Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 547 - Ngươi chờ ở đây



Chương 547 - Ngươi chờ ở đây




"Tuần lộc?"
Fanny nhìn Chopper một trận, nghĩ nghĩ, nói: "Tony Tony Chopper? Đồng bọn với mũ rơm cùng. . ."
"Đúng vậy, ta là Chopper!" Chopper thở sâu, dũng cảm đứng dậy.
"Sủng vật." Fanny nói tiếp.
"Là đồng bạn nha! ! !"
Chopper giận dữ hét: "Ta là đồng bạn! Ta cũng có lòng chiến đấu dũng cảm a!"
"Thế nhưng. . ."
Fanny có chút ngơ nhác nói: "Ngươi có mức tiền truy nã mới 100 Berries đi, quá thấp, ngay cả tiền mua đạn đều không đủ, trừ sủng vật ra thì còn có thể làm gì?"
"Đáng ghét!"
Mmóng vuốt của Chopper thoáng run rẩy, tức đến mức xoay người đi đến phía trước "Ta mới không tranh luận cùng ngươi đâu, dù sao ta là đồng bạn!"
"Ngươi không thể đi."
Fanny ngăn trước mặt hắn, nghiêm mặt nói: "Mặc dù ngươi là sủng vật, nhưng ngươi cũng là hải tặc đúng không, tiến vào trụ sở, Clow. . . Không đúng, Kim Nghê trung tướng sẽ nổi giận, ta phải trói ngươi lại, sau đó giao cho Kim Nghê trung tướng, không thì hắn sẽ mắng ta."
"Làm sao có thể để ngươi bắt lấy chứ!"
Chopper lớn tiếng nói: "Ta còn muốn tụ hợp cùng Luffy sau đó ra biển, mới không để bị ngươi bắt được ở đây."
"A. . . Vậy thì thật buồn rầu."
Fanny khổ não nói: "Ta không quen chiến đấu, không có cách nào đâu."
Không quen chiến đấu?
Chopper sửng sốt một chút, sau đó như nghĩ đến cái gì, thân hình đột nhiên biến hóa, biến thành hình người mọc đầy lông, cánh tay tráng kiện nổi gân xanh, dáng vẻ đáng yêu hô: "Vậy ngươi còn không mau tránh ra!"
Chopper đột nhiên biến hóa thành hình người khiến Fanny bị dọa đến mức lui lại một bước.
Hành động này khiến Chopper càng vừa lòng hơn.
Hắn có thể cực nhanh đã đột phá cửa của hải quân này để đi qua.
Ngay khi hắn đang nghĩ như vậy, nữ hải quân trước mắt đột nhiên lấy ra một bình thuốc, trực tiếp ném xuống dưới chân hắn.
"Tê liệt!"
Đùng!
Bình thuốc vỡ vụn, chất lỏng chảy trên mặt đất, một mùi khó ngửi tràn ngập quanh người Chopper.
"Hỏng bét!"
Không đợi Chopper có phản ứng, Fanny bỗng nhiên nhớ ra cái gì, "Cái bình này là dùng để thí nghiệm, liều lượng không đủ, người bình thường rất khó ngửi được."
Nói xong cô đang muốn lấy thêm một bình thuốc nữa.
"Mùi gì đây?"
Chopper nhún nhún cái mũi, bỗng nhiên giật mình, cả người co lại, sau đó đổ xuống.
"Không, không thể động!"
"Hở?"
Fanny nghiêng đầu, nhìn Chopper một hồi lâu, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Thì ra là thế, là khứu giác động vật nhạy bén sao?"
"Đáng ghét, ngươi làm gì ta rồi? !" Chopper quát Fanny.
"À thì, thật xin lỗi, đây là thuốc tê dại, bộ dáng vừa rồi của ngươi quá dọa người, ta không nhịn được." Fanny nói lời xin lỗi.
"A. . . Hù đến ngươi sao, thật xin lỗi, ta cũng không phải cố ý."
Chopper vô thức nói, đột nhiên cảm giác được có chút không đúng, lại lâp tức kêu lên: "Không phải! Ngươi là hải quân mà!"
"A. . . Đúng, ta là hải quân, ngươi là hải tặc đấy, suýt chút nữa đã quên."
Fanny lấy từ sau hông ra một thanh súng ngắn, nhắm thẳng vào Chopper rồi bóp cò, "Thật xin lỗi, Ly Miêu, ngươi xông tới, Kim Nghê trung tướng sẽ tức giận, vẫn nên chôn ngươi đi, như vậy hắn cũng không biết."
Ầm!
Viên đạn từ họng súng bắn ra, khói lửa theo đó cũng bắn ra, bắn thẳng tới trên người Chopper.
Chopper bị dọa đến mức trực tiếp nhắm mắt lại.
Đương!
Trên da lông của hắn phát ra một tiếng vang giòn, viên đạn bắn tới người hắn lại bắn ra một vành lửa.
"Hở?"
Chopper mở mắt ra, cùng Fanny kêu lên nghi ngờ.
"Ta không sao?" Chopper sững sờ nói.
"Ngươi không việc gì?"
Fanny cũng sửng sốt một chút, đột nhiên nghĩ đến cái gì, giật mình nói: "A! Thuốc tê liệt hải quân, cũng có thể để thân người cứng lại, tính sai rồi!"
"Đây là loại thuốc kỳ quái gì!"
Chopper kêu lên, chợt phát hiện thân thể của mình có thể động đậy một chút,
Hắn cố gắng duỗi móng vuốt vào trong bọc, lấy ra một bình thuốc mở ra rồi đưa lên mũi ngửi ngửi.
Thoáng chốc, hắn nhảy lên một cái, tốc độ cực nhanh đánh tới Fanny.
"Bắp thịt cường hóa - Sakura ấn!"
Cánh tay của hắn trở nên cực kì tráng kiện, nổi đầy gân xanh, móng vuốt đánh thẳng đến ngực Fanny đang run rẩy.
Động vật có thể có ý đồ xấu chứ.
Hắn chỉ muốn đánh bại hải quân này mà thôi.
"Hở? Giải được rồi?"
Fanny vô thức lui lại một bước, khi móng vuốt khia sắp đánh tới ngực mình, cô bỗng nhiên duỗi ra một tay, nhấn một cái trên cánh tay kia, Chopper cảm thấy cánh tay vươn ra của mình như bị một luồng lực lượng vô hình kéo lấy hắn, trực tiếp lướt qua từ lồng ngực Fanny.
"Nhu thuật • Thiết phản!"
Tay của cô trực tiếp đặt lên lồng ngực Chopper, bắt lấy quần áo của hắn, một tay khác đè lại cổ tay, dùng sức quật về sau.
Bành! !
Chopper bị đập mạnh xuống đất, mặt đất cũng rạn ra.
"May mắn là học được chút kỹ xảo từ chỗ chị Kikyo."
Fanny lắc lắc tay, nhẹ nhàng thở ra, "Không thì lần này đã bị công kích."
"Đau đau. . ."
Chopper từ dưới đất đứng dậy, chỉ cảm thấy phần lưng đau nhức.
Nữ hải quân nhìn rất nhu nhược kia, vì sao lại có lực lượng lớn như vậy.
"Nhu lực cường hóa!"
Toàn thân Chopper trở nên tráng kiện hơn, hai móng vuốt bày ra tư thế, "Được rồi! Tới đi, ta sẽ không lưu thủ!"
"Hở? Biến thân thật kỳ quái, nói đến, vừa rồi ngươi giải được thuốc của ta. . . Ngươi là bác sĩ sao?" Fanny hỏi.
"Đúng! Ta chính là Chopper bác sĩ! Dù ngươi nói ta như vậy, ta cũng không vui nhé, hải quân khốn nạn!"
Chopper lộ ra khuôn mặt tươi cười, đứng ở kia uốn éo uốn éo.
"Thì ra là thế, vây đây chính là bác sĩ đại chiến!"
Fanny dùng sức gật đầu, cô lại lấy từ trong bọc sau hông ra một viên thuốc, nhét vào trong miệng.
"Vậy ta sẽ không thua, để ngươi nhìn xem, thuốc hải quân mà ta nghiên cứu- hệ liệt thuốc khí lực!"
Két!
Thuốc bị cô cắn nát.
Đông!
Trong nháy mắt, mặt đất dưới chân Fanny bị giẫm ra một vết rạn nứt.
"Soru!"
Đồng tử Chopper co rụt lại, chỉ thấy một đạo tàn ảnh xuất hiện ở bên cạnh, hắn vô thức đánh qua một móng, nhưng đúng vào lúc này, năm ngón tay thon dài trực tiếp đè lại gương mặt to của Chopper, dùng sức quăng lên trên mặt đất.
Bành! ! !
Cả người Chopper bị ném xuống đất, mặt đất một lần nữa bị đánh ra một lỗ thủng, bụi mù bắn lên.
Nhưn đúng vào lúc này, cô chợt có nhận thấy bình thường, thân thể lùi về sau một cái, chỉ thấy bên trong bụi mù, một đôi móng từ phía dưới đá tới.
"Đáng ghét! Đau quá!"
Trong bụi mù, Chopper đạp một cước chưa trúng, thuận thế nhảy dựng lên, hai móng đạp trên mặt đất một cái, sừng trên đầu vào thời khắc này trở nên to lớn, vọt thẳng tới.
"Sừng hươu cường hóa!"
Tốc độ của hắn cũng không chậm, trực tiếp đánh thẳng tới Fanny đang lùi về sau.
Fanny không kịp phản ứng, hai tay đưa ra, trực tiếp cầm hai sừng của hắn.
Bành!
Một cơn sóng khí từ giữa hai người bắn ra, đẩy ra đá vụn chung quanh.
Thân hình dừng lại.
Chopper ra sức đẩy sừng về phía trước, mà chân Fanny cũng kẹt trên mặt đất, gắt gao đẩy về phía trước, kiên quyết không để Chopper đẩy tới.
Hai người lâm vào trạng thái đấu sức.
Chỉ là trong quá trình đấu sức, sắc mặt Fanny càng ngày càng không đúng.
"Ục ục —— "
Bụng của cô bắt đầu phát ra tiếng kêu.
"Làm sao lại, ta rõ ràng đã cải tiến loại thuốc này, vì sao vẫn cảm thấy đói a. . ."
Fanny đẩy về phía trước, trực tiếp chặn lấy sừng của Chopper dần dần đẩy hắn ra.
"Nhưng hình như sức lực lại lớn hơn rất nhiều."
Cô buông ra sừng Chopper, trong ánh mắt lộ vẻ kỳ quái của Chopper, cô khoát tay nói: "Chờ một lát, ta ghi chép một chút."
Cô lại lấy ra sách cùng bút từ sau hông, vừa viết vừa nói: "Loại thuốc này mặc dù trải qua cải tiến, nhưng vẫn có dấu hiệu đói, nhưng càng đói sức lực càng lớn, ân. . ."
Fanny vô thức cắn đầu bút, thì thầm: "Có lẽ cho thêm hoàng thực thảo, có thể làm dịu loại bệnh trạng này?"
"Ngươi. . . Hả?"
Chopper sửng sốt một chút, nói: "Hoảng thực thảo? Đây không phải là loại để thúc nôn sao?"
"Hở? Đây không phải là loại dưỡng dạ dày sao? Ta nhớ là như thế này mà."
"Sau khi thúc nôn mới dưỡng dạ dày, đó là để bệnh nhân có dạ dày không tốt dùng!"
"Là như vậy sao?" Fanny nghiêng đầu.
"Đúng! Vừa rồi ngươi nói càng đói sức lực càng lớn, nếu như ngươi ăn loại thuốc kia thì phải bỏ thêm một phần kim thực thảo mới đúng chứ, đó là đồ vật có thể để người có cảm giác chắc bụng." Chopper nói.
"A! Thì ra là thế, kim thực thảo sao? Ngươi hiểu biết thật nhiều a, Chopper bác sĩ."
"Ta mới không nghe một hải quân khích lệ đâu, ngươi là kẻ khốn nạn!" Chopper đứng ở đó nhăn nhó cười nói.
"Ngươi chờ chút. . ."
Fanny như có điều suy nghĩ lại thông qua lỗ thủng trên vách tường đi vào trong, "Ta thí nghiệm một chút, thí nghiệm xong chúng ta tiếp tục quyết đấu."
"Hở? Ta có thể nhìn sao?" Chopper hiếu kỳ nói.
"Không được, đây là bí phương hải quân, không thể nhìn!" Giọng nói của Fanny từ lỗ thủng truyền ra.
"Úc. . ."
Chopper ngoan ngoãn đứng trong hành lang, tròng mắt tròn vo nhìn chằm chằm mặt đất, đứng ở kia chờ đợi.
"Chopper?"
Đột nhiên, phía trước vang lên tiếng gọi.
"Ài! Usopp! Rốt cục nhìn thấy một người!" Chopper hưng phấn hô hào.
"Ta cũng vậy! Rốt cục nhìn thấy người, tất cả mọi người đã tán loạn, mà ngươi đang làm gì đấy?"
Usopp đi tới, nhìn dưới mặt đất bừa bộn, cả kinh nói: "Chuyện gì xảy ra, xảy ra chiến đấu sao?"
"A. . . Đúng vậy, nữ hải quân kia đánh tới một nửa thì nói ta ở đây đợi cô ấy, cô ấy đi vào cải thiện thuốc."
Chopper chỉ vào bên trong lỗ thủng rồi nói.
"Cái gì?" Usopp nghiêng đầu, vẻ mặt không hiểu.
...
"A ~~ Đảo phương nam, thật là ấm áp, quả dứa ăn ngon, đầu phát nhiệt, a hoắc baka ~ "
Ở một hành lang khác trong trụ sở.
Luffy vừa hừ hừ ngâm nga lời ca không có chút ý nghĩa nào, vừa đi dạo.
Đón lấy, hắn thở dài: "Tất cả mọi người đi đâu rồi thế?"
Hắn nhìn trái nhìn phải, chợt thấy ở sâu trong hành lang có một cửa lớn, "Là cửa này sao? Mà cũng không có cửa khác, được rồi, vào xem."
Luffy chuyển cánh tay một chút, chuẩn bị tung một quyền đánh vỡ cửa.
"Tiểu tử mũ rơm! !"
Đúng lúc này, một cơn gió mạnh từ sau lưng của hắn vang lên.
Tthân thể Luffy khẽ cong, cả người ngửa ra sau.
Chỉ thấy ở phía trên, một vuốt sói bắt tới.
Chân Luffy xốc lên, đập một cước tới chủ nhân vuốt sói kia.
Ầm!
Người sau vừa lui về sau, chuyển hai vòng trên không trung, rơi trên mặt đất, ngẩng đầu nhe răng cười với Luffy: "Kế hoạch không tệ, bị ngươi tìm được nơi để thuyền địa, đáng tiếc, ngươi chạy không thoát!"
"Ài. . ."
Luffy nhìn chằm chằm người này, nghi nói: "Gọi là gì nhỉ, Jabula?"
"Ta là Kuro!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận