Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 792 - Hư giả Nhân Ngư yếu đuối không chịu nổi, chân thực Nhân Ngư đao thương bất nhập



Chương 792 - Hư giả Nhân Ngư yếu đuối không chịu nổi, chân thực Nhân Ngư đao thương bất nhập




Neptune muốn vung ra nắm đấm cũng dừng lại.
Hải quân?
Rõ ràng cùng là trận doanh của chính phủ thế giới, tại sao phải ngăn cản Thiên Long nhân.
Nô lệ to lớn kia hơi có chút bản lãnh, thế mà trong nháy mắt đã ngã xuống.
"Gia hỏa này, trong nháy mắt đó phát ra sát khí thật là lớn. . ."
Trong trận doanh Nước Kano, một người già mặc trang phục rộng lớn, trên ngực in hoa văn là một chữ 'Hai', trên quần áo tràn đầy hoa cúc nhìn chằm chằm Clow, ánh mắt nhắm lại.
"Kiếm thuật. . . Có thể dùng đôi mắt làm tới cấp bậc này sao?"
Ông ta là đương gia nhị bảo thuỷ quân, bởi vì thủy quân Happo đã biến mất ở Dressrosa, nên nhị bảo thuỷ quân bọn hắn mới cùng đi quốc vương đi tới nơi này.
Mà ông ta là gia chủ thì thực lực vốn không thấp, có thể nhìn ra nô lệ to lớn kia rốt cuộc chết thế nào.
Các hộ vệ vương tộc, mỗi người đều là cao thủ, là nhân vật không kém tồn tại cường đại trong hải quân.
Mặc dù rất kinh dị, nhưng không thể nghi ngờ chuyện nô lệ kia chính là bị hải quân này xử lý.
Chỉ là tại sao hải quân phải xuất thủ với nô lệ của Thiên Long nhân. . .
Không muốn làm sao?
"Đó là Kim Nghê à?"
"Không sai, ta nghe nói về hắn, danh tiếng rất lớn."
"Đáng tiếc, hải quân mạnh như vậy, bởi vì ngỗ nghịch Thiên Long nhân mà sẽ bị bắt đi."
"Xuỵt, nói nhỏ chút, bọn hắn chó cắn chó là được, chúng ta xem kịch."
Người bên kia đang thì thầm nói chuyện.
"Nô lệ số 3, mau dậy đi, ngươi rốt cuộc đang làm gì a!"
Nô lệ to lớn ầm ầm ngã xuống khiến Charlos phẫn nộ, hắn chưa hết giận đá một cước vào nô lệ to lớn, sau đó hung hăng nhìn về phía Clow.
"Ngươi. . ."
Charlos nhìn về phía Clow, khiến đám người vây xem lộ ra thần thái khác nhau, có kẻ cười trên nỗi đau của người khác, cũng có người lo lắng, nhưng đa số chính là kiểu mặt không biểu tình, việc không liên quan đến mình.
Hải quân xung đột cùng Thiên Long nhân. . .
Chưa từng nghe thấy.
Mặc kệ tình huống phát triển như thế nào, đều phi thường thú vị.
Charlos trực tiếp đi đến trước mặt hắn, sững sờ nhìn hắn nửa ngày, mà Clow cắn xì gà, nhìn xuống Charlos.
"Nha! ! Bạn của ta!"
Gương mặt ngu ngốc lộ ra nụ cười như tên thiểu năng, vỗ vỗ cánh tay Clow, nói: "Đã lâu không gặp, bạn bè! Tên nô lệ này thật là vô dụng, để ngươi chế giễu, ngươi yên tâm, chờ ta bắt lấy Nhân Ngư to lớn kia, ta cũng sẽ để ngươi chơi."
Tình huống như thế nào?
Tất cả mọi người đều ngẩn ngơ, nhìn khuôn mặt tươi cười của Charlos mà cả đám không kịp phản ứng.
Thiên Long nhân gọi hải quân là bạn bè?
Clow giật nhẹ khóe miệng, "Đúng là đã lâu không gặp, cặn bã! Ngươi đang làm cái gì đấy?."
" Nhân Ngư lớn như vậy, ta muốn bắt làm sủng vật a!" Charlos hưng phấn nói.
Clow đưa tay quàng lên bờ vai của hắn, kéo thân thể của hắn đi ra ngoài, "Ta nhớ được ta đã từng nói với ngươi là không có việc gì thì không nên tùy tiện hoạt động mà."
"Thế nhưng ta đang ở Mary Geoise mà, chẳng lẽ nơi này còn không thể hoạt động sao? Ta mặc kệ, ta muốn cô ta." Charlos hít hít nước mũi.
"Cô ta thì làm được cái gì, thẩm mỹ này của ngươi có vấn đề, ngươi làm Thiên Long nhân phải có thẩm mỹ cao cấp, bằng không thì không phải giống đám phàm nhân chúng ta sao?"
Clow quay đầu chỉ vào Shirahoshi, "Ngươi xem một chút, loại người cá này có thể có làm được cái gì, vô cùng suy yếu, vừa động đã ngã rồi, toàn thân trên dưới giòn như tờ giấy, bị ngã mấy lần là có ngấn, trừ dáng dấp đẹp mắt ra thì không còn gì khác, quá yếu ớt."
"Thật sự muốn thì đi bắt Nhân Ngư chân thực ấy, ngươi biết Nhân Ngư chân thực là hình dáng ra sao không, giống như truyền thuyết ở biển cả ấy, nghe được tiếng ca của họ thì linh hồn sẽ bị hút đi, chỉ phát ra một tiếng rít lên là có thể phá hư tất cả, có được hình thể đao thương bất nhập cùng thân thể khổng lồ hoàn toàn không kém Shirahoshi. Dáng dấp cũng không khó coi, không khác gì ngươi cả, ngươi cũng không thể cho là mình khó coi đi."
"Nói tóm lại, chính là một kẻ là hiện thực một người là truyền thuyết, ngươi làm Thiên Long nhân, bắt loại Nhân Ngư hiện thực có thể thấy được ở khắp nơi này thì có ích lợi gì, muốn bắt thì phải bắt loại độc nhất vô nhị trong truyền thuyết chứ."
" Nhân Ngư giả yếu đuối không chịu nổi, người bình thường đều không có can đảm xử lý, Nhân Ngư chân thực đao thương bất nhập, há miệng vừa kêu là có thể sinh ra lực phá hoại to lớn."
"Đúng, không sai, ta nói chính là Big•Mom!"
Clow son sắt đảm bảo: "Thiên Long nhân nha, muốn bắt thì phải bắt loại độc nhất vô nhị này, mới có thể chứng minh địa vị trân quý của chính mình!"
"Là, là như vậy sao?" Charlos hỏi, trong mắt đã có vẻ mong đợi, "Big Mom phải không? Nó rất lợi hại phải không? Là Nhân Ngư lớn nhất sao?"
"Đó là đương nhiên, siêu cấp lợi hại, ta cũng không phải là đối thủ!" Clow đứng ở kia gật đầu.
Đồng thời, hắn ôm lấy Charlos sắp đi ra cửa lớn, "Cho nên không có việc gì thì đừng tới đây tham gia náo nhiệt, chẳng lẽ ngươi không muốn đồng tộc ngươi ao ước sao? Vậy thì trở về cẩn thận chuẩn bị, làm đủ công việc, mặc kệ tốn bao lâu thời gian, đều phải tìm tới Nhân Ngư lớn nhất thế giới- Big Mom."
Nói rồi hắn đẩy về phía trước, trực tiếp đẩy Charlos ra cổng, "Cứ như vậy đi, chúng ta còn phải họp, ngươi tìm một nơi tự tra tư liệu đi thôi."
"Ồ! ! Tốt! Tốt, ta nhất định sẽ bắt được Big•Mom làm sủng vật, đến lúc đó ta cũng cho ngươi mượn chơi, bạn tốt của ta!" Charlos lộ ra vẻ vui thích, dường như đang chờ mong bắt được Big•Mom sẽ để đồng tộc của hắn ao ước như thế nào.
"Đi thong thả không tiễn, cặn bã."
Clow khoát tay áo với hắn, đưa mắt nhìn Charlos nhún nhảy đi xa, sắc mặt lập tức thay đổi.
Hắn giận dữ nói với binh sĩ đứng ở cửa chính: "Các ngươi xảy ra chuyện gì đấy, không biết hiện tại là thời kỳ tổ chức hội nghị thế giới sao? Làm sao cái quái gì đều cũng thả vào bên trong? Ngươi không biết hải quân chúng ta phải nhọc nhằn khổ sở làm hộ vệ cho những vương tộc này rất mệt mỏi à, tùy tiện một người ở nơi này xảy ra chuyện ngươi cho rằng xảy ra chuyện chính là người? Ngươi để mặt mũi của hải quân chúng ta ở nơi nào? A? !"
"Trung, trung tướng. . ."
Binh sĩ mặc khôi giáp khổ sở nói: "Đó là Thiên Long nhân, chúng ta cũng không có cách nào."
"Thiên Long nhân thì làm sao vậy, Thiên Long nhân thì các ngươi không thể nghĩ một chút biện pháp sao? Khóa kín cửa lớn rồi các ngươi cút xa một chút chẳng phải được rồi à!"
Clow liếc mắt, hùng hùng hổ hổ mà nói: "Hiện tại khóa kín cửa lớn cho ta, sau đó xéo đi!"
"Vâng!" Hai binh sĩ chào một cái, vội vàng đóng cửa lớn lại, sau đó xám xịt rời đi.
"Tốt rồi tốt rồi, không có việc gì."
Clow xoay người vỗ tay nói: "Các ngươi tiếp tục yến hội, tiếp tục múa, một chút khúc nhạc dạo ngắn, chuyện không đáng ngại."
"Phốc ha ha ha, Clow, ngươi làm rất lợi hại, ta nhưng nghe được đấy, BigMom đấy, ngươi khoe khoang khoác lác như thế, hắn mà làm thật thì làm sao bây giờ." Garp cười ha hả đi tới.
"Đùa đồ đần chơi mà, BigMom dễ bắt như vậy còn cần đến hắn?" Clow cắn xì gà, phun ra một ngụm khói.
"Người ta vốn đã ngốc, ngươi còn đùa hắn." Garp cười ha ha.
Clow không sao cả nhún vai.
David cùng với quốc vương khác đứng một bên, trợn cả mắt lên.
Lão gia cùng Thiên Long nhân lại có quan hệ tốt như vậy, khó trách không để ý gì.
Có quan hệ này, thế thì chính xác có thể không cần sợ gì cả.



Bạn cần đăng nhập để bình luận