Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 1064 - Tay cầm lợi khí, sát tâm tự lên



Chương 1064 - Tay cầm lợi khí, sát tâm tự lên




"Đúng là đồng cảm, náo nhiệt như thế, ta cũng lần đầu tiên thấy a."
Moore nhìn chằm chằm phía dưới, khóe miệng cũng cong lên ý cười vui mừng.
Clow liếc mắt nhìn hắn, nói: "Ta đã rất lâu rồi không nhìn thấy ngươi, ta nghe Kuro nói, gầnđây ngươi đi đâu thì nơi đó xui xẻo, chú ý danh tiếng hải quân một chút cho ta đi, tên khốn."
"Chuyện này không thể trách ta, ta cũng không muốn mà, ta chỉ tới uống rượu, làm sao ta biết vị tiểu thư bồi rượu kia thiếu rất nhiều nợ bị hắc bang tìm tới cửa, ta chỉ vì tinh thần trọng nghĩa bộc phát một chút, thế là chỗ kia mới bị phá hư thành như thế, đều là những tên hắc bang kia sai, bọn chúng không quấy rối thì, chẳng phải sẽ không có chuyện gì sao?"
Moore có chút vô tội nói: "Còn có lúc ăn cơm, ai biết lại có một đám hải tặc đến, còn chọn chỗ kia tiến hành pháo kích chứ, ta là hải quân đương nhiên phải bắt người, những hải tặc kia phá hoại quá lớn, ta cũng không muốn thế mà."
Clow: "..."
"Ngươi làm sao làm được thế, có kỹ xảo gì không, truyền thụ cho ta một chút."
Vận rủi của tên này vẫn luôn rất cao.
Thế nhưng sao lại không xui được đến hắn nhỉ?
Nếu hắn có vận may như Moore, hắn đã sớm về tứ hải, chớ nói chi tới hiện tại lại rơi vào phong ba làm đại tướng này.
"Ngươi đang giễu cợt ta sao? Clow." Moore giật giật khóe miệng.
"Không, ta rất chân thành thỉnh giáo. . . Được rồi, không ai nói rõ được vận thế của một người, nhưng bất kể như thế nào, hôm nay không cần gây rắc rối cho ta, khắp nơi đều là hải quân, cũng không có gì để ngươi gây chuyện. Sau khi kết thúc, ta cho ngươi một khoản tiền, những chủ quán bị vận rủi của ngươi ảnh hưởng kia, ngươi lần lượt đi nhận lỗi, không cần làm chuyện mất mặt người nữa."
Clow cắn xì gà, ngang tàng phun ra một ngụm khói thuốc " Clow ta, vẫn có chút thể diện này."
"Yên tâm đi, ta sẽ nể mặt của ngươi, cùng lắm thì ta uống ít đi một chút." Moore nhíu nhíu mày nói.
"Ngươi không uống mà ngươi chịu được."
Clow liếc mắt, "Ta còn có thể ngắn ngươi uống rượu sao? Yên tâm xuống dưới chơi đi."
"Được rồi, cẩn tuân chi mệnh cấp trên."
Moore cười hắc hắc, lại hóa thành ánh sáng trắng biến mất.
"Tên này. . ."
Clow lắc đầu, ngậm xi gà nhìn về phía bầu trời, hơi híp mắt lại.
Moore luôn rất thần bí, trừ dấu vết những chuyện hắn nói tới kia, còn có một số chuyện khác cũng là gần đây mới điều tra ra.
Từ khi hắn quản lý 'Sword' biết được rất nhiều tình báo, biết được kẻ này trước kia dường như có liên hệ cùng quân cách mạng, nhưng thời gian rất dài, dường như là cùng một thời đại với Dragon.
Hiện tại mặc dù tin tức không nhiều, nhưng loáng thoáng lộ ra ngoài cũng không ít.
Nhưng cũng chỉ là liên quan, không phải quân cách mạng chính thức, bằng không thì lúc trước CP cũng sẽ không mời hắn.
Dù sao loại năng lực kia, hoàn toàn chính xác rất thuận tiện.
Chính hắn thu thủ hạ, tính cách thoát tuyến là một chuyện, dù sai mỗi người đều có chút lịch sử đen mới là bình thường.
Rida đã từng đói đến mức ăn sạch cả một đảo, mặc dù không xảy ra việc gì, nhưng đó cũng là một bài học.
Trước kia Kuro là thuyền trưởng hải tặc, trước kia đối phó với kẻ địch cũng không kém.
Sazel là hải tặc thực tập, suýt nữa đã lừa cả một đoàn hải tặc.
Kikyo mặc dù không làm những chuyện khác, nhưng ở hoàn cảnh kia, là người thứ nhất xúc phạm luật pháp.
Sai lầm của Fanny gây nên động vật một nước bạo động, suýt đã khiến một nước biến mất.
Nhưng con người mà, phân rõ đen trắng như vậy làm gì, chính bản thân cũng không phải hắc bạch phân minh, đa số người đều ở khu màu xám, đồng thời việc này cũng cần biện chứng.
Có một số người dù có đáng ghét đến mức người người oán trách, hắn đối tốt với một người, như vậy người kia không thể nói người đối tốt với hắn là người xấu.
Một người trượng phu vì gia đình mà cướp bóc đốt giết, tất cả người bị hại và người đứng xem đều kêu đánh kêu giết hắn, đó là thiên kinh địa nghĩa.
Nhưng duy chỉ có thành viên trong gia đình kia là không thể làm chuyện như vậy đối với hắn.
Một người cha vì con cái mà trộm đạo, thanh danh ở quê hương đều rất xấu, tất cả mọi người đều xem thường hắn, nhưng duy chỉ có con cái của hắn là không được.
Bởi vì có bọn hắn, những người này mới có thể còn sống.
Đừng nói tới chuyện có tay có chân muốn làm gì mà không được,
Nhưng có khi đang làm việc gì đó, gia đình cùng con cái lại không để bọn hắn làm việc này.
Thế đạo a. . . Không phải tính như vậy.
Thật sự có một con đường khác có thể đi, ai sẽ nguyện ý đi con đường mang tiếng xấu chứ.
Không phải tất cả kẻ có tội có mục đích ngay từ đầu là vì mộng tưởng và dã tâm, bao gồm rất nhiều hải tặc, suy nghĩ ngay từ đầu cũng chỉ là kiếm miếng cơm ăn, mới nhận lời mới của một số thuyền trưởng hải tặc, mà một ít người. . .
"Ồ? Bà lão ta tới sớm sao?"
Đột nhiên, một giọng nói từ phía sau vang lên.
Clow quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bà Tsuru mang theo hai hải quân đến đây, hai hải quân kia còn bê theo một hộp quà.
"Bà Tsuru, tới thật đúng lúc, ngài mệt mỏi rồi."
Tsuru phất phất tay, để hai hải quân thả hộp quà trong tay xuống, đi đến bên cạnh Clow, nhìn xuống phía dưới, nói: "Ngươi đang suy nghĩ gì đấy, Clow."
"Hô. . ."
Clow phun ra khói thuốc sưng mù, chép miệng nói: "Chỉ nghĩ đến một câu, trong tay có cái chùy, xem ai đều là cái đinh. Có một số người, sau khi lực lượng lại không tìm được phương hướng, nhìn ai đều muốn ức hiếp hai lần, hải tặc chính là như thế ."
"Chùy? Cái đinh? Còn thật thú vị, đây là đạo lý triết học của ngươi sao?" Tsuru nghĩ nghĩ, cười nói: "Vô cùng có lý, biển cả chính là như vậy. Ở đây người có sức mạnh muốn làm gì thì làm, cho nên hải quân chúng ta mới có thể tồn tại."
"Những người này không có tài ba gì." Clow lắc đầu, lại lặp lại một lần: "Phi thường không tính."
Có lực lượng là muốn ức hiếp người, đây là bản năng của dã thú, không phải người.
Làm người, cho dù có lực lượng, cũng nên bảo trì một phần khắc chế. Bằng không bọn hắn có khác gì dã thú.
Chính mình là chùy, lại luôn nghĩ tìm cái đinh để gõ hai lần, tay cầm lợi khí sát tâm tự lên, như vậy người sống thì có ý gì.
"Muốn thay đổi cách cục sao?" Tsuru cười nói với Clow.
"Ta cũng không có bản lĩnh này, chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, bao gồm cả hải quân chúng ta, Grand Line còn tốt một điểm, ở tứ hải bên kia, có không ít kẻ an nhàn quen sau đó phóng túng, an nhàn không có gì, nhưng không thể phóng túng, như thế mất đi giới hạn, người như vậy nên về lò luyện lại một chút." Clow nói.
Đông Hải chính là có tồn tại như ác long, ba biển khác tự nhiên cũng có, nếu như hải quân có thể cho thêm chút sức, như vậy không dám nói ngăn chặn chuyện, nhưng nhất định sẽ giảm bớt trên phạm vi lớn.
Đương nhiên, chuyện này cũng có quan hệ cùng chính phủ thế giới.
Năm đó điều kiện Lam Mập Mạp gia nhập Shichibukai, chính là thả một đám kia, mà chính phủ thế giới lại ngầm thừa nhận những người này ngoài vòng pháp luật.
Cũng không biết nên nói chính phủ thế giới ngốc, hay nói bọn hắn phúc hậu.
Đối với địch nhân, vậy thì thật đúng là phúc hậu.
"Có ý tưởng cũng là chuyện tốt, tương lai hải quân là do ngươi, trên người các ngươi, chúng ta đã già rồi." Tsuru thở dài, trầm lặng nói.
Đúng vậy, đã già rồi, lần này Kizaru về hưu, đại diện một đời bọn hắn đã lui về hết, dù sao Sakazuki đã là Nguyên soái, hắn có thể không tính, Kuzan trốn đi, Kizaru lui ra, lại xuống tiếp, chính là một đời mới.



Bạn cần đăng nhập để bình luận