Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 143 - Không thấy được tì mặc kệ



Chương 143 - Không thấy được tì mặc kệ




Chạy mau! !"
Chúng dân trong trấn lộ vẻ hoảng sợ, bỏ chạy tứ tán.
Nhưng loại quái vật này đừng nhìn thân thể lớn, tốc độ còn rất nhanh, mỏ dài giống như móc sắt kia của nó, đã đến đỉnh công trình kiến trúc, tùy tiện bay sượt, lập tức khiến một ngôi nhà cọ ra một cái hố.
Tất cả mọi người đang chạy nạn, duy chỉ có trưởng trấn trước mặt Clow vừa rồi phát huy ra tốc độ cực kỳ nhanh chóng, lúc này lại trở nên run run rẩy rẩy.
"Ông nội!"
Bé gái đang cố gắng đỡ ông nội của mình, không ngừng chậm chạp dịch bước sang bên cạnh.
Peter vừa rồi nhìn thấy ta đâu? !
Ngươi chạy đi chứ!
Hải quân còn không được người chào đón bằng quái thú sao? !
"Dát!"
Quái điểu cũng phát hiện hai người kia, há to miệng đánh tới hai người kia.
So sánh thân hình giống như diều hâu cùng con giun vậy.
Quá lớn!
Bé gai quay sang nhìn quái điểu đánh tới, sắc mặt trở nên tái nhợt, bị dọa đến mức không thể động.
"She-ra!"
Trong đám người đang chạy trốn, có một người nhìn lại, rồi kêu lên sợ hãi.
"Đáng giận!"
Hắn bắn một phát về phía quái điểu kia.
Ầm!
Đạn chì bay vụt, đâm vào trên người quái điểu, bắn ra một tia lửa.
Căn bản không thể phá được phòng ngự từ lớp da.
Người kia cắn răng, muốn xông tới, lại bị một người khác giữ chặt.
"Mau chạy đi, đó là Syrah, chúng ta không có cách nào."
"Thế nhưng She-ra cùng trưởng trấn. . ."
"Ngươi đi cũng không có tác dụng gì, đều do hải quân kia, nếu như không phải hắn, chúng ta căn bản sẽ không đi ra ngoài, Syrah không nhìn thấy người, nhiều lắm là hủy diệt mấy công trình kiến trúc mà thôi."
"Đáng chết! ! !"
Người kia sắc mặt biến hóa mấy lần, cuối cùng vẫn từ bỏ tiến lên, bị người khác lôi kéo cùng nhau chạy trốn.
Quái điểu đã tới gần, thậm chí bé gái có thể trông thấy trong miệng nó hiện ra ánh sáng, răng nanh còn cao như cô bé, cùng mùi hôi thối từ răng nanh phát ra.
Xong rồi!
Bé gái nhắm mắt lại.
Oanh! ! !
Quái điểu đụng xuống đất, toàn bộ mỏ dài tiến vào trong đất, sóng khí dư âm khiến mặt đất chung quanh đều vỡ vụn ra, vén ra một hố to.
"She-ra!"
Giữa đám người, có người quỳ xuống đất khóc rống.
"Đáng ghét, hết lần này tới lần khác lại là lúc này, hải quân, tất cả đều là do hải quân!"
Tráng hán trước đó cầm sung uy hiếp Clow quỳ rạp xuống, sắc mặt dữ tợn đấm xuống mặt đất.
Đúng lúc này, âm thanh Clow lại vang lên: "Này, chờ các ngươi chạy thoát, lại trách ta cũng không muộn nha."
Tráng hán ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Clow đứng trước mặt hắn, hai tay hắn, một tay kẹp lấy ông lão, một tay kẹp lấy bé gái kia.
"She-ra!" Tráng hán trừng to mắt, hiển hiện mừng rỡ, "Cám, cám ơn ngươi!"
Clow thả hai người xuống, lúc này She-ra mới tỉnh táo lại, nói với Clow: "Cảm ơn ngươi, đại ca ca."
Clow chậc chậc lưỡi, quay đầu nhìn về phía quái vật đâm đầu vào trong đất kia:"Đây là cái gì?"
"Syrah, quái điểu Syrah."
She-ra sợ hãi nhìn quái điểu kia một cái, nói: "Từ rất sớm trước kia, quái vật đã xuất hiện ở hòn đảo này của chúng ta tòa, mỗi lần xuất hiện đều nhất định sẽ có thương vong, chúng ta không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có thể đại khái tính ra thời gian nó xuất hiện, sau đó trốn ở trong nhà. Nếu như con chim này không nhìn thấy sinh mệnh thì sẽ không cuồng bạo."
Sao thế?
Chim đầu xanh?
Nhìn thấy người là muốn mổ?
Clow giật nhẹ khóe miệng, New World quả nhiên thật quái dị.
"Các ngươi ở đây không phải phạm vi thế lực của Râu Trắng sao? Lão gia hỏa kia, hẳn là rất có trách nhiệm đối với người trong phạm vi thế lực của mình chứ, không phái người đến hỗ trợ sao?" Clow hỏi.
"Mỗi ngày Marco ca ca đều sẽ tới, nhưng Syrah quá mạnh, Marco ca ca cũng chỉ có thể bức lui nó, không thể giết chết nó." She-ra trung thực đáp.
Clow nhìn u cục kim loại trên người quái vật, kinh ngạc nói: "Ồ? Marco đều làm không xong? Đây chính là người mạnh nhất trừ đám lão gia hỏa kia ra mà."
She-ra tiếp tục nói: "Lúc trước Marco ca ca sẽ tới đóng quân từ mấy ngày trước. Nhưng. . ."
"Tốt rồi, She-ra, không cần nói, người ta đã cứu ngươi!" Tráng hán đánh gãy lời She-ra.
Clow ý vị thâm trường nhìn hắn một cái.
Phía sau hắn cũng biết.
Khoảng thời gian này, Râu Trắng đã tập hợp binh lực, đang di chuyển tới bản bộ bên kia.
Nào có tinh lực quản một phương này.
Nhưng để Râu Trắng tập hợp binh lực, đúng là do hải quân bọn họ tạo thành.
"Lại nói, lão gia hỏa kia không thể tự mình đến? Ông ta cũng làm không xong?" Clow hỏi.
"Hải quân, nói chuyện chú ý chút đi!"
Tráng hán quát một tiếng, nói: "Mặc dù ngươi cứu She-ra cùng Trấn trưởng, nhưng cũng không thể nói lão cha là lão. . . Tóm lại lão cha là mạnh nhất, ông ấy làm sao có thể không đánh lại con quái điều này! Lão cha có tới qua mấy lần, nhưng mỗi một lần con quái điều này giống như sớm biết vậy, chỉ cần lão cha ở đây là nó sẽ không xuống, mà năng lực của lão cha. . ."
Năng lực của Râu Trắng, thật sự nếu để cho quái điểu trên không trung rơi xuống thìrất dễ dàng, nhưng nếu làm thế thì hòn đảo này chắc là không còn.
Clow nhìn quái điểu kia "Biết không thể cứng rắn, là một con có trí thông minh a."
"Dát!"
Lúc này, quái điểu rút đầu từ trong đất ra, nhìn đám người phân tán chung quanh một chút, dường như đang suy nghĩ phương án ứng đối.
Tiếp đó nó mở cánh ra, u cục kim loại tạo thành cánh, đột nhiên mọc ra một chút gai nhọn.
Thấy cảnh này, Clow kinh ngạc một chút, "Không thể nào. . ."
Tráng hán ở bên cạnh hắn còn không kịp phản ứng, hắn nói với Clow nói: "Tóm lại ngươi trốn trước đi, Syrah rất quái lạ, sinh mệnh bị nó nhìn thấy, trừ phi có thể đem bức lui nó, không thì nó sẽ đuổi sát xuống, thẳng đến khi sinh mệnh đó tử vong mới có thể bỏ qua."
Nói rồi tráng hán giữ chặt She-ra, ôm lấy trưởng trấn, chạy ra bên ngoài.
Hô!
Lúc này, quái điểu cánh giương ra lại đột nhiên rơi xuống.
Lượng lớn gai nhọn kim loại từ trong cánh bay ra, bắn về bốn phương tám hướng, mục tiêu đúng lúc là những người đang chạy tứ tán kia!
Tráng hán trong một chớp mắt kia hoàn toàn triệt để ngây người, từ trước tới nay hắn chưa từng thấy một chiêu này cuả Syrah, cũng không nghĩ ra sẽ biến thành như vậy.
Không phải nó chỉ đuổi người sao? !
Từ trước tới nay chưa từng gặp qua!
Tốc độ gai nhọn cực nhanh, mắt thấy đã sắp bắn đến thân thể tráng hán, bao gồm cả những người khác, loại gai nhọn lớn như chủy thủ kia sắp đến sau lưng của bọn hắn.
Lần này là hoàn toàn xong. . .
"Sư tử uy -Quyển!"
Ầm ầm!
Ở chỗ những chạy tứ tán kia, mặt đất đột nhiên bị hở ra, hình thành một tường đất hình tròn to lớn dày đặc, trên đầu tường ngưng tụ ra từng đầu sư tử uy vũ, đẩy đám người tứ tán ra.
Chặt chặt chặt chặt! ! !
Kim loại gai nhọn đâm vào tường đất, chui thật sâu vào bên trong, có gai nhọn, còn đâm xuyên thấu đi ra, bên ngoài tường lộ ra từng mũi nhọn.
"Lực đạo này không nhỏ a. . ."
Lúc này Clow ngồi xổm trên mặt đất, tay dán xuống mặt đất, nhìn đầu kim loại gai nhọn hiện ra hàn mang, kêu một tiếng, đứng người lê nhìn đám người phía sau ngơ ngác:
"Nếu như ta không thấy được thì ta sẽ không nghĩ quản, dù sao thế giới lớn như vậy, mỗi ngày đều muốn lo chuyện thì sẽ mệt chết. Nhưng ta lại nhìn đến. . ."
Tường đất đổ xuống, hiển lộ ra thân ảnh quái điểu Syrah.
Clow nhìn chằm chằm nó, gãi gãi đầu, sắc mặt buồn rầu: "Thế thì không thể mặc kệ a."
Những người này nếu như là hải tặc, có lẽ Clow sẽ thật sự mặc kệ, nhưng bọn hắn không phải.
Chỉ là bình dân trên một hòn đảo ở New World được Râu Trắng bảo hộ thôi.
Có lẽ về sau có người sẽ trở thành hải tặc, nhưng hiện tại bọn hắn không phải.
Clow chỉ để ý hiện tại, mặc kệ về sau.
Chuyện sau này, sau này hãy nói.
"Dát!"
Dường như là phát hiện đây là Clow làm, Syrah nhìn hắn, tức tối vỗ cánh hai lần, hai chân ngắn có u cục kim loại mở ra, xông thẳng đến Clow.
"Tức giận rồi sao? Đây thật là "
Clow nắm chặt chuôi đao, bĩu kinh ngạc nói: "Thật đáng sợ đâu."



Bạn cần đăng nhập để bình luận