . ." Garp nói.
Hai người kẻ xướng người hoạ nói xong, lại trăm miệng một lời: "Hiện tại thăng chức làm Thiếu tướng."
"Ta không. . . Hả?"
Clow vô thức trả lời, chỉ là lời vẫn chưa nói được một nửa, lại đột nhiên sửng sốt.
"Thiếu tướng?"Hắn nhìn về phía hai người.
"Đứng tức giận, Clow."
Sengoku ngồi trên ghế sa lon, nghiêm túc nói: "Đây là chính phủ thế giới suy xét, Sakazuki đã tranh thủ cho ngươi, nhưng là không thành công."
"Đây là chuyện tốt. . . A không phải, không thành công đúng không, ta không quan hệ, dù sao chuyện thăng chức này cần cân nhắc đến tiến trình của lịch sử nha, Thiếu tướng cũng được rồi." Lúc này Clow bình tĩnh lại.
So với trực tiếp lên làm đại tướng trong dự đoán của hắn thì làm Thiếu tướng đã là may mắn lớn rồi.
So với kết cục xấu nhất, kết cục thoáng xấu một chút cũng không phải khó chịu đựng như vậy.
Chờ chút. . .
Lão tử có phải đã trúng hiệu ứng cửa sổ phá thiên.
"Ngươi có thể hiểu được là tốt." Sengoku gật gật đầu, lại thở dài: "Chuyện này là bản bộ có lỗi với ngươi."
"Không không không, ta cảm thấy rất tốt, rất tốt." Clow vội vàng khoát tay, "Đã rất không tệ."
Sengoku khẽ lắc đầu, cười với hắn nói: "Cho nên nói, ngươi là một hải quân rất tốt a, Clow."
"Phốc ha ha ha, trở thành đại tướng cũng không có gì tốt, không tự do a." Garp ngồi ở kia cười.
"Ngậm miệng đi Garp, chỉ có ngươi nghĩ như vậy" Sengoku trừng mắt nhìn ông, tiếp tục nói với Clow:
"Trừ Thiếu tướng, trụ sở của ngươi cũng bị điều, chính phủ thế giới cho rằng ngươi không thích hợp đợi ở Tây Hải, Sakazuki muốn dời bản bộ, G-1 cùng Marineford đổi chỗ, cho nên. . ."
"Chờ một chút, Sengoku tiên sinh, dù ta thăng chức cũng chỉ là một Thiếu tướng đi."
Clow lập tức nói: "Ta đi trấn thủ Marineford? Không tốt lắm đâu."
Marineford đổi chỗ cùng G-1, đối với hải tặc ở nửa đoạn trước Grand Line thì chỗ kia đã không phải khu vực cực kì nguy hiểm nữa, chắc chắn sẽ có tên điên muốn thử chất lượng hải quân một chút.
Nếu như đi Marineford đóng giữ, chuyện mà hắn cần đối mặt cũng không phải bình thường.
"Dĩ nhiên không phải Marineford, mặc dù thực lực ngươi đủ rồi, nhưng là địa vị còn chưa đủ, phốc ha ha ha." Garp cười nói.
Không phải Marineford là được. . .
Chỉ là hắn còn chưa kịp thở phào, Sengoku đã nói tiếp: "Là Sabaody."
"Chỗ kia bởi vì năm ấy không rảnh bận tâm, đã bắt đầu rối loạn , người bình thường quản lý không được nơi đó, cho nên chúng ta cần một hải quân cường lực, chính phủ thế giới cũng nghĩ như vậy, cho nên chuyển ngươi đến Sabaody."
"Sabaody? Grand Line?"
Clow trừng to mắt, biết mà còn hỏi: "Không phải chỉ thăng chức sao?"
"Ngươi đang suy nghĩ gì đấy, chi bộ tứ hải chưa từng có Thiếu tướng trở lên đóng quân." Sengoku nói.
Điểm ấy Clow đương nhiên biết, nhưng hắn chính là không cam tâm.
"Không phải, Sengoku tiên sinh, ta đã hao phí rất nhiều tinh lực ở đây, tùy tiện rời đi, đảo Pegasus sẽ không còn tường hòa như trước thì làm sao bây giờ?" Clow hỏi.
"Phốc ha ha ha, bên bờ nhiều trọng pháo như vậy , người bình thường cũng không dám tới gần." Garp lại cười nói.
Clow vì muốn bảo đảm ổn định, đã đặt không ít đại pháo ở bến cảng kia, loại hỏa lực kia bao trùm, từ 1 năm trước đã phá huỷ rất nhiều thuyền hải tặc không biết sống chết đến đây đánh lén, cơ bản không cần hắn xuất thủ.
" Thanh danh đảo Pegasus đảo đã lan ra, mà lại hướng tới ổn định, ngươi ở đây sẽ chỉ phí công, để bộ hạ của ngươi ở lại đây đóng quân đi, bọn họ đủ tư cách."
Sengoku nói: "Dù sao mệnh lệnh đã hạ xuống, ngươi chỉ có thể là chấp hành."
Clow giật nhẹ khóe miệng.
Ngươi thử nói lời này qua máy truyền tin một chút, ngươi xem ta sẽ để ý đến ngươi sao?
Lần này hai người các ngươi tới, là CMN biết ta sẽ không nhận điện thoại đi. . .
"Ta có thể không đi sao?" Clow chưa từ bỏ ý định hỏi.
"Không được." Sengoku nói.
Clow khoát khoát tay: "Được rồi, chính ta yên tĩnh một chút, các ngươi muốn đi chơi thì đi chơi đi."
"Phốc ha ha ha, Sengoku, chúng ta đi tắm suối nước nóng đi!" Garp hưng phấn nói với Sengoku nói: "Sau đó đi vào nhà tắm hơi một chút, lão phu có thể ngồi được 1 tiếng!"
"Vậy lão phu sẽ ngồi 2 tiếng!" Sengoku không phục nói.
"3 tiếng!" Garp nhướng mày, duỗi ra ba ngón tay.
"Bốn tiếng!"
Hai lão già ồn ào đi ra ngoài.
"Thật CMN phiền!"
Chờ hai người ra ngoài, Clow móc ra xì gà châm lên, ánh mắt bay xa, "Sabaody a. . ."
. . .
"Quả nhiên, Clow vẫn có oán khí."
Chờ ra khỏi căn cứ, vẻ vui cười của Sengoku lập tức biến mất.
"Phốc ha ha ha, ai gặp được loại chuyện này đều biết đi, đám chính phủ kia chỉ suy xét ngoại giới mà không suy xét nội tại." Garp cười nói.
"Zephyr cũng thế. . ."
Sengoku thở dài, nhìn về phía bầu trời, "Còn tưởng rằng sau sự kiện kia, chính phủ sẽ hơi thu liễm một chút, được rồi. . . Bản bộ sẽ tiến hành đền bù từ phương diện khác cho Clow, đại tướng không làm được, dự khuyết gì đó thì bản bộ chúng ta có thể tự mình quyết định."
"Đây cũng là có thể, tiểu quỷ kia đã đủ thực lực." Garp gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.



Bạn cần đăng nhập để bình luận