Ta Chỉ Muốn Về Hưu Lại Bị Ép Trở Thành Đại Tướng

Chương 431 - Hải quân hươu sừng đỏ?



Chương 431 - Hải quân hươu sừng đỏ?




Clow rất có tự tin về Kenbunshoku của rất có tự tin, hắn chính là dựa vào cái này để kiếm cơm, trước kia chính là dựa vào Kenbunshoku để phân biệt cường độ, nhưng khi đó ở Đông Hải, không có ai có thể uy hiếp được hắn.
Sau khi đến Grand Line, hắn đã cảm giác được mấy lần, nhưng có đôi khi chỉ là không tránh khỏi mà thôi.
Chỉ có qua một lần duy nhất, là sư tử vượn ở đảo Benma, dùng Kenbunshoku không cảm nhận được mạnh yếu cụ thể.
Chẳng lẽ kẻ có danh hiệu gọi là 'Bạo viêm sử kia cũng có thủ đoạn tương tự?
"Ba lỗ ba lỗ ba lỗ. . ."
Máy truyền tin trên vang lên.
Clow mở nắp ra, bên trong lập tức truyền đến giọng nói của Kuro.
"Clow tiên sinh, khu vực số 10 cùng khu vực số 20 đã thanh tra xong, phần lớn phần tử phạm tội đi vào khu vực số 0, hiện tại có thể khởi động tổng tiến công sao?"
"Ồ? Tốc độ còn rất nhanh."
Clow nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Chờ ta đi qua rồi để tất cả hải quân đóng ở cửa các nơi kết nối với khu vực số 0 tiến hành tổng tiến công, hôm nay cần xử lý khu vực số 0 sạch sẽ."
"Vâng!"
Nhận được câu trả lời chắc chắn của Kuro, Clow cúp điện thoại, uống một hơi cạn sạch ly rượu rồi đứng lên nói với Shakky:
"Chờ ông lão nhà ngươi trở về, nói cho ông ta một tiếng, già rồi thì yên lặng dưỡng lão vượt qua quãng đời còn lại, chính mình kiếm chút tiền mua quan tài là được, lại muốn gây ra chiêu trò gì thì ông ta sẽ không thể tiếp tục chờ được ở Sabaody nữa."
"Ta nhất định sẽ chuyển lời." Shakky mỉm cười nói.
"Đi đây."
Clow đẩy cửa quán rượu ra, tay giơ lên lắc lắc, đi ra ngoài.
Shakky duy trì nụ cười nhìn Clow rời đi, cầm lấy hai chén trống không trên quầy bar bắt đầu rửa, tắm tắm, tay khẽ lắc một cái, chén rượu từ trong tay rơi xuống, lập tức vỡ nát.
Cô ta nhìn chằm chằm mảnh vỡ trên đất, ngồi xổm xuống, nhặt lên từng mảnh, cười khổ nói: "Cũng không biết giống như sư tử hay giống rồng, rất đáng sợ a, hải quân trẻ tuổi kia. Tiểu Monkey, về sau thật sự có thể thuận lợi xuất phát từ đây sao?"
"Hình như anh rất quen cô gái kia?"
Đi ra bên ngoài, Rida cảnh giác nhìn về phía Clow.
"Shakky nha, lão Hải tặc, 40 năm trước rửa tay gác kiếm, hiện tại chính là người bình thường, nhưng ông già nhà bà ta có chút thù hận cùng ta, em từng gặp rồi."
Clow cắn xì gà, vừa đi vừa nói: "Năm ngoái ở Sabaody, hắn suýt đã đánh chết ta bằng một kiếm."
"Minh vương?" Rida trừng to mắt, cả kinh nói: "Đó là vợ của Minh vương sao? 40 năm trước. . ."
Cô quay đầu lại, nhìn về phía cửa lớn quán bar, "Hoàn toàn nhìn không ra tuổi tác a, thật sự là đáng ao ước."
"Em ao ước bà ta? Bớt nói đùa đi, ta đã nghe em nói bản thể của em sau 16 tuổi đã không trưởng thành thêm nữa, năng lực trái cây như thế có thể làm một đấm phụ nữ hâm mộ chết." Clow cười cười.
"Đó là không giống."
Trong mắt Rida có một tia cảnh giác, "Tóm lại, anh không được tiếp tục dây dưa với cô gái kia nữa, ta chán ghét cô ta."
Người kia là vợ Rayleigh, đó không phải là vợ người khác sao sao, mặc kệ bao lớn, vợ người khác chính là không được!
Clow nhún nhún vai: "Được được, em định đoạt, ta tự nhiên tìm bà ta làm chi, bà già hơn 60 tuổi."
Dì tốt dì diệu trong túi dì có tiền mặt?
Nói đùa cái gì.
Xuất phát từ 13GR, rất nhanh hai người đã tới điểm kết nối giữa khu vực số 10 tới khu vực số 0.
Khu vực số 0 này không có phân chia GR, từ trước kia chính phủ thế giới bắt đầu không thăm dò cụ thể, bởi vì nó quá sâu.
Ở cầu cảng, Kuro đã mang theo một đám hải quân tập hợp ở kia.
"Clow tiên sinh, có tình huống mới."
Nhìn thấy Clow tới, Kuro vội vàng nói: "Vừa rồi có một nhóm người, từ khu vực 20 bên kia đi vào khu vực số 0."
"Ừm?"
Clow nhíu mày: "Không phải ta đã nói để tất cả mọi người về nhà đợi sao, chuyện gì xảy ra?"
" Thiên Long nhân tên Charlos kia, Marcy thượng tá mang theo hắn cùng một đám người từkhu vực 20 bên kia đi qua, hải quân bên kia không dám ngăn cản."
Kuro đẩy mắt kính,
"Ta cũng chỉ vừa nhận được tin tức."
Clow sững sờ: "Ai? Tên cặn bã chết thừa kia? Không phải hắn về Mary Geoise rồi sao?"
"Không biết. . . Nhưng nghe hải quân báo cáo, bên người Charlos còn có một người khác, tựa như là chủ nhân phòng đấu giá trước kia, nói nô lệ gì đó rồi cùng nhau đi vào."
"Thực sự là. . ."
Clow có chút nhức đầu xoa xoa mi tâm, "Kệ đi, dựa theo kế hoạch khởi xướng tổng tiến công, tên ngớ ngẩn không ăn đủ giáo huấn kia cứ để hắn ở bên trong trải nghiệm một chút cái gì là hiểm ác, thật sự coi hải quân là cha hắn à?"
"Vâng!"
Kuro trả lời một câu, cầm lấy máy truyền tin rồi kêu lên: "Hiện tại, khởi xướng tổng tiến công!"
Hải quân canh giữ ở cửa các lối vào tập thể hành động, mang đao ôm súng chạy chậm tiến về phía trước, đi vào phía kia.
Khu vực số 0 mặc dù là do cây Yarukiman tạo thành rừng rậm nguyên thủy, nhưng Clow có đủ người, 3000 hải quân cùng lục soát, nếu còn không lục soát ra cái gì thì đây không phải là Clow hắn vô năng, là những hươu sừng đỏ hải quân này thật sự cần trở về cải tạo.
. . .
Trong rừng rậm nguyên thủy ở khu vực số 0, từng nhà cây nằm trên những nhánh cây to lớn, phía dưới nhà trên cây, hai nhóm người đang đối đầu, trên mặt đất có vết đạn và người ngã xuống, những người kia mặc quần áo rất tùy tiện, tất cả đều là may vá lại, cơ bản đều mặc vỏ cây chế thành giày, tóc rất dài, dùng nhánh cây ghim lung tung, có vẻ là dân bản địa.
Chỉ là trên tay hoặc trên chân những dân bản địa này, đều có xiềng xích đứt gãy.
Mà một bên khác lại có chút kỳ quái.
Đám người đứng đầu là một nhóm hải tặc đội khăn trùm đầu, ăn mặc các loại phục sức cầm đao súng.
Bên cạnh hải tặc thì là một đám hải quân đứng thẳng, cầm đầu chính là Marcy thượng tá cao lớn.
Mà phía sau bọn hắn là một Thiên Long nhân cưỡi nô lệ to lớn, Thiên Long nhân bị mấy tên lính võ trang đầy đủ bao quanh, binh sĩ hai bên có hai người áo đen, mà bên cạnh bọn họ, còn có một người cao gầy mặc áo khoác lông chồn, thỉnh thoảng liếm đầu lưỡi.
"Saint Charlos, những người này chính là nô lệ 7 năm trước chạy trốn, giao cho ta, trở về dạy dỗ lại thì có thể làm một trận đấu giá hội lớn."
Người đàn ông cao gầy kia cười ha ha: " Dân bản địa đến từ khu vực số 0, ban đầu người phản kháng, trải qua thiên nhiên hun đúc, có hương vị nguyên thủy tự nhiên, nô lệ như vậy, dạy dỗ lại chắc hẳn sẽ phù hợp với tâm ý của Saint Charlos."
"Á, ta chỉ muốn nô lệ biết nghe lời."
Charlos hít hít nước mũi, "Cái kia. . . Ngươi tên là cái gì nhỉ?"
"Ta tên là Moreau, Saint Charlos."
Người đàn ông cao gầy cúi người thi lễ với Charlos, "Xin yên tâm, ta nhất định sẽ dạy dỗ ra nô lệ ngài muốn."
"Ừm. . . Vậy bắt bọn hắn đi, đáng giận, tài sản làm sao có thể chạy trốn." Charlos nói với vẻ đương nhiên.
"Này, cái kia. . . Thiên Long nhân đại nhân, đã nói rồi, ta mang các ngươi tới nơi này tìm nô lệ, sau khi chuyện thành công để chúng ta an toàn rời đi."
Trong đám hải tặc, một hải tặc đội mũ thuyền trưởng quay đầu nói với Charlos.
Ầm!
Một viên đạn đánh trúng đầu vị thuyền trưởng hải tặc này, Moreau giơ súng, ngẩng đầu, thần sắc kiêu ngạo, "Ai nha, đánh lệch rồi, nhưng ai cho phép ngươi nhìn thẳng Saint Charlos cao quý, đây chính là Thiên Long nhân cao quý."
"Ngươi. . ."
Thuyền trưởng siết chặt nắm đấm, sắc mặt âm trầm xuống.
"Làm tốt chuyện của ngươi đi, làm xong thì các ngươi tự nhiên sẽ đi, hải quân cái gì, chẳng qua chỉ là chó săn của chính phủ thế giới mà thôi."
Moreau thổi họng súng một cái, đầu lưỡi duỗi ra, liếm môi một cái, "Phòng đấu giá của ta chính là bị đám hải tặc các ngươi phá hủy, đây chính là phòng đấu giá Thiên Long nhân giao cho ta, không làm chuyện cho gọn gàng vào, các ngươi. . . Rất khó ra ngoài nha."
"Ta hiểu rõ. . ."
Thuyền trưởng cắn răng, quay đầu nhìn những người dân bản địa kia, nói: "Chính là như vậy! Các ngươi từ bỏ chống lại đi!"
"Mới không!"
Ở bên đối diện, một chàng trai trẻ tuổi bên tai ghim hai hai bím tóc cầm một thanh thương gỗ, cắn răng nói: "Ta mới không muốn bị các ngươi bắt lại! Nơi này chúng ta có Sharp đại nhân! Chờ Sharp đại nhân chạy tới, các ngươi sẽ chết chắc! Giống 7 năm trước, Sharp đại nhân sẽ cứu vớt chúng ta!"
"Sharp?"
Thuyền trưởng ngẩn người, nhe răng ra cười: "Chính là lão già lừa đảo kia phát tin tức cho ta, ta mới có thể tới đây mà!"



Bạn cần đăng nhập để bình luận